Tổng Tài Xấu Xa Chỉ Yêu Vợ Mù

Chương 660


Ngô Thành Nam nghe xong lời này, trong lòng căng thẳng một chút, ông cụ biết chuyện này sao?
Ông ta biết chuyện mình xóa các bài báo hay là chuyện mình sai người đối phó với vợ chồng Tôn Phùng?
Lúc anh ta còn đang nghỉ hoặc thì ông cụ giải thích cho anh ta: “Mấy người mày sai đi giải quyết cặp vợ chồng đó đã được đưa đến đồn cảnh sát”
Cái gì?
Ngô Thành Nam sửng sốt một chút, sao có thể thế được, chỉ có cặp vợ chồng kia thì làm sao có thể chế ngự mấy người anh ta sai khiến được.

Anh ta nhớ lại hình ảnh trong video trực tiếp, sắc mặt của người bên kia vàng như nghệ, thân thể của cả hai vợ chồng rất suy yếu, cảm thấy có chút huyền ảo.

Ông cụ giống như nhìn ra suy nghĩ của anh ta, lạnh lùng ói: “Là người nhà họ Hoắc chạy tới, không chỉ cứu được cặp vợ chồng đó còn bắt được đàn của mày.

Bây giờ gây ra phiền phức lớn rồi, nếu như bọn chúng khai ra mày, tao muốn vớt mày ra ngoài cũng phải cực kỳ tốn công sức.

Quan trọng nhất là, nhà họ Hoắc cũng nhìn chăm chằm vào, lấy tính tình của Hoáắc Tùng Quân thì sao có thể dễ dàng buông tha cho mày”

Ông ta nói như hận rèn sắt không thành thép, chỉ vào Ngô Thành Nam thở dài: “Mày nói xem, tao bảo mày ở đây dưỡng thương cho tốt.

Trái lại mày không yên ổn ở đây lại còn tự rước phiền phức vào người, chỉ vì một người phụ nữ như vậy!”
Ánh mắt ông cụ không vui nhìn An Bích Hà, giống như nhìn yêu tỉnh hại nước, hại dân vậy.

Người phụ nữ này không mang thai được, nhân phẩm kém, không có chỗ dựa vững chắc, ngay cả giá trị lợi dụng cũng không có, dáng vẻ cũng không đẹp.

Sao Ngô Thành Nam lại cứ như bị bỏ thuốc mê mà không còn dáng vẻ bình tĩnh cẩn thận như trước nữa.

Ngô Thành Nam bị ông cụ nói, sắc mặt trắng bệch.

Kỳ thực anh ta cảm thấy hành vi của mình không đúng, rất dễ tự chuốc lấy phiền phức nhưng nhìn bộ dạng An Bích Hà lúc đó, anh ta không thể từ chối.

Ngô Thành Nam chỉ không ngờ nhà họ Hoắc lại còn xen vào như vậy, vậy mà lại cho người bảo vệ đôi vợ chồng kia, cứ tưởng là quả hồng mềm ai cũng có thể nhào được, không ngờ lại đạp phải vào tấm ván sắt.

Trong lòng anh ta dâng lên một cảm giác khó chịu không nói nên lời.

Tại sao lại là Hoắc Tùng Quân, tại sao chuyện gì anh cũng có thể thò một chân vào, tại sao anh ta không bao giờ có thể so được với anh, dù là trước đây hay bây giờ.

Trước kia anh ta vẫn là một người bình thường khỏe mạnh nhưng bây giờ gãy chân rồi thì khi so với Hoắc Tùng Quân lại trở nên kém hơn rất nhiều.

Ngô Thành Nam năm chặt bàn tay, vẻ mặt không tự chủ được lộ ra một chút khó chịu.

Ông cụ Ngô cau mày nhìn sang, anh ta nhanh chóng bình tĩnh lại cảm xúc nói: “Ông nội đừng lo lắng, những người đó sẽ không khai cháu ra đâu”

Người do anh ta huấn luyện có thể không bằng được người nhà họ Hoắc huấn luyện nhiều năm nhưng lòng trung thành là tuyệt đối, trước mặt cảnh sát cũng sẽ không khai anh ta ra.

Ông cụ Ngô nghe thấy lời này thì hơi khựng lại một chút nhưng vẫn ngẩng đầu liếc nhìn An Bích Hạ: “Cho dù bọn họ sẽ không khai ra nhưng những chuyện gần đây liên quan đến đôi vợ chồng này, con có thể thoát tội được nhưng còn An Bích Hà thì không”
An Bích Hạ cũng hiểu ra chuyện, sắc mặt tái nhợt, căng thẳng nhìn Ngô Thành Nam.

Nhìn thấy bộ dạng của cô ta, ông cụ Ngô liếc nhìn Ngô Thành Nam một cái: “Con không thể cứu cô ta được.

Vợ chồng này không có ý định giải quyết riêng tư”
Ngô Thành Nam hiển nhiên cũng biết chuyện này, vì vậy anh ta thở dài nhìn An Bích Hạ, nói: “Chuyện này vốn là chuyện không thể tránh được.

Chúng ta cũng đã cố gắng lắm rồi”
Anh ta không nói thẳng ra nhưng An Bích Hà đã hiểu ý của anh ta rồi, chân mềm nhữn ra, cả người đều ngã xuống mặt đất.

Ông cụ Ngô nhìn cô ta như vậy, rồi lại nhìn dáng vẻ áy náy rồi thở dài của Ngô Thành Nam, cuối cùng ông ta nói: “Tôi sẽ giúp cô nói chuyện để có thể giảm án, cho cô một chút thời gian”
Môi An Bích Hà run lên, cô ta vô cùng sợ hãi nhưng đây cũng là cái kết tốt nhất rồi.

Cô ta chỉ có thể cảm ơn ông cụ bằng giọng nói run run nhưng trong lòng thầm nghiến răng.


Rõ ràng là ông cụ Ngô có thể cứu cô ta, chỉ cần ông ta làm nhiều hơn một chút, cô ta có thể sẽ không phải ở tù.

Với †ầm ảnh hưởng của ông ta ở thành phố An Lạc trong nhiều năm, hiển nhiên có thể cứu cô ta thoát khỏi cảnh ngồi tù.

An Bích Hà trong lòng ghét bỏ nhưng trên mặt lại không dám biểu hiện ra ngoài.

Cảnh sát đã lập hồ sơ để điều tra dựa trên những bằng chứng mà vợ chồng Tôn Phùng cung cấp, không mất nhiều thời gian, cảnh sát đã tìm ra mọi chuyện.

An Bích Hà không thể tiêu hủy hết quần áo được, trên quần áo khác quả thật có rất nhiều chất độc hại.

Người bình thường mặc vào, vấn đề có thể không xuất hiện luôn vào ngày mai nhưng xuất hiện thì lại gây nên dị ứng nghiêm trọng..

Bình Luận (0)
Comment