Trà Hương Mãn Tinh Không

Chương 93

Đoạn Sở từ rất sớm đã nghĩ trước, muốn đạt tới độ cao như Hà Thải San, chỉ dựa vào thuốc ngưng thần khai thông là không đủ. Dù sao thuốc ngưng thần đã có, thuốc ngưng thần loại A dành cho chiến sĩ ngoài cấp 7 cũng có, thuốc ngưng thần khai thông, nói đến cùng thì cũng chỉ là phiên bản nâng cấp của thuốc ngưng thần loại A.

Nhưng ở Cáp Ngói tinh hệ một ngàn chiến sĩ bẩm sinh mới có thể xứng đôi với một người khế ước, chiến sĩ hậu thiên trừ bỏ nhà giàu có huân quý, rất ít chiến sĩ có thể xứng đôi với người khế ước. Thuốc thức tỉnh, mới là thứ có thể chân chính thay đổi cả Cáp Ngói tinh hệ, hơn nữa có thể làm cho hắn có tư cách sánh vai với Úc Thịnh Trạch.

Đoạn Sở nằm nghiêng người trên giường, nghĩ đến nguồn gốc tạo nên linh cảm của hắn, tầm mắt không khỏi chuyển hướng sang hai Tử Tinh thú cuộn thành một cục bên cạnh, thương tiếc vuốt lông chúng nó. Cũng không biết chúng nó sau khi thức tỉnh, bộ dáng có thay đổi hay không.

“Tiểu Sở, sớm như vậy liền tỉnh?” Tiếng nói trầm thấp của Úc Thịnh Trạch thông qua tinh thần lực chung đoan truyền đến.

Đoạn Sở cong môi, nhìn sắc trời mông lung bên ngoài, “Ân” một tiếng.

“Vĩnh Nghị bọn họ không phải tính toán đi thu thập các loại gốc trà sao, ta cũng muốn đi.” Đoạn Sở nhỏ giọng nói.

Trong không gian trà sơn của hắn, cây trà vốn không đầy đủ, nếu tính toán nghiên cứu chế tạo thuốc thức tỉnh, tự nhiên là hiệu quả của các loại trà đều phải thử nghiệm. Giống như bánh kẹo có công hiệu ngưng thần khai thông, hồng trà cùng trà Ô Long rất dễ dàng chiết xuất ra, còn gối trà chế tác từ trà xanh, tựa hồ hiệu quả an thần càng nhiều hơn so với các loại trà khác. Thật không biết là do tay nghề chế tác của hắn có vấn đề, hay là do lá trà vốn khác biệt.

“A, muốn đi thì đi, dùng phi hành khí, trong ngày là có thể trở về.” Tiếng cười trầm thấp thuần hậu của Úc Thịnh Trạch truyền tới, nghĩ đến Đoạn Sở luyến tiếc rời nhà.

“Ta lo lắng cho Bạch Bạch cùng Đoàn Tử.” Đoạn Sở buồn rầu. Ngày hôm qua đại ca bọn họ cũng bắt đầu vội vã, khách nhân không ngừng tới lui, muội muội vẫn còn đến trường. Cho nên hắn ban ngày không ở nhà cũng không có việc gì, nhưng hai Tử Tinh thú vẫn làm cho hắn không yên lòng.

“Tháp tháp tháp”, của phòng bỗng nhiên bị gõ nhẹ mấy tiếng, Đoạn Sở vội vàng lên tiếng trả lời, Úc Thịnh Trạch đã đẩy cửa mà vào.

Đoạn Sở kinh ngạc trở mình đứng dậy: “Ngươi sao lại tới đây?”

Úc Thịnh Trạch ngồi bên người Đoạn Sở, hôn hôn sườn mặt hắn, sau đó dùng tinh thần lực kiểm tra hai Tử Tinh thú.

“Không gian trà sơn của ngươi, có thể thả chúng nó không?” Úc Thịnh Trạch hỏi.

Đoạn Sở nhãn tình sáng lên, nhất thời nở nụ cười. “Khẳng định có thể, không biết vì sao, sau khi ta về nhà, không gian trà sơn tựa hồ không cần dựa vào tinh thần lực của ta, cho dù ta ở bên ngoài, cũng có thể hái được búp trà trong không gian, nước suối bên trong cũng vậy.”

Úc Thịnh Trạch thông qua tinh thần lực chung đoan, cũng chỉ biết tinh thần lực của Đoạn Sở hiện tại đã không kém hắn bao nhiêu, lại không nghĩ rằng không gian trà sơn cũng đã hoàn toàn tồn tại độc lập. Nghĩ nghĩ, hắn đem chuyện thân thể “Trữ Khang Trí” bị tan biến nói ra.

Đoạn Sở im lặng, bị Úc Thịnh Trạch lo lắng ôm vào trong ngực.

“Kỳ thật như vậy cũng tốt, về sau cho dù có người nhớ đến, cũng vĩnh viễn không có khả năng chiếm được.” Úc Thịnh Trạch ôn nhu trấn an.

Đoạn Sở lắc lắc đầu, hắn cũng không phải lo lắng cái này. Quan tài thủy tinh ở trong tay Úc Thịnh Trạch, hắn tin tưởng bất luận kẻ nào cũng không thể có được. “Ba mẹ ta, không nói gì sao?”

Đoạn Sở dù sao cũng là thay đổi thân thể, ở một mức độ nào đó, hắn cùng Trữ gia, chính là chặt đứt quan hệ huyết thống.

Úc Thịnh Trạch nghi hoặc nhìn Đoạn Sở, nghĩ nghĩ trả lời: “Tựa hồ đã bình thường trở lại.”

Đoạn Sở không khỏi nhẹ nhàng thở ra, đem ***g thú ra, ôm thú cùng chăn cẩn thận để vào, trực tiếp đưa vào không gian trà sơn. Hai Tử Tinh thú thích ứng rất tốt, thậm chí sau khi mở mắt ra nhìn, lộ ra vẻ kinh ngạc thập phần nhân tính hóa, sau đó hai thân thể nhỏ nhắn lại chen chúc, nằm úp sấp cùng nhau, năng lượng màu tím càng ngày càng dịu ngoan, Đoạn Sở rốt cục yên tâm lực thu hồi chú ý.

“Kế hoạch của quân bộ, sẽ dừng ở trái đất bao lâu?” Đoạn Sở rửa mặt xong, mới hỏi vấn đề mà Trữ gia quan tâm nhất hiện nay.

“Đương nhiên là nhanh thôi. Hiệp hội chế thuốc cùng nghiệp đoàn chiến sĩ đều rất sốt ruột.” Úc Thịnh Trạch trả lời, lại kéo Đoạn Sở qua ôm vào lòng. Từ sau khi thẳng thắn tình cảm, hắn càng ngày càng thích hai người tiếp xúc tứ chi, ước gì lúc nào cũng có thể đem Đoạn Sở ôm vào lòng.

Đoạn Sở gật gật đầu, tuy nói rời khỏi trái đất có điểm luyến tiếc, bất quá hắn hiện giờ cần nắm giữ càng nhiều kỹ năng của người khế ước, còn có ý tưởng về thuốc thức tỉnh cùng với tiến triển về nghiên cứu thuốc ngưng thần khai thông, đều cần trở về Đế Ma Tư, mới có điều kiện tiến thêm một bước.

“Chúng ta mau chóng đem lá trà thu thập đi.” Đoạn Sở do dự, hỏi: “Đằng gia bên kia, có động tĩnh gì không?”

“Không có, Đằng gia cùng ngoại tinh cầu, đến nay không có liên hệ gì.” Ánh mắt Úc Thịnh Trạch lạnh lùng.

Đoạn Sở cảm thấy thất vọng, lấy tính tình của Đằng Lương Tuấn, hắn nếu nhớ tới quan tài thủy tinh, chỉ sợ sẽ không dễ dàng buông tha. Hơn nữa ở Tư Đặc Lạp tinh cầu bắt cóc Mạch Duy, hiển nhiên trong hai ba năm này, Đằng Lương Tuấn nhất định đã có chỗ dựa vững chắc mới. Điều này làm cho Đoạn Sở luôn có điểm lo lắng, cảm thấy sự tồn tại của Đằng Lương Tuấn, chính là bom hẹn giờ.

Bất quá người không xuất hiện, hắn tạm thời cũng không tìm thấy biện pháp khác, tạm thời buông tha việc này, Đoạn Sở cùng Úc Thịnh Trạch rất nhanh liền rời khỏi phòng, đi tới chính viện, Trữ Huy Dung cùng Nhạc Tùng Trữ đã ở đó, Trữ Khang Hạo cùng Trữ Khang Khiết cũng rất nhanh liền đi ra, toàn gia nếm qua điểm tâm, Đoạn Sở cùng Úc Thịnh Trạch lên phi hành khí, rời khỏi Trữ gia đến nơi dừng chân của quân hạm Đế Ma Tư, Nguyên Vĩnh Nghị đã sớm chờ ở nơi đó.

Từ ngày nói ra thân phận với Nguyên Vĩnh Nghị, hai ngày này đều dùng vòng thông tin liên hệ. Lần này gặp mặt, Đoạn Sở cố ý đưa ra bánh kẹo đặc biệt ở trái đất, kẹo mềm, bánh bích quy cùng bánh ngọt, cùng với một đôi gối trà được chế tác tỉ mỉ, mặt trên của bao gối là Đoạn Sở dùng vải lụa tinh xảo do Trữ gia lưu trữ, để Nguyên Vĩnh Nghị được mở mang kiến thức.

“Tiểu Sở, ta hỏi ngươi một vấn đề.” Nguyên Vĩnh Nghị lặng lẽ ghé sát vào Đoạn Sở.

Đoạn Sở gật gật đầu, đối với việc Nguyên Vĩnh Nghị không trở nên xa cách rất là cao hứng. Nói như thế nào thì Nguyên Vĩnh Nghị cũng là người bạn tốt đầu tiên của hắn ở Y Duy Tát.

Nguyên Vĩnh Nghị nháy mắt mấy cái, hỏi: “Ngươi cùng Thịnh Trạch, không tính toán đính hôn ở trái đất sao?”

Hắn hai ngày này, tìm hiểu không ít phong tục tập quán của người trái đất, tựa hồ đính hôn cũng rất có ý tứ.

Đoạn Sở không khỏi ho nhẹ một tiếng, sắc mặt có điểm đỏ lên: “Chúng ta, còn chưa gặp qua Úc Khải Phong bệ hạ đâu.”

Ngày thứ hai tới trái đất, hắn liền cùng cha mẹ nói thật về quan hệ với Úc Thịnh Trạch, cha mẹ thế nhưng vẻ mặt kinh ngạc nói: “Nguyên lai các ngươi là mới xác định quan hệ, ta còn tưởng các ngươi đã chuẩn bị kết hôn.”

Kết quả, bởi vì thời điểm đó hắn lôi kéo Úc Thịnh Trạch đi cùng nhau, Úc Thịnh Trạch lập tức tỏ vẻ, trở về Đế Ma Tư liền đính hôn, hơn nữa dựa theo tập tục kết hôn của người trái đất, ngay tại chỗ xin cưới, ngay cả lễ vật đều chuẩn bị tốt, đại ca tức giận tới mức xắn tay áo.

Nguyên Vĩnh Nghị lôi kéo Đoạn Sở hắc hắc nở nụ cười, lấy tính tình bạn tốt, chỉ sợ một khi xác định quan hệ, liền hận không thể lập tức kết hôn. Nhưng ở Đế Ma Tư song phương ký khế ước tuy rằng có thể ước định miệng, cho dù đính hôn trao đổi lễ vật, cũng không phức tạp như ở trái đất. Điều này làm cho Nguyên Vĩnh Nghị xem kịch vui phi thường vừa lòng.

Úc Thịnh trạch không thể nhịn được nữa đập tay Nguyên Vĩnh Nghị, Đoạn Sở thì ăn ý đem Dung Thu vẫn cười trộm không ngừng, đẩy mạnh vào lòng Nguyên Vĩnh Nghị.

Khó có khi được thoải mái, dưới sự an bài của Bố Lỗ Tư Đại tướng quân, mang theo người bảo vệ chiến hạm vận tải, cùng đi tới những nơi trồng nhiều cây trà. Những thứ này trước đó đã sắp xếp tốt, nên mọi chuyện tiến hành phi thường thuận lợi.

Vài ngày sau, Đoạn Sở chạy qua chạy lại khắp nơi, không chỉ đi thu thập các loại cây trà, còn có thể đi du ngoạn. Đương nhiên, Đoạn Sở biểu hiện xa lạ đối với các nơi, còn bị Nguyên Vĩnh Nghị hung hăng cười nhạo một trận.

Đoạn Sở cũng là lúc sau mới biết được, đi cùng với chiến hạm vận tải trừ bỏ hậu cần quân bộ cùng người của hiệp hội chế thuốc gieo trồng, còn có không ít nhân tài của Đế Ma Tư tinh cầu. Liên minh vũ trụ trợ giúp, so với hắn tưởng tượng còn nhiều hơn.

“Tinh cầu văn minh sơ cấp, thời gian là quý giá nhất. Dù sao qua thời kì được bảo vệ một tháng, sẽ phải đối mặt với sự uy hiếp đến từ các tinh hệ lớn.” Nguyên Vĩnh Nghị cảm khái, nhìn Đoạn Sở đề nghị: “Ngươi có nghĩ tới hay không, tinh thần lực của đại ca ngươi bọn họ, nói không chừng cũng có thể đã ngoài cấp B, chỉ cần thể lực đủ chống đỡ, dùng thuốc tiến hóa trở thành chiến sĩ, chính là lựa chọn tốt lắm?”

Dung Thu cũng đồng ý gật đầu, cảm thấy Trữ gia hẳn là nên nắm chắc cơ hội như vậy: “Đúng vậy Tiểu Sở. Ở Cáp Ngói tinh hệ, tinh thần lực cấp B mà không phải người thức tỉnh, có điều kiện sẽ thử dùng thuốc tiến hóa trở thành chiến sĩ. Điều này có thể giúp bọn họ vào thời điểm đối mặt với dị thú tập kích bảo vệ được bản thân. Đương nhiên, một vài chức nghiệp đặc thù như gieo trồng, chế thuốc thì không được.”

Ô Yên Vàng Ròng thú từng xâm nhập một lần, sẽ có thể có lần thứ hai, thậm chí còn có thể có dị thú cấp bậc rất cao đánh quần công. Tuy rằng trái đất có quân đội Cáp Ngói tinh hệ đóng giữ, cũng không thể tuyệt đối an toàn.

Đoạn Sở không khỏi ngây ngẩn cả người, hắn hoàn toàn không hề lo lắng về điểm này. Hơn nữa chiến sĩ có nguy cơ nổ tan xác, hắn cảm thấy như vậy không an toàn.

Úc Thịnh Trạch vừa thấy, liền biết Đoạn Sở băn khoăn cái gì. “Nếu ngươi lo lắng về tinh thần lực bạo động của chiến sĩ thì chiến sĩ chỉ có thời điểm thăng cấp mới là nguy hiểm nhất, nhưng chỉ dựa vào ngươi, có thể cung cấp đủ bánh kẹo hoặc là thuốc ngưng thần, ít nhất dưới cấp 5, ca ca ngươi bọn họ là không cần lo lắng.”

Đoạn Sở bắt đầu động tâm, hắn biết chiến sĩ nổ tan xác nguy hiểm nhất là lúc chiến đấu, bất quá có thể khiến cho đại ca bọn họ ra tay, nguy hiểm gặp phải khẳng định không phải người thường có thể ngăn cản.

“Ta đi hỏi ý tứ của bọn họ một chút.” Đoạn Sở nhìn về phía Nguyên Vĩnh Nghị, hỏi: “Thuốc tiến hóa trong tay ngươi, có bao nhiêu?”

Nguyên Vĩnh Nghị tiếc nuối buông tay: “Chỉ có ba lọ, dù sao ta chỉ là tới trái đất thu thập cây trồng, không phải đến buôn bán.”

Đoạn Sở lại tuyệt không lo lắng, hai tháng này hắn ở trên quân hạm vẫn luôn ở viện chế thuốc, đã có thể làm ra thuốc tiến hóa giống y hệt. Vừa lúc có nguyên liệu mà hắn nuôi dưỡng ở không gian trà sơn, có thể lấy ra nghiên cứu chế tạo. Nếu còn chưa đủ, hắn phải đi tìm nhà bào chế thuốc trên chiến hạm vận tải, trong tay bọn họ cũng có mấy phần, bánh kẹo dùng để đổi tuyệt đối là có thể.

“Thịnh Trạch, nếu ca ca ta bọn họ có giá trị tinh thần lực phù hợp, ngươi cùng ta đi tới viện chế thuốc ở quân hạm đi? Ta nghĩ dùng nơi đó để chế thuốc.” Đoạn Sở cười hỏi.

Úc Thịnh Trạch khiêu mi, đương nhiên gật đầu, sau đó lôi kéo Đoạn Sở đi về trước, một chuyến đi đến quân hạm, lấy đi dụng cụ kiểm tra đo lường tinh thần lực trong đó. Tuy rằng không có dụng cụ kiểm tra đo lường chính xác, nhưng dụng cụ chuyên môn dùng để phán đoán lực thừa nhận với thuốc tiến hóa cũng được.

Trở lại Trữ gia, vừa vặn trong nhà mọi người đều ở, chỉ có Trữ Khang Khiết ở trường học còn chưa trở về. Đoạn Sở kêu cả nhà cùng vào phòng, kể chuyện này ra.

Tam huynh đệ Trữ Huy Dung đều là vẻ mặt trầm tư, Nhạc Tùng Trữ cùng hai chị em dâu lại lộ vẻ mặt ưu sầu.

“Tiểu Sở, cứ như vậy, ca ca ngươi bọn họ muốn tìm người khế ước chỉ sợ rất khó đi?” Nhạc Tùng Trữ nói ra băn khoăn.

Thím Ti Mẫn của Đoạn Sở cũng thực lo lắng: “Đúng vậy, hơn nữa cho dù có người khế ước đồng ý ký khế ước, thì ký khế ước cũng sẽ kết hôn, điều này tựa hồ không thích hợp? Tuy nói việc này cùng đám hỏi không sai biệt lắm, nhưng đám hỏi ít nhất còn có thể lựa chọn a.”

Đoạn Sở cười, vừa định trả lời, Trữ Khang Viễn đã giành trước nói: “Mẹ, ngươi nói cái gì đâu, thật sự là phiền toái như vậy, Cáp Ngói tinh hệ vì cái gì còn có nhiều chiến sĩ hậu thiên như vậy. Chẳng qua là dùng thuốc tiến hóa, có thể làm cho chính mình trở thành cao thủ, quả thực không thể tốt hơn.

Tiểu Sở đều nói, thời điểm thăng cấp mới có nguy hiểm, chúng ta có Tiểu Sở cung cấp bánh kẹo cùng thuốc ngưng thần, căn bản không cần lo lắng. Hơn nữa, tinh thần lực bạo động sẽ có nguy hiểm đều là chiến sĩ cấp trung, cấp cao, loại thay đổi giữa chừng giống chúng ta, còn không biết đến năm nào mới thăng lên cấp trung đâu!”

Trữ Khang Hạo cũng tỏ vẻ đồng ý: “Đúng vậy ba mẹ, chú, thím, ta cảm thấy có thể thử nghiệm. Bình thường truy đuổi người khế ước, chỉ sợ đều là chiến sĩ bẩm sinh có thiên phú cực cao, bọn họ thăng cấp nhanh chóng, ngoài cấp 5 sẽ có nguy hiểm. Chúng ta cũng không có dã tâm lớn như vậy, bất quá là nhiều hơn một phần năng lực tự bảo vệ mình mà thôi.”

“Đúng vậy.” Úc Thịnh Trạch thấy thế, giải thích cấp bậc chiến sĩ ở Cáp Ngói tinh hệ: “Ở Cáp Ngói tinh hệ, chiến sĩ hậu thiên bình thường, trước sáu mươi tuổi mới có thể đạt tới cấp 5. Mà bánh kẹo do Tiểu Sở tinh luyện, đã có thể giải quyết tinh thần lực bạo động của chiến sĩ dưới cấp 5.”

Đoạn Sở ánh mắt phát sáng nhìn Úc Thịnh Trạch, trong lòng cũng khó tránh được kiêu ngạo một phen.

Úc Thịnh Trạch nhếch môi, tay siết chặt hông Đoạn Sở.

Trữ Khang Hạo không khỏi trừng mắt nhìn một cái, âm thầm tính toán chờ khi hắn trở thành chiến sĩ, nhất định phải đến Đế Ma Tư tinh cầu tham gia hôn lễ, đệ đệ kết hôn, cũng không thể một người nhà cũng đều không có.

Trữ Huy Dung cuối cùng nói: “Như vậy không tồi, các con đều thử nghiệm một chút, nếu được, sẽ nói cho cô của các con.”

Đoạn Sở nhẹ nhàng thở ra, vội vàng xuất ra dụng cụ kiểm tra đo lường, nhìn Úc Thịnh Trạch điều chỉnh thử.

“Đích linh linh. . . . .” Tiếng chuông điện thoại vang lên dồn dập, Nhạc Tùng Trữ nghe máy, sắc mặt đại biến. “Cái gì, không liên hệ được với Khang Khiết?”



Tháng Hai 28, 2016

94

Bình Luận (0)
Comment