Trạm Lam Huy Chương

Chương 401

Dưới ma pháp cấm kỵ của Dực khô lâu, trận địa Vân Lưu bị đả kích chí mạng. Đêm vong linh - Mưa máu, bao phủ toàn bộ chiến tuyến hơn 3000m, dưới mưa máu, chỉ có Ma pháp sư còn dùng khiên ma pháp che chắn toàn phương hướng, ở bên cạnh mưa máu, binh lính mặc áo giáp khép kín ngơ ngác đứng đó.

Sở dĩ ma pháp này khủng bố, không chỉ vì bản thân mưa máu có lực xuyên thấu mạnh mẽ và diện tích bao phủ lớn, khi mưa máu hình thành, trong lốc xoáy đen khổng lồ có tiếng tru của vô số vong linh cũng làm sinh linh bị chấn nhiếp.

Ngoại trừ cấp bậc Kiếm Thánh trở lên, chiến sĩ bình thường trong thời gian ngắn không di chuyển được một bước, chỉ đứng ngây ra đó, chịu mưa máu tàn sát.

Muốn phòng ngự trước loại ma pháp này là không thể, Ma đạo sĩ sẽ bảo vệ được người bên cạnh trong phạm vi 200-300m, Đại ma pháp sư cũng chỉ bảo vệ được mấy chục mét, còn pháp sư áo bào trắng cấp thấp dứt khoát chỉ bảo vệ chính minh.

Những binh lính còn lại, một đám bị chuyển hóa thành vong linh. Thời gian kéo dài của mưa máu khoảng nửa tiếng, mây máu chầm chậm di chuyển, ngoại trừ tiên phong ở gần tường thành, mấy trăm ngàn người Vân Lưu ở trận địa trung ương bị mưa máu công kích, khuyết điểm duy nhất của nửa phần đầu ma pháp này là không có hiệu quả đối với Ma pháp sư.

Binh lính bình thường cấp bậc thấp bị mưa máu đâm thành cái rỗ, ngay cả cơ hội chuyển hóa thành vong linh cũng không có. Binh lính hơi mạnh hơn, mới có thể bùng cháy ngọn lửa linh hồn trong mưa máu.

Dực khô lâu hoàn thành ma pháp này xong, tường xương quanh người hắn cũng bị mưa máu đánh nát, giọt máu rất lớn, lực xuyên thấu vượt xa bất cứ loại nỏ luyện kim nào. Bởi vì đây không phải công kích vật lý, mà là vong linh ma pháp.

Mây máu loãng dần, bầu trời đỏ rực không nhạt đi, trời đêm trong lành phủ một tầng màng đỏ trong suốt. Ánh trăng xuyên qua tấm màng đỏ, rọi xuống mặt đất, toàn bộ phạm vi bao phủ của ma pháp tản ra mùi tanh nồng nặc.

Trên tường thành, người quận quốc Grievances trợn mắt há mồm, người Vân Lưu tiến đánh ngoài thành khoảng 600.000 người, tuy rằng phần lớn ở hậu phương cùng hai cánh, nhưng ở chiến trưöng chính diện cũng trên 200.000 người. Trải qua trận chiến đánh lên tường thành, thành Girders mới giết không tới 50.000 quân Vân Lưu, đánh bị thương không tới 100.000, phía thành Girders cũng tổn thất không nhỏ, ngoại trừ số ít binh lính chết đi, tổng thương vong đã là 1/3 Vân Lưu.

Kỵ binh hạng nặng lao ra khỏi thành, cùng bộ binh giáp nặng ma pháp cũng nằm trong phạm vi bao phủ của Đêm vong linh, ma pháp cao cấp như thế, Dực khô lâu cũng không thể khống chế phạm vi được. Cũng may còn có rất đông vong linh lao ra khỏi thành, vào lúc này các vong linh thể hiện ra ưu thế, khiêng binh lính gần đó trốn ngược trở vào thành.

Người trong thành thoáng cái dại ra một lúc, nhanh chóng phái ra nhiều quân đội hơn cứu giúp binh lính bị ảnh hưởng của Đêm vong linh. Cũng may khoảng cách phát ra ma pháp khá xa, ở gần tường thành, vong linh rít gào sẽ không ảnh hưởng tới ai.

Một cái ma pháp không lồ, trực tiếp giết 110.000 người Vân Lưu, cuối cùng còn chuyển hóa ra hơn 70.000 vong linh, pháp sư cùng Kiếm Thánh may mắn sống sót, ở ngay giữa những vong linh này.

70.000 vong linh, sau khi mưa máu ngừng lại, đồng loạt phát ra tiếng tru gào thảm thiết, bọn họ không có thanh quản, không cần hít thở, âm thanh đó như mảnh vụn trong đầu lâu của họ chấn động phát ra tiếng.

Dực khô lâu thấy ma pháp cuối cùng cũng hoàn thành, tất cả vong linh mới sinh đều có ý thức chiến đấu, hơn nữa nhận biết địch ta, hắn không chút do dự mở rộng cánh bay về phía toàn thành bạch cốt.

- Đợi ta với!

Phân thân vong linh máy móc nhanh chóng thay đổi hình dạng, biến thành một mảnh kim loại tam giác, bay lên không trung đuổi theo hướng Dực khô lâu chạyđi.

Dực khô lâu trốn là có nguyên nhân, hắn tiếp tục ở lại chỗ này, cũng không giết được mấy kẻ địch, nhưng nếu tên Ma đạo sĩ cấp chín trong quân địch xuất hiện, hắn không có cơ hội chạy trốn.

Dực khô lâu bị thua một lần, hủy diệt hết trang bị trên người, bây giờ hắn chiến đấu toàn bàng năng lực của bản thân, càng không phải đối thủ của Ma đạo sĩ cấp chín kia.

Phân thân vong linh máy móc thấy Dực khô lâu chạy trối chết, cũng không dám quyến luyến chiến trường, nó biết Dực khô lâu sợ cái gì. Không có tháp ma pháp vong linh, Dực khô lâu không thể chống lại Ma đạo sĩ cấp chín. Dực khô lâu không dám chống lại Ma đạo sĩ, phân thân vong linh máy móc cũng không dám, trừ khi nó trưởng thành vượt qua cấp bậc Quân vương, nếu không thì ở trên đại lục này, bản lĩnh chạy trốn của nó còn không bàng cả Dực khô lâu.

Lần này Dực khô lâu dứt khoát từ bỏ vong linh mà hắn mang theo, hắn không biết tên Ma đạo sĩ cấp chín kia sẽ tốn bao nhiêu thời gian tới đây. Nếu biết, Dực khô lâu sẽ ở lại trên chiến trường, quyết một trận thắng bại.

Ma đạo sĩ cấp chín kia bây giờ đang hối hận vì phá hủy hoàng cung của Lex, đã có ý quay về Vân Lưu tránh né.

Bộ đội công kích ngoài thành còn gần 400.000 người, chỉ là trong đó chỉ không tới một nửa là binh lính chính hiệu, còn có binh lính phụ trách trang bị hạng nặng, chăn nuôi ma thú, bây giờ họ đang phải đối mặt với 70.000 vong linh.

Màu đỏ trên bầu trời càng lúc càng nhạt, tiếng rít gào của các vong linh vang vọng khắp trận địa. Trong thành Girders, lúc này lại chuẩn bị ra khỏi thành chiến đầu lần nữa, 2 doanh bảo vệ tường thành phía tây được nhanh chóng triệu tập tới đây, bây giờ đã không cần phải lo người Vân Lưu chia quân công kích, người Vân Lưu đã mất đi cơ hội tốt nhất.

Người Vân Lưu bi kịch ở chỗ bọn họ không có an bài chiến xa ma pháp ở trung tâm trận địa chính, cho dù chỉ có năm ba chiếc chiến xa ma pháp cố định, có 10 Đại ma pháp sư, cũng sẽ không làm cho ma pháp cấm kỵ của Dực khô lâu hoàn thành dễ dàng, thậm chí Dực khô lâu còn không thể niệm xong chú ngữ được nữa.

Trong đôi mắt tối đen của Dực khô lâu không có dao động cảm xúc gì, bây giờ ngọn lửa linh hồn của hắn hoàn toàn biến thành màu đen, phân thân vong linh máy móc chạy thẳng theo sau lưng hắn đang thầm oán, biến đổi hình dáng mấy lần cũng khó mà đuổi kịp tốc độ của tốc độ.

Ma đạo sĩ cấp chín ở trong đại doanh gần bờ biển, người Vân Lưu ngoài thành Girders đã không còn ý chí chiến đấu, quân đội xung quanh căn bản không biết đã xảy ra chuyện gì. Khi đào binh đầu tiên xuất hiện, tốc độ tan tác của quân Vân Lưu như là nước tràn bờ đê, quét qua ngàn dặm.

Quân đội trong thành Girders đã triệu tập xong, khi lao ra ngoài thành, chỉ thấy bóng dáng người Vân Lưu ở rất xa, để lại phần lớn thi thể do 70.000 vong linh tạo thành, còn có không ít là kết quả quân Vân Lưu tự dẫm đạp lên nhau.

Vân Lưu chỉ có 100.000 tinh binh, phần lớn tập trung ngay phía trước, ở gần nhất chỗ Dực khô lâu phóng ra ma pháp. Một trận mưa máu, giết mất phần tinh nhuệ nhất của quân đội Vân Lưu. Lex nhìn thảm cảnh do Dực khô lâu tạo thành, ýBây giờ Lex chỉ nghĩ là nếu có biện pháp đối phó Ma đạo sĩ cấp chín của Vân Lưu, vậy thì đại doanh bên bờ biển của Vân Lưu cũng có thể bị đánh tan.

Quân Vân Lưu hốt hoảng chạy trốn, lúc này xảy ra một chuyện làm người thành Girders dở khóc dở cười, có một bộ phận quân Vân Lưu lạc đường, lại chạy tới phía tây thành Girders.

Chạy trốn thế nào, lại chạy tới hướng ngược lại, 2 doanh thành Girders đã ra khỏi thành, trực tiếp bắt giữ gần chục ngàn quân Vân Lưu.

Vong linh đuổi giết quân Vân Lưu, một đường chạy thẳng ra bờ biển, đối với người Vân Lưu mà nói, chỉ có trên mặt nước là an toàn nhất, ở đại doanh bên bờbiển còn có Ma đạo sĩ tồn tại.

Đuổi theo mấy chục dặm, binh lính thành Girders liền lui lại, Lex không cho bọn họ đi quá xa. Tuy rằng hành động của Dực khô lâu làm cho thế công của Vân Lưu phá sản hoàn toàn, nhưng đã chế tạo thành tiền lệ ác liệt, đó là dùng ma pháp cực mạnh phạm vi rộng giết hại người thường trong chiến tranh.

Ma pháp sư giết người, cơ bản không có pháp luật nào trừng phạt, nhưng nếu giết hại số đông người thường, Luyện Kim Thành sẽ ra mặt thanh lý loại pháp sư này. Bởi vì loại pháp sư này sẽ không chỉ làm người thường sợ hãi pháp sư, mà còn có chán ghét. Địa vị pháp sư ở Tần nhân, không chỉ dựa vào lực lượng mà có được.

Đương nhiên đây chỉ là cách nói mặt ngoài, thực ra Luyện Kim Thành làm như vậy cũng là vì duy trì quyền uy của bọn họ. Cho dù không phải pháp sư Luyện Kim Thành, cũng phải tuân thủ quy định của bọn họ, nếu không Luyện Kim Thành phái ra đông đảo Ma đạo sĩ, đủ để tiêu diệt bất cứ pháp sư nào có gan chống đổi lại Luyện Kim Thành.

Cũng may, Sarin và Luyện Kim Thành gần như xé rách mặt mũi, không biết Hobdina kia có truyền tin tức về hay không?

Vong linh đuổi giết quân Vân Lưu đến bờ biển, quân đội tan tác kinh động tới Ma đạo sĩ đang muốn nghỉ ngơi. Ma đạo sĩ không biết đã xảy ra chuyện gì, bay lên không trung, nhìn rõ quân đội tán loạn, quả thật không dám tin vào mắt mình.

Chính mình đại náo ở trong thành, đã làm sĩ khí thành Girders rớt xuống đáy, tại sao kẻ thua lại là quân đội phe mình?

Chẳng lẽ thành Girders còn che giấu pháp sư mạnh mẽ? Hay là, có pháp sư mới gia nhập? Không đúng, Lex đưa Lục dực phi xà ấn cho Sarin, thứ này dường như có thể ra lệnh cho lực lượng che dấu của gia tộc Gelvkesi, hay là pháp sư Tần nhân xuất hiện?

Ma đạo sĩ cấp chín nghĩ tới lực lượng gia tộc Gelvkesi, trong lòng liền sợ hãi. Hắn thậm chí không đi ra giúp quân đội ngoài thành, ngược lại dứt khoát trở về doanh trại, nói với pháp sư cấp tám còn lại một tiếng, vội vàng chạy ra biển, xuyên qua biển chính là Vân Lưu.

Ma đạo sĩ này không muốn ở lại nữa, hắn sợ nơi này là cạm bẫy của gia tộc Gelvkesi, chờ mình nhảy vào đó. Chẳng lẽ chuyện mình có được dụng cụ tăng cường ma pháp bại lộ? Một khi để Luyện Kim Thành biết mình có thứ này, sợ là sẽ không tiếc mọi giá chiếm lấy nó!

Lex có mơ cũng không ngờ, tên Ma đạo sĩ hùng hổ, dám phá hủy cung điện của nàng, lại bỏ chạy mất! Nếu nàng biét kết quả này, nhất định thừa cơ chiến thắng, trực tiếp san bàng tất cả doanh trại Vân Lưu, thuận tiện phá hủy chiến hạm ngoài biển.

Dực khô lâu cũng kinh hồn không thôi, nếu hắn không lo cho Sarin, tuyệt đối sẽ không chủ động ra trận. Hắn một đường chạy thẳng về tòa thành bạch cốt, lập tức trốn vào tháp ma pháp, không dám đi ra nữa. Giết nhiều quân địch như thế, tên Ma đạo sĩ kia còn không điên mất?

Quân Vân Lưu trù tính tấn công hơn nửa năm, cứ thế im hơi lặng tiếng, khi mặt trời dâng lên, trinh sát vong linh tòa thành bạch cốt phát hiện người Vân Lưu đang đóng thuyền nhỏ, bắt đầu chuyển binh lính rút lui.

Hết cách, Ma đạo sĩ cấp chín kia bỏ trốn, Ma đạo sĩ cấp tám còn lại đã không có sức chủ trì đại cục. Tuy rằng trong quân đều có chủ tướng, nhưng không có cường giả cấp chín tọa trấn, Vân Lưu lòng người rối loạn.

Nhìn tình báo, Lex hối hận không thôi, khi nàng chiến đấu với Vân Lưu, nhìn thấy binh lính Vân Lưu thật dũng cảm, nghĩ rằng truyền thuyết về người Vân Lưu đều là giả tạo, chỉ là thói quen trào phúng mà thôi. Nhưng bây giờ, cuối cùng Lex cũng tin, Vân Lưu, có được lục quân kém cỏi nhất đại lục.

Sớm biết thế, nên quyết đoán ra trận mà!
Bốn đế quốc đại lục Myers đều có so sánh hình tượng, ví von về Vân Lưu, mọi người nhất trí cho ràng, người Vân Lưu giống như đồ sứ trong nhà họ.

Đồ sứ rất cứng, có khi còn cùng hơn kim loại. Nhưng mà đồ sứ lại rất yếu ớt,. một đứa bé ném xuống đất, sẽ làm đồ sứ cả ngàn năm không mài mòn biến thành mảnh vụn.

Đây là người Vân Lưu, đừng bị biểu hiện giả bề ngoài của họ mê hoặc, chỉ cần ngươi có sức mạnh của một đứa trẻ, là có thể đánh bại được họ.

Muốn rút lui 600.000 quân đội còn lại, không biết phải tốn bao nhiêu thời gian, chẳng qua người Vân Lưu đã mất đi dự tính ở lại, Lex trực tiếp đưa người vào trong thành địch dò hỏi tin tức.

Phần lớn quân đội Vân Lưu đều mới chiêu mộ tới, cơ cấu hoàn toàn hỗn loạn. Lex cẩn thận đến ngày thứ 3 mới nghe nói tên Ma đạo sĩ kia đi rồi, lúc này binh lính Vân Lưu còn lại chỉ hơn 300.000, thuyền lớn cũng lái đi rồi, ở lại đều là chiến hạm cao tốc không chở được bao nhiêu người. Những chiến hạm này ngoại hình nhỏ hẹp, tốc độ cực nhanh, trang bị rất nhiều vũ khí hạng nặng, thật sự không chở được nhiều binh lính, cho nên người Vân Lưu dứt khoát chặt cây, chế tạo thuyền nhỏ như bë gỗ.

Lex sợ là cạm bẫy của Vân Lưu, hoặc là Ma đạo sĩ cấp chín kia căn bản không rời đi, mà là trốn trong chỗ tối, cho nên dứt khoát không tấn công.

Dực khô lâu cũng ôm suy nghĩ đó, nhưng hắn không ngừng phái vong linh cấp thấp đi quấy rối, dù sao cơ hội như thế không nhiều, đồng thời vong linh máy móc cũng đi ra quấy rối.

Vong linh máy móc cũng tự chữa trị gần xong, không sử dụng thuật phân thân nữa. Nó đi theo Dực khô lâu, ăn uống bị hạn chế nghiêm trọng, nếu Dực khô lâu không cho phép, nó tuyệt đối không thể cắn nuốt vong linh, ngay cả hài cốt vong linh cũng không được chạm tới. Nhưng mỗi lần ra trận, chỉ cần chuyển hóa quân địch thành vong linh, Dực khô lâu sẽ cho phép nó nuốt một nửa, Sarin tu hành ba ngày trong tháp ma pháp, lúc này mới đi ra.

Trong tầng bảy tháp ma pháp, thân thể Elena vẫn đang nằm trong hòm thủy tinh của Ma pháp sư, tầng bảy đã thành cấm địa, ngoại trừ Stephany, không cho phép bất cứ ai đi vào.

Stephany ba ngày ba đêm liên tục không chợp mất, căn bản không nghĩ tới chuyện Sarin chiếm cứ tầng đỉnh tháp ma pháp của nàng. Tầng đỉnh tháp ma pháp là nơi ở riêng của Ma pháp sư, hết sức quan trọng. Nhưng đối với Stephany, bây giờ chuyện quan trọng nhất là nghiên cứu Tinh linh và con người có chỗ nào khác. Hòm thủy tinh của Ma pháp sư không cần chú ý nhiều, thay đổi ma hạch và dược phẩm ma pháp đúng giờ là được. Stephany dùng phần lớn thời gian để phân tích Elena, đối diện hòm thủy tinh là đài luyện kim lập thể dễ dàng ráp thành, trong cả trăm bình thủy tinh chứa tiêu bản sinh vật trích từ người Elena.

Phần lớn những chỗ bị thương trên người Elena cần con rối loại nhỏ tiến vào hòm thủy tinh giải phẫu cho nàng, mà mọi chuyện đều tiến hành trong nước chữa trị. Trong hòm thủy tinh ngập đầy chất lỏng, là nước chữa trị pha chế với ma dịch cấp bảy, cam đoan cho sinh mệnh lực của Elena.

Con rối loại nhỏ nhất chỉ cỡ nửa bàn tay, tay chân chúng nó là dao giải phẫu sắc bén, có thể cắt bỏ thịt thối hay tu sửa chỗ cần thiết, cắt ra văn lộ để cho cơ bắp sinh trưởng trở lại. Trong Ma pháp sư có một loại chuyên ngành là Ma pháp sư dược phẩm, chuyên trị liệu bệnh tật cho con người.

Stephany không phải Ma pháp sư dược phẩm, nhưng bộ con rối cỡ nhỏ của nàng là trang bị Thánh khí trở lên. Thứ này vốn chuẩn bị cho Đại đế Canak, lúc trước Stephany từng ảo tưởng có một ngày, người đàn ông mạnh nhất Tần nhân có thể nằm ở trong hòm thủy tinh, tiếp nhận mình điều trị.

Chẳng qua nam nhân kia đã chết, người mạnh mẽ cỡ nào cũng không thể ngăn cản nhiều cường giả tấn công như thế, bây giờ nằm trong hòm thủy tinh lại là một Tinh. linh.

Lấy danh nghĩa trị liệu để nghiên cứu, loại chuyện này là quá bình thường đối với Ma pháp sư, Sarin cũng chỉ mất nhắm mất mở. Muốn điều trị khỏi cho Elena, sẽ không dưới 3-5 tháng, Ma pháp sư không phải vạn năng, chính Thần thuật sư cũng phải bó tay với loại thương thế này.

Khôi phục nhanh nhất là Su, Thiên sứ thần quốc công kích chỉ quẹt trúng hắn, có áo giáp bảo vệ, hắn bị tổn thương chỉ cần Bạch Ngân Kiếm Thanh là chịu được.

Bị thương khá nặng là Beatrice, sừng của nó bị gãy, thực lực từ đại ác ma thoái hóa xuống ác ma, còn không bàng tiêu chuẩn khi mới gặp Sarin.

Beatrice uể oải nằm đó, Stephany không cho phép nó đi, bởi vì ác ma cũng là tài liệu nghiên cứu không tệ.

Nếu mình là sinh vật triệu hồi của Sarin, vậy thì kết quả tuyệt đối không phải thế, Beatrice không được phép biến thành hình người, hình thể cao 8m cuộn mình ở đó, thật là thê lương.

Sarin xuống tầng sáu tháp ma pháp, Su đã rời đi. Hắn thấy bộ dáng của Beatrice, cũng không đành lòng, thực lực rơi xuống, là đả kích rất lớn đối với đại ác ma.

- Beatrice, tên thật của ngươi là gì?

Sarin đi đến cạnh Beatrice, ngồi xuống.

Biểu tình uể oải của Beatrice đột nhiên trở nên sinh động, câu hỏi của Sarin làm cho nó cảm giác được hy vọng. Tên thật của nó, chỉ có Nerys biết, ác ma sẽ không nói tên thật cho bất cứ ai, Nerys biết là bởi Nerys là chủ nhân của nó.

Tiếp theo Beatrice lại ủ rũ, mình là nô lệ của Nerys, Sarin sẽ không cho mình đi theo ngài ấy.

- Ngươi giúp Elena, ta rất cảm tạ. Beatrice, nói cho ta biết tên của ngươi, tuy rằng ta không thể làm cho Nerys giải trừ khế ước của ngươi, nhưng có thể để ngươi đạt được một phần tự do. Sau này, ngươi cũng có thể gọi ta là chủ công.

- Nhưng mà... ta đã không phải đại ác ma.

- Trong thần điện có rất nhiều người, lúc mới đi theo ta còn là pháp sư áo bào trắng, thậm chí là kiếm sĩ bình thường. Beatrice, khôi phục lực lượng trên đại lục Myers dễ dàng vượt xa vị diện ác ma. Ngươi muốn trở thành đại ác ma lần nữa, ta cho ngươi cơ hội.

Beatrice xoay người lại, cúi sát xuống đất, cái đầu lớn cao tới thắt lưng Sarin.

- Tên của ta là...

Con mất Beatrice xoay chuyển vòng vo, tìm töi ma pháp trận xung quanh, nó sợ tên của mình bị pháp sư khác nghe được, vậy thì thảm rồi. Tinh thần lực của ác ma rất mạnh, linh hồn không bàng con người. Nếu bị người ta biết được tên, thậm chí có thể giáng nguyền rủa, hiệu quả rất rõ ràng, tồn tại mạnh mẽ thậm chí chỉ cần niệm tên của nó, nó sẽ không thể không khuất phục.

Sarin hiểu ý, trong tầng sáu tháp ma pháp này quả thật có ma pháp trận nghe trộm, Sarin không thể dùng ma pháp che chắn, dứt khoát dán lỗ tai vào cạnh miệng Beatrice, nghe Beatrice ngưng tụ âm thanh thành sợi nhỏ truyền vào tai mình. Sarin duy trì tư thế này khoảng nửa phút, Beatrice mới đọc xong cái tên của mình.

- Được rồi, Beatrice.

Sarin lấy ra một tờ quyển trục, đặt trước mặt Beatrice, cái này không phải khế ước tùy tùng, mà là một tờ khế ước phục tùng đơn giản. Lực trói buộc của khế ước này không lớn, Beatrice rời khỏi tầm mất Sarin là có thể vi phạm mệnh lệnh của Sarin, mà không bị khế ước cắn trả.

- Chủ công, ta có thể gọi ngài như thế không?

- Được, Beatrice, ta sẽ thỉnh cầu đại sư Stephany nhanh chóng chữa khỏi cho ngươi.

Sarin nói xong, vội xuống tháp ma pháp, đi tìm Lex.

Hoàng cung bị hủy, Lex không tiếp tục ở trong tháp ma pháp, bởi vì nàng phải xử lý chính vụ, nghe báo cáo của quan viên, quý tộc. Nếu mỗi lần đều vào trong phế tích, sẽ ảnh hưởng tới tâm tình.

Nơi ở lâm thời của Lex là quần kiến trúc gần tháp ma pháp thành bắc, nơi này vốn là thành lũy nhỏ ở thành phố cũ, được Lex cải tạo thành cung điện tạm thời. Đóng quân xung quanh cung điện là quân đoàn Dragonslayer, trong cung điện là 200 thân binh do Sarin dẫn tới, 200 người này vô cùng may mắn, không ai bị thương hay bỏ mạn.

Sarin không dẫn bao nhiêu người tới, sau lưng chỉ có mười mấy Ma pháp sư, cùng hộ vệ của bọn họ. Sarin đi tới chỗ lâm thời của Lex, Hàn Lập tức bước vào, canh gác đều là người quen, bảo vệ chỗ ở của Lex là các Kiếm Sư cầm nỏ luyện kim Tinh linh.

- Lace, anh ra rồi.

- À, Sarin...

Lex thấy là Sarin, thần sắc mỏi mệt liền biến mất.

- Anh được rồi!

Sarin chỉ vào bộ đồ Ma Thần của mình, nói cho Lex mình đã thuận lợi mở ra phong ấn. Roy bố trí phong ấn có độ khó cao, nhưng Sarin chỉ cần đạt tới tiêu chuẩn Ma pháp sư cấp bảy là có thể từ từ cởi bỏ. Nếu hắn có tiêu chuẩn pháp sư cấp tám, mấy giờ là có thể mở ra một tầng phong ấn của bộ đồ Ma Thần.

- Đáng tiếc, tình báo nói cái tên chết tiệt kia bỏ đi, anh còn chưa biết phải không.

- Anh cũng nghe nói.

Sarin cười khổ, vốn hắn vội vàng mở ra phong ấn bộ đồ là vì chống lại Ma đạo sĩ cấp chín kia. Đêm vô tận cấp tám, mới có khả năng vây khốn một lát, sau đó dùng huy chương bắn chết.

- Nói vậy, chiến tranh tạm thời đã xong?

- Chiến tranh với người Vân Lưu tạm thời kết thúc, nhưng chiến tranh với Giáo đình chỉ vừa mới bắt đầu. Sarin, Giáo đình muốn ám sát hai ta, em đã ra lệnh, tiến hành đả kích đẫm máu.

Sarin không phải quý tộc chân chính, nghe danh từ này, đầu tiên ngây ra một lúc, sau đó mới ý thức được đả kích đẫm máu có ý gì.

- Lace, em đã quyết định, anh sẽ ủng hộ em!

Cho dù trong lòng Sarin có chút không thích quyết định này, nhưng vẫn kiên quyết trả lời.

- Lần này không cần, đối đầu trực tiếp, chúng ta không phải đối thủ với Giáo đình, em phái đi đều là thích khách. Nếu bọn họ đến ám sát em, vậy thì được trả thù giống như thế.

- Vậy thì...

- Sarin, anh về thành Mesterlin trước đi.

- Cái gì?

Sarin nhìn Lex, không biết nàng nói thế có ý gì.

- Elena cứ giao cho em, nếu không, Stephany đại sư sẽ tiếp tục bóc lột anh. Nicolas và Dực khô lâu cùng anh trở về, bây giờ là giữa tháng 4, nếu không đi Biển đóng băng, năm nay chúng ta sẽ đói mất.

Lex mỉm cười nói với Sarin, kỳ thật trong lòng nàng biết rõ, Sarin trở về, trọng yếu nhất là gặp Tieta.

Nghĩ tới đó, Lex cảm giác cõi lòng của mình thật yếu ớt, giống như sắp khóc.
Bình Luận (0)
Comment