Trà Hương Mãn Tinh Không

Chương 63

Úc Thịnh Trạch cảm thấy khó hiểu, hơn nữa thân thể trong lòng bỗng nhiên căng thẳng, lại hấp dẫn toàn bộ lực chú ý của hắn.

“Đừng lo lắng, nếu lá trà không đủ, ta trước có thể mượn của những người khác, nếu không đủ liền phái người đi tới trái đất, nhất định sẽ không làm chậm trễ việc nghiên cứu chữa khỏi tinh thần lực bị thương cho người khế ước của ngươi.” Úc Thịnh Trạch tay trái ôm chặt thêm, tay phải nhẹ nhàng vỗ về sau lưng Đoạn Sở, ý đồ làm cho hắn trầm tĩnh lại.

Đoạn Sở mạnh ngẩng đầu, lọt vào trong tầm mắt là một đôi mắt màu đen tràn ngập ý tứ trấn an, trái tim nhảy lên như đánh trống bỗng nhiên trở nên vững vàng.

“Không, ta không phải sốt ruột muốn công khai giá trị tinh thần lực.” Đoạn Sở lắc lắc đầu, hai tay chống trước ngực Úc Thịnh Trạch, ánh mắt nhìn thẳng vào Úc Thịnh Trạch, giải thích: “Ý tứ của ta là, ta có một cái không gian do tinh thần lực của ta tạo thành, bên trong là đủ loại lá trà ta từng uống, căn bản không cần lo lắng việc thiếu lá trà.”

Úc Thịnh Trạch sắc mặt biến đổi rõ ràng, thật sâu nhìn về phía Đoạn Sở, ngay lúc Đoạn Sở tâm tư phập phồng hết cỡ, Úc Thịnh Trạch bỗng nhiên trầm giọng hỏi: “Ngày hôm qua ngươi tinh thần lực hao hết, chính là vì ở nơi đó xử lý lá trà?”

Câu hỏi ngoài ý muốn làm Đoạn Sở bị kiềm hãm. Nhìn thấy khuôn mặt Úc Thịnh Trạch vô cùng nghiêm túc, Đoạn Sở bỗng nhiên dâng lên ý cười nồng đậm. Lợi ích thật lớn đặt trước mặt, lại chỉ nhớ tới an nguy của hắn, hắn đích xác không cần giấu diếm Úc Thịnh Trạch.

“Đúng.” Đoạn Sở cong môi, không chút sợ hãi khuôn mặt lạnh xuống của Úc Thịnh Trạch, nhẹ giọng giải thích: “Ta không phải muốn gạt ngươi, nhưng cái không gian kia, ta cũng không biết nó xuất hiện như thế nào.”

Úc Thịnh Trạch trong lòng chấn động, lúc này mới ý thức được, Đoạn Sở thế nhưng đem bí mật lớn nhất của người khế ước, ngay cả quân bộ cũng động tâm nói ra. Bởi vì có được toàn tâm tín nhiệm của Đoạn Sở mà mãnh liệt vui sướng, làm cho hắn cơ hồ muốn chìm luôn vào trong đó. Hắn thu lại ôm ấp, cái đầu theo bản năng chôn ở hõm vai Đoạn Sở.

“Tiểu Sở, ta thật sự không có để ý, ngươi vốn có quyền giữ kín bí mật của ngươi.” Úc Thịnh Trạch nhanh chóng nói xong, dừng một chút, lại nhịn không được bỏ thêm một câu: “Chính là, ta thật cao hứng.”

Đoạn Sở để thân thể thả lỏng tựa vào lòng ngực Úc Thịnh Trạch, nghe hắn dùng tiếng nói trầm thấp mang theo tính xuyên thấu bày tỏ tâm tình của chính mình, trên mặt lộ ra thần sắc phức tạp. Nếu Úc Thịnh Trạch biết, cái thân thể người Cáp Ngói tinh hệ này, bên trong lại là người trái đất chính gốc, hẳn là cũng sẽ không để ý đi? Dù sao nếu lúc trước không xuất hiện việc ngoài ý muốn như vậy, hắn vốn cũng đã là người khế ước của Úc Thịnh Trạch.

“Thịnh Trạch, ngươi vì cái gì, lại muốn tìm một người khế ước hoàn toàn phù hợp?” Đoạn Sở nhẹ giọng hỏi.

Nếu không phải Úc Thịnh Trạch cố chấp cùng kiên trì, hai người sinh sống ở hai khu vực bất đồng, chỉ sợ cũng không có khả năng quen biết. Nhưng thời điểm hắn còn là Trữ Khang Trí, lựa chọn của Úc Thịnh Trạch, còn có thể nói là bởi vì hắn muốn tìm một người khế ước có độ xứng đôi cao lại có thiên phú tinh thần lực cao, nhưng khi hắn là Đoạn Sở, Úc Thịnh Trạch lại không biết rõ tinh thần lực thực tế của hắn, vì cái gì lại nguyện ý cùng hắn ký khế ước?

Úc Thịnh Trạch sửng sốt, không nghĩ tới Đoạn Sở thế nhưng lại biết chuyện này. Hắn hơi chút buông lỏng ra vòng tay, cúi đầu, nhìn đôi mắt Đoạn Sở không hề có vẻ lo lắng, lần đầu tiên nói ra nguyên do: “Nhóm người khế ước vào lần đầu xứng đôi, đều cam chịu phải là bầu bạn với chiến sĩ. Đương nhiên, người khế ước mất đi chiến sĩ, vào lần lựa chọn thứ hai, cũng vẫn như cũ cam chịu quy tắc này, trừ phi là người khế ước đã có nơi lòng mình thuộc về.”

Đoạn Sở gật gật đầu, lúc trước hắn lo lắng bị nghiệp đoàn người khế ước mạnh mẽ tìm kiếm xứng đôi, chính là lo lắng cái này.

“Ngươi cảm thấy một người khế ước được chọn làm bầu bạn, thật sự là lựa chọn rất qua loa đại khái, nên quyết định không chọn người bầu bạn? Nhưng đối tượng ký khế ước cũng cần thận trọng giống như vậy, huống chi ngươi cùng Vĩnh Nghị không giống nhau.” Đoạn Sở nghĩ nghĩ, lại có điểm kỳ quái.

“Không phải, ta chỉ là không hy vọng giống phụ vương, bởi vì việc khai thông tinh thần lực là tất yếu, liên tiếp không ngừng chọn lựa người khế ước thích xứng để ký kết hôn ước.” Úc Thịnh Trạch trầm giọng trả lời.

Đoạn Sở kinh ngạc trợn to mắt, không biết vì sao nhớ tới lời chưa nói hết của Nhung Thành Ấm ở chiến hạm Y Duy Tát, khai thông tinh thần lực của chiến sĩ sau cấp 7, đều không an toàn, tựa hồ đương kim bệ hạ cũng là phụ thân của Úc Thịnh Trạch đã có ba vị vương hậu người khế ước, đều là bởi vậy mà chết. Mà Ba Đốn cũng đề cập qua, hai người hoàn toàn phù hợp, tinh thần lực giao hòa tuyệt đối không gây ra nguy hiểm.

“Bệ hạ, cũng chính là phụ thân của ngươi, từng mất đi vài vương hậu người khế ước đúng không?” Đoạn Sở bỗng nhiên lo lắng, hỏi: “Vậy A Toa thì sao, cũng sẽ có nguy hiểm sao?”

Úc Thịnh Trạch sắc mặt hơi hơi trầm xuống, thấp giọng trả lời: “Đúng vậy, mẫu thân là mặc dù là thê tử chính danh thứ năm, mà ở phía trước, trừ bỏ ba vị vương hậu người khế ước khác, còn có một vị mới vừa ký khế ước đã bị tinh thần lực như bão tố của phụ thân làm cho không chịu được mà chết. Mẫu thân của đại ca ta Úc Hồng Trì, là vương hậu người khế ước đầu tiên tử vong khi phụ thân thăng cấp 8. Mẫu thân ta là người có độ xứng đôi cao nhất với phụ thân từ đó đến giờ.”

Đoạn Sở trong lòng dâng lên một cỗ nặng nề, trên mặt lại khó có thể che dấu bất an: “Thiên phú của ngươi cũng rất cao, cấp 9 hẳn là mục tiêu của ngươi, vậy ngoài cấp 9 thì sao?”

Úc Thịnh Trạch nhìn thấy sắc mặt Đoạn Sở có điểm tái nhợt, không khỏi nhẹ nhàng chạm vào mặt hắn, trấn an nói: “Trong lịch sử đế quốc Đế Ma Tư, chỉ xuất hiện một vị chiến sĩ cấp 10, bất quá cho dù là chiến sĩ cấp 9 tinh thần lực bạo động, người khế ước hoàn toàn phù hợp cũng sẽ không có nguy hiểm, đừng lo lắng.”

Hắn có cái gì mà lo lắng! Đoạn Sở chán nản, thiếu chút nữa thất thố nhảy dựng lên. Nhưng nhìn thấy lo lắng trong mắt Úc Thịnh Trạch, trong lòng mạnh mẽ xuất hiện một cỗ chua xót không cách nào hình dung.

Úc Thịnh Trạch hoàn toàn không hiểu tâm tư Đoạn Sở, bất quá vẫn là thuận theo bản năng giải thích: “Hoàn toàn phù hợp, cũng chỉ là một trong các điều kiện, kỳ thật chiến sĩ cùng người khế ước trong lúc đó, đa số là sau khi cùng nhau ở chung, cuối cùng mới có thể quyết định ký khế ước hay không.”

Đoạn Sở cho dù tâm sự ngổn ngang như cũ, lại vẫn nhân lúc Úc Thịnh Trạch không được tự nhiên tỏ thái độ mà lộ ra nụ cười yếu ớt. Hắn giãy khỏi vòng tay Úc Thịnh Trạch, thu hồi bao trà, dời chủ đề, chủ động nói:

“Thịnh Trạch, ta mang ngươi đi nhìn không gian trà sơn của ta một chút?”

Úc Thịnh Trạch trong lòng vừa động, sau đó chống lại ánh mắt của Đoạn Sở, lên tiếng cự tuyệt: “Không được, cho dù là ta bố trí kết giới tinh thần lực, người khác một khi tiến vào đều sẽ làm cho tinh thần lực rung chuyển, tiến vào không gian của ngươi, khẳng định tiêu hao lớn hơn nữa.” Hắn dừng một chút dặn dò: “Về sau, cũng không thể cho bất luận kẻ nào tiến vào không gian trà sơn của ngươi.”

Đoạn Sở nhớ tới chính mình tiến vào không gian trà sơn cũng cần tinh thần lực chống đỡ, trong lòng rùng mình.

“Ân, ta sẽ.” Đoạn Sở thuận theo gật đầu, tính toán rèn luyện tinh thần lực của chính mình nhiều một chút. Nếu hắn có thể giống như Úc Thịnh Trạch, cho dù mang theo ngoại nhân tiến vào không gian trà sơn, khẳng định cũng không có vấn đề. Như vậy một nơi tồn tại không gian dị độ, tuyệt đối là không gian phòng ngự tốt nhất.

Úc Thịnh Trạch thấy thế, nghĩ tới Lộ Dịch Toa lúc trước rục rịch, tay phi thường tự nhiên vuốt ve đầu tóc mềm mại của Đoạn Sở, chống lại ánh mắt kinh ngạc của Đoạn Sở, tay khoát lên bờ vai hắn, nhẹ giọng hỏi: “Trà trong không gian trà sơn đều là do tinh thần lực của ngươi nuôi dưỡng mà thành, vậy những lúc trước hiệu quả không tốt, đều là lá trà mang tới từ trái đất sao, ngươi có thử dung nhập tinh thần lực chưa?”

Đoạn Sở cảm thấy cái tay của Úc Thịnh Trạch đang đặt ở bờ vai hắn, làm cho cả bả vai hắn đều nhanh nóng cháy, lại nghe câu hỏi của Úc Thịnh Trạch, nhất thời nhớ tới trước kia giấu diếm, càng thêm ngượng ngùng trả lời: “Chỉ có hôm nay phao trà, là dung nhập tinh thần lực.”

Úc Thịnh Trạch lúc này, thế nhưng liếc mắt một cái liền nhìn ra tâm tư Đoạn Sở, nhẹ tay đè bả vai Đoạn Sở, trấn an nói: “Ngươi hôm nay mới nhập học, đã làm được tốt lắm.” Hắn thu hồi tay đồng thời chuyển chủ đề, hỏi: “Bất quá cứ như vậy, trà do không gian của ngươi nuôi dưỡng, truyền lưu ra ngoài cũng chỉ có thể là thành phẩm bánh kẹo. Ngươi đã nghĩ tới xử lý bánh kẹo này như thế nào chưa?”

Đoạn Sở ước gì được thoát ra khỏi mập mờ giữa hai người, cẩn thận giật giật thân thể, lại rời ra một khoảng, sau đó nói ra yêu cầu của Nguyên Vĩnh Nghị.

“Nguyên Cẩm Đường bởi vì tồn tại của Hà Phượng Các, áp lực đích xác rất lớn. Hắn lúc trước thành lập đoàn săn bắn, cũng là bởi vì cái này.” Úc Thịnh Trạch đối với tình cảnh của bạn tốt phi thường hiểu biết.

Đoạn Sở thật đúng là không thấy được điểm này, nghĩ tới Nguyên Vĩnh Nghị bình thường tính tình khinh suất, không khỏi cảm thấy xúc động.

Úc Thịnh Trạch nhìn nhìn thời gian, đứng lên đồng thời kéo Đoạn Sở nói: “Đi thôi, vận dụng tinh thần lực của ngươi, hẳn là có thể đi nhanh hơn.”

Hai người đi tới phòng tác chiến. Bởi vì Đoạn Sở vẫn chưa có cơ giáp, Úc Thịnh Trạch kêu Phổ Lôi Tư cùng Áo Lợi Ngươi đến, hắn lôi kéo Đoạn Sở vào cơ giáp của hắn, bắt tay dạy Đoạn Sở thao tác cơ giáp.

Chờ Phổ Lôi Tư cùng Áo Lợi Ngươi công kích càng ngày càng chậm, cuối cùng đều chỉ thiếu nằm bò ra, Úc Thịnh Trạch mới mang theo Đoạn Sở vẻ mặt phấn chấn ra khỏi cơ giáp.

Phổ Lôi Tư chỉ nghĩ tới Đoạn Sở là bị Úc Thịnh Trạch trông chừng, Áo Lợi Ngươi thì hoàn toàn bị thiên phú tinh thần lực cường hãn của vị người khế ước này làm sợ ngây người.

“Cửu điện hạ, Mã Luân đại sư muốn cùng Đoạn Sở người khế ước gặp mặt nói chuyện cung ứng bánh kẹo, thời gian cụ thể do chúng ta ước định.” Áo Lợi Ngươi bị kích động bẩm báo.

Hôm nay Đoạn Sở bị Hà Thải San gọi tới phòng viện trưởng ở học viện chế thuốc, hắn lúc sau cũng biết, thật sâu cảm thấy được Đoạn Sở người khế ước đích xác hẳn là cần gia tăng giá trị vũ lực của bản thân. Ở học viện Đế Ma Tư, thật sự có rất nhiều địa phương bọn họ không thể trực tiếp nhúng tay bảo hộ.

Úc Thịnh Trạch nhìn về phía Đoạn Sở.

“Ba ngày sau đi.” Đoạn Sở do dự mà nói ra thời gian. Không gian trà sơn còn cần thời gian, dung nhập tinh thần lực vào lá trà cũng chưa thuần thục, đồng ý quá sớm là không thể được.

“Vậy ba ngày sau, Thiên Hoa Viên mở tiệc chiêu đãi Mã Luân đại sư.” Úc Thịnh Trạch đối với Áo Lợi Ngươi phân phó. Sau đó nhìn nhìn Đoạn Sở, lại hỏi một ít công cụ cần để chế tác lá trà.

Giỏ trà lúc trước của Đoạn Sở, mâm phơi trà, đều là hắn tự chế tác, còn có máy bắt chước thời tiết cũng chỉ có thể lén lút làm, hiện tại có được Úc Thịnh Trạch mạnh mẽ giúp đỡ, Đoạn Sở vội vàng liên tiếp đưa ra yêu cầu, để mở rộng việc chế tác lá trà, sau đó bị Úc Thịnh Trạch giao hết cho Áo Lợi Ngươi đi xử lý.

Phổ Lôi Tư vẫn lẳng lặng đứng ở một bên, thấy thế trong mắt toát ra một tia hâm mộ.

Ngày hôm sau, cầm danh sách sản nghiệp do Đoạn gia bồi thường, Đoạn Sở tìm Phổ Lôi Tư.

“Tuần tra sản nghiệp, ta?!” Phổ Lôi Tư cả kinh thiếu chút nữa bị dọa rớt cằm.



Tháng Một 3, 2016

64

Bình Luận (0)
Comment