Trạm Lam Huy Chương

Chương 303

Lời của Sarin không khỏi có chút bất kính với Hoàng đế. Tuy nhiên hắn là Đại ma pháp sư cấp sấu, lại có quen biết với chị của Hoàng đế, thật sự không thể nào nảy sinh kính ý đối với vị Hoàng đế bệnh tật đó.

Năm mươi thân binh của Aini sớm đã ra khỏi thành, chờ ở hơn mười dặm phía trước. Mọi người hội hợp, cũng không đi đường vòng. Trên thực tế, chung quanh thành San Rock cũng không thể đi đường vòng, tất phải trải qua bốn trấn. Những nơi khác đều là dãy núi, chỗ hổng đều có thành trì loại nhỏ, tùy thời có thể thỉnh cầu sự chi viện của bốn trấn. Một khi thành San Rock muốn phong tỏa, trong vòng một trăm dặm ngang dọc đều không có đường chạy thoát.

Vấn đề là hành vi cử chỉ của gia tộc Clyde đều không phải Thượng nghị viện hoặc Hạ nghị viện chỉ định mà là hành vi riêng của gia tộc, căn bản thể phối hợp với quân đội. Đám người Sarin bình yên xuyên qua bắc trấn, không bị ngăn cản gì. Rời khỏi bắc trấn 20 dặm, Sarin không chịu đi nữa. Nếu Naniya không trở về cùng nhau, khó mà ăn nói với Lex. Lại nói hắn học tập một ít tri thức của vương triều thứ tư với Naniya, còn chưa học xong. Cho dù hắn không tính toán xác định rõ thân phận mình, rất nhiều thứ của vương triều thứ tư đối với tu luyện ma pháp của hắn cũng có tác dụng rất lớn.

Naniya chính là pháp sư dạng tri thức, học vấn vô cùng rộng và tạp, hơn nữa có cảm giác một bộ phận là chính nàng đã thăm dò đến trình tự rất sâu.

Pháp sư như vậy đối với bất kỳ người đồng hành nào mà nói đều là quý báu vô cùng. Sarin không biết Naniya bị gọi vào hoàng cung làm gì, mặc dù không dự cảm đến nguy cơ sinh tử hắn cũng không yên tâm.

Naniya lúc này đang ở trong cung điện dùng cơm cùng Hoàng đế bệ hạ. Chiều cao của Augustini bệ hạ xấp xỉ Sarin nhưng là có vẻ gầy yếu. Cũng giống Lex, Augustini có một cặp mắt màu lam, làn da trắng như tuyết. Giữa đôi mày trừ thiếu khí chất Ma pháp sư như của Lex ra lại cũng không có vẻ yểu đuối nhu nhược.

Nhìn qua, Augustini giống như một thiếu niên quý tộc bình thường. Trong tay hắn đang đùa nghịch một cái huy chương Naniya giao cho hắn, tâm tình không tệ.

Chiếc huy chương này cực kỳ bình thường, phàm là kiếm sĩ thuộc về gia tộc Gelvkesi đều có, hoa văn mặt trên là rắn bay sáu cánh. Bất đồng chính là, trong huy chương này dùng bí thuật gia tộc phong án một cái ma pháp. Một cái ma pháp phòng ngự cấp bảy - Thủy tinh thủ hộ.

Điều này đại biểu bí thuật gia tộc của Lex đã có chút thành tựu, có thể dùng để thực chiến mà sẽ không thương đến thân mình. Đồng thời cũng làm Augustini hưng phấn là: Lex ám chỉ nàng có thể thăng cấp Ma đạo sĩ, bất cứ lúc nào...

Augustini đối với Lex chỉ có ký ức đơn giản. Lần trước, lúc Lex trở lại thành San Rock tật bệnh của hắn vừa mới chữa khỏi, người bên cạnh nói vô số lời xấu về Lex. Augustini lúc ấy biểu hiện không giống một thiếu niên, hắn lựa chọn ẩn nhẫn. Thân là người của gia tộc Gelvkesi. hắn hiểu được người bên cạnh mình đều vì quyền lực cho nên mới nói Lex như vậy.

Cha hắn không cho chị hắn kế thừa ngôi vị Hoàng đế, vậy chị hắn cũng sẽ không chủ động tới chiếm. Hiện tại là thế giới gì rồi? đế quốc Tanggulas xâm lược khắp nơi, chị mình có cơ hội giành được đại lượng đất đai, tranh đoạt thành San Rock với mình có gì tốt chứ. Sự thật chứng minh mình đã đúng. Chị mình không sử dụng lực lượng của gia tộc, cũng không tìm kiếm người ủng hộ trong Thượng nghị viện mà đi nơi cực bắc xây dựng một thành thị mới.

Chị hắn muốn Phoenix. người khác có thể nhìn ra, hắn đương nhiên cũng có thể nhìn ra được. Ở trước mặt đại thần, hắn một mực giả hồ đồ.

Mặc dù có ba Ma đạo sĩ cấp chín duy trì nhưng Augustini không giống các đời Đại đế Tần Nhân. Thân thể hắn không tốt, không tu luyện bí thuật gia tộc. Kiếm thuật, ma pháp đều không ra sao cả.

Đây là một loại cảm giác vô lực. Nếu chị bị người hại chết, mình cũng chết đi, vậy huyết mạch một chi này của mình sẽ hoàn toàn đoạn tuyệt. Không tới ba năm, đám đại thần kia sẽ hoàn toàn quên mình, tùy tiện lựa chọn một người họ Gelvkesi tới làm Hoàng đế của quốc gia này.

Con trai Canak thân thể yếu tới đâu chăng nữa thì đầu óc cũng sẽ không hồ đồ. Sinh bệnh nhiều năm như vậy, Augustini không thể tu luyện võ kỹ, ma pháp gì nhưng vẫn học tập rất nhiều tri thức dưới sự trợ giúp của Ma đạo sĩ cấp chín. Đối với Augustini mà nói, làm Hoàng đế hay không không quan trọng, quan trọng là phải sống sót.

Trong huy chương của Lex là một cái ma pháp phòng ngự cấp bảy, ám chỉ cũng rất rõ ràng - sống sót, sinh con, cho đám đại thần kia không thể mưu đồ được lợi ích gì!

Ngạn ngữ của Tần Nhân - người thủy tinh, một sợi lông đều sẽ không tặng người.

Ma pháp cấp bảy của Lex chính là Thủy tinh thủ hộ. Sau khi sử dụng, Augustini sẽ bị áo giáp nguyên tố giống như thủy tinh bao quanh, trước khi ma pháp bị phá cho dù là ma pháp cao cấp cũng không thể ảnh hưởng đến hắn.

Naniya ăn rất tao nhã, nàng không vội. Đối với Augustini mà nói, trực quan của nàng cho rằng đây là một thiếu niên rất tốt nhưng là vận mệnh thật không tốt.

Muốn làm Hoàng đế của Tần Nhân, vũ dũng là thứ nhất - Đó là tượng trưng của đế quốc. Đại đế Canak vì sao được ủng hộ, bởi vì đó là một Hoàng đế mạnh mẽ, chưa từng lùi bước.

Augustini có lẽ sẽ rất tốt với nhân dân, nhưng là hắn không có vù lực tuyệt đổi. Trừ kiếm sĩ doanh trung với hoàng thất ra, hắn điều động quân đội của bốn trấn đều rất khó khăn.

Naniya buông bát, thi triển một cái thuật vệ sinh làm trên bàn có vẻ sạch sẽ hơn một chút, lúc này mới mở miệng:

- Bệ hạ, ý của người ta đều hiểu được. Quận chúa sẽ làm cho biên giới Phoenix hết sức an toàn. Người có thể yên tâm.

- Ta sẽ nghĩ biện pháp cho quân đội thành Guderian không nên vọng động, một mực đóng ở phạm vi Tần Nhân.

Naniya nở nụ cười nói:

- Bệ hạ, không cần thiết. Quân đội của thành Guderian đều là người của Thân vương Sephiroth. Thân vương tuy rằng không quá tốt đổi với Quận chúa, nhưng vẫn là bảo hộ duy trì bệ hạ. Làm căng lên đối với bệ hạ không có lợi gì.

-Hừ!

Augustini hừ mạnh một tiếng, lại không nói thêm gì. Trong thành San Rock, trừ hoàng cung và kiếm sĩ doanh, những sự vụ khác đều nắm trong tay Sephiroth. Mệnh lệnh của hắn, không ra khỏi thành San Rock.

- Một khi mâu thuẫn giữa bệ hạ và Thân vương làm sáng tỏ, quý tộc phía nam sẽ không an phận. Tất nhiên sẽ có người tự lập, chỉ sợ còn có người đầu nhập vào Quận chúa. Bất kể là loại nào đều không dễ giải quyết.

Naniya chậm rãi nói, Augustini nhìn Naniya tự tin trần thuật, trong lòng có chút dao động. Ma pháp sư này rất xinh đẹp! Giống như, giống như là chị.

- Chị à, vẫn còn không tin năng lực của ta!

Augustini có chút uể oải. Hắn làm Hoàng đế không có hứng thú gì.

- Chị ấy... Không có gì cần ta hỗ trợ sao?

Naniya nghĩ nghĩ, lấy ra một cái hộp sắt đặt lên trên bàn.

- Đây là cái gỉ?

- Quận chúa giao cho ta, nói nếu người gặp riêng ta thì giao cái này cho người. Sau khi ta rời khỏi một tháng, người mới mở ra. Hộp sắt này dùng ma pháp đóng kín, chỉ có Ma đạo sĩ cấp chín mới có thể xử lý.

- Thần bí như vậy!

Augustini cầm hộp sắt. Hộp sắt này ngắn và rất mỏng, sợ rằng chỉ có thể chứa được một tờ giấy.

- Quận chúa sợ bệ hạ xúc động. Được rồi, cơm cũng ăn xong, khi nào ta có thể rời đi?

Thái độ của Naniya đối với Augustini tương tự Sarin. nàng không cảm thấy kính ngưỡng hoặc là sợ hãi gì.

- Nghe nói ngươi còn có đồng bạn?

- Đúng vậy, tuy nhiên chỉ sợ đã sớm qua bắc trấn, ở phía trước chờ ta rồi.

- Ta phái kiếm sĩ doanh hộ tống ngươi rời đi.

Augustini nói.

- Cho dù không có kiểm sĩ doanh, Thân vương Sephiroth cùng sẽ không phái người đối phó ta chứ. Ta chỉ là một pháp sư không trọng yếu thủ hạ của Quận chúa, đối với hắn không có ý nghĩa gì.

Naniya mỉm cười nói.

Augustini thầm nghĩ, chị ta cho ngươi đem hộp sắt kia tự tay giao cho ta, sao ngươi có thể là người không trọng yếu chứ. Tuy nhiên hắn cũng không nói gì mà cố ý phái một đại đội kiểm sĩ doanh hoàng gia bảo hộ Naniya rời đi. Chuyện phải nhắc nhở đều nói xong, Augustini chỉ chờ Lex xuất binh, phòng ngự Công quốc Rhine.

Một đại đội kiểm sĩ doanh hoàng gia là 200 người, vây quanh một Ma pháp sư cấp bốn chạy qua trên đường phố. Như vậy ngược lại không có binh sĩ tuần tra tới cản lại. Naniya đều không thể giao lưu với những binh sĩ này. Toàn thân binh sĩ của kiếm sĩ doanh hoàng gia đều là áo giáp kín mít, trên mặt có lỗ thông khí, chỗ mắt là miếng thủy tinh được mài.

Thành San Rock mới vào đông vẫn có lá treo ở trên cây. Hai trăm kỵ binh mang theo làn gió một đường thổi rơi xuống không biết bao nhiêu lá cây khô vàng. Từ phía sau nhìn lại, giống như một con rắn bay kéo theo vòi rồng màu vàng xuyên qua con phố dài xông ra cửa thành.

Không có Sephiroth ngăn cản, trong thành thị này không có người dám động kiếm sĩ doanh một sợi tóc gáy. Augustini là nghĩ nhiều. Người trong thành, một bộ phận khống chế trong tay hắn, đại bộ phận khống chế trong tay Sephiroth. Ai dám ngỗ nghịch ý tưởng bọn họ sẽ bị xé rách thành mảnh nhỏ, ngay cả linh hồn cùng đừng mơ yên bình.

Ra khỏi thành San Rock, đội ngũ hơi giảm tốc độ nhưng vẫn xuyên qua bắc trấn trước khi vào đêm hội hợp với Sarin.

- Đa tạ các vị, trở về phục mệnh đi.

Naniya hơi thở dốc, nói với người mang huy chương sĩ quan. Tố chất thân thể nàng không bằng loại pháp sư như Sarin. giục ngựa chạy như điên đối với nàng mà nói là một loại gánh nặng. Chiến mã của kiếm sĩ doanh hoàng gia không giống chiến mã xương khô, không vững chắc như vậy và cũng không có đồ cưỡi thích hợp Naniya. Chạy mấy dặm đường này khiến bắp đùi trong của nàng có chút đau đớn, phải dựa vào ma pháp trị liệu mới vượt qua.

- Mệnh lệnh của bệ hạ là cho chúng ta hộ tống tiên sinh về thành Mesterlin. Nếu Quận vương muốn chúng ta ở lại, chúng ta cũng có thể không cần về thành San Rock.

Sĩ quan kia ở trên ngựa trả lời, thái độ cung kính.

Kiếm sĩ doanh hoàng gia là thân tín của Đại đế Canak, đối với mệnh lệnh này cùng không chống lại. Đi phục vụ cho Quận vương Lex thoải mái hơn ở thành San Rock nhiều. Ở thành San Rock, bây giờ còn phải nhìn sắc mặt Thân vương Sephiroth. Nếu không có Augustini hoặc là Lex, Thân vương Sephiroth mới là đối tượng nguyện trung thành của kiếm sĩ doanh hoàng gia, hiện tại không được.

Naniya đang muốn cự tuyệt, sĩ quan kia nói:

- Lại nói, phía sau có người truy đuổi chúng ta, vẫn là bảo hộ tiên sinh mới an toàn một chút.

Sarin ở bên cạnh nói:

- Đúng vậy, có tới một kỳ đoàn đó. Trong đó có bốn mươi kỵ binh giáp nặng, đều cưỡi ma thú một sừng.

Sĩ quan kia kinh dị nhìn Sarin. Sarin đang mặc chính là sáo trang Ma thần, nhìn qua như là một kiếm sĩ, không có một điểm nào giống Ma pháp sư. Mắt nguyên tố của hắn có thể nhìn được khoảng cách trăm dặm. Nơi này là đồng bằng, đội ngũ phía sau tuy vẫn duy trì khoảng cách mười dặm lại không trốn khỏi cặp mắt của

Sĩ quan kia chần chờ một chút, Naniya nói:

- VỊ này chính là thành chủ của thành Mesterlin.

Sĩ quan lập tức thi lễ nói:

- Người phía sau không phải vì đối phó chúng ta. Dải đất Thanh long thạch phía trước có người Giáo đình ẩn nấp, sẽ phục kích chúng ta. Người phía sau là Thân vương Sephiroth phái ra, muốn lấy chúng ta làm mồi nhử, đem lực lượng Giáo đình bố trí ở nơi này diệt trừ cùng một lượt.

- Sao ngươi lại biết?

Sarin nhíu mày hỏi.

- Các hạ. Ở bắc trấn, Thân vương Sephiroth phái người truyền tin, nếu chúng ta bảo hộ các vị không tốt, tất cả đều là tội chết.

Sĩ quan kia không nhanh không chậm nói, dường như mệnh lệnh của Sephiroth cùng không làm hắn cảm thấy bất bình.

- Lấy chúng ta làm mồi? Thân vương điện hạ tính kế hay thật. Tuy nhiên lực lượng của Giáo đình xuất hiện ở chỗ gần thành San Rock như vậy, hắn không sợ phải chịu trách nhiệm?

Sĩ quan kia cười hắc hắc, không trả lời.
Lực lượng của Giáo đình ẩn nấp ở Tần Nhân kỳ thật đại bộ phận đều trong tầm giám sát. Sephiroth lần này là muốn tìm ra thế lực chưa phát hiện, một lần tiêu diệt hoàn toàn. Trước khi đám người Sarin tới, người của phủ Thân vương sớm đã 1 biết, hơn nữa rải tin tức ra ngoài nói đặc sứ của Quận vương Lex tới thương nghị chuyện bố trí hai chiến tuyến ở biên cảnh.

Lực lượng của Giáo đình ở vùng Thanh long thạch không nhiều, đều là giám thị thành San Rock. Bởi vì thành San Rock phòng vệ nghiêm mật, căn bản không thể tới gần trong vòng trăm dặm. Đám thám tử của Giáo đình này chỉ có thể quan sát số lượng người mang tin tức quân đội lui tới trên đường, mức độ thường xuyên cùng với lui tới cùng quý tộc địa phương nào chặt chẽ nhất. Những tình báo thô sơ đơn giản này cầm đi phân tích cũng thu hoạch không nhiều.

Nhưng là lần này, nếu bắt được người mang tin tức của Quận vương Lex, thu hoạch quá lớn. Mâu thuẫn giữa Quận vương Lex và Thân vương Sephiroth ngay cả người của đế quốc Tanggulas đều rõ ràng, cho nên tin tức truyền lại với Hoàng đế khẳng định là được người mang tin mang theo trên người.

Sephiroth cố ý tạo thành một cục diện như vậy không khỏi làm người của Giáo đình động tâm.

về phần Sephiroth lại thêm lời đồn gì, khiến cho người của Giáo đình điều động đại đội nhân mã thì người của kiếm sĩ doanh hoàng gia không biết được. Nhưng Giáo đình ở vùng Thanh long thạch tụ tập được mấy trăm người đã rất giỏi rồi, hai trăm binh sĩ kiếm sĩ doanh hoàng gia cũng không coi lần phục kích này ra gì-

- Người của Giáo đình cũng đủ ngốc!

Sarin cảm thán một tiếng, phất tay lên đường, mặc cho người của kiểm sĩ doanh hoàng gia đi cùng. Hiện tại bên cạnh hắn đã có 250 binh sĩ, hơn nữa đều là chiến sĩ thực lực cao cường. Nếu không có Kiếm thánh xuất hiện, 250 binh sĩ này đủ để bảo vệ sự an toàn của bọn họ. Cho dù kẻ địch có Đại ma pháp sư đều không cần đích thân bọn họ động thủ.

Sĩ quan kia giục ngựa theo lên, chiến mã của hắn cũng rất thần tuấn, không ngờ không sợ chiến mã xương khô của Sarin chút nào.

- Các hạ. Người của Giáo đình không phải là ngốc, là không quan tâm sống chết. Lát nữa nếu thật sự xảy ra chiến đấu, vẫn xin thành chủ ở giữa đội ngũ chúng ta, không nên đi ở phía trước.

Sarin nhận lấy ý tốt, thả chậm tốc độ chiến mã xương khô, cho chiến sĩ của kiếm sĩ doanh hoàng gia làm quân tiên phong. Song phương đã chính thức khai chiến, Giáo đình sẽ ngày càng điên cuồng, phái Thần quan càng thêm cao cấp tiến vào Tần Nhân cũng chưa biết chừng.

Trước khi mình trở thành Ma đạo sĩ cũng rất dễ dàng bị kẻ địch tính kế. Hiện tại tốc độ phi hành của Thuật vân hành của mình cũng chỉ trăm dặm có dư, trong thần thuật của Giáo đình có vài loại bay cực nhanh, trong mấy chục dặm đều có thể bảo trì ưu thế đối với ma pháp. Tốc độ của mình trừ khi vượt qua 200 dặm nếu không vẫn không thể cam đoan an toàn.

Thanh long thạch trên thực tế là một cái trấn nhỏ, trấn này chỉ có một nguồn nước cùng với không đến một trăm hộ dân. Thành San Rock không cho phép nơi này mở quán mà bố trí dịch trạm, miễn phí tiếp đãi sứ giả của các quý tộc đi thành San Rock. về phần đội buôn tư nhân cũng chỉ có thể dựng doanh trại của mình trong trấn nhỏ đơn sơ này.

Nơi này cách thành San Rock không có quý tộc lớn nào, mấy trăm quý tộc nhỏ phân tán trong vòng ngàn dặm, không thể tạo thành uy hiếp gì đối với thành San Rock. Thành San Rock cũng không trú binh ở nơi này, là một nơi kỳ quái, có vẻ hoang vắng thê lương.

Phụ cận Thanh long thạch đại khái rộng hơn 30 dặm, địa hình cát đá, có sáu mòm núi cao ba năm trăm thước không đồng đều vây quanh Thanh long thạch. Sáu mòm núi này giống như sáu con rồng lớn, Thanh long thạch ở giữa là một điểm cao bằng phẳng hình tròn. Thôn trấn có vẻ trơ trọi, không một thân cây, không có động vật nào tới gần.

Gió lạnh đầu đông thổi qua, mang theo một trang tiếng nức nở. Cửa thành Thanh long thạch mở rộng, không một binh sĩ thủ vệ. Mùi máu tanh tràn ngập, ở trên thành lâu thấp bé mấy con quạ đen ngươi vàng đứng yên nhìn về con đường phía nam.

Thanh long thạch đã làmột tòa tử thành, trong ngò nhỏ đơn sơ vết máu còn chưa được tẩy rửa sạch sẽ. Mấy trăm binh sĩ mặc chiến bào màu trắng ẩn nấp trong gian phòng không có cửa sổ. Ở một bên khác cũng bố trí như vậy. Đường lớn rộng rãi ở giữa Thanh long thạch trống rỗng, trung tâm trấn là một pho tượng cao lớn, bộ mặt pho tượng đã mơ hồ. Dưới pho tượng có đứng ba người, cầm đầu là một Thần quan mặc trường bào đỏ.

Thần quan kia có chút thất thố, giọng nói âm trầm:

- Ai cho các ngươi giết sạch người nơi này? Đây không phải buộc người Tần Nhân tử chiến với chúng ta sao? Các ngươi có biết rằng, làm như vậy đối với chuyện lớn của Giáo hoàng sẽ tạo thành phiền toái như thế nào hay không!

Hai người bị Thần quan áo bào đỏ này quát không hề có ý sợ hãi. Hai người đó mặc trường bào màu đen, trên trường bào có dấu hiệu của Trọng Tài sở.

Một người trong đó trên mặt đầy sẹo mờ, giống như bị người để lại sau khi hành hình. Tuổi hắn hơn ba mươi, lông tóc thưa thớt, hai mắt có màu tím. Lời nói của Thần quan áo bào đỏ hắn không để ở trong lòng mà trả lời:

- Đại nhân. Dù sao người Tần Nhân đều đáng chết. Thần Thánh Giáo đình thành lập ngàn năm, vẫn không thể truyền bá tín ngưỡng ở Tần Nhân. Nhưng vấn đề không phải là Hoàng đế Tần Nhân mà là người trên mảnh đất này đều là dị đoan.

- Lão già của Trọng Tài sở dạy ngươi như vậy sao!

Thần quan áo bào đỏ giọng lạnh băng. Hai Chấp sự của Trọng Tài sở hỗ trợ, chuyện hắn bắt giữ người mang tin tức của Quận vương Lex nắm chắc lớn hơn nhiều. Nhưng hai vị này hiếu sát như mạng, rồi lại hạ lệnh giết hại sạch người trong trấn Thanh long thạch. Nếu mục tiêu xuất hiện chậm nửa ngày, sáng sớm ngày mai nơi này sẽ bị đại quân vây quanh.

- Lão già? Hắc hắc, Trọng tài trưởng đại nhân sẽ không so đo với ngươi.

Hai tên Hắc chấp sự cười khô khan, Thần quan áo bào đỏ tức muốn chết. Nhưng nhân thủ điều động lần này đại bộ phận là Trọng Tài sở làm ra, địa vị của hắn ở nơi này tuy cao nhưng không cách nào hoàn toàn khống chế.

Một tên Hắc chấp sự khác sắc mặt trắng bệch nói:

- Ta nói giáo chủ đại nhân, ngươi có lo nữa cùng không có ý nghĩa gì. Đám cuồng tín đồ kia chúng ta cùng không khống chế được. Không bằng nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ, đuổi chúng ta đi ngươi cũng được yên tĩnh.

- Vô nghĩa!

Thân phận của Thần quan áo bào đỏ là cấp giáo chủ, nhưng cố tình không có cách nào đổi với đám kẻ điên của Trọng Tài sở. Địa vị của Hắc chấp sự ở dưới hắn nhưng là chỉ có Trọng tài trưởng có quyền xử lý, cho dù là Giáo hoàng cùng phải đem hai vị này giao vào trong tay Trọng tài trưởng.

- Vậy chúng ta không vô nghĩa nữa, mau bố trí bẫy rập.

Hai Hắc chấp sự khom người trở ra.

Hồng ya giáo chủ đứng ở dưới pho tượng, trên tượng bôi đầy máu tươi. Hơn trăm cỗ thi thể chồng chất phía sau làm hắn cảm giác có chút ghê tởm. Ý chỉ của thần không phải như thế. Người Tần Nhân tuy là sơn dương lạc đường, nên giữ gìn, cải tạo mà không phải giết sạch.

Trong trấn Thanh long thạch, trận pháp thần văn thật lớn được vẽ xong. Hơn bốn mươi người mặc áo gai thu hồi bút, ngửa mặt nhìn trời. Bầu trời âm trầm nhưng là sẽ không đổ mưa. Trận pháp thật lớn này có thể duy trì mười hai giờ, một khi gập mưa sẽ bị rửa mất ngay cả một giờ đều không duy trì nổi.

Ở ngoài hơn mười dặm, đội ngũ Sarin chậm rãi tới gần. Đi đầu là 120 kỵ binh của kiếm sĩ doanh hoàng gia, 80 người còn lại đoạn hậu, Sarin và 50 binh sĩ của Aini bị kẹp ở giữa. 50 binh sĩ này cũng không có gì phàn nàn. Những người của kiếm sĩ doanh hoàng gia kia thân thủ không kém hơn bọn họ, trang bị lại tốt hơn nhiều, đương nhiên có tiền vốn để kiêu ngạo.

Hơn nữa bọn họ là thân binh của Aini. bảo hộ Aini là chuyện hàng đầu, không thể vì tranh hơn thua mà cướp vị trí với người ta.

Cha mẹ Aini từng ra mắt trường hợp lớn, đối với điều này không cho là đúng. Kiếm sĩ doanh hoàng gia không có phái pháp sư, thật sự xảy ra chiến đấu không có khả năng thoát ly đám người Sarin một mình đối mặt quân địch.

Tiến vào Thanh long thạch ít nhất phải chống đờ thời gian mười phút. Nếu là Giáo đình phái người chận đường bên ngoài, binh sĩ của Thân vương Sephiroth lại bị ngăn cách một đoạn thời gian. Trong khoảng thời gian này đủ cho Thần thuật sư thi triển một cái thần thuật cường đại.

Làm mồi nhử cũng không thoải mái. Bọn họ từng chính diện xung đột với người của Giáo đình, rõ ràng chỉ có Ma pháp sư mới là lựa chọn tốt nhất khắc chế Thần thuật sư.

Sarin cùng Aini sóng vai đi, Mắt nguyên tố của hắn đã thấy rõ tường thành của Thanh long thạch. Thanh long thạch cũng không phải thành trấn quân sự hóa, tường thành phòng ngự ma thú và đạo tặc bình thường - chỉ cao hơn năm thước. Trong cửa thành rộng mở không có một bóng người. Phía trên Thanh long thạch cũng không có dấu vết thần thuật hoặc ma pháp gì, quân địch là chuẩn bị chiến đấu mặt đất.

Trong một cái lỗ vuông trên thành lâu lóe ra hào quang yếu ớt, đó là hào quang của một loại trang bị dạng kính viễn vọng luyện kim phản xạ ra. Mặc dù trên thấu kính thủy tinh đã được xử lý che phủ cũng không thể giấu được Mắt nguyên tố của Sarin.

- Aini. người trong thành không ít, ngươi phải chuẩn bị tốt ma pháp, trước triệu hoán lính xương khô ra đi.

Aini buồn bực nói:

- Thần thuật có chút khắc chế ma pháp vong linh, cấp bậc lính xương khô quá thấp dễ dàng bị tinh lọc, thả ra cũng là lăng phí. Hơn nữa lính xương khô chết đi không thể về vong linh vị diện sống lại. Ta muốn triệu hoán lại phải tốn thời gian.

- Ta biết, tuy nhiên người của Giáo đình không ngốc như vậy chứ. Bọn họ khẳng định chuẩn bị thần thuật cùng loại bẫy rập ma pháp chiêu đãi chúng ta. Loại thần thuật này dễ dàng bị thần thuật khác ảnh hưởng. Nếu kẻ địch dùng thần thuật quang huy tinh lọc bộ xương khô của ngươi, sẽ làm chậm lại trận pháp phát động. Đến lúc đó ta và Naniya có thể chuẩn bị ma pháp uy lực cường đại để phá hỏng trận pháp của bọn họ.

- Nếu bọn họ không tinh lọc bộ xương khô của ta?

- Vậy không phải càng tốt? Cứng đối cứng, ta cũng không tin có cường giả gì ẩn nấp trong này. cấp bậc cao nhất của bọn họ chắc cũng chỉ xấp xỉ ngươi ta thôi.

Sarin hết sức tự tin, hắn lại không biết chờ ở phía trước là một vị Hồng y giáo chủ. Địa vị của Hồng y giáo chủ hơi thấp hơn Xu cơ giáo chủ, nhưng là quyền lợi và thực lực cũng không có khác biệt, có lực lượng liều mạng với Ma pháp sư cấp bảy. Bất đồng với Ma pháp sư là, có một ít Ma pháp sư không tính là giàu có, sau khi thăng cấp Ma đạo sĩ liền trở nên nghèo không ít. Nhưng là sau lưng Hồng y giáo chủ là Giáo đình khổng lồ, tuyệt đối sẽ không có chuyện không có trang bị cường đại thích hợp.

- Được rồi, ta chuẩn bị năm mươi bộ xương khô. Chỉ hy vọng ngươi nói đúng.

Aini nói rồi liếc nhìn cha mình một cái.
Bình Luận (0)
Comment