Trà Hương Mãn Tinh Không

Chương 102

Úc Thịnh Trạch nghe vậy, không khỏi nhíu mày. Hắn biết Đoạn Sở tâm cảnh giác rất lớn, quan sát mẫn tuệ lại sâu sắc, nói như vậy khẳng định Cô Liên có vấn đề. Nhưng hắn chưa từng nghe nói tới Cô Liên này, vấn đề này cũng không trả lời được.

“Ta để Áo Lợi Ngươi đi điều tra một chút.” Úc Thịnh Trạch nói xong, liên lạc với Áo Lợi Ngươi.

Đoạn Sở thấy Úc Thịnh Trạch vậy mà lại không biết gì về Cô Liên, trong lòng càng thêm cảm thấy kỳ lạ. Bất quá manh mối trong tay quá ít, hắn cũng không thể đoán thêm, đành đi giúp đỡ Úc Thanh Hàn cùng nhau xử lý dị thú.

“Cám ơn Đoạn Sở thúc thúc.” Úc Thanh Hàn chớp hai mắt, mang theo nút không gian chứa khối tinh thạch thú cùng máu, da dị thú và thú cốt, nhảy nhót rời khỏi, vậy mà một chút cũng không tìm hiểu tin tức về phương diện tinh thần lực của Đoạn Sở.

Đoạn Sở mỉm cười nhìn theo Úc Thanh hàn rời đi, quay đầu lại nhìn về phía Úc Thịnh Trạch: “Thanh Hàn luôn sôi nổi, thoạt nhìn hoàn toàn không lớn lên.”

Úc Thịnh Trạch cầm tay Đoạn Sở, lôi kéo hắn đi ra thiên điện. “Đại ca rất cưng chiều nàng, hơn nữa chiến sĩ vị thành niên mười ba tuổi, tự bản thân không thể dễ dàng áp chế tính tình của chính mình.”

Hắn mười hai tuổi sau khi thức tỉnh, hở ra là cùng mấy ca ca đánh nhau, không ít lần bị mẫu thân giáo huấn.

Đoạn Sở nhất thời nhớ tới tin tức liên quan tới tính tình táo bạo của chiến sĩ, không khỏi bật cười: “Vậy Đoạn Hoa tính tình sao lại lạnh như băng?”

“Người có năng lực kiềm chế bản thân càng mạnh, thì thăng cấp trong lúc chiến đấu, càng dễ dàng tránh được nguy cơ nổ tan xác. Đoạn Hoa thiên phú không tồi.” Úc Thịnh Trạch trầm giọng: “Kỳ thật lần này gặp mặt, Thanh Hàn so với trước kia tiến bộ hơn rất nhiều. Ngươi lại cố ý chế tác hai cái gối trà cho nàng, có lẽ tinh thần lực mạnh mẽ của nàng rất nhanh có thể áp chế.”

Đoạn Sở cười khẽ gật đầu, hai người vừa đi vừa tán gẫu, cũng là nhàn rỗi khó có được.

Cung điện của Úc Thịnh Trạch thập phần trống trải, bên trong đình viện không có hoa cỏ, ngược lại kì thạch (đá khắc) san sát, nhìn kỹ thế nhưng đều là từ các loại tinh thạch thú tạo thành. Trên bức trường hai bên hành lang, là đồ án to lớn dùng vàng ròng điêu khắc chạm nổi đầy hoa mỹ, kéo dài không dứt, tựa hồ bao quanh cả cung điện.

Đoạn Sở nhìn thấy liền thất thần, cảm thấy phù điêu này tràn ngập thần bí.

“Đây là đế quân đời thứ nhất Đế Ma Tư, tự mình điêu khắc.” Úc Thịnh Trạch cũng dừng lại cước bộ, ghé sát vào bên tai Đoạn Sở, thấp giọng giải thích.

Đoạn Sở sửng sốt, hắn đối với lịch sử Cáp Ngói tinh hệ hiểu biết không nhiều lắm, chỉ biết là vị đế quân đời thứ nhất này, là một vị đế vương thiên tư tung hoành, bá tuyệt hoàn vũ (tư chất cực lớn, bao trùm toàn bộ thiên hạ). Là hắn dẫn theo người Đế Ma Tư, bảo vệ quê hương khỏi dị thú xâm lấn, lại đánh đuổi người tinh tế xâm lấn, cuối cùng thành lập đế quốc Đế Ma Tư.

“Hắn tự mình điêu khắc?” Đoạn Sở theo bản năng lập lại câu nói, kỳ quái hỏi: “Cả tòa hoàng cung sao?”

Úc Thịnh Trạch lắc lắc đầu, bắt lấy tay Đoạn Sở đụng vào phù điêu màu vàng, một cỗ lực lượng ôn nhu rồi lại bá đạo cực hạn truyền đến, Đoạn Sở không khỏi ngẩn ra.

“Chỉ có ở tòa thánh điện, nơi này từng là tẩm điện của thánh quân đời thứ nhất. Mấy ngàn năm qua, bởi vì dị thú xâm lấn cùng chiến tranh tinh tế bùng nổ, hoàng cung bị hủy vô số lần. Duy độc nơi này, bởi vì có tinh thần lực của chiến sĩ cấp 10 bảo hộ, mà bảo tồn đến nay.”

Trong lòng Đoạn Sở nổi lên rung động khó có thể nói thành lời, cùng Úc Thịnh Trạch cùng nhau sóng vai nhìn phù điêu được bảo tồn mấy ngàn năm. Vì tình cảm của đế quân đời thứ nhất đối với thánh quân, mà động dung không thôi.

“Vậy trong thánh điện, có bản ghi chép liên quan tới chiến sĩ cấp 10 không?”

Úc Thịnh Trạch nhìn thấy ánh mắt chờ mong của Đoạn Sở, trong lòng vừa động, thân thể liền nghiêng về phía trước hôn trụ hắn, hàm hồ trả lời: “Không có, văn tự của bản ghi chép lúc đó đã sớm không thể nghiên cứu, hơn nữa còn bị thiêu hủy hơn phân nửa.”

Đoạn Sở bởi vì đã chuẩn bị tâm lý, cũng không quá mức thất vọng, ngược lại bởi vì hành động vô cùng thân thiết của Úc Thịnh Trạch, mà đỏ mặt. Cũng may cung nữ thị vệ trong thánh điện không nhiều lắm, trên hành lang không có những người khác, nếu không Đoạn Sở sợ là phải chui xuống lòng đất.

Hai người dán vào nhau một hồi, Úc Thịnh Trạch cuối cùng cảm thấy mỹ mãn, lôi kéo Đoạn Sở đi về phía trước, rẽ vào một khúc ngoặt, ở cửa tẩm điện chính điện Áo Lợi Ngươi đã chờ ở đó.

“Cửu điện hạ, Đoạn Sở các hạ!” Áo Lợi Ngươi cung kính lên tiếng, ánh mắt nhìn về phía Đoạn Sở khó có được mà tràn ngập kích động, cùng với hình tượng thành thục ổn trọng bình thường hoàn toàn bất đồng.

Áo Lợi Ngươi biết tinh thần lực của Đoạn Sở khôi phục, nhưng cũng chỉ tưởng là cấp A hoặc là siêu cấp S, căn bản không nghĩ tới chính là hoàn toàn thực thể hóa. May mắn cực hạn như vậy đều là cửu hoàng tử gặp được, làm cho Áo Lợi Ngươi cao hứng thiếu chút nữa thất thố.

Biểu hiện của Áo Lợi Ngươi, Đoạn Sở tự nhiên xem ở trong mắt, mỉm cười gật gật đầu.

Ba người đi vào chính điện, Úc Thịnh Trạch lôi kéo Đoạn Sở ngồi trên ghế, ý bảo Áo Lợi Ngươi ngồi xuống đối diện, hỏi:

“Đã có tin tức chưa?”

“Vâng!” Áo Lợi Ngươi đem tin tức nhất nhất trần thuật lại: “Cô Liên sinh ra ở Ai Tư Bỉ Nỗ tinh cầu, năm nay mười tám tuổi, năm năm trước liền hoàn thành thức tỉnh. Mẫu thân của nàng đến từ Diêm gia thế gia có ngàn năm truyền thừa, nghe nói đá năng lượng nguyên cấp 10 kia, chính là mẫu thân Cô Liên mang theo tới Cô gia. Mà Cô Liên sau khi xác định tinh thần lực tính chất đặc biệt ở nghiệp đoàn người khế ước địa phương, cự tuyệt xứng đôi, trực tiếp tìm tới đại nguyên soái Mông Kiến Đồng trưởng lão mới được điều nhiệm tới Ai Tư Bỉ Nỗ tinh cầu. Được Mông Kiến Đồng trưởng lão mang đến Đế Ma Tư tinh cầu, tìm bệ hạ cùng vương hậu.”

Đoạn Sở nhăn lại mi, như vậy thoạt nhìn, Cô Liên này tựa hồ không có vấn đề gì.

“Nàng từng thấy qua Thịnh Trạch sao?” Đoạn Sở hỏi Áo Lợi Ngươi.

“Nàng tự xưng năm năm trước đi tới Đế Ma Tư, trong lúc vô ý đã từng thấy cửu điện hạ.” Áo Lợi Ngươi ngừng một chút, nhìn nhìn Úc Thịnh Trạch đột nhiên a lên một tiếng: “Là cửu điện hạ cứu nàng từ trong miệng dị thú. . . . .”

Áo Lợi Ngươi chống lại khuôn mặt không chút thay đổi của Úc Thịnh Trạch, bỗng nhiên có điểm nói không được nữa.

“Ân, ngươi đi xuống đi.” Úc Thịnh Trạch phất phất tay, thấy Áo Lợi Ngươi rời khỏi tẩm điện, tay giơ lên, đại môn tự động đóng cửa. Hắn quay đầu lại nhìn về phía Đoạn Sở, trầm giọng nói: “Ta không nhớ rõ.”

Đoạn Sở nhìn Úc Thịnh Trạch, phốc một tiếng nở nụ cười.

“Vui lắm sao?” Úc Thịnh Trạch nhăn mi, cảm thấy tuyệt không buồn cười.

Đoạn Sở lắc lắc đầu: “Ta chỉ là cảm thấy, có lẽ là ta đa tâm. Nàng cuối cùng giải thích như vậy, có lẽ thật là cảm thấy ta không xứng với ngươi, mới nháo ra khiêu chiến này đó, cho nên ngay cả đá năng lượng nguyên cấp 10 cũng không để ý. Diêm gia ngàn năm truyền thừa, có lẽ đá năng lượng nguyên cấp 10 tuy rằng trân quý, nhưng cũng bảo tồn không ít đi?”

“Không, xuất thân của nàng, nhất định có vấn đề!” Úc Thịnh Trạch lại thấp giọng phủ định, trong mắt hiện lên tia lạnh: “Đừng nói Diêm gia đã sớm mất đi một tông sư có thể chế tạo, ngay cả hoàng thất tìm khắp nơi cũng không kiếm được một viên đá năng lương nguyên cấp 10. Nàng vì vị trí chính phi mỏng manh của một hoàng tử có thể mượn ra được, cuối cùng liều lĩnh dùng làm tiền đặt cược giải trừ khế ước. Căn bản mục đích vẫn là nghĩ muốn chia rẽ quan hệ ký khế ước của chúng ta, sau đó thuận lợi cùng ta ký khế ước, mà không phải hướng về vị trí chính phi của ta.”

Đoạn Sở đột nhiên tỉnh ngộ: “Đúng, lấy sự thông minh lý trí mà nàng biểu hiện ra lúc sau, nên biết cho dù khiêu chiến giải trừ khế ước thành công, cũng chỉ bất quá là đả kích được ta, vẫn không thể trở thành chính phi. Ngược lại là ký khế ước, coi tinh thần lực tính chất đặc biệt của nàng, nếu ta thua, bệ hạ nói không chừng cũng quyết ý muốn nàng làm người khế ước của ngươi.”

Đoạn Sở bỗng nhiên cả kinh, thần sắc buộc chặt nhìn về phía Úc Thịnh Trạch hỏi: “Nàng muốn gây bất lợi với ngươi?”

Úc Thịnh Trạch vỗ vỗ hắn: “Không có việc gì, đây đều là suy đoán của chúng ta, ta cho người chú ý nàng, nhìn xem chiến sĩ xứng đôi với nàng sau này, sẽ biết mục đích chân chính của nàng.”

Đoạn Sở cũng chỉ đành đồng ý, bọn họ đối với Cô Liên hiểu biết quá ít. Hơn nữa Cô Liên nếu thật sự có vấn đề, Úc Khải Phong cùng Lộ Dịch Toa lại không phát hiện, tựa hồ cũng rất kỳ lạ.

“Đói bụng không?” Úc Thịnh Trạch đột nhiên hỏi.

Đoạn Sở lúc này mới nhớ tới, bọn họ ở trên yến hội, cái gì cũng chưa ăn.

Úc Thịnh Trạch thấy Đoạn Sở gật đầu, dùng vòng thông tin trực tiếp liên lạc với đầu bếp cung đình, chỉ chốc lát, lục tục có cung nữ bưng đồ ăn đi đến.

Hai người cơm nước xong đang uống trà, Lộ Dịch Toa đi tới thánh điện.

“A Toa!” Đoạn Sở đứng dậy tiếp đón, lại nhấc ấm trà, đưa một chén trà cho Lộ Dịch Toa.

Lộ Dịch Toa vẻ mặt tò mò đánh giá Đoạn Sở, giống như là nhìn vật quý hiếm gì đó, làm cho Đoạn Sở quẫn bách tới tay cũng không biết nên để chỗ nào.

“Thịnh Trạch, phụ vương có việc tìm ngươi, ngươi chạy nhanh qua đó đi, ta cùng Tiểu Sở là được.” Lộ Dịch Toa hướng về phía Úc Thịnh Trạch xua tay.

Úc Thịnh Trạch biết phụ thân Úc Khải Phong, khẳng định tìm hắn cũng là vì tinh thần lực của Đoạn Sở, không thể không đứng dậy rời đi.

Lộ Dịch Toa thấy trong đại điện chỉ còn lại có nàng cùng Đoạn Sở, bưng nước trà uống hết, thở nhẹ ra, nhìn về phía Đoạn Sở thoải mái nói:

“Hôm nay chuyện của Cô Liên kia, cũng là do ta an bài không chu đáo.”

Đoạn Sở kinh ngạc trong nháy mắt, có điểm không rõ ý tứ của Lộ Dịch Toa.

“Khụ, ngươi hẳn là cũng biết, lấy thân phận của Cô Liên, căn bản không có tư cách tham gia yến tiệc thăng cấp của chiến sĩ cấp 9.” Lộ Dịch Toa giải thích. Nhưng cũng không phải không biết xấu hổ mà nói, kỳ thật là nàng cảm thấy Úc Thịnh Trạch quá mức chất phác, cùng Đoạn Sở ký khế ước lâu như vậy, rõ ràng đều đã động tâm cũng không biết nhanh chóng ra tay. Cho nên nàng tính toán thừa dịp lần này Cô Liên xuất hiện, làm cho Đoạn Sở ghen đồng thời nhân cơ hội làm cho Úc Thịnh Trạch công khai quan hệ bầu bạn. Ai biết đứa con thế nhưng so với nàng nghĩ còn nhanh tay nhanh chân hơn, còn giấu diếm tin tức Đoạn Sở hoàn toàn thực thể hóa.

Đương nhiên, cũng may mắn Đoạn Sở là người khế ước hoàn toàn thực thể hóa, Lộ Dịch Toa căn bản không nghĩ tới Cô Liên lại đưa ra khiêu chiến giải trừ khế ước, đây tuyệt đối không phải việc một người ái mộ bình thường sẽ làm. Bởi vì ở phương diện nào đó, đây cũng là khiêu chiến nghiêm trọng đối với chiến sĩ.

“Không phải, kỳ thật cũng là chó ngáp phải ruồi.” Đoạn Sở vội vàng xua tay, lại nói tiếp, hắn đang lo không biết công khai như thế nào, Cô Liên khiêu chiến, ngược lại làm cho hết thảy trở nên thuận lý thành chương. Hơn nữa Đoạn Sở cũng biết, Cô Liên xuất hiện, khẳng định là Mông Kiến Đồng không ngừng đề cử với Lộ Dịch Toa, chính yếu vẫn là được Úc Khải Phong duy trì. Nếu không đại hoàng tử Úc Hồng Trì cũng sẽ không phát tới cảnh cáo, yêu cầu Úc Thịnh Trạch không cần dẫn hắn đi dự tiệc.

Lộ Dịch Toa đầu tiên là sửng sốt, lập tức nghĩ đến đá năng lượng nguyên cấp 10 mà Úc Khải Phong nhận lấy, còn có Đoạn Sở ở yến tiệc cung đình lập uy, nhất thời vui mừng hiểu ra.

Chính điện hoàng cung, lúc này Úc Thịnh Trạch cũng đang cùng Úc Khải Phong bàn luận chuyện này, bất quá không khí giữa hai người, lại lại có vẻ thập phần cứng ngắc.

“Ý của ngài là, ngài đã biết Cô Liên có vấn đề?” Úc Thịnh Trạch không hờn giận trừng mắt nhìn phụ thân mình: “Khi nào thì biết, bởi vì đá năng lượng nguyên cấp 10 kia?”

Úc Khải Phong đồng dạng lãnh nghiêm mặt: “Không, bởi vì có người nói cho ta biết, Cô Liên chân chính đã chết!”



Tháng Ba 13, 2016

103

Bình Luận (0)
Comment