Tổng Tài Truy Thê Vợ Ngốc Mau Đứng Lại

Chương 42


Kế hoạch của Lăng Hạ Nhi được sắp xếp vô cùng tỉ mỉ, cô ta khó khăn lắm mới đuổi được Tử Du làm sao lại có thể có lòng tốt hiến kế để giúp Long Mặc Uyên truy thê được chứ.

Mục đích thật sự của cô ta là biến đính hôn từ giả thành thật kế đó thì thay thế hoàn toàn vị trí của Tử Du ở Long gia và trở thành Long thiếu phu nhân!
Vì quá mù quáng mà Long Mặc Uyên cứ như thế bị Lăng Hạ Nhi dắt mũi, chuyện chủ tịch tập đoàn Long thị Long Mặc Uyên đính hôn vừa được tung ra thì lượng tin tức cả nước như bùng nổ.

Ai ai cũng biết và truyền miệng nhau điều này, tuy Long Mặc Uyên không phải minh tinh hay người nổi tiếng nhưng anh lại nắm trong tay một số ngành mạch máu kinh tế của thành phố Z nói riêng và cả nước nói chung là chàng trai độc thân hoàng kim nên tất cả sẽ đổ dồn về sự kiện anh sắp đính hôn xem ai lại có phúc phận và sự may mắn như thế.
Bắc Minh Thiên ở bên này vẫn luôn muộn phiền về vấn đề bệnh tình của Tử Du, hắn muốn để em gái được chữa trị một cách sớm nhất nhưng tình trạng của cô vẫn chưa ổn định để bắt đầu chữa trị.

Mà Tử Du sức khỏe vốn đã yếu tâm trạng cô lúc nào cũng luôn ưu sầu khiến cho bệnh tình càng trở nên trầm trọng hơn khiến cho bác sĩ theo dõi phải vội vàng lên lịch chữa trị gấp.

Bắc Minh Thiên gọi bác sĩ tới thư phòng mình để bàn về tình trạng bệnh của Tử Du để tránh cô nghe thấy.

Vì biết sẽ không giữ được đứa bé nên trước khi bắt đầu chữa trị để đảm bảo an toàn cho Tử Du nên Bắc Minh Thiên đã bàn bạc với bác sĩ bỏ đứa bé trước lúc chữa trị.
Tử Du bỗng dưng hôm nay ngẫu hứng muốn đi dạo nhưng sức khỏe quá yếu cô vẫn chưa thể đi lại một cách bình thường nên người giúp việc đã để cô ngồi lên xe lăn và đẩy đi dạo xung quanh.

Tử Du biết rằng đa số thời gian nếu Bắc Minh Thiên không ở bên cạnh mình sẽ ở thư phòng nên đã sai người chuẩn bị chút trà hoa quả để đích thân đưa đến cho hắn.

Và cũng vì thế Tử Du cũng vô tình nghe được cuộc trò chuyện giữa Bắc Minh Thiên và bác sĩ.
Tử Du biết được trong bụng bản thân đang mang một sinh mệnh bé nhỏ thì vô cùng vui sướng, mặc dù cô và Long Mặc Uyên chỉ là thoáng qua nhưng tự hứa với lòng sẽ dành tất cả những gì tốt nhất cho nó.

Nhưng ngay giây phút nghe Bắc Minh Thiên và bác sĩ nhắc tới việc sẽ phá bỏ đứa bé, thì tai của Tử Du bỗng dưng ù đi nước mắt bất giác rơi xuống lăn dài trên gò má.

Bàn tay buông thõng vô lực làm cho ly trà trái cây trên tay rơi xuống vỡ toang cắt ngang cuộc trò chuyện ở phía bên trong phòng, Bắc Minh Thiên nhanh chóng mở cửa phòng xem xét tình hình mọi chuyện.

Cánh cửa vừa mở ra Bắc Minh Thiên nhìn thấy những mảnh vỡ của ly thủy tinh vương vãi dưới đất rồi lại nhìn thấy Tử Du đang ngồi trên xe lăn ngay cạnh đó, hắn cũng biết mọi chuyện không thể nào tiếp tục dấu diếm được nữa rồi!
Bắc Minh Thiên cũng gượng gạo nhìn em gái không biết nên giải thích thế nào với cô.


Mà Tử Du của lúc này sắc mặt nhợt nhạt, đôi mắt vô thần không có tiêu cự dọa bác sĩ và Bắc Minh Thiên một phen lo sốt vó nhanh nhanh chóng chóng tới kiểm tra tình hình của cô, hắn mặc cho đôi chân dẫm lên những mảnh thủy tinh nhọn hoắt cũ mặc nhiên không hề để ý.
Sau khi bác sĩ khám và thông báo rằng tình trạng của Tử Du hiện tại do kích động quá độ mà thôi.

Bắc Minh Thiên để mọi người rời đi trước kế đó hắn đích thân đẩy Tử Du về phòng, hai người bề ngoài thì trầm mặc bất động nhưng trong lòng lại có vô số điều muốn nói với đối phương.
Tử Du nước mắt lưng tròng nhìn về hướng của Bắc Minh Thiên, hắn thì không biết nên đối mặt với sự thống khổ của em gái như thế nào nên lơ đãng nhìn qua hướng khác né tránh.

Tử Du biết Bắc Minh Thiên là vì cô nên mới đưa ra quyết định tàn nhẫn như vậy nhưng dẫu sao mẫu tử là liền tâm cô không muốn gi3t chết đứa bé để đổi lấy những tháng ngày đau khổ và ân hận trong tương lai.

Biết Bắc Minh Thiên sẽ không dễ dàng thay đổi quyết định của mình nhưng vì sinh linh bé nhỏ còn chưa kịp thành hình ở trong bụng mình Tử Du vẫn quyết tâm liều một phen.

Cô dùng tất cả sức lực từ trên xe lăn đứng lên quỳ mạnh xuống trước mặt của Bắc Minh Thiên tuyệt vọng nắm lấy bàn tay to lớn lạnh lẽo của hắn cầu xin.


“Anh hai à đứa trẻ vô tội mà, anh đừng tàn nhẫn với nó như vậy! Nó là con của em, cũng là cháu của anh hai mà.

Em rất khỏe mạnh em cũng không cần dùng loại thuốc kia, anh đừng bắt em phải bỏ con của mình! Em không cần chữa bệnh, em chỉ muốn con của em mà thôi!”
Bắc Minh Thiên là đấng nam nhi đầu đội trời chân đạp đất gánh trên vai mọi trọng trách trước giờ có khó khăn như thế nào cũng sẽ cố gắng vượt qua.

Nhưng chuyện lần này đã khiến hắn không kìm được mà rơi nước mắt, hắn nắm chặt lấy bàn tay của Tư Du rồi cũng lớn tiếng quát cô.
"Em không muốn mất con của mình nên bảo anh trơ mắt nhìn em gái của mình sẽ bị căn bệnh hành hạ cho tới chết? Em mới là người đối xử với anh tàn nhẫn đấy!’’.

Bình Luận (0)
Comment