Quay sang nhìn người đàn ông ngồi cạnh, khoé miệng Tần Nhã Linh không tự chủ khẽ cong lên, ánh mắt nhìn hắn đong đầy yêu thương không có nửa điểm che giấu. Hình như cô càng yêu hắn thêm rồi.
Giống như cảm nhận được ánh mắt của cô, Tề Phong liền quay sang nhìn cô cười dịu dàng, bàn tay to lớn nắm lấy tay cô tựa như trấn an khiến lòng cô thêm phần ấm áp.
JK còn đang định nói gì đó thì bắt gặp cảnh Tề Phong và Tần Nhã Linh đang nhìn nhau tình tứ vì cậu ta ngồi đối diện hai người liền bĩu môi khinh bỉ: “Này đôi vợ chồng kia, hai người có thể nào tém tém lại chút được không? Ở đây hơn phân nửa là FA có biết không hả? Bụng thì đang đói mà cứ phát cơm chó, anh không muốn để bọn tôi sống nữa phải không?”
Tề Phong vẫn ôn nhu nhìn Tần Nhã Linh cười một cái, xong mới quay đầu nhìn người vừa lên tiếng chưng ra nụ cười nửa miệng: “Không muốn nhìn thì có thể lập tức cút về Mỹ, tôi tuyệt đối không níu kéo.”
JK bị táng cho một đòn trí mạng liền lập tức phát hoả: “Anh… anh…”
Sửng cồ chưa được ba giây thì bị ánh mắt sắc lạnh của hắn phóng tới, JK lập tức ủ rũ thu mình: “Anh được lắm! Tôi thua!”
Andrew ngồi cạnh cậu ta liền vỗ vai an ủi: “Người anh em, cậu còn non và xanh lắm.”
Thomas bĩu môi thêm dầu vào lửa: “Biết không đấu lại mà còn bày đặt xù lông. Giờ thì đẹp mặt chưa?”
Cả đám lại được một trận cười sảng khoái. Đến Tần Nhã Linh cũng không nhịn được mà nhoẻn miệng cười. Riêng chỉ có Jason dường như tách biệt với mọi người, từ đầu đến cuối anh ta đều một mực im lặng không tham gia vào cuộc trò chuyện của mọi người, ánh mắt thi thoảng liếc nhìn người phụ nữ duy nhất có mặt ở đây. Cũng may Thomas không chú ý đến anh ta nếu không thì lại bị giáo huấn thê thảm rồi.
Dùng xong bữa trưa, trong khi ăn tráng miệng thì Tề Phong đột nhiên lên tiếng hỏi: “Jason, việc thu mua cổ phiếu CMC đến đâu rồi?”
Đột ngột bị điểm danh, Jason chỉ thoáng sửng sốt vài giây sau đó liền trả lời: “Tính đến hôm nay thì chưa đến bốn mươi phần trăm.”
Hắn trầm tư vài giây rồi hỏi tiếp: “Có biết tỉ lệ nắm giữ cổ phần của họ không?”
Jason gật đầu: “Dựa theo thông tin mà chúng ta nắm được khi đột nhập vào tư liệu mật thì số lượng cổ phiếu lẻ ở bên ngoài cũng không nhiều lắm, chỉ khoảng hai mươi phần trăm, cha con Trần Minh Vĩ nắm giữ ba lăm phần trăm, gia đình nội ngoại hai mươi phần trăm, phần còn lại do năm vị cổ đông khác nắm giữ.”
“Vậy làm sao cậu thu được hơn bốn mươi phần trăm vậy?” Thomas nghi hoặc hỏi.
“Khi giá cổ phiếu của CMC tuột dốc, một số cổ đông lo sợ nên đã bán đi một phần số cổ phần nắm trong tay. Thấy họ bán thì tôi mua thôi.”
Tề Phong nghe vậy, trầm ngâm một lúc rồi lên tiếng: “Cậu tiếp tục theo dõi sát sao, liên hệ với năm vị cổ đông kia, nếu họ muốn bán thì chúng ta sẽ với giá cao hơn thị trường. Cậu cứ linh hoạt định đoạt, miễn sao có thể nắm trên năm mươi phần trăm là được.”
Jason lắc đầu: “Cho dù năm vị cổ đông đó có bán hết tất cả cổ phần đi nữa thì mới chỉ dừng lại ở mức bốn mươi lăm phần trăm mà thôi.”
“Thời cơ chín muồi, liên hệ với những người họ hàng của hắn, thu mua hai mươi phần trăm đó, giá gấp đôi giá thị trường thời điểm đó, tôi tin chắc họ sẽ bán.” Tề Phong khẳng định.
Jason suy nghĩ một lúc rồi gật đầu: “Được, tôi sẽ cho người lo liệu. Hiện tại số lượng nhỏ nên tôi thu mua với tên cá nhân của tôi, cậu không định để tôi đứng tên hết đó chứ?”
Quay đầu sang nhìn Tần Nhã Linh, Tề Phong nhẹ giọng nói: “Chuyển hết sang tên vợ tôi đi.”
Jason lia mắt nhìn Tần Nhã Linh khẽ nhíu mày. Thông qua lời kể của Thomas, anh cũng xem như đã hiểu được phần nào quá khứ của cô. Cho nên chỉ cần là cô muốn, anh sẽ bằng mọi giá giúp cô thực hiện. Cổ phần của CMC, anh sẽ trong thời gian ngắn nhất đem chúng đến cho cô để cô có thể hoàn thành kế hoạch của mình.
Jason gật đầu: “Vậy được, tôi sẽ nhanh chóng xử lý.”
Sực nhớ ra một chuyện bản thân đang đắn đo, Tần Nhã Linh đột nhiên lên tiếng: “Thomas!”
Được vợ bạn đích thân gọi tên, Thomas kinh ngạc đáp lại: “Ồ, có chuyện gì sao?”
“Sau cuộc đàm phán không thành ngày hôm nay, bên phía CMC nhất định sẽ tìm cách liên hệ với anh đấy.”
Thomas càng thêm sửng sốt: “Làm sao có thể? Số điện thoại cá nhân của anh đâu dễ tiết lộ.”
Thân là phó tổng của SLC, chỉ những người quen thân hoặc đối tác lớn mới có được số điện thoại cá nhân của anh, cấp dưới muốn liên hệ với anh thì phải thông qua trợ lý hoặc điện thoại nội bộ. Ngay đến Giám đốc điều hành chi nhánh cũng chưa chắc có thể liên lạc trực tiếp với anh. Cho nên việc CMC liên hệ được với anh là không có khả năng.
Tần Nhã Linh đương nhiên biết điều đó nên cô mới đề cập đến việc này, cốt là để nói đến mục đích của mình.
“Em biết, cho nên em muốn để bên đó có thể liên hệ được với anh.”
Thomas tỏ ra hứng thú: “Nói kế hoạch của em thử xem.”
“CMC gặp anh có hai mục đích, trước là tố cáo Giám đốc điều hành vì chuyện cá nhân mà bỏ qua lợi ích công ty, sau là dùng hợp đồng có lợi nhất đối với SLC làm tiền đề hợp tác.”
“Cho nên?”
Cô khẽ cười nói tiếp: “Chờ đối phương gọi cho anh, anh đồng ý gặp mặt nhưng cuối cùng cho họ leo cây.”
Thomas cười như không cười: “Cho họ một tia hi vọng xong sau đó khiến họ càng thêm tuyệt vọng?”
“Không sai!” Cô tươi cười gật đầu.
Thomas nhìn sang Tề Phong nhe răng cười: “William, vợ cậu cũng không phải dạng vừa đâu.”
Andrew chen miệng vào, vô cùng tán thành: “Đây gọi là ngưu tầm ngưu mã tầm mã. Không giống nhau thì sao về cùng một nhà?”
Andrew vỗ vai Thomas ngầm cảnh cáo: “Sau này anh em chúng ta bớt dây vào hai người này, tốt nhất là đừng đắc tội, chẳng biết lúc nào bị bọn họ tính kế đâu.”
Vài ngày sau, tại tầng cao nhất của SLC.
Sau khi nghe xong cuộc điện thoại từ một người ‘không mấy xa lạ’, Thomas nhìn về phía Tề Phong và Tần Nhã Linh đang ngồi đối diện, nở nụ cười tà mị rồi lên tiếng: “Hai người đoán xem ai vừa gọi cho tôi?”
Nhìn vẻ mặt không mấy thân thiện của người nào đó, Tề Phong ngả người về ghế sau, tay trái gõ nhẹ lên mặt bàn, trầm ngâm vài giây rồi mới lên tiếng khẳng định: “CMC.”
Nhận được câu trả lời, Thomas hai mắt khẽ nheo lại, miệng chậc chậc vài tiếng rồi giơ ngón cái lên tỏ ý tán thưởng.
Tề Phong khoé miệng khẽ cong lên: “Đối phương nói gì?”
Thomas nhìn Tần Nhã Linh một chút rồi trả lời: “Theo như tôi hiểu thì chính là… Như lời Lily đã nói vài ngày trước.”
“Vậy cậu trả lời đối phương thế nào?”
Thomas nhoẻn miệng cười: “Thì đương nhiên làm theo ý Lily, nói rằng ba ngày nữa sẽ gặp họ.”
Hắn nở nụ cười hài lòng, sau đó lên tiếng: “Liên hệ với bên chi nhánh ở Thượng Hải, rất có khả năng CMC sẽ liên hệ với bên đó nếu không gặp được cậu.”
“Tôi biết rồi, nhưng là ở Thượng Hải cũng có không ít công ty IT, chúng ta chưa chắc đã kiểm soát được tất cả.” Thomas tỏ ra phân vân.
“Điều này tôi không để tâm. Mặc dù bên đó nhiều công ty, nhưng phần lớn họ đều không bán công nghệ ra bên ngoài mà trực tiếp sản xuất. Hơn nữa công nghệ mà CMC yêu cầu lại là công nghệ mới nhất của chúng ta, chưa chắc bên đó có khả năng đáp ứng. Lại nói, nếu muốn có được công nghệ tương đương, trong thời gian ngắn thì không thể nào đáp ứng được, mà thời gian chính là điểm yếu của CMC. Vậy thì cậu nói xem, CMC sẽ chọn phương án nào?” Tề Phong phân tích.
Đúng vậy, thứ mà CMC hiện đang cần là công nghệ tiên tiến nhất mà không phải công ty nào cũng có thể đáp ứng được. Thế nhưng trong tay hắn đang nắm giữ thứ công nghệ còn vượt trội hơn vẫn chưa được công bố. Một khi SLC tung ra sẽ ít nhiều làm rúng động giới IT, cũng giống như trước đây khi con chip A.S xuất hiện. Cho nên, hắn có đủ tự tin giáng cho CMC một đòn trí mạng.
Thomas gật đầu: “Tôi hiểu rồi.”
Chợt nhớ ra một vấn đề quan trọng mà hôm nay đến gặp Tề Phong, Thomas nói tiếp: “À William, nãy giờ nói về CMC mà tôi quên mất việc quan trọng. Bên Hà Lan vừa nhận được một hợp đồng lớn, đối tác muốn gặp trực tiếp cậu để bàn bạc. Ý cậu thế nào?”
“Là ông Jim sao?” Hắn không trả lời mà hỏi lại.
“Ừm.”
Nhìn sang Tần Nhã Linh ngồi cạnh, hắn gật đầu: “Được, ba ngày nữa đi Hà Lan, cậu đi cùng tôi.”
Thomas tỏ ra ngạc nhiên: “Người đi cùng cậu phải là Jason chứ?”
“Cậu ta còn việc quan trọng hơn phải làm.”
Nhìn thấy tư thái của hắn, Thomas chợt hiểu ra rồi gật đầu: “Tôi biết rồi. Một công đôi việc, cũng là cho CMC một câu trả lời. Vậy, Lily sẽ đi cùng chứ?”
Tần Nhã Linh thế nhưng lắc đầu: “Hai người đi xử lý công việc, em đi theo làm gì? Hơn nữa em đoán sau khi CMC lâm vào đường cùng, sớm muộn gì cũng tìm đến em. Cho nên em phải chuẩn bị để tiếp đón chứ!”
Hắn khẽ nhướn mày, nhẹ gật đầu: “Ừm, vậy em cũng phải cẩn thận một chút, đừng khiến bản thân ủy khuất.”
Cô mỉm cười ngọt ngào: “Em biết phải làm thế nào.”