Trạm Lam Huy Chương

Chương 346

Sarin hơi thất vọng, sắc mặt vẫn không để lộ tí nào, bởi vì hắn lập tức nghĩ tới một vấn đề.

Thuyền luyện kim Bàn quy đương nhiên mạnh mẽ, nhưng mình chỉ có một cái, Bàn quy là sinh vật biển sâu, mình cũng không hy vọng bắt thêm một con nữa. Hơn nữa Thuyền luyện kim Bàn quy cũng là vũ khí tuyệt mật của thành Mesterlin, không thể để kẻ địch biết được. Nếu có loại chiến hạm lặn dưới nước, vậy thì có thể che dấu sự tồn tại của Thuyền luyện kim Bàn quy.

Thứ này là trang bị hải quân của thành Sand Rock, tức là nói có thể chế tạo lại, không giống Thuyền luyện kim Bàn quy chỉ có mỗi một chiếc. Nếu mình nghiên cứu ra phương pháp chế tạo, có nhiều thứ này thì sẽ thực dụng hơn.

Mình không cần chế tạo bằng kim loại, bởi vì có gỗ Lôi vân rồi, thứ này cứng hơn kim loại nhiều, lại không quá nặng, di chuyển dưới nước sẽ tiết kiệm được nhiều ma hạch.

- Cái này, phải cảm ơn bệ hạ.

Sarin mặt mày hớn hở, chiến hạm dưới nước này đến thật là đúng thời điểm. Mình mở rộng hải quân, cũng không thể không sử dụng người sống. Quân đội toàn là vong linh, Dực khô lâu có gì sơ xuất thì mình sẽ khó mà chỉ huy được nhiều vong linh như thế.

Thấy Sarin vui vẻ, Balde mới coi như yên lòng, lúc này không có nghi thức chính thức để sẽ không thể trao quốc thư được, cũng chỉ có thể nói chuyện mậu dịch, một lần giải quyết 100.000 viên ma hạch. Balde bắt đầu cân nhắc, có nên thành lập quan hệ cá nhân với Sarin hay không.

- Nerys, thu hồi chiến hạm tàu lặn đi.

Sarin giao cho Nerys một viên Thứ nguyên thạch, trang bị luyện kim này mang danh là chiến hạm, thực tế chỉ là một con thuyền bé. Sarin từng có kinh nghiệm cùng Lex chế tạo loại trang bị này, nghiên cứu cũng không quá khó.

Nerys cười hì hì tiếp nhận Thứ nguyên thạch, thu hồi cả chiếc chiến hạm tàu lặn này. Năng lực này tương đương với Ma đạo sĩ, Đại ma pháp sư bình thường cũng chưa chắc thu lấy cái thứ to mười mấy thước như thế.

Tiffany chú ý tới, làm bộ như không thấy. Nàng không nhìn ra Nerys là tiểu ác ma, càng không thể phát hiện được khí tức của pháp sư từ trên người Nerys.

Balde cùng các thân tín lúc này nói hơi mệt, không chờ Sarin an bài ca cơ mượn từ các quý tộc tới biểu diễn, liền rời tiệc. Daniel an bài chỗ ở cho họ, trong hoàng cung đều là binh lính doanh kiếm sĩ cung đình, cũng không đáng cho Balde tìm hiểu. Toàn bộ bí mật chủ yếu của Sarin, đều tập trung trong thần điện.

Sarin mời Tiffany cùng Stephany ở lại, hắn nhìn Tiffany không đứng dậy, liền biết cô ta có chuyện muốn nói với mình. Các quý tộc cũng lui xuống, chỉ Aini ở lại, trong đại điện còn có các tùy tùng của Sarin.

- Đại sư, bệ hạ có gì muốn nói với ta?

Sarin nhìn đám người Balde bước đi, lúc này mới nói. Giữa các Ma pháp sư thường rất ít khách sáo, cũng sẽ không vòng vo.

- Bệ hạ cũng không có chuyện gì, ngài ấy bảo ta xem thành Mesterlin của ngươi có khả năng ra quân hỗ trợ thành Sand Rock hay không. Nếu thực lực của ngươi quá kém, vậy thì thôi, nếu có khả năng này... bệ hạ đồng ý làm một chút giao dịch.

- Giao dịch?

- Ngươi không phải quý tộc do bệ hạ sắc phong, nếu xuất binh, bệ hạ sẽ bồi thường cho ngươi.

Tiffany nói càng trực tiếp hơn:

- Bồi thường này cũng không phải không có điều kiện, nếu quân của ngươi kém cỏi, bệ hạ cũng không có cách nào. Dù sao cũng phải đánh thắng mấy trận, mới thông qua khoản tiền từ quốc khố được.

- Xuất binh? Cái này... ta nghe nói, chiến sự Kya Loulan rất có lợi cho Tần nhân mà.

Sarin không vội vàng đáp ứng, tuy rằng hắn cũng rất muốn danh chính ngôn thuận tiến quân Kya Loulan, nhưng loại chuyện này, sợ nhất là không tham dự vào

được.

- Theo tin tức từ thành Scotzia, bệ hạ Donny tự bỏ thêm chữ thánh (St.) vào tên mình, dường như có ý muốn tham dự vào chiến sự. [thánh=st.5 vd: St.Donny]

Ngữ khí Tiffany hơi cao ngạo, cũng không phải là nhắm vào Sarin. Hoàng đế Scotzia, cái tên tự đại cuồng kia còn đáng ghét hơn cả Hoàng đế Vân Lưu. Bệ hạ Donny, bỏ thêm một chữ thánh trước tên mình, ở trong mắt Ma đạo sĩ, đây là thằng hề, cho dù hắn có là Hoàng Kim Kiếm Thánh cũng thế.

Đại đế Canak thì sao? Thực lực vượt xa Hoàng Kim Kiếm Thánh, cũng không cuồng vọng như thế, hơn nữa Đại đế Canak cũng không phải vô địch, còn không phải bị Giáo đình tính kế giết chết.

- Hiểu rồi...

Nói sao thì Sarin cũng trải qua không ít chuyện, Lex tự thân chỉ dạy, Naniya liều mạng truyền thụ, hắn có muốn không nắm rõ thế cục đại lục cũng không được.

Scotzia nhìn như năm bè bảy mảng, trên thực tế lực lượng đủ để đánh vỡ cân bằng giữa ba quốc gia. Nếu Scotzia muốn giúp đế quốc Tanggulas, như vậy xuất binh từ công quốc Rhine, sẽ phản công vào lãnh thổ phương bắc Tần nhân.

Ở vị trí này, Tần nhân không có cửa ải ngăn cản, vốn dựa vào Kya Loulan để che chắn. Bây giờ Kya Loulan đã thối nát, binh lính công quốc Rhine chỉ cần xuyên qua 300 dặm đồi núi là có thể đi vào Tần nhân.

Tần nhân đế quốc chỉ có quân đội của Lex đóng giữ ở đây, bởi vì nguyên nhân địa hình, quân đội tiến vào nơi này nếu xuyên qua Phoenix, vòng vèo lên hướng bắc mới đi vào được Tần nhân. Nhưng bây giờ, trước mắt kẻ xâm nhập là bình nguyên, mặc kệ là đế quốc Tanggulas hay Scotzia, kỵ binh đều nhiều hơn Tần nhân, dã chiến trên bình nguyên, lực lượng kỵ binh vĩnh viễn vượt xa bộ binh, trừ khi bộ binh của ngươi là quân đoàn ma pháp. Nhưng hai đoàn chủ lực Tần nhân tấn công Kya Loulan, quân tiên phong đã thẳng vào trung tuyến Kya Loulan, muốn quay lại cứu viện là điều không thể. Một khi công quốc Rhine xâm nhập từ nơi này, vậy thì chỉ có thể dựa vào quý tộc phương bắc ngăn cản.

Nếu là trước kia, tự nhiên sẽ có người Phoenix chống đỡ, bây giờ người Phoenix cực kỳ ghét Tần nhân, muốn cho quý tộc Phoenix xuất binh, quá khó khăn.

Hoàng đế Tần nhân đương nhiên có thể phái doanh kiếm sĩ hoàng gia bù lại chỗ trống này, nhưng mà để Sarin làm, sẽ tiết kiệm hơn.

Bởi vì Đại đế Canak viễn chinh, doanh kiếm sĩ hoàng gia tổn thất hơn 10.000 người, trong vài năm thành Sand Rock cũng không thể cho doanh kiếm sĩ hoàng gia xuất chinh lần nữa.

Tần nhân cùng đế quốc Tanggulas chênh lệch quá lớn, bình dân Tần nhân tương đối giàu có, có một chút địa vị. Còn người Tanggulas đều là trâu chó, Hoàng đế có thể sai khiến tùy ý. Lúc tất yếu, đế quốc Tanggulas có thể đưa 1/3 trong số hơn 300 triệu người lên chiến trường, đây mới là chuyện đáng sợ nhất.

- Đại sư cảm thấy quân đội của ta như thế nào?

Sarin hỏi lại.

- Còn được.

Tiffany cười, Sarin hỏi thật thú vị, hắn căn bản không lấy ra lực lượng chân chính.

- Cho dù trao đổi quốc thư, cũng không tính là thành lập liên minh quân sự, nếu quân đội của ta không cẩn thận tiến vào Kya Loulan, sẽ rắc rối to.

Sarin nói thẳng điều mình lo lắng, trên thực tế hắn muốn thành Sand Rock trả lời xác thật. Nếu không trong tương lai thành Sand Rock trở mặt, cái đó không phải chuyện đùa.

- về chuyện liên minh, sợ là sẽ khó khăn, thành Sand Rock cũng không phải do một mình bệ hạ quyết định. Nhưng mà, ngươi có thể tổ chức lính đánh thuê.

Tiffany bất đắc dĩ, nói thẳng ra ý tưởng của Augustini. Sarin này quả nhiên lần lượt từ chối, không chịu đi tới, từ phản ứng này, Tiffany thật bội phục phỏng đoán của Augustini.

Đổi lại là nàng, sợ rằng sẽ không chịu nổi dụ hoặc này, trực tiếp xuất binh gia nhập chiến sự.

Cho dù chỉ cần phái ra 100 người, toàn bộ đều chết ở Kya Loulan, cũng có lý do tham gia Kya Loulan. Sarin cứ không để ý, hơn nữa còn không phải giả vờ ngụy trang.

- Lính đánh thuê? Giá cả lính đánh thuê như thế nào, nếu cũng như bệ hạ thu mua ma hạch, ta không gánh vác nổi.

Sắc mặt Sarin lúc này cực kỳ giống người Scotzia. Cũng là chuyện hết cách, hắn có thể bán nửa giá ma hạch cho Augustini, bởi vì chi phí thấp. Nhưng nếu xuất động lính đánh thuê, mỗi ngày đều phải tiêu hao tiền, phái ít không có tác dụng gì, phái nhiều, tiền thuê là vấn đề lớn.

- Cũng không phải không có lợi, sao ngươi lại đẩy đưa như thế.

Stephany nhìn không được, nàng không phải Ma pháp sư hoàng gia, là Ma đạo sĩ do Đại đế Canak bồi dưỡng, cho nên sẽ không khách khí với Sarin, nàng hoàn toàn dùng thân phận cá nhân xem xét vấn đề.

- Chỗ tốt? Ta có được chỗ tốt nào?

Sarin cười lạnh nói:

- Ta phái lính đánh thuê đi, dù là đánh thắng trận, cũng chỉ là lấy được tiền thuê, binh lính của ta có thể chiếm lĩnh lãnh thổ đánh hạ được hay sao? Quý tộc của ta có thể lấy được phong thưởng hay sao? Pháp sư của ta có thể vì vậy mà tùy ý lựa chọn thành thị xây dựng tháp ma pháp hay sao?

- Cả đầu óc ngươi đều là những thứ này, còn là pháp sư hay sao?

Stephany phản bác.

- Ta có thể không cần, nhưng mỗi thủ hạ của ta đều muốn. Nếu ta không thể cho họ câu trả lời thuyết phục, dựa vào cái gì họ phải tùy tùng ta?

Sarin dội ngược trở lại.

- Như vậy, Sarin điện hạ, ngài định thế nào?

Stephany cười giảo hoạt.

Sarin nhún nhún vai, tựa như một quý tộc, nói:

- Đoàn lính đánh thuê của ta, không bị hạn chế quy mô, có thể thông hành trong đất Tần nhân, không nộp tiền thuế, không chấp nhận chỉ huy.

- Sao thế được chứ?

Tiffany kỳ quái, Sarin há mồm sư tử như vậy, tương đương phá hỏng cơ hội hợp tác của hai bên.

- Vì sao không thể, lính đánh thuê của ta cũng không cần phải đi vào Tần nhân, từ Phoenix là có thể trực tiếp đi công quốc Rhine. Nói như vậy, là phòng ngừa sớm.

Stephany nhíu mày nói:

- Không cần vòng vo, ngươi cũng biết, thành Sand Rock sẽ không đồng ý điều kiện này.

- Vậy đưa công quốc Rhine cho ta.

Sarin nói thẳng, mục đích của hắn chẳng ngoài cướp lấy công quốc Rhine. Có Lex ở đó, hắn không cần khai chiến với Tần nhân.

- Chà chà, ngươi có thể nuốt được công quốc Rhine?

Stephany dùng ngữ khí trào phúng nói.

- Ta xuất thân Scotzia, thương nhân Scotzia biết tính trước hàng hóa, cho dù hàng hóa này còn chưa làm ra.

Sarin nhàn nhạt đáp.

- Xem ra, ngươi muốn một tờ mật ước!

Tiffany thở dài, bệ hạ Augustini đã đoán trúng hết, yêu cầu của Sarin toàn đúng như Augustini đã nói. Nếu không phải thân thể Augustini như vậy, trở thành một trong những Hoàng đế vĩ đại nhất Tần nhân cũng không thành vấn đề.

Một tờ mật ước, đó là chuyện xưa, nói tóm tắt là giao dịch lén lút giữa hai Hoàng đế nhằm vào kẻ thứ ba. Giao dịch này tuyệt đối sẽ không đặt lên mặt bàn, nhưng lại có trói buộc, mật ước như thế có thể né qua thế lực trói buộc Hoàng đế, trực tiếp chấp hành.
- Đúng thế, ta muốn một tờ mật ước.

Sarin thản nhiên trả lời.

- Thật là pháp sư con buôn mà!

Stephany cũng buồn cười, nàng hết sức tiếc hận với Augustini, Hoàng đế như vậy, đáng tiếc lại đoản mệnh. Augustini bệnh hoạn đầy người, ánh mắt tuyệt đối không kém hơn thân vương Sephiroth, thậm chí sẽ vượt trội hơn phụ thân của hắn. Lực lượng cá nhân của Đại đế Canak quá mạnh mẽ, có đôi khi ánh mắt lại không nhìn xa như vậy.

Khi lực lượng của con người đứng ở thời điểm đỉnh cao, thường thường sẽ dùng phương thức thô bạo để giải quyết vấn đề.Nhưng mà, ai có thể cam đoan loại lực lượng này là vô địch thiên hạ chứ? Sarin xòa tay, nói:

- Ta có cách nào, phải nuôi cả trăm ngàn người mà.

- Vậy, ngươi có thể phái ra bao nhiêu lính đánh thuê?

Tiffany vừa thấy hai bên đã ngửa bài, hỏi trước lực lượng mà Sarin có thể đưa

Sarin nhanh chóng tính toán, nói:

- Nếu bệ hạ đợi đến cuối năm, ta có thể đưa ra 50.000 quân. Cộng thêm 10.000 người của quận vương Lex đóng quân biên cảnh, tổng cộng 60.000 chủ lực. Chiêu mộ một ít quân phụ trợ, có thể gom được 100.000 người.

- 100.000 người này, không thể cùng một giá.

Stephany phải tiết kiệm cho Augustini, nàng lo Sarin bắt người gom cho đủ số. Người nương tựa vào Sarin sẽ ngày càng nhiều, phía Kya Loulan lại xuất hiện rất nhiều dân chạy nạn, phương bắc Tần nhân chứa không hết, không ít người đi vào Phoenix. Phoenix cũng không phải chỗ an toàn gì, sớm muộn gì những người này cũng sẽ đến chỗ Sarin. Nửa năm sau, dân cư của Sarin sẽ mở rộng gấp đôi.

- Sao thế được, ta sẽ tổ chức một doanh kiếm sĩ tinh nhuệ, 40.000 người còn lại sẽ đào tạo theo quy cách chủ lực Tần nhân. Doanh kiếm sĩ tinh nhuệ này, bệ hạ sẽ phải trả tiền đầy đủ, 40.000 còn lại, bệ hạ phụ trách hậu cần cùng tiền trợ cấp. về phần binh phụ trợ, không cần bỏ tiền, ta sẽ thay bệ hạ chi trả số tiền này.

Augustini lại tính đúng, Sarin không có ý chiếm tiện nghi, hắn có thể đi vào công quốc Rhine, chính là thắng lợi lớn nhất. Nếu không có mật ước với Augustini, vậy đến lúc cuối cùng thì hắn sẽ phải rút khỏi công quốc Rhine.

- Đến cuối năm cũng được, nhưng ta hy vọng ngươi phái đi qua trước, liên hệ với quân đội của Lex. Nếu công quốc Rhine ra tay trước, ngươi phải phụ trách cản phía trước.

Những lời này Tiffany nói không có đường thương lượng, đây là phí tổn nguy cơ mà Sarin phải trả.

- Tự nhiên thôi, bệ hạ cho cô nói với ta những lời này, cô nhất định đã mang theo mật ước cùng tiền đặt cọc đến đây rồi chứ?

- Mang tới.

Tiffany nói xong, mở vòng tay lấy ra khế ước do Augustini giao cho nàng, khế ước này không phải dạng quyển trục, mà là giấy ma pháp hai lớp chế bằng một tấm da ma thú, ký tên xong, hai bên giữ lại một phần.

Phần mật ước này viết rất chi tiết, hai bên khế ước là Augustini Gelvkesi cùng Sarin Mesterlin. Augustini thừa nhận địa vị của Sarin ở công quốc Rhine, nếu Sarin có thể đánh hạ công quốc Rhine, vậy thì Tần nhân đế quốc tuyệt đối không nhúng tay vào cục diện chính trị nơi đó. Khi Scotzia tiến công Rhine, thành Sand Rock cũng sẽ phái ra quân đội giúp Mesterlin phòng ngự chiến lược. Điều kiện trước tiên là - công quốc Rhine nhúng tay vào chiến sự Kya Loulan.

Mật ước viết không có lỗ thủng, Sarin xem cũng vừa lòng. Trong mật ước không có đề cập vấn đề Kya Loulan, nhưng trong lòng Sarin biết rõ Kya Loulan là của thân vương Sephiroth. Lần chiến tranh này, cho dù thành Sand Rock thu được chiến thắng, trái ngon cũng sẽ bị thân vương Sephiroth lấy đi. Lãnh thổ Kya

Loulan, sẽ được chia cho người của thân vương Sephiroth.

Mình cùng Lex chỉ có thể ở một nam một bắc, hình thành thế giáp công, chia một chút lãi. Augustini xác định chuyện Rhine với mình, nhất định cũng đã nói xong với Lex về vấn đề công quốc Titans.

Mình cùng Lex muốn phát triển, phải xuống tay từ hai công quốc này.

về phần vấn đề binh lính, trên đại lục trước giờ không thiếu dân tự do.

Cái gì là dân tự do? Chính là những bình dân có thể di chuyển tự do giữa các lãnh địa quý tộc. Những bình dân này không có nghĩa vụ với quý tộc, tất cả tài sản đều là của riêng. Trên thực tế, loại tự do này cũng không tốt lành gì.

Có lời nói đùa rất hay, dân tự do Tần nhân còn không bằng nông dân, dân tự do Vân Lưu chỉ hạnh phúc hơn nông dân một chút, dân tự do Scotzia đê tiện giống như nông dân. Dân tự do Tanggulas, căn bản không có tự do.

Số lượng dân tự do khổng lồ, hợp thành thương nhân, thợ thủ công, công nhân, thợ xây... của các quốc gia. Một khi xảy ra chiến tranh, dân tự do bị cuốn vào trong đó đông nhất, lúc quý tộc chạy trối chết, chỉ cần thời gian cho phép, sẽ mang theo nông dân của hắn chạy chung. Còn dân tự do, tiền đồ tốt nhất chính là gia nhập quân đội, như vậy khi đầu hàng còn có hy vọng được quân địch chỉnh biên, mà không phải bị giết.

- Ta có một yêu cầu.

Ký kết xong mật ước, Sarin nói với Ma đạo sĩ Tiffany.

- Nói đi.

- Từ chỗ ta đi công quốc Rhine, chỉ có một con đường, chính là lộ tuyến quân viễn chinh Giáo đình tấn công. Ta muốn thành lập một tòa thành thị ở giữa Tần nhân, Phoenix, Kya Loulan cùng công quốc Rhine. Từ thành thị này đến Mesterlin, cách 100 dặm, ta muốn xây dựng trấn nhỏ để nghỉ ngơi. Mặt khác, trấn Deep Forest ở biên giới Phoenix, ta muốn trở thành quý tộc lãnh địa đó.

- Cái này...

- Quý tộc ở trấn nhỏ đó đã trực thuộc cùng ta.

- Được rồi, thành Sand Rock sẽ thừa nhận quyền lực của ngươi.

Tiffany không cần xin chỉ thị Augustini đối với những chuyện nhỏ này, trực tiếp đáp ứng.

Bởi vì chuyện liên quan tới Phoenix, ngay cả thân vương Sephiroth cũng chung một thái độ, tốt nhất là làm nó chia rẽ.

Gia tộc Phoenix đã xuống dốc, không còn trung thành với hoàng thất Gelvkesi. Còn quý tộc Phoenix lại cực kỳ oán hận thành Sand Rock, chỗ như thế nên chia cắt mới là tốt nhất, lãnh thổ Phoenix đủ để phong thưởng cho mấy trăm quý tộc.

Ở trong mắt Ma pháp sư, quý tộc chết hết cũng không sao, để lại bình dân là được rồi, cho nên Stephany cùng Tiffany đều không cảm thấy yêu cầu của Sarin có gì phản cảm. Bản thân Sarin là Ma pháp sư, đương nhiên hiểu được ý nghĩ của đối phương, cho nên cũng nói ra trực tiếp. Như thế, Phoenix lại bị bán rẻ.

Sarin không để hai Ma đạo sĩ ở trong vương cung, mà mời hai người đi phủ công tước Aini. Phủ công tước Aini tuy rằng không có xây dựng tháp ma pháp, nhưng cũng bắt chước thần điện của Sarin, kiến trúc trọng yếu ở giữa bắt chước theo quy cách tháp ma pháp, xây dựng năm tầng lầu.

Ma pháp sư vẫn thích ở nơi có nguyên tố nồng đậm, như vậy có thể tu luyện bất kỳ lúc nào. Thần điện của Sarin sẽ không cho người như Tiffany vào ở, trừ khi hai Ma đạo sĩ mạnh mẽ này chịu theo tùy tùng hắn.

Sarin không dám hy vọng xa vời, hai người này khác với Nicolas, Nicolas là có nhà khó về, có nước không dám đi. Trời đất bao la, nếu không có mình thu nhận

hắn, kết cục của Nicolas sẽ rất tồi tệ.

Sarin vừa mới lấy được con đường đi thẳng công quốc Rhine, được phép xây dựng thành trì ở chỗ kết nối bốn nước, tâm tình thật tốt. Nếu Augustini không ký kết mật ước với hắn, vậy hắn có ít nhất 500.000 quân đội mới dám phái quân.

Quan trọng nhất là lấy được trấn Deep Forest, trở thành lãnh thổ của mình. Nơi này mở rộng thêm thành lớn, sau đó đánh thông rừng rậm ma thú, tiến vào Hỗn Loạn Chiểu Trạch, thông qua đường bí mật là có thể trực tiếp tấn công Scotzia.

Tương lai một khi khai chiến với Scotzia, mình còn có ba con đường tấn công. Một là từ Rhine, hai là Hỗn Loạn Chiểu Trạch, ba là từ trên biển, về phần Phoenix, trong lòng Sarin hiểu rõ, để đoàn quân của Lex ở biên cảnh, tương lai là để đối phó Phoenix. Giữa mình và thành Sand Rock không thể kết minh, nhưng có thể kết minh với quận quốc Grievances, đến lúc đó hai nhà chia cắt Phoenix.

Đêm đó Sarin ngủ thật ngon. Hôm sau, Sarin gọi các quý tộc từ sớm, thương lượng chuyện thông thương cùng thành Sand Rock.

Bây giờ Sarin có mật ước, Công tước Balde còn mang tới quốc thư, giữa Mesterlin cùng thành Sand Rock tạm thời không có chiến tranh. Mậu dịch giữa hai bên có thể lập tức mở rộng quy mô. Bởi vì vương quốc Mesterlin được thừa nhận địa vị, thương thuyền của Sarin có thể tiến vào cảng thành Lian, không cần ngồi chờ thương nhân phía nam đi tới. Cuối cùng Sarin có thể quang minh chính đại đóng thuyền, hơn nữa còn liều mạng đóng.

Mùa đông ở thành Mesterlin, 200 dặm bờ biển đóng băng, mục đích chủ yếu của Sarin là chế tạo chiến hạm, thương thuyền võ trang.... Khai thác tuyến đường trên biển, tìm kiếm hòn đảo thích hợp làm quân cảng.

Bốn đại công tước đều có tiền mua thuyền buôn, nhưng không có năng lực tự chế tạo. Các Bá tước cùng Tử tước, Nam tước nhỏ hơn càng không mua nổi thuyền, chỉ có thể thuê ở chỗ Sarin.

Thuê cũng là kiếm tiền, các quý tộc này đương nhiên chịu thuê thuyền của Sarin, rẻ hơn là ở phía nam. Sarin còn có hạm đội hộ tống, đụng tới hải tặc cũng không cần sợ. Bản thân Sarin không định tổ chức thương đội gì, lại càng không nghĩ tới thành lập cửa hàng ở phía nam Tần nhân. Hắn chỉ cần đội thuyền của mình, vậy thì cái gì cũng là của mình.

Ba ngày sau, Sarin chuẩn bị một cái nghi thức không quá long trọng, tiếp nhận quốc thư từ tay Công tước Balde. Hắn cũng dựa theo quy củ cực kỳ nghiêm khắc, viết ra quốc thư, chuẩn bị một đoàn sứ thần cùng Công tước Balde về thành Sand Rock.

Thành Mesterlin phải thành lập quán sứ thần, trong thành Sand Rock cũng thành lập cơ cấu như thế. Hai bên phái sứ thần đóng giữ nhau, về sau sẽ không cần phải tự phái người đi liên lạc với thành Sand Rock.

Sarin phát hiện, mình mài hết ngạo khí của Công tước Balde, người này cũng dễ ở chung. Khi Công tước Balde lén nói ra thương lượng với Sarin, mua một ít ma hạch đem về, Sarin sảng khoái đưa cho Công tước Balde 100 viên ma hạch.

100 viên ma hạch này có giá trên chợ là 20.000 kim tệ, Công tước Balde thản nhiên nhận lấy. Sarin cũng không muốn hắn làm gì, loại phương thức liên lạc cảm tình này cũng là bình thường ở Tần nhân.

Nếu tương lai Sarin có chút yêu cầu, hắn trả lại cho Sarin tình nghĩa sẽ không quá 40.000 kim tệ, đây là quy củ. Khả năng lớn nhất là Sarin vĩnh viễn sẽ không yêu cầu hắn cái gì, mà để cho hắn thiếu ân nghĩa này. Ở trong vòng tình nghĩa, hai bên sẽ làm chút chuyện có lợi cho cả hai.

Sarin cũng biết, 20.000 kim tệ còn không mua được Công tước.
Bình Luận (0)
Comment