Trạch Nhật Phi Thăng

Chương 489


Hứa Ứng kinh ngạc, suýt nữa hô lên thành tiếng.Lúc này lại có từng tồn tại cực kỳ cường đại lao ra khỏi hỗn độn, có tiếng người phẫn nộ quát lớn, giọng nói lạnh lùng: “Thần thánh phương nào to gan ám toán trong lúc ta lấy nước?”Thanh Loan đang định lên tiếng, đột nhiên một trái một phải, hai bàn tay đồng thời che miệng cô lại.Hai bàn tay này một là của Hứa Ứng, một là của Phượng Dao, đều sợ cô nhiều lời làm bại lộ Hứa Ứng, chọc giận những tồn tại đang sợ này.Bàn tay Phượng Dao đặt lên tay Hứa Ứng, sắc mặt đỏ bừng, lặng lẽ thu hồ bàn tay.Hứa Ứng thì bị Thanh Loan cắn một cái, cũng nhanh chóng rụt tay về, lòng bàn tay ươn ướt, không biết có phải nước bọt của Thanh Loan hay không, thầm nghĩ: “Cô nàng này cắn đau thật.”Người cuối cùng lao ra khỏi đại dương thần lực hỗn độn, một lúc lâu sau không có ai lao ra.“Phượng Dao, Thanh Loan, chúng ta đi vào!” Hứa Ứng đột nhiên nói.Ngay lúc này sau lưng bọn họ vang lên một giọng nói quen thuộc, cười nói: “Hứa quân, ngươi lấy Dao Trì tiên thủy, chia ta một gáo.’Hứa Ứng tâm thần chấn động, quay người nhìn lại, quả nhiên thấy một ngọn tiên sơn vuông vắn đang bay lượn cách đó không xa.

Từ Phúc áo đen đai đỏ đứng trên tiên sơn, trang phục giống hệt y.Hai người bọn họ nhìn như hai huynh đệ.Phượng Dao và Thanh Loan quan sát Từ Phúc, lại nhìn Hứa Ứng, ai cũng lộ vẻ kinh ngạc.“Hành động của hai người này rất giống nhau.”Phượng Dao và Thanh Loan liếc mắt nhìn nhau, Từ Phúc và Hứa Ứng không biết là trời sinh hay một người bắt chước người còn lại, không ngờ lại như một cặp huynh đệ.Nhưng trên gương mặt Từ Phúc có vết sẹo, làn da cũng trắng trẻo hơn Hứa Ứng.Tên người bọn họ đều có một loại khí chất, nhưng cũng có khác nhau, Hứa Ứng như đứa bé còn chưa trưởng thành, cảm thấy hiếu kỳ với mọi thứ, kể cả nữ nhân.

Không sai, hai cô gái phát hiện Hứa Ứng thường xuyên liếc trộm những chỗ nữ tính trên người mình.Từ Phúc thong dong, khiến người ta có cảm giác hiểu biết và nắm giữ hết thảy.


Lòng hiếu kỳ của hắn đối với thứ khác chỉ như đang giả vờ hiếu kỳ, hắn rất hiếm khi có dục vọng.Khi hắn nhìn về phía Phượng Dao và Thanh Loan như nhìn hai tảng đá, không chút hứng thú.Hứa Ứng cười ha hả nói: “Từ Phúc, ngươi tự chui đầu vào lưới rồi.

Hôm ta có hai đại cao thủ bên cạnh, ngươi chết chắc rồi, tiên sơn cũng phải để lại nơi này!”Ánh mắt y nhấp nháy, vừa hay Kim Bất Di đang thiếu một tòa tiên sơn, lão chim già đó gánh Phương Trượng tiên sơn trên lưng, hoặc cầm Phương Trượng tiên sơn bằng một móng vuốt, bay lên không trung, hình ảnh thật quá đẹp!Từ Phúc mỉm cười, lấy một quyển sách vàng ra thản nhiên nói: “Ta lấy một chữ trong Kim Thư ra làm điều kiện trao đổi, đổi một bầu Dao Trì tiên thủy.”Hứa Ứng ra hiệu với hai cô gái, lắc đầu nói: “Ta đã lấy được tám chữ Linh Ngũ Từ Khốn, Phong Cấm Hữu Ngữ trong kim thư.”Hai mươi tư viên Hạo Nguyệt Sơn Hà châu bay lên, định bố trí đạo tràng Thiên đạo.Thanh Loan thấy cảnh này thầm giật mình: “Hắn là luyện khí sĩ Thiên đạo!”Phượng Dao thấy vậy thầm lắc đầu: “Thanh Loan có lúc đầu óc không được tốt.”Từ Phúc phát hiện ra phản ứng của Thanh Loan, cười nói: “Bây giờ là hai đấu hai, có lẽ ta cũng đủ sức đánh.”Phượng Dao và Hứa Ứng đồng thời trừng mắt với nha đầu Thanh Loan.

Thanh Loan tỉnh ngộ, lập tức quay sang Từ Phúc quát: “Giải quyết ngươi trước rồi giải quyết luyện khí sĩ Thiên đạo.”Từ Phúc cười nói: “Hứa quân, ta không nói mười sáu văn tự trên Kim Thư mà là phương pháp phá giải một văn tự trong đó.

Ta dùng nó để đổi lại một bầu Dao Trì tiên thủy.”Hứa Ứng không điều động hai mươi tư viên Hạo Nguyệt Sơn Hà châu nữa, mắt nhìn Kim Thư trên tay hắn, lạnh lùng nói: “Kim Thư là ta đưa cho ngươi.”Từ Phúc vẫn mỉm cười: “Phương pháp phá giải là ta tự luận ra.’Hứa Ứng trầm ngâm trong chốc lát rồi cười cởi mở: “Được, nếu ta lấy được Dao Trì tiên thủy thì chia cho ngươi một bầu.

Nhưng ta muốn biết công dụng của Dao Trì tiên thủy.”Từ Phúc nói: “Ta cần Dao Trì tiên thủy chữa vết thương trí mạng của mình, tẩy đi tạp chất trong người, đạt tới tiên thể.’Hứa Ứng gật nhẹ đầu: “Một lời đã định!”Từ Phúc nói: “Một lời đã định”Hứa Ứng quay người, cùng Phượng Dao và Thanh Loan đi vào trung tâm đại dương thần lực.Nơi này thần thức hỗn độn, thần lực hỗn độn, sóng gió kịch liệt, vừa rồi đám khách câu cá tới đây lấy nước đều bị ép không thể không rút lui.

Nhưng kỳ lạ là gió lửa sấm sét như có ý thức, chủ động né tránh bọn họ.Hứa Ứng và Phượng Dao Thanh Loan cùng nhau đi tới, không gặp bất cứ nguy hiểm nào.Hứa Ứng suy nghĩ, Từ Phúc dùng Dao Trì tiên thủy để chữa trị vết thương trí mạng trên trán, gột rửa tạp chất trong người, thế thì Đông Nhạc tiên sinh cũng yêu cầu một bầu Dao Trì tiên thủy là để chữa trị cái gì?”Rốt cuộc Đông Nhạc tiên sinh là người hay là thần?Nếu là thần thì Dao Trì tiên thủy có tác dụng gì với hắn? Nếu là người thì làm sao hắn lại sống lâu như vậy?Phượng Dao đuổi theo y, dò hỏi: “Từ Phúc kia là ai? Sao lại muốn Dao Trì tiên thủy?’Hứa Ứng gác suy nghĩ sang bên, thuật lại chuyện trong quá khứ của mình với Từ Phúc nói: “Trong thời kỳ Tổ Long, có một thời gian ta từng phá giải được một phần phong ấn, nhớ lại một số ký ức.


Ta và hắn dẫn theo ba ngàn đồng nam đồng nữ đi tới hải ngoại, tìm kiếm tiên sơn cho Tổ Long hoàng đế.

Khi đó hắn coi ta như người trời.”Y khôi phục tình tĩnh nói: “Khi đó ta không tu na pháp, chỉ dựa vào thủ đoạn của luyện khí sĩ đã khiến hắn cảm thấy không gì ta không làm được, vì vậy hắn cực kỳ cuồng nhiệt đối với luyện khí.

Hắn cảm thấy na pháp na thuật chỉ là ngoại đạo, một lòng muốn khôi phục luyện khí chính thống, cực kỳ cố chấp.”Hứa Ứng nghiêm túc nói: “Ta cảm thấy na pháp cũng sai mà luyện khí sĩ cũng không tệ, sao không kiêm dung, chắt lọc tinh túy.


Còn hắn chỉ một lòng với luyện khí thuàn túy, cảm thấy tu luyện na pháp là phản bội luyện khí, thậm chí ngay cả ta cũng là kẻ phản bội.

Hắn muốn ép ta nhận sai, đi theo cùng đường với hắn.’Phượng Dao kinh ngạc thầm nghĩ: “Đây là tình cảm gì vậy?”Thanh Loan đi tới bên cạnh cô, hỏi nhỏ: “Tiểu thư, thế thì Ứng thúc thúc có phải luyện khí sĩ Thiên đạo không?”Phượng Dao đành giải thích, nói: “Hắn là bất tử dân, học được thủ đoạn của luyện khí sĩ Thiên đạo.”Bọn họ đi vào trung tâm của cơn bão thần lực, nơi này thần lực và thần thức của Tây Vương Mẫu hoàn toàn chìm vào xao động hỗn độn, gió lửa đan xen, sấm sét dày đặc, khủng khiếp dị thường.Hứa Ứng và Phượng Dao đi lại trong nơi hiểm ác như vậy, không khỏi hãi hùng khiếp vía.

Nếu dựa vào lực lượng của chính bọn họ để đối phó với thế lực thần thức mất khống chế của Tây Vương Mẫu, chỉ e sẽ giống như đám khách câu cá kia bị thần lực của Tây Vương Mẫu đánh tan, bị tư duy hỗn loạn đó, lâm vào nguy hiểm!Bọn họ đi tới trước một cánh cửa khổng lồ, cánh cửa đã sụp, bên trên có tấm biển nguy nga nhưng cũng gãy thành vài đoạn.Trên biển có máu di động, phát ra tiên quang, dưới thần lực và thần thức xao động, dường như huyết thủy cũng thay đổi thất thường, cứ như đang tranh đấu với kẻ địch vô hình..

Bình Luận (0)
Comment