[Tr] [Đn] Bí Kíp Sinh Tồn Của Người Thường

Chương 52


Bí kíp 52: quả nhiên sức mạnh nhân vật chính vẫn rất cao cường.
      
                                              .

                                   .                    .

"Mikey!!"

Takemichi vừa mới trở về từ 12 năm sau, chạy một quãng đường dài nên cậu thở dốc và bắt đầu đảo mắt xung quanh xác định số lượng người ở căn nhà hoang này.

Chỉ có 4.

Mikey, Draken, Pa và Pe. Chết tiệt thật đấy, sao lại không có Maki?

"Maki đâu Mikey, cậu ấy đâu!!"

Osanai của tương lai đã kể lại chuyện một cách mơ hồ và đầy sợ hãi, Takemichi không thể biết được rốt cuộc là chuyện gì có thể khiến nội bộ Touman lục đục, tan đàn xẻ nghé, và Draken thì phải trả giá bằng cái chết của mình.

Osanai đã nói, nói trong màn nước mắt và run rẩy, sợ chỉ cần một sai lầm, Osanai của Moebius đó sẽ lập tức bị giết chết.

Cậu ta thờ thẫn, giọng lạc cả đi khi nói đứa trẻ đó là ác quỷ, một con quỷ dữ tâm thần nhìn đời bằng nửa con mắt, nhưng rồi nó tự sát, để lại hậu quả nặng nề mà cả đời Osanai phải sống trong giày vò, ám ảnh.

Takemichi không biết vì sao, khi nghe tới đứa trẻ ác quỷ, cái tên đầu tiên hiện ra lại là Maki.

Maki đã nói Draken là cánh tay phải, là một phần trong cuộc đời của Mikey, mất Draken, Mikey coi như mất cả cuộc đời mình.

Nhưng Mitsuya cũng từng bảo, Maki là một phần quan trọng của Touman, là người trị được tổng trưởng, mất Maki, Mikey cũng như một đứa trẻ phải tự mò đường mà đi trong đêm tối.

Một trong hai đều là người giữ cho Mikey cân bằng chính bản thân, Draken không thể là con quỷ vậy thì chỉ còn Maki và Mikey.

Mà Mikey thì không có tự sát.

Maki, chỉ còn Maki.

Vì mất cân bằng, nên Mikey mới sa ngã.

"sao thế Takemichi? Maki không có ham tới đây chơi đâu"

Mikey cảm thấy Takemichi sau cái ngày đi cùng họ tới bệnh viện đó có vẻ đã chú ý tới Maki. Hmm, không phải loại tình cảm nam nữ, Mikey không nhận thấy thế hoặc củng cố cho niềm tin bản thân thì tên ngố tàu này đã có bạn gái rồi.

Tachibana Hinata, ăn một cái tát của cậu ấy cũng đủ thấy Takemichi phải ngoan lắm mới chịu đựng được.

Được rồi, thứ mà Mikey cảm thấy chính là Maki và Takemichi khá giống nhau.

Takemichi giống Shinichiro nhưng cũng rất giống Maki. Giống ở chỗ, quá kỳ lạ.

Ví như lúc này, giống như sắp có chuyện gì đó xảy ra, một chuyện gì đó rất nghiêm trọng mà Takemichi muốn nói hoặc ngăn lại.

Hệt như Maki từng làm, làm rất nhiều lần trong quá khứ.

"biến đi"

Pe trừng mắt đáng sợ, nhìn chằm chằm về phía Takemichi.

"bây giờ bọn tao đang nói chuyện quan trọng"

Draken không biết vì sao Takemichi lại tới đây và hơm thế nữa là tìm gặp Maki. Hai người này có quan hệ thế nào sao.

Căng thẳng, Takemichi đang rất căng thẳng, từng giọt mồ hôi như muốn tuôn ra, nắm chặt tay cố gắng giữ lý trí khỏi sự sợ hãi.

Vì nếu sợ hãi, kế hoạch sẽ hỏng hết.

"có thể .... ngừng cuộc giao chiến với Moebius không"

Nuốt ực ngay cuống họng, Takemichi có thể ngờ ngợ đoán bản thân sắp bị đập như thế nào, bất lương ở thời này tuy non trẻ nhưng đều là thứ dữ, lúc trước bị Kiyomasa đánh cho xanh người nhưng thú thật.

Thà rằng bây giờ chịu đau, nhưng đổi lại một tương lai hạnh phúc, Takemichi cảm thấy điều đó rất đáng.

Hoặc chí ít, cậu muốn thấy Hinata mỉm cười và sống. Chứ không phải bị vướng vào vòng dây tội phạm rồi chết vô nghĩa như thế.

"tao không thể nói rõ lý do nhưng c....oái"

Như dự đoán, Pa nắm lấy tóc của Takemichi rồi giật mạnh, quăng xuống đất và đẩy ánh nhìn đầy căm ghét về kẻ yếu đuối nằm dưới sàn kia.

"chúng ta sẽ giao chiến thế nào đây, về Moe..."

"không, không được, tuyệt đối không được, đó là một cái bẫy"

Takemichi không thể từ bỏ lúc này, đôi mắt của cậu thể hiện rõ sự quyết tâm và cậu thực sự hiểu cho việc Pa tức giận, đó là chuyện đương nhiên, tri kỉ của mình bị đánh cho nhừ tử, người trong đội thì thương tích từ thể xác lẫn tinh thần như thế.

Bảo Pa bình tĩnh, có thể giữ bình tĩnh tới giờ phút này đã là chuyện đáng mừng.

"đứng lên"

Pa tiến tới gần chỗ Takemichi, nắm chặt cổ áo bằng một tay, tay còn lại trực tiếp đấm thẳng một bên mặt của Takemichi.

"không được giao chiến? Không thể nói lý do?"

"MẸ KIẾP, THẾ TÊN NÀO LÀ KẺ ĐÃ ĐÁNH BẠN TAO"

"TÊN NÀO ĐÃ ĐÁNH NGƯỜI CỦA ĐỘI TAO"

"MÀY THÌ BIẾT CÁI THÁ GÌ HẢ"

Tức giận, điên máu, khủng hoảng, Pa chỉ muốn đánh chết cái thằng chết tiệt nói năng không ra hồn này, dựa vào cái gì mà xen chân vào chuyện của cậu? Ngay cả tư cách là thành viên Touman nó còn không có, lấy cái quyền gì mà ý kiến!!

"Tao biết, không nhiều, nhưng tao biết người có quyền muốn làm gì với Moebius ở đây phải là Maki"

"tao biết mày tức giận, nhưng người thiệt hại nặng nhất là Maki mà"

Takemichi muốn quát, nhưng những cú đấm của Pa như trút hết mọi sức lực của cậu, thật ra, Takemichi đã chợt nhớ một chuyện.

Vào cái lúc trước khi Akkun thả mình xuống và chết.

Akkun đã nói, không chỉ một mà là hai. Lý do cho sự thay đổi của Mikey, ngoài cái chết của Draken, con quỷ dữ đã chết mới là nguyên nhân chính khiến Mikey không thể thoát ra được. Draken là chất xúc tác cuối cùng khiến Mikey hoàn toàn sụp đổ.

Con quỷ dữ.

Giống hệt lời Osanai nói.

"Maki đã đồng ý đánh, Takemichi, hôm đó mày cũng nghe thấy Maki nghe theo lời của Pa mà"

Mikey cười mỉm, chuyện này quả thực Maki mới là người có quyền quyết định nhất, chỉ nghĩ tới lời xin lỗi và nỗi tuyệt vọng của Maki khi thấy Tahashi chơi đùa với cửa tử.

Mikey tuyệt đối không thể chỉ đứng nhìn được.

"nhưng mày hỏi Pa đầu tiên"

"hiểu không Mikey, ngay từ đầu, Maki đã không có quyền quyết định"

"cậu ấy chẳng là gì cả, không phải đội trưởng, không phải đội phó"

"dưới sự đồng tình của toàn Touman khi đó, Maki có thể có lựa chọn khác sao?"

Takemichi nghiêm túc khẳng định một điều mà thực tế cậu chỉ đoán già đoán non, một cách vu vơ và thiếu căn cứ.

Cậu không rõ Maki là người thế nào, bí ẩn, kỳ lạ, nghiêm túc hay hài hước, trưởng thành hay trẻ con, mạnh mẽ hay yếu đuối.

Takemichi chẳng biết gì hết, nhưng cậu biết, giá trị của cái tên Maki trong từng câu nói được cậu thốt ra đều rất cao.

Chí ít, Pa không nổi điên nữa mà đã khựng lại, Mikey dường như trầm ngâm và suy nghĩ. Rõ ràng, Maki mới là chìa khóa để giải quyết chuyện này.

Cũng là, con quỷ dữ tâm thần, theo lời của Osanai.

"có nên tìm hiểu một chút về Moebius không"

Draken lên tiếng, trông Takemichi không giống một tên nói dối, mà cậu ta cũng không có lý do gì đặt cược tính mạng của mình để nói dối cả.

Phải biết, nói dối Touman khác gì tự tìm đường chết.

"đừng có liên mồm gọi cái tên Moebius"

"lũ trẻ ranh"

                                               .

                                   .                       .

Maki tự hỏi làm thế nào mà lũ Moebius biết Maki đi đường nào mà chặn đánh hội đồng.

Mà thôi, nghĩ lại rồi, bọn nó thì làm gì có khả năng suy nghĩ đường đi nước bước như thế. Chỉ có thể là Kisaki Tetta đã bày trò ra mà thôi.

May mắn là đã sớm gọi mấy chú bận vest đen của nhà Rio tới bảo kê, không thì trước khi cứu được đám ngốc Touman thì Maki đã phải bỏ mạng rồi.

Tuy không lành lặn cho lắm trên đường tới nhà hoang. Thở dốc mệt mỏi, Maki căng đôi tai của mình ra để lắng nghe xem tiếng xe của bọn cớm đã tới hay chưa.

Tiếng xe cảnh sát inh ỏi cho tới sự lũ lượt chạy đi của bọn Moebius, Maki gắng sức tiến vào căn nhà hoang tàn kia, thứ đập vào mắt Maki lúc này là một Draken đang khóa chặt Osanai.

Chuyện này không khó hiểu.

"Maki, chạy ngược lại đi, cảnh sát tới rồi!!"

Takemichi từ xa nhìn thấy Maki liền gào lớn, lúc cần xuất hiện thì không thấy đâu, còn lúc cần bỏ trốn thì lại tới bất thình lình thế này!!!

"Cơm Lươn mau mau đem thằng khỉ chạy đi, nhanh lên!!"

Maki chỉ tay ra lệnh cho "cơm lươn" Draken xách "thằng khỉ" Osanai chạy khỏi nhà hoang, ít nhất là chạy nhanh lên trước khi tên đội trưởng Pachin ngốc nghếch hành động ngu nữa.

Tối hôm qua Maki đã viết văn tế nếu Pa có xiên Osanai rồi, hôm nay lấy tinh thần đọc rồi xả ra một lượt thôi.

À, còn Pe nữa, nhất định phải công tác tư tưởng cho tên đó, mắc công không phục Draken thì lại bày chuyện tày trời.

"tck, Maki, đừng có học cái thói đó của Mikey!!"

"còn mày nữa, đứng lên mà chạy đi"

Cáu kỉnh xách Osanai đang bất tỉnh lên vai, tiện chân đá nhẹ Pa một cái, người đang nằm bị đá kia cũng mò mẫm đứng dậy, liếc nhìn Osanai một cái rồi cũng nhanh chân chạy đi.

Maki thấy có gì đó không đúng.

Tuyệt đối không đúng, Pa cố chấp như thế, hơn nữa người bị hại là tri kỉ của Pa, không lý nào lại dễ dàng bỏ qua được, đừng bảo bị Maki nhồi nhét kiến thức cao quý của vũ trụ nhiều quá nên đắc đạo rồi nhé?

Ơ kìa, thế còn văn tế 3 trang giấy Maki đã chuẩn bị thì sao!!?

"Oái"

"chạy chậm quá đấy"

Cơm lươn hai tay xách hai người chạy đi, Maki lúc đầu sốc nhưng rồi phì cười, tiếng cười khùng khục trong tâm trạng lo lắng, bỡ ngỡ và có chút vui vẻ.

Đúng là không hổ danh là phó tổng trưởng, cũng thật đáng tin cậy quá đi.

.

. .

"tao xin lỗi"

"tao đã tính giết Osanai"

Pa đứng trước mặt Maki và giao nộp ra con giao mà mình giấu ngay từ lúc bắt đầu. Hối lỗi, ân hận, và cũng cảm giác một chút may mắn.

May mắn, bản thân đã chọn đúng khi kiểm soát được bản thân không giết chết tên khốn kia.

Một bầu không khí im lặng bao trùm lên tất cả, chỉ mới đây thôi, cả đám vẫn còn vui vẻ khi chạy trốn khỏi đoàn ăn mừng của lũ cớm giành cho chiến thắng của Touman.

Vậy mà, chiến thắng này suýt nữa đã nhuộm lấy màu máu.

"...."

"...."

"Ma...Maki, bình tĩnh chút...Pa nó não nhỏ nên..."

Nhìn một Maki tối sầm mặt như thế, Pe cảm thấy đội trưởng mình sắp không xong rồi, trong đội ba làm gì có ai không biết tính cách của Maki như thế nào.

Đã có một thời gian, đội ba gặp khủng hoảng vì bài tập, có một số thành viên không học nữa thì không đáng kể đến, nhưng với những người còn lê lết thân xác tới trường.

Thì việc làm bài tập, học bài, ôn thi là chuyện không thể tránh khỏi.

Maki đã thúc đẩy thành tích của cả đội lên một tầm cao mới, ba mẹ của Pa mừng tới mức thưởng cho cậu biết bao nhiêu thứ, nhưng mọi người à.

Cái gì cũng phải trả giá.

Maki đã chứng minh, có là cho dù là đội trưởng hay thậm chí là tổng trưởng, thách thức sự kiên nhẫn của Maki là tự dẫm vô bãi mìn chết chóc.

Pa không làm bài tập? Nhịn cơm.

Pe láo nháo không chịu học? Pa cũng phải nhịn cơm.

Người trong đội không công nhận Maki vượt quyền ép họ học như thế? Pa nhịn cơm nốt.

Thực ra mang tiếng nhịn cơm, nhưng vẫn cho ăn nhưng thay vì 2 chén đầy ta sẽ có nửa chén cơm trắng cùng với rau xanh và thịt luộc.

Ăn đạm bạc, giữ sức khỏe:>

Mà Pa, thì sao có thể chấp nhận bữa ăn trong ngày như thế được!! Chí ít cũng phải cho cậu ta bữa phụ nữa chứ.

Nên là, một đội trưởng, phải làm gương, quyết tâm không giựt hạng của lớp thì nhịn ăn tiếp!!

Mà tại sao Maki lại có thể làm như thế mà không bị hề hấn gì? Uầy, anh trai nó, bạn thân nó, người thích nó, toàn ô dù to, ai dám đụng vô nữa?????

Sức mạnh và giá trị đồng tiền mới là thứ khiến con người ta sợ nhất!!

Nghe phong phanh lời đồn đâu đó, đội trưởng của các đội khi trước cũng từng trải rồi, nên giờ thấy người khác lâm cảnh như mình, chỉ biết nhắm mắt làm ngơ chứ không can dự vào.

Pa xui xẻo trải nghiệm 2 lần thôi.

"tao có không bình tĩnh đâu"

"không giết là tốt"

Maki nghiêng đầu, nhướn mày rồi cười ngạo nghễ một cái. Maki biết, từ lúc xảy ra chuyện Maki cũng đã công nhận thế giới này không như trước nữa, nhưng chẳng ngờ lại lệch đi quá như vậy.

Maki vẫn còn giữ thói quen xem đây là thế giới truyện tranh, chịu thôi, nhiều năm như thế, muốn bỏ cũng quá khó.

Pa không đâm Osanai, không vào trại, Pe không hành động ngu xuẩn, kế hoạch chia rẽ khỉ khô gì đó của Kisaki cũng đi tong.

Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra, thế lực nào đã thay đổi suy nghĩ của Pa vậy nhỉ?

"nhưng mà, trước ngày hôm qua, tao đã không có ý định giết Osanai"

Pa như nhớ lại chuyện gì đó, siết chặt tay tức tối, cảm giác như bản thân bị dắt mũi như trâu như bò vậy.

"có kẻ đã tới tìm tao, kích thích sự căm thù của tao"

"và đưa tao con dao này"

Vốn dĩ, mọi chuyện không đi xa đến thế, tri kỉ của Pa bị đánh, bạn gái bị hành hạ, nhưng không thảm tới mức chết đi sống lại, bất quá, thứ lửa giận trong Pa chỉ dừng ở mức đập tan cái Moebius đi.

Giết người, vi phạm pháp luật, Pa không có ý tiêu cực như vậy.

"ai"

Mikey hỏi, chuyện này là đang nhắm tới Touman chứ không đơn thuần là trả thù Pa hay gì hết. Đội ba có thể ngu ngốc, Pa có thể không tài giỏi, nhưng không ngu tới mức đi gây chuyện để rồi bị hận đến thế.

"tao không rõ, tên đó trùm kín mặt, nó bảo Osanai không chỉ hành hạ mà còn sẽ cho người tới đánh chết gia đình bạn tao"

"sẽ ám tới tận cùng trời đất, tuyệt đối không buông tha"

"tao...tao đã không kiềm chế được...."

Có một chuyện như thế này.

Làm người bình thường, sẽ có cuộc sống bình thường, gia cảnh bình thường, mối quan hệ bình thường.

Bình Luận (0)
Comment