Trạm Thu Nhận Tai Ách ( Dịch Full )

Chương 1214 - Chương 1214 - Phóng Thích Linh Hồn

Chương 1214 - Phóng thích linh hồn
Chương 1214 - Phóng thích linh hồn

Hắc Nguyệt, Hắc Nguyệt...

Vầng Trăng Chí Ác nghe thấy cái tên này thì khẽ chấn động, biểu đạt cảm xúc vui vẻ.

Nó tới thế giới này nhiều năm như vậy, rốt cuộc cũng có người sử dụng mà không đặt cho nó cái tên kỳ quái.

"Hắc Nguyệt đại gia ta quả nhiên sáng suốt, người này chính là chủ nhân thích hợp nhất."

"So với tội ác thơm ngon không gì sánh bằng, mỗi phút giây ở bên cạnh người này đều là một loại hưởng thụ chí cao."

Ôn Văn ngồi trên Hắc Nguyệt một hồi, đột nhiên mở to mắt.

"Thú vị, vầng trăng này thế mà lại có cả công hiệu này."

Trạng thái Tai Biến của anh đã tới thời gian, thế nhưng lần này lại không cảm nhận được chút không khỏe nào, anh vẫn còn duy trì trạng thái Tai Biến.

"Nguyên nhân trạng thái Tai Biến của mình có thời hạn là vì cơ thể mình không đủ mạnh mẽ, không thể chịu tải sức mạnh Tai Biến trong một khoảng thời gian dài."

"Thế nhưng có Vầng Trăng Chí Ác gia tăng thì sức chịu đựng của mình cũng gia tăng, giới hạn thời gian cũng thay đổi."

"Hơn nữa chỉ cần mình tiếp xúc với Hắc Nguyệt, nó có thể gánh vác áp lực với mình, một vật thu nhận cấp Tai Biến chịu tải áp lực cấp Tai Biến, quả thực là dư dả."

Ánh mắt Ôn Văn nhìn Hắc Nguyệt ngày càng mừng rỡ hơn, thứ này thật sự giúp đỡ anh quá nhiều.

Anh phải cám ơn Phục Âm thật tốt, giảm bớt nhiệm vụ học tập và bài tập của hắn vậy.

Đãi ngộ này ở trong trạm thu nhận đã có thể coi là VIP, biết bao nhiêu quái vật cầu mà không được.

Có điều Phục Âm sẽ không biết được, bởi vì Ôn Văn nhất thời tốt bụng mà hắn sẽ phải chịu biết bao nhiêu đày đọa.

Bài tập và nhiệm vụ học tập quả thực được bớt đi, nhưng kiểm tra sẽ không mở cửa sau cho hắn.

Không có những thứ này, kiến thức mà Phục Âm nắm giữ sẽ kém xa đám quái vật khác, vì thế trong mỗi cuộc thi, hắn chính là một trong số những quái vật bị phạt nhiều nhất...

Phục Âm bị bắt, Garcia chạy trốn, đám quái vật tới tập kích không còn chỗ dựa, bắt đầu rơi vào hỗn loạn.

Bên Cơ Kim Hội bắt đầu thừa thắng xông lên, xác của đám quái vật lớn bị lưu lại vĩnh viễn trên chiến trường.

Kẻ Dịch Mộng Starro bị đốt rụi cánh tay oán hận nhìn Cung Bảo Đinh, sau đó hất tung bùn đất chui xuống, lủi thẳng vào đáy sông rồi bơi ra biển rộng.

Sparta và Elie Stuart vẫn còn chiến đấu kịch liệt, thuộc hạ của hắn không dám bỏ lại lão đại chạy trốn, chỉ có thể khổ sở cầu xin: "Hai người đừng có đánh nữa..."

Cuối cùng Sparta và Elie Stuart đánh ngang tay nhau, hai bên lưu luyến chia tay.

Sparta trở thành người có thể diện nhất của liên minh tổ chức bí ẩn trong cuộc chiến này!

Ôn Văn ngồi trên vầng trăng đen lơ lửng trên bầu trời, dưới mặt đất toàn là xác.

Cuộc chiến này bởi vì Ôn Văn chuẩn bị đầy đủ nên nhân viên Cơ Kim Hội thiệt hại cũng không lớn.

Có điều bởi vì Hắc Nguyệt nhúng tay nên số cạm bẫy và thực vật Ôn Văn bố trí trước đó đã tiêu hao sạch sẽ, kiến trúc bị phá hỏng muốn chỉnh sửa lại cũng tốn một lượng tài nguyên lớn.

Vì ổn định cuộc chiến, Phùng Duệ Tinh đã tiêu hao một lượng tiền tài nhiều như con số thiên văn.

Đối với Phùng Duệ Tinh mà nói, số tiền này cũng coi như tổn thương cân cốt, vì thế Ôn Văn dự tính sẽ tìm hai món dụng cụ siêu năng tốt để bồi thường.

Mặt khác thiệt hại bên hiệp hội không lớn, cũng không thể nói là không có, nhân viên thu nhận và nhân viên Cơ Kim Hội chết đi sẽ nhận được tiền an ủi chăm sóc, Cơ Kim Hội cũng cần xử lý, đây cũng là một khoảng chi tiêu không nhỏ.

Có điều không thể nói là không thu hoạch được gì từ cuộc chiến này, ít nhất số xác quái vật ở khắp nơi chính là một lượng tài nguyên lớn.

Sau khi đưa tới nhà xưởng quái vật có thể làm ra một lượng lớn dụng cụ siêu năng.

Ngoài ra còn có một chỗ tốt mà ngoài mặt không thấy được, đó chính là sau khi Cơ Kim Hội đã bộc lộ sức mạnh của mình, sau này nếu có tổ chức bí ẩn muốn đánh chủ ý vào Cơ Kim Hội thì phải cân nhắc kỹ càng.

Sau đó Ôn Văn phát hiện một vài chuyện không tốt, đó chính là Hắc Nguyệt đang hút linh hồn của người chết trận, những linh hồn này sẽ bị tích trữ trong Hắc Nguyệt, chịu đựng đày đọa vĩnh viễn.

Chỉ là linh hồn của đám quái vật kia cũng thôi đi, then chốt là có cả linh hồn của nhân viên Cơ Kim Hội chết trận.

"Phun những linh hồn đó ra đi, mày hiểu tao nói gì mà." Ôn Văn vỗ vỗ Hắc Nguyệt nói.

Ôn Văn vừa dứt lời thì có vô số linh hồn từ Hắc Nguyệt vọt ra ngoài.

Số lượng linh hồn khổng lồ làm bầu trời trở nên âm u hẳn, toàn bộ người của thành phố Thiên Hà, thậm chí là khu vực xung quanh cũng cảm nhận được cảm giác thương thảm và vui sướng khi được sống lại.

Hơn mười phút sau thì những linh hồn này mới tiêu tan, toàn bộ đều tiến vào vòng tuần hoàn bình thường.

Ôn Văn không nhịn được bật cười, vốn anh muốn Hắc Nguyệt thả linh hồn của phe Cơ Kim Hội ra thôi, không ngờ Hắc Nguyệt lại thả ra phần lớn linh hồn mà mình tích trữ được.

Hiện giờ Ôn Văn nhìn Hắc Nguyệt ngày càng yêu thích hơn, thứ này vì muốn nịnh ngọt anh mà không từ chút thủ đoạn nào.

Thật ra Hắc Nguyệt cũng không hèn mọn như Ôn Văn nghĩ, nó trữ linh hồn là vì tội ác đi kèm theo linh hồn.

Chỉ cần là người có làm chuyện sai lầm thì sẽ mang theo tội ác.

Người hoàn toàn không có tội có lẽ cũng có, nhưng Hắc Nguyệt chưa từng thấy qua.

Số tội ác này chính là thức ăn tinh thần của Hắc Nguyệt, nó không cần ăn uống, chỉ nhìn số tội ác này thì đã cảm thấy rất vui vẻ rồi.

Mà hiện giờ nó ở bên cạnh Ôn Văn, 'tội ác' lớn nhất thế giới này đã được Ôn Văn gánh vác trên người, còn cần mang theo số trói buộc này nữa sao?

Ngoại trừ những linh hồn tội ác đặc biệt, nó không cần phải giữ lại những linh hồn khác.

Sau đó Ôn Văn tiến hành kiểm tra Hắc Nguyệt một chút, phát hiện được một ít đặc tính mới của Hắc Nguyệt.

Toàn thân Hắc Nguyệt là một vầng trăng màu đen có độ cong rất khoa trương, hình thể có thể biến đổi theo tâm trạng của Ôn Văn, có thể biến nhỏ như khuyên tai, cũng có thể biến lớn thành đường kính một cây số.

Mặt khác bản thân Hắc Nguyệt không thể bị phá hư, chỉ cần ngồi trên Hắc Nguyệt thì sẽ có được lực phọng ngự ngang với cấp Tai Biến.

Đồng thời tốc độ di chuyển của Hắc Nguyệt cũng rất nhanh, không cần tiêu hao năng lượng của Ôn Văn, Ôn Văn muốn đi tới nơi nào chỉ cần một ý tưởng là được.

Đây là một công cụ cấp Tai Biến cực cao, ngồi ở bên trên lơ lửng giữa không trung, phong cách cũng tăng vọt, Ôn Văn đã bắt đầu ghét bỏ chiếc máy bay của mình.

Chẳng qua khi Hắc Nguyệt ở hình thể nhỏ nhất thì không thể cung cấp gia tăng hữu hiệu cho Ôn Văn, thể tích phát huy năng lực nhỏ nhất là đường kính năm mét.

Ôn Văn mang Hắc Nguyệt tiến vào trạm thu nhận, đi thẳng tới tầng chót, vừa nghĩ một cái thì có một chìa khóa màu đen xuất hiện trong tay Ôn Văn.

Chìa khóa này đại diện cho sức mạnh của Hắc Nguyệt, lúc này Hắc Nguyệt đã hóa thành một chiếc khuyên tai, thành thật nằm trên vành tai Ôn Văn, hoàn toàn không biết sắp xảy ra chuyện gì.

Ôn Văn đặt chìa khóa lên vách tường, một cánh cửa lớn màu đen xuất hiện, anh tra chìa khóa vào cửa xoay nhẹ một cái, cánh cửa liền mở ra.

Thấy cửa mở ra, khóe miệng Ôn Văn nhếch lên.

Hắc Nguyệt này cái gì cũng tốt, lại còn có năng lực phản chủ, Ôn Văn đã tận mắt thấy được thảm trạng của Phục Âm.

Hiện giờ Ôn Văn kéo Hắc Nguyệt buộc vào một chỗ với trạm thu nhận, như vậy nó sẽ không có khả năng phản bội nữa.

[hết 1214]

Bình Luận (0)
Comment