Trà Xanh Ngu Ngốc Lại Quay Xe Rồi

Chương 6

Đới Tư Tư vén mái tóc xoăn sóng của mình, nheo mắt cười với tôi:

“Chị ơi, họ muốn nối lại tình cảm với chị, vì vậy em đã đưa họ đến tìm chị đấy~”

Lời này nói nghe thật như là biết nghĩ cho người khác vậy, tôi có nên cảm ơn cô ta không đây?

Đới Tư Tư liếc mắt ra hiệu cho hai tên bạn trai cũ, họ liền từ từ tiến lại gần tôi:

“Ninh Ninh, chị hãy cho em một cơ hội nữa nhé...”

“Tiểu Ninh, lúc trước chia tay là do chúng ta quá xốc nổi, nhưng bọn anh vẫn còn rất yêu em.”

Những tên tra nam giả vờ tha thiết, vừa nói vừa định ôm tôi, còn định xé quần áo của tôi.

Còn Đới Tư Tư thì đứng một bên mỉm cười và mở điện thoại chuẩn bị ghi lại cảnh tượng thú vị này.

Trong đáy mắt cô ta tràn đầy sự vui sướng khi người khác gặp họa, đắc ý và thậm chí còn viết đầy sự khát khao nhìn thấy tôi bị bắt nạt.

Thật sự là một kẻ xấu xa!

Rõ ràng cô ta là người bắt đầu mọi chuyện, nhưng lại không hề có chút cảm giác ăn năn nào.

Khi những tên tra nam sắp lại gần tôi, tôi đá một phát về phía háng của họ, chính xác là đá cho mỗi người một cú đá vào chỗ hiểm để họ tuyệt tôn luôn.

Đới Tư Tư không hề biết trước đó, khi tôi đang trong quá trình nâng cao giá trị bản thân thì đã tập thêm một chút taekwondo.

Đúng lúc, bây giờ đã có ích rồi.

Những tên tra nam đểu bị tôi đá ngã lăn ra đất, đau đến nỗi nước mắt chảy ròng, kêu la thảm thiết.

Lợi dụng lúc họ không thể phản kháng lại, tôi bắt lấy Đới Tư Tư đang định chạy trốn, ném cô ta xuống đất bên cạnh những tên tra nam như đang nhấc một con gà con.

Có lẽ do ném quá mạnh, có thể nghe rõ tiếng xương gãy của Đới Tư Tư.

Tôi nhặt chiếc điện thoại của Đới Tư Tư từ đất lên, xóa hoàn toàn đoạn video trong đó rồi đưa camera về phía ba người đang nằm co quắp trên đất.

“Được rồi, đến lượt các người biểu diễn rồi nhé~ Trước đó Đới Tư Tư bảo các người đối xử với tôi như thế nào thì bây giờ các người đối xử lại với cô ta như vậy. Nếu không… thì chỉ còn cách đá thêm các người một cú nữa thôi!”

Tôi nói với một nụ cười lạnh lùng.

“Hạ Ninh, cô, cô đây là cố ý gây thương tích!”

Từ dưới đất vọng lên tiếng phản đối của những tên tra nam.

Tôi tát vào mặt họ hai cái:

“Đây rõ ràng là tự vệ chính đáng~”

Hai cái tát liên tục, những tên tra nam đều im lặng.

Họ biết mình không đ/ánh lại nổi tôi, vừa nghĩ đến cú đá chết người của tôi và hai cái tát đó là không thể kiềm chế được mà run rẩy.

Họ không dám tưởng tượng nếu không nghe lời sẽ có kết cục thảm hại như thế nào…

Để bảo vệ giống nòi của mình, họ run rẩy bước về phía Đới Tư Tư.

Trong video, bất chấp tiếng la hét và gào thét của Đới Tư Tư, cái miệng dính đầy dầu mỡ của họ hôn lên người Đới Tư Tư.

Sau đó là một loạt cảnh tượng đặc sắc…

Trong lúc này, thấy không thể vùng vẫy được nữa, Đới Tư Tư chỉ đành cầu xin tôi tha thứ cho cô ta.

Tôi không hề động lòng mà tiếp tục cầm điện thoại lên ghi hình.

“Tha thứ cho cô? Trước đó cũng không thấy cô định tha thứ cho tôi mà! Cô chính là một kẻ xấu xa bẩm sinh, lần lượt cướp những thứ của tôi, không muốn thấy tôi tốt, tôi sống tốt hơn cô thì cô lại muốn đẩy tôi vào địa ngục.”

“Bây giờ cô tự mình xuống địa ngục này đi!”

Nhấn nút kết thúc, tôi quay lại rồi gửi đoạn video này lên mạng.

Video được truyền đi một cách nhanh chóng, Đới Tư Tư hoàn toàn trở nên nổi tiếng, còn nổi tiếng hơn cả trước kia ở trường học.

Bây giờ trong khu vực này không ai là không biết Đới Tư Tư, mọi người đều biết Đới Chí Cương nuôi ra một cô con gái ngoan ngoãn đến mức nào.

Cậu tôi vốn hay sĩ diện và nóng tính, liền tức giận cắt đứt quan hệ cha con với Đới Tư Tư và đuổi cô ta ra khỏi nhà, nói rằng không có cô con gái mất mặt như vậy.

Mợ luôn chiều chuộng cô em gái nên cãi nhau với cậu hàng ngày vì chuyện này, sau đó thậm chí còn đ/ánh nhau.

“Đới Chí Cương, anh thật tàn nhẫn! Tư Tư chính là con gái ruột của anh, sao anh nỡ đuổi con bé đi?”

“Đây là cô con gái tốt mà bà chiều hư ra đấy! Mặt mũi tôi bị mất hết sạch rồi! Còn la lối nữa thì tôi đuổi bà đi luôn!”

Có lẽ để trả thù cậu, nghe nói sau đó mợ ngoại tình, công khai cắm sừng cậu.

Và mợ còn tuyên truyền rộng rãi chuyện cậu bị cắm sừng trong khu nhà ở, khiến cậu mất hết thể diện.

Cậu tức giận cầm con dao bếp theo dõi mợ và tìm được cặp tình nhân, trực tiếp đ/âm mỗi người một nhát.

Mợ và tình nhân bị đâm đến liệt nửa người, còn cậu cũng vì tội cố ý gây thương tích mà vào tù.

Còn Đới Tư Tư, nghe nói sau khi bị đuổi ra khỏi nhà thì cô ta bỏ học, cũng không biết đi đâu.

Đối với Đới Tư Tư, tôi chỉ có thể nói rằng người làm nhiều điều xấu thì cuối cùng sẽ tự chuốc lấy họa.

Thoát khỏi cô em họ xấu xa và những người họ hàng tầm thường, cuộc sống của chúng tôi càng trở nên tốt đẹp và thuận lợi hơn.

Sau hai năm phấn đấu, tôi thuận lợi thi đậu vào một trường Đại học tốt, có một công việc tốt, thậm chí còn lấy được một người chồng tốt.

Hôm nay khi đang đi mua thức ăn cùng chồng thì nhìn thấy một phụ nữ mang thai què chân đang ăn mày.

Ban đầu định thương hại cô ta nên đưa cho cô ta một ít tiền lẻ, đến gần mới phát hiện đây chính là cô em gái đã bỏ học trước đó!

Từ miệng người khác tôi hiểu được sau khi bỏ học cô ta vẫn không có việc gì làm, chỉ có thể làm đầu gấu.

Sau đó cô ta bám vào một ông sếp lớn, ban đầu tưởng rằng có thể từ đó bay lên cành vàng, tiếc là cảnh đẹp thì nhanh tàn.

Vợ của ông sếp lớn biết được sự tồn tại của cô ta nên đặc biệt tìm một nhóm người đến dạy dỗ cô ta, chân của cô ta chính là bị đánh què vào lúc đó.

Sau đó cô ta lại bám vào một vài ông sếp lớn khác, trong đó có một người hứa sẽ cưới cô ta, kết quả sau khi cô ta mang thai lại bị bỏ rơi một cách thảm hại.

Từ đó về sau cô ta luôn ăn mày dọc theo khu vực này.

Tôi thu lại tiền lẻ trong tay, không thương hại cô ta nữa, mà lựa chọn đi qua trước mặt cô ta một cách oai vệ trong ánh mắt ghen tị và hận thù.

Loại người xấu xa này thì không đáng được thương hại chút nào!

Ngày ngày chỉ nghĩ đến việc cướp hạnh phúc của người khác, leo lên bằng cách dẫm lên người khác.

Thế nhưng sự thật là: Thứ không thuộc về mình thì dù thế nào cũng không thể cướp được, hạnh phúc là do chính mình giành lấy, không phải là do cướp được.

Chỉ khi tự mình nỗ lực phấn đấu thì mới có tương lai tươi sáng hơn.

(Toàn văn kết thúc).
Bình Luận (0)
Comment