Trà Hương Mãn Tinh Không

Chương 68

Đoạn Sở mới vừa nói xong, chỉ thấy Tề Thành Hữu vẻ mặt lo lắng nhìn chung quanh, có vẻ phi thường chột dạ, không khỏi nhăn lại mi.

“Ngươi rốt cuộc có nói không?”

“Nơi này, tựa hồ không tiện.” Tề Thành Hữu trông mong nhìn Đoạn Sở. Hắn muốn nói chính là việc tư của tiểu thúc, nói trước mặt nhiều người như vậy, vạn nhất bị ngoại nhân nghe được liền phiền toái.

Đoạn Sở không nghĩ tới Tề Thành Hữu không phát hiện ra kết giới tinh thần lực, đang chuẩn bị giải thích, trong lòng bỗng dâng lên khác thường khó hiểu, vừa nhấc đầu, liền thấy Úc Thịnh Trạch khuôn mặt lạnh lùng đến gần.

“Thịnh Trạch! Hôm nay đến sớm vậy!” Đoạn Sở cười, triệt tiêu kết giới tinh thần lực rồi trực tiếp đi qua đó.

“Kiến quá cửu điện hạ!” Tề Thành Hữu nghiêm nghị đứng, câu nệ hành lễ.

“Ân, vừa vặn quân bộ không có chuyện gì.” Úc Thịnh Trạch nói xong, đối với Tề Thành Hữu vẻ mặt khẩn trương gật gật đầu, lại hỏi Đoạn Sở: “Tề Thành Hữu tìm ngươi?”

“Không, không gấp!” Tề Thành Hữu giống như bị giật mình, vội vàng chen vào nói.

Hắn không vội, Đoạn Sở liền càng không sao cả, thuận thế liền cáo từ: “Vậy sau này rồi nói. Thịnh Trạch, chúng ta đi thôi, vừa lúc ta có việc muốn cùng ngươi nói.”

Hai ngươi sau khi vào cực tốc khí, rất nhanh liền đi ra cửa.

“Tề Thành Hữu tìm ngươi, chỉ sợ là ý của Tề gia.” Úc Thịnh Trạch sau khi hai người lên phi hành khí mới nói.

Đoạn Sở cũng hiểu được, Sở Hoa không dám đối mặt với hắn, không biết Tề gia lấy lập trường gì đi tìm hắn. Bất quá cho dù quan hệ mấy nhà rắc rối phức tạp, nhưng đối với Đoạn Sở, hắn chỉ cần xác định được thái độ của Sở Hoa là được. Mặt khác, hắn vừa không tính toán tiếp cận Tề gia lại càng không thể trở lại Đoạn gia, phức tạp hơn nữa cũng không quan hệ với hắn.

Úc Thịnh Trạch thấy Đoạn Sở trầm mặc gật đầu, tay đè bờ vai của hắn, giống như tùy ý chuyển hướng đề tài:

“Tiểu Sở, hôm nay ở quân bộ, nhận được tin tức từ hạm đội đi trước tới trái đất.”

Đoạn Sở lập tức phấn chấn tinh thần, nhìn thấy đôi mắt mỉm cười của Úc Thịnh Trạch, ngượng ngùng cười cười, lại vẫn là chống không được hấp dẫn mà hỏi: “Hạm đội tại thời điểm nào xuất phát, xuyên qua hai lần trùng động cần thật nhiều thời gian sao?”

“Ngày thứ mười chúng ta trở về Đế Ma Tư tinh cầu, bởi vì là trực tiếp xuyên qua, hẳn là khoảng hơn hai mươi ngày thì tới.” Úc Thịnh Trạch phân tích, thấy bộ dáng chăm chú nghe của Đoạn Sở, tay khoát trên bả vai hắn, trượt xuống ôm lấy thắt lưng, nhìn chăm chú vào Đoạn Sở trầm giọng: “Lần này dẫn đầu hạm đội, là Bố Lỗ Tư đại tướng quân đã từng tới trái đất một lần. Ngươi không phải thực thích ngoại tinh cầu sao, ta cố ý thỉnh hắn ghi hình lại cảnh tượng ở trái đất, khi chúng ta về tới nơi, ngươi có thể nhìn xem.”

“A!” Đoạn Sở kinh ngạc trợn to mắt, lập tức ý thức được thất thố mà mím môi lại, che dấu hỏi: “Thịnh Trạch, lúc trước các ngươi ở trên trái đất, không có tư liệu ghi chép về trái đất sao? Tin tức từ trái đất truyền tới Đế Ma Tư tinh cầu, có thể rất lâu sao?”

Phản ứng của Đoạn Sở có điểm ngoài ý muốn so với phán đoán của Úc Thịnh Trạch, tựa hồ chỉ có kinh không có hỉ. Hắn nghĩ nghĩ, nhìn vào đôi mắt cố giữ vững bình tĩnh của Đoạn Sở, chậm rãi trả lời:

“Lúc trước cũng có, bất quá bản ghi chép chỉ là hoàn cảnh sinh tồn của động thực vật trên tinh cầu. Lúc này, Bố Lỗ Tư đại tướng quân ghi hình lại rất nhiều vườn trồng trà, còn yêu cầu dân bản xứ giải thích mấu chốt việc chế tác lá trà. Lá trà do không gian của ngươi sinh ra, hẳn là dựa theo tư liệu ta đưa cho ngươi mà làm ra, hiện tại nghe một chút lời giải thích của dân bản xứ, nói không chừng còn có thể tiến thêm một bước.”

Đoạn Sở “Ân” một tiếng, tuy rằng cảm động Úc Thịnh Trạch dụng tâm, nhưng hắn bỗng nhiên nghĩ đến một sự kiện, làm cho tâm hắn sinh ra sợ hãi, căn bản không để ý được tới lá trà.

“Thịnh Trạch, hạm đội kia đáp xuống trái đất, khẳng định sẽ cùng chính phủ địa phương liên hệ đúng không?” Đoạn Sở hỏi xong, trên mặt lộ ra một tia ảo não. Lần ngoại giao chính thức của hai tinh cầu này, tất nhiên sẽ có chính phủ địa phương liên lạc, thậm chí sẽ công khai tin tức toàn cầu. Cho dù Trữ gia là gia đình bình thường, cha mẹ huynh muội hắn cũng đều sẽ biết, càng đừng nói tới Trữ gia ở Hoa Hạ có uy quyền nhất định.

Úc Thịnh Trạch cúi đầu, vừa lúc nhìn thấy Đoạn Sở dời tầm mắt, từ góc nhìn của hắn, chỉ có thể nhìn thấy sườn mặt gầy yếu tái nhợt của Đoạn Sở, cùng lông mi dày rậm run rẩy. Tay Úc Thịnh Trạch đặt ở bên hông Đoạn Sở dừng một chút, lại bất động thanh sắc nhẹ nhàng thu lại vòng tay.

“Khẳng định vậy, hơn nữa cảnh gặp mặt chính thức cũng sẽ bị quay chụp đầy đủ truyền lại đây. Ta còn chưa kịp xem, để cho ngươi đi nhìn xem, nói không chừng còn có người trái đất ta nhận thức.”

Đoạn Sở liều mạng cắn chặt răng, nhưng tim đập dị thường lợi hại, căn bản không thể khống chế. Người Úc Thịnh Trạch nhận thức, trừ bỏ mấy lãnh đạo cao nhất của mấy liên minh các quốc gia lớn, còn có người Trữ gia.

“Làm sao vậy?” Úc Thịnh Trạch tiến sát tới bên tai hắn nhẹ hỏi.

Đoạn Sở cũng phát hiện, cả người chính mình đều cứng ngắc tựa vào lòng ngực hắn, Úc Thịnh Trạch không có khả năng không phát hiện ra dị thường của hắn. Đoạn Sở hạ quyết tâm, dù sao chờ hắn trở về trái đất, cũng cần phải thẳng thắn. Tuy rằng hiện tại không thể nói ra thân phận của bản thân, nhưng hắn cũng không cần che dấu tâm tư chính mình.

“Thịnh Trạch, người nhà Trữ Khang Trí kia, cũng sẽ xuất hiện sao?” Đoạn Sở ngẩng đầu lên, nhìn về phía Úc Thịnh Trạch hỏi: “Lúc trước ngươi từng nói, huynh trưởng Trữ Khang Trí muốn biết hắn còn sống hay đã chết. Tin tức hắn đã chết, ngươi cũng đưa Bố Lỗ Tư đại tướng quân truyền lại sao?”

“Không, ta không phải đã nói, muốn dẫn Trữu Khang Trí trở về sao, hắn bây giờ còn ở chỗ ta. Ta đối với hạm đội hạ lệnh kín miệng không được phép để lộ.” Úc Thịnh Trạch lắc lắc đầu, tay xoa nhẹ hai má Đoạn Sở, xúc cảm lạnh lẻo làm hắn bắt đầu ảo não không nên nói việc này trước tiên.

Đoạn Sở cảm thấy buông lỏng, lập tức phát hiện chính mình thế nhưng khẩn trương tới mức sau lưng đều toát mồ hôi lạnh. Hắn thậm chí xem nhẹ việc Úc Thịnh trạch quá mức coi trọng nguyên nhân dẫn đến tử vong của Trữ Khang Trí, chỉ còn lại lòng tràn đầy cảm kích.

“Ân, ta đây đợi lúc trở về, ngươi nhất định phải đem hình ảnh cho ta xem.” Đoạn Sở lộ ra tươi cười, lại chú ý tới khoảng cách gần quá mức của hai người, cùng với nhiệt độ không thể bỏ qua của bàn tay trên mặt.

“Thịnh Trạch, ngươi, ngươi đừng làm động tác này, quá thân mật!” Đoạn Sở rốt cục nhịn không được kéo tay Úc Thịnh trạch xuống, lần đầu tiên thật sự kháng nghị, hơn nữa ý đồ đẩy ôm ấp của hắn ra, khuôn mặt tuấn tú đỏ bừng.

Úc Thịnh Trạch khó có được mà kinh ngạc, tuy rằng Đoạn Sở khôi phục tinh thần làm hắn thật cao hứng, bất quá Đoạn Sở không cho hắn ôm, thật sự chẳng vui chút nào.

“Vì cái gì?” Hắn cũng thật sự hỏi, tay đặt bên hông Đoạn Sở càng thêm dùng sức, miễn cho Đoạn Sở lại giãy ra.

Đoạn Sở cả người đều nhanh bốc khói, hắn rốt cục cảm thấy được hình thức ở chung của hai người thật sự rất có vấn đề. Chờ về sau trở lại trái đất, đại ca Trữ Khang Hạo thấy, khẳng định trước tiên sẽ hoài nghi quan hệ của bọn họ, cho dù hắn dùng mọi cách giải thích, cũng chỉ tưởng hắn ra vẻ già mồm cãi láo hoặc là ngượng ngùng. Vậy chờ khi hắn đưa ra vấn đề cuộc sống ở Đế Ma Tư tinh cầu, người trong nhà chắc chắn sẽ trực tiếp vì bọn họ trước tiên tổ chức hôn lễ, đến lúc đó liền hoàn toàn phát điên.

“Cử chỉ như vậy, chỉ có quan hệ bầu bạn thân mật hoặc là đối đãi với trẻ con mới có thể dùng!” Đoạn Sở cường điệu, sau đó hỏi: “Ngươi cùng Nguyên Vĩnh Nghị cũng gần sát như vậy sao?”

Úc Thịnh Trạch nhíu mày, tưởng tượng cùng Nguyên Vĩnh Nghị nắm tay, ôm thắt lưng hoặc là kề sát mặt, cảm thấy quỷ dị không thể chịu đựng được, quyết đoán lắc đầu: “Đương nhiên sẽ không, nhưng ngươi là người khế ước của ta.”

Đoạn Sở không khỏi run rẩy khóe miệng, hắn thế nhưng cảm thấy được lời nói cuối cùng của Úc Thịnh Trạch, còn lộ ra một chút ủy khuất.

“Người khế ước là đồng bọn, là chiến hữu, nhưng bầu bạn không giống như vậy.” Đoạn Sở có điểm không biết nên giải thích như thế nào.

Vậy làm bạn lữ là được! Úc Thịnh Trạch thiếu chút nữa trực tiếp bật thốt lên, lại theo bản năng thu hồi, bản năng cảm thấy nói như vậy là không thể được.

“Ngươi thực sự phản cảm ta tới gần như vậy sao?” Úc Thịnh Trạch nghĩ nghĩ, hỏi.

Đoạn Sở sửng sốt, từng dấu vết từng ở chung với Úc Thịnh Trạch tích tích nảy lên trong lòng. Nói thật, hắn đúng là rất hưởng thụ các loại thân thiết trấn an của Úc Thịnh Trạch.

“Không. . . . .” Đoạn Sở nhẹ thở ra, cảm thấy nếu thật sự ngăn cách rõ ràng với Úc Thịnh Trạch, tựa hồ cũng thực sự không được tự nhiên.

Úc Thịnh Trạch thấy Đoạn Sở tựa hồ cũng không kiên trì, nhẹ nhàng thở ra, đồng thời, lại ẩn ẩn có loại bất an, cảm thấy yêu cầu hôm nay Đoạn Sở đưa ra, tiếp theo rất có thể lại bùng nổ. Không phải bầu bạn thì không thể rất thân cận? Có thể giống như cha mẹ hắn, hai người ở chung thậm chí còn không thân cận như Nguyên Vĩnh Nghị cùng Dung Thu.

Phi hành khí dừng lại trước tư trạch Mạc Ngươi Lai, Úc Thịnh trạch đứng dậy đồng thời đem Đoạn Sở kéo lên, nhìn hai tay giao nhau, Úc Thịnh Trạch bỗng nhiên nói:” Ta sẽ không cùng Vĩnh Nghị thân cận như vậy, cho dù là trẻ con cũng sẽ không, nhưng là, ngươi thì không giống vậy.”

Đoạn Sở thấy Úc Thịnh Trạch nói xong, tiếp tục lôi kéo hắn đi ra cabin, chỉ đành phải thỏa hiệp bắt kịp. Ngẫm lại khối thân thể này mới trưởng thành, Úc Thịnh Trạch có ý muốn bảo hộ cũng là có thể hiểu được, Đoạn Sở chỉ đành tự an ủi mình. Chỉ cần Úc Thịnh Trạch không có cử chỉ như vậy, tựa hồ cũng không có gì, dù sao Úc Thịnh Trạch đối với tình yêu cũng là dốt đặc cán mai.

Về đến nhà, Úc Thịnh Trạch để Áo Lợi Ngươi đem hình ảnh do Bố Lỗ Tư đại tướng quân thu thập được mang tới. Đoạn Sở liền hỏi vấn đề tinh thần lực công kích.

Úc Thịnh Trạch tường tận trả lời: “Mỗi người khế ước đều có tinh thần lực tính chất đặc biệt, nhưng đều không giống nhau, Tề Hạo Ngôn là người khế ước trời sinh có được tính chất đặc biệt hư vô, hắn cũng là người khế ước tiến vào quân bộ có cấp bậc cao nhất hiện nay. Mà đại đa số tinh thần lực công kích của người khế ước, đều là thông qua thao tác cơ giáp, chiến hạm, rất ít người trực tiếp chống lại chiến sĩ. . . . .”

“Chiến sĩ tuyển định của Tề Hạo Ngôn là ai?” Đoạn Sở bỗng nhiên nhớ tới, Sở Hoa chính là người thường, Tề Hạo Ngôn nếu có chiến sĩ, chẳng lẽ chiến sĩ của hắn đồng ý người khế ước của mình có bầu bạn khác?

Úc Thịnh Trạch lên tiếng phủ định: “Không, Tề Hạo Ngôn không tuyển định chiến sĩ. Tất cả người khế ước trước hai mươi lăm tuổi không tuyển định chiến sĩ, đều phải nhập ngũ, Tề Hạo Ngôn chính là vì vậy mới tiến vào quân bộ.”

Đoạn Sở gật gật đầu, vừa lúc Áo Lợi Ngươi cầm tài liệu lại đây, Đoạn Sở cũng ngưng hỏi.

“Tiểu Sở, tài liệu rất dài, đại đa số là liên quan đến việc chế tác lá trà, bên trong có phiên dịch, ngươi cơm nước xong trước cầm về phòng chậm rãi xem đi?”

Đoạn Sở đang nghĩ tới phải nói như thế nào với Úc Thịnh Trạch, hắn thực lo lắng mình vạn nhất nhìn thấy cái gì lại thất thố, sẽ bị Úc Thịnh Trạch làm thành búp bê ấp ấp ôm ôm. Nghe thấy Úc Thịnh Trạch nói vậy, hắn vui vẻ nhận, vội vã cơm nước xong, mượn tư liệu trở về phòng, thậm chí đến cả Bạch Bạch cùng Đoàn Tử ở dưới chân đi quấn qua quấn lại cũng không làm hắn để ý.

Úc Thịnh Trạch khuôn mặt bình tĩnh trở về phòng, mở ra vòng thông tin, Nguyên Vĩnh Nghị quần áo không chỉnh, vẻ mặt vui cười xuất hiện trước mặt, trên cái giường bên cạnh hắn là một cái bao bự được che kín.

“Vĩnh Nghị, chỉ ký khế ước, thì không thể thân cận sao?”



Tháng Một 9, 2016

69

Bình Luận (0)
Comment