Trà Hương Mãn Tinh Không

Chương 169

Bối Tĩnh Lan tiếng xấu lan xa, lại từng hại Đoạn Sở tông sư được nhiều người kính trọng, tin tức nàng tử vong, trước khi Đoạn Hoa biết được, đã được giám ngục Tạp Áo truyền lại Đế Ma Tư. Cứ như vậy, Áo Lợi Ngươi vẫn luôn phụ trách đối ngoại cũng sẽ biết, hắn cũng không chậm trễ mà đem tin tức nói cho Úc Thịnh Trạch.

“Chuyện này, không cần cố ý nói cho Tiểu Sở.” Úc Thịnh Trạch thần sắc không thay đổi chỉ thị.

“Vâng!” Áo Lợi Ngươi cung kính lên tiếng trả lời. Hắn đã sớm đoán được, lấy thái độ làm người của chính quân Đoạn Sở, đau khổ ở Đoạn gia đã sớm không biết để vào chỗ nào, trước mắt làm hắn phiền não, mới là thứ hắn chân chính để ý.

Nghĩ vậy, Áo Lợi Ngươi bỗng nhiên chủ động hỏi: “Cửu điện hạ, chính quân còn chưa quyết định tốt, nên dùng đồ vật gì để chọn đồ vật đoán tương lai sao?”

Úc Thịnh Trạch nhíu mày, không trả lời. Hắn vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy bầu bạn của mình do dự như vậy, chỉ vì một nghi thức chọn đồ vật đoán tương lai kỳ quái. Hoa Hạ cư nhiên lại cho rằng, một đứa nhỏ bắt được cái gì thì có thể đoán trước được ngành nghề tương lai thậm chí là tiền đồ của đứa nhỏ, thật sự là một ý tưởng lạ lùng.

Áo Lợi Ngươi hiển nhiên cũng giống vậy, hắn nhịn không được muốn cười, cuối cùng do dự, đề nghị nói: “Chính quân đơn giản là cảm thấy, đem hai thứ đồ của hai tinh cầu kết hợp lại thì rất kỳ quái, lại cảm thấy mười hai thứ vật phẩm dùng để chọn đồ vật đoán tương lai không đại biểu được toàn bộ chức nghiệp. Bất quá nói đến cùng, Trữ tiểu công tử tương lai không phải người khế ước thì chính là chiến sĩ, hoàn toàn có thể dùng toàn bộ tinh thạch thú điêu khắc thành hình dạng vật phẩm mà mình muốn, cho dù thật sự quơ được cái gì, cũng chỉ là đào tạo nhiều thêm một loại hứng thú mà thôi.”

Áo Lợi Ngươi đã hỏi chuyện về trái đất, nghe nói trọn bộ vật phẩm chọn đồ vật đoán tương lai này tốt nhất là lớn nhỏ đều bằng nhau, nhan sắc cũng giống hệt, thậm chí chuẩn bị gì đó nguyên bản cũng là do người ta quy định mà thành. Cố tình lúc này, nghi thức chọn đồ vật đoán tương lai của đứa con cả nhà Trữ Khang Hạo cùng Lam Tư • Duy Đức đều toàn quyền giao cho chính quân Đoạn Sở chuẩn bị. Nghĩ đến chính quân luôn tự tin thong dong nay trở nên khó xử, Áo Lợi Ngươi thật đúng là mở rộng tầm mắt.

Úc Thịnh Trạch trầm ngâm một lát, gật gật đầu, kêu Áo Lợi Ngươi đi trước tìm kiếm tinh thạch thú không gây tổn hại tới trẻ nhỏ, chính mình thì trở lại phòng ngủ không có một bóng người, chỉ trong chớp mắt, liền biến mất ở trong phòng ngủ.

Đoạn Sở đang ở trong nước suối nơi không gian trà sơn nhắm mắt suy ngẫm, nhìn đến Úc Thịnh Trạch đột nhiên xuất hiện, theo bản năng cong môi, từ trong nước đứng lên, tiến lên vài bước đem nam nhân ôm lấy, làn da tiếp xúc với vải dệt ẩm ướt, mới ý thức được hắn đang không mặc gì, hành động của hắn bỗng biến thành chủ động yêu thương.

Đoạn Sở chỉ lo lúng túng, một chút cũng không phát hiện con ngươi Úc Thịnh Trạch càng lúc càng ám trầm, đầu óc nhanh chóng nghĩ làm như thế nào dời đi lực chú ý, nhưng lỗ tai lại không tự chủ mà trở nên nóng rực, nơi da thịt chạm nhau tựa như bốc lửa.

“Thịnh Trạch. . . . . Ngô. . . . . .” Đoạn Sở mới vừa mở miệng, một vật thể ấm áp đã tham nhập vào khoang miệng, hơi thở quen thuộc cực nóng quanh quẩn, lại tưởng tượng gần nhất Úc Thịnh Trạch bởi vì tinh thần lực bất ổn mà trở nên càng thích dây dưa với hắn, Đoạn Sở thiếu chút nữa không chịu thua kém mà mềm nhũn chân.

“Yên tâm, sẽ không khiến ngươi mệt, được chứ?” Tiếng nói của Úc Thịnh Trạch khàn khàn mỉm cười vang lên ở bên tai, sau đó, thân thể bị đẩy dựa vào bên cạnh suối, thân thể ấm áp chèn ép tới, đầu óc Đoạn Sở hoàn toàn trở nên mơ màng.

Chờ hắn tỉnh táo lại, người đã sớm nằm ở phòng ngủ chủ Mạc Ngươi Lai, trên người là chăn mỏng được đắp lên, còn thân thể lại bị đặt trong lòng bầu bạn.

“Tỉnh?” Úc Thịnh Trạch cúi đầu, nhìn Đoạn Sở tức giận trừng mắt nhìn mình, hai má ửng đỏ, hai mắt cũng không dám nhìn thẳng, nghĩ đến bộ dáng Đoạn Sở thất thần khó nhịn khi ở trong nước, hầu kết Úc Thịnh Trạch khẽ nhúc nhích, cúi đầu hôn lên môi hắn, lúc ngẩng đầu lên, trong mắt cơ hồ tràn đầy ý cười.

Đoạn Sở thở hổn hển, cuối cùng vẫn thả lỏng thân thể ghé vào bên người Úc Thịnh Trạch. Cuộc sống phu phu bảy tám năm đương nhiên sẽ có chỗ thay đổi, không chỉ hai bên càng thêm ăn ý, có Nguyên Vĩnh Nghị cùng Lam Tư ảnh hưởng, vận động hài hòa của hai người cũng trở nên nhiều vẻ nhiều màu, hiện tại hồi tưởng lại Úc Thịnh Trạch lúc ban đầu, quả thực giống như một người bị hoán đổi.

Úc Thịnh Trạch thấy thế, một tay xoa nhẹ phía sau lưng hắn, tay kia thì ấn nhu trên thắt lưng mềm dẻo.

“Mỗi lần đều như vậy, mệt mỏi quá.” Đoạn Sở thấp giọng oán giận.

Năm năm trước hắn phát hiện phương thức khai thông càng thêm thích hợp, lại hoài nghi năng lượng của Tử Tinh thú có thể có ảnh hưởng tới tinh thần lực giao hòa của bọn họ, lúc sau do đã thích ứng, hắn đã dưỡng thành thói quen mỗi lần điên loan đảo phượng đều chủ động lộ ra tinh thần lực, làm cho tinh thần lực của hai người càng ngày càng hòa hợp, đồng thời, cũng làm cho thân thể hắn trong quá trình tinh thần lực tiếp xúc, càng ngày càng mỏi mệt.

Úc Thịnh Trạch nhếch mi, nhịn không được cười nhẹ: “Là ai nói, so với ở phòng tác chiến càng có thêm được nhiều lợi ích?”

Đoạn Sở khóe miệng vừa nhếch, này thật đúng là hắn nói. Thậm chí, hắn nói càng thô tục. Vài ngày trước Lam Tư mới học được câu ngạn ngữ “Trường tẩu như mẫu” (?), nửa đùa bỡn mà quan tâm cuộc sống phu phu của hắn cùng Úc Thịnh Trạch. Đoạn Sở nhất thời thẹn quá thành giận, đã nói hắn với Úc Thịnh Trạch một đêm quay cuồng so với ở phòng tác chiến một tháng càng có nhiều thành quả hơn. Còn cười nhạo Lam Tư trong đầu chỉ toàn cái gì không đâu. Kết quả chính là, Lam Tư còn chưa kịp đỏ mặt cáo trạng, Úc Thịnh Trạch vừa vặn đẩy cửa vào nghe được trọn vẹn.

“Kia cái gì, tạm thời không đề cập tới nữa, có thu hoạch gì về mấu chốt trong dung hợp dị thú hay không?” Đoạn Sở nhanh chóng tìm được chủ đề thích hợp.

Úc Thịnh Trạch gật gật đầu, không đợi nói chuyện, Đoạn Sở liền đứng thẳng dậy, không để ý cái chăn rớt xuống, khó nén kích động nhìn hắn: “Thật sự tìm được rồi?”

Năm năm này, bọn họ khai thông tinh thần lực càng ngày càng thuận lợi, đối với tinh thần lực hỗn loạn cấp 9 của Úc Thịnh Trạch, Đoạn Sở thật ra đã có nắm chắc, chỉ là không tìm được mấu chốt thăng lên cấp 10, chung quy cũng là tai họa ngầm thật lớn. Trước mắt, theo như tất cả manh mối nắm giữ được, mấu chốt hẳn là năng lượng đặc thù của dị thú giống người khế ước, nhưng cụ thể làm như thế nào, Đoạn Sở lại không hề có đầu mối. Mắt thấy Úc Thịnh Trạch sắp tiến vào cấp 9 trung giai, Đoạn Sở liền cảm thấy thời gian càng thêm gấp gáp.

Úc Thịnh Trạch thấy hắn nóng vội như vậy, vội vàng ôm lấy hắn, lại dùng chăn bao lấy, trấn an hôn lên môi hắn: “Đừng nóng vội. Kỳ thật chuyện này, ta cũng từ pho tượng ở tự điện mà nghĩ đến.”

Đoạn Sở nhăn mi, pho tượng ở tự điện hắn đương nhiên nhớ rõ, hơn nữa chỗ khuỷu tay thánh quân thiếu cái gì, mà tay phải Úc đế quân hóa thành móng vuốt thú, nhìn thập phần quái dị.

“Ta cảm thấy chỗ thánh quân bị thiếu, hẳn là pho tượng của một con dị thú giống người khế ước.” Đoạn Sở nói ra suy đoán của mình, lại chần chờ nhìn về phía Úc Thịnh Trạch, thấy hắn gật gật đầu, bỗng nhiên linh quang chợt lóe: “Chẳng lẽ, chính là móng vuốt thú của pho tượng đế quân?”

Trên mặt Úc Thịnh Trạch lộ ra tươi cười đồng ý: “Đúng, vô luận lưu truyền trong Nguyên gia hay hoàng thất, khi Úc đế quân thăng cấp 10, thánh quân trong lúc khai thông đã dung nhập đồ vật nào đó của dị thú, mặc kệ là thú huyết hay là năng lượng, phương thức dung nhập không có bất kì người nào biết, Như vậy dung nhập sau này thì sao? Mấy ngàn năm qua chưa có người nào thành công, hiển nhiên là chiến lực của chiến sĩ sau khi thăng lên cấp 10, sẽ có thay đổi hoàn toàn khác biệt.”

Ánh mắt Đoạn Sở càng thêm sáng, phấn chấn tinh thần nói tiếp: “Nói về chiến lực, không thể nghi ngờ là ở hình thái dị thú thì công kích sẽ cường hãn nhất. Tính chất đặc biệt dung hợp của dị thú giống người khế ước, hẳn chính là tạo nên tác dụng này.”

“Đúng, Hà Thải San tông sư để ý tới tin tức về dị thú tính chất đặc biệt dung hợp như vậy, chỉ sợ cũng là hoài nghi điểm này. Chẳng qua hầu như không ai biết, dị thú giống người khế ước là từ sủng vật dị thú loại nhỏ không có tính công kích tiến hóa mà thành. Mà trên biểu tượng của nghiệp đoàn chiến sĩ cũng mơ hồ không rõ dáng vẻ dị thú, có lẽ chính là hình thái chiến lực cuối cùng của chiến sĩ cấp 10.” Úc Thịnh Trạch trầm giọng. Tinh tế theo thống kê có tới trăm triệu dân cư, mấy ngàn năm qua lại không hề có một chút manh mối về khả năng tiến giai lên cấp 10, hơn nữa sự tồn tại của tự điện mọi người đều biết. Sở dĩ không ai thành công, vấn đề có lẽ hoàn toàn nằm ở trên dị thú giống người khế ước bị che dấu.

Đoạn Sở hiển nhiên cũng cho là như vậy. Móng vuốt thú của Úc đế quân kỳ thật rất rõ ràng, chẳng qua lực chú ý của hắn vẫn nằm trên dị thú giống người khế ước cho nên xem nhẹ. Người lưu lại pho tượng khẳng định là cố ý, không muốn khiến cho toàn bộ người tinh tế đi săn dị thú loại nhỏ không có tính công kích làm thí nghiệm. Ngẫm lại phương thức tinh luyện thú huyết đầy tàn nhẫn mà huyết tinh này, lại nghĩ tới bộ dáng nhu thuận của Tử Tinh thú, còn có thời điểm hắn cùng Úc Thịnh Trạch gặp phải hiểm cảnh mà dũng cảm cứu bọn hắn, hắn nếu là thánh quân, cũng tuyệt đối không giữ lại tin tức gì về sủng vật thú.

“Ta nghĩ, năng lượng dung hợp khi thăng lên cấp 10, hẳn là do dị thú giống người khế ước chủ động giúp đỡ.” Đoạn Sở suy đoán. Hai Tử Tinh thú của hắn, cũng đã mở linh trí. Lòng báo thù của loài thú càng thêm quyết liệt, nếu không phải chủ nhân thật sự yêu mến, dị thú giống người khế ước sau khi tiến hóa vào thời điểm thăng cấp mấu chốt, khẳng định không có khả năng ra tay giúp đỡ.

Úc Thịnh Trạch nhìn ý tứ bảo vệ trên mặt Đoạn Sở, lại nghĩ đến khoảng thời gian từ khi hai người gặp lại, đột nhiên Đoàn Tử nhảy vào trong lòng Đoạn Sở, hai người nhìn nhìn rồi lại nằm nằm xuống.

“Ta tính toán sau khi trở về từ trái đất, đi thú vực tinh cầu xem thử.” Úc Thịnh Trạch nói ra kế hoạch lúc sau.

Đoạn Sở vội vàng lật người: “Ta cũng đi.”

Úc Thịnh Trạch bật cười gật đầu: “Đương nhiên, đến lúc đó không mang theo quân hộ vệ, chỉ hai chúng ta tiến vào thú vực tinh cầu.”

Trong rừng rậm thú vực cho dù gặp phải mấy dị thú cấp 9 vây công, hai người bọn họ cũng hoàn toàn có thể ứng phó được, hoàng thúc Úc Phi Dương tặng cơ giáp có thể hợp thể, lấy thực lực trước mắt của hắn muốn thoát thân cũng dễ dàng, mang theo những người khác chỉ thêm cản trở.

Đoạn Sở nhất thời nhớ tới tuần trăng mật sau hôn lễ, vừa vặn giải quyết uy hiếp của Đằng Lương Tuấn cùng Tạp Na, bọn họ sau khi đưa cha mẹ về trái đất, cũng đã đi du lịch tinh tế một lần. Cũng chỉ có bọn họ biết, đệ tam quân bị phái đi làm gián điệp, ngay cả Áo Lợi Ngươi cũng không ở bên người, hắn cùng Úc Thịnh Trạch phiêu đãng ở tinh tế ước chừng hai tháng, mới cảm thấy mỹ mãn đi trở về Đế Ma Tư.

Nghĩ vậy, Đoạn Sở dâng lên chờ mong, bất quá cũng nghĩ tới phiền toái khiến hắn bối rối thật lâu.

“Đáng tiếc, ta còn chưa biết nên làm cái gì cho lễ chọn đồ vật đoán tương lai.” Đoạn Sở buồn rầu nói.

Úc Thịnh Trạch đem đề nghị lúc trước của Áo Lợi Ngươi nói qua một lần.

Đoạn Sở tưởng tượng, tuy rằng tài nghệ phù điêu hắn chỉ mới học được chương trình học căn bản, bất quá có Tiêu Quan Trần ở đây cũng có thể thỉnh giáo, trong nửa năm học tập điêu khắc mười hai vật nhỏ, khẳng định không thành vấn đề.

Đoạn Sở hoàn toàn yên lòng, thời gian sau, trừ bỏ nghiên cứu kỹ xảo dung hợp năng lượng dị thú mà Hà Thải San đưa cho hắn, chính là học phù điêu.

Bốn tháng thoáng chốc liền trôi qua, cuối cùng Đoạn Sở cũng làm ra trọn bộ đồ vật cho lễ chọn đồ vật đoán tương lai mà hắn cảm thấy vừa lòng, đi theo Úc Thịnh Trạch, mang theo quân hộ vệ chậm rãi đi tới trái đất, chuẩn bị tham dự nghi lễ chọn đồ vật đoán tương lai của cháu mình.



Tháng Sáu 12, 2016

170

Bình Luận (0)
Comment