Phát hiện vấn đề ở Ánh Mắt Vực Sâu, Ôn Văn cũng lo lắng cho gián điệp của mình ở các tổ chức khác, bắt đầu hỏi thăm kiểm tra một lượt.
Kết quả phát hiện thành phố nước Oye đã xảy ra vấn đề.
Cho dù hắn rất khoái chí khi thấy Ensuk gặp chuyện, nhưng biết Ensuk dễ dàng chịu thỏa hiệp như vậy thì cũng có chút khiếp sợ, cũng nhận thức rõ hơn về mức độ mạnh mẽ của kẻ địch.
Thông qua những gián điệp khác, Ôn Văn cũng hiểu một chút về hành tung của cường giả cấp Tai Biến của liên minh tổ chức bí ẩn.
Đầu tiên là Phong Quỷ Thần, vị này từng nhấc lên một trận tai nạn ở khu Hoa Phủ, sau lần đầu tiên bị tập kích thì không có động tĩnh.
Căn cứ theo tin tình báo từ gián điệp của Ôn Văn, sau lần hành động đầu tiên, Phong Quỷ Thần đã trốn vào thành phố quỷ Phong Đô và đóng cửa không ra ngoài nữa, tựa hồ đang tránh né gì đấy.
Có lẽ Phong Quỷ Thần chính là người đầu tiên biết về âm mưu của đại hiền giả.
Có điều lão quỷ hư hỏng tới không thể nào tả nổi này đương nhiên sẽ không báo cho Hiệp Hội Thợ Săn biết mà chỉ tự mình trốn đi.
Bên cướp sa mạc cũng không mấy lạc quan, bọn họ đột nhiên bị Hội Học Thuật Chân Lý đâm sau lưng, chỉ có một nhóm nhỏ thành công trốn thoát, số còn lại đều đã trở thành con rối của đại hiền giả.
Kẻ địch trước nay của tư tế Sa Hải là bò cạp sa mạc Thuram cũng không rõ sống chết.
Hội Anh Em Bạc biến thành Hội Anh Em Tím Xanh, những tổ chức bí ẩn khác không chết thì cũng tàn.
Không có tổ chức bí ẩn nào có thể ngờ được, liên minh tổ chức bí ẩn xuất hiện chẳng những không thể giúp bọn chúng quật khởi, ngược lại chỉ làm chúng bị tiêu diệt.
Tổ chức bí ẩn cỡ lớn mà còn như vậy, tổ chức bí ẩn cỡ nhỏ lại càng thảm thiết, vô số tổ chức đã bị diệt vong.
Khác với Hiệp Hội Thợ Săn, đại hiền giả không hề che giấu khi tiêu diệt những tổ chức nhỏ này, hơn nữa đại hiền giả cũng quá hiểu về bọn họ, muốn tiêu diệt là chuyện dễ dàng.
Ôn Văn chuyển ánh mắt về phía tiên cảnh xinh đẹp ở vùng cực bắc, trao đổi với một vị nhân viên thu nhận ở đó.
Người của tổ chức Ý Chí Tự Nhiên đều rất hiền hòa, có một số người còn thích hành hiệp trượng nghĩa, vì thế trong tổ chức có không ít gián điệp của Ôn Văn.
Từ miệng gián điệp Ôn Văn biết được tiên cảnh vẫn an toàn thì anh cũng an tâm.
Người áo đen vừa mới biến mất không lâu, Ôn Văn không muốn Thần Mặt Trăng cũng gặp chuyện không may.
Có điều bên đó cũng trải qua một trận đại chiến, có điều nơi này là địa hình dễ thủ khó công, còn có Thần Mặt Trăng trấn giữ, dạo gần đây không hiểu sao đột nhiên trở nên khá nóng lạnh, vì thế phòng thủ cũng dễ dàng.
Sau đó nơi mà Ôn Văn chú ý nhất chính là Giáo Đường Vinh Quang.
So với những tổ chức bí ẩn phần lớn đều là kẻ ác kia, rất nhiều thành viên của Giáo Đường Vinh Quang vẫn còn giữ được sự lương thiện, nếu bọn họ cũng chết thì có chút đáng tiếc.
Nhưng hiện giờ Ôn Văn và Hiệp Hội Thợ Săn còn chưa lo xong cho mình, vì thế cũng không có cách nào ra tay giải cứu.
Trong Giáo Đường Vinh Quang, Ôn Văn có hai gián điệp, theo thứ tự là nữ mục sư Windsor có tình cảnh bi thảm, và thiên sứ thánh kiếm ăn mặc khá táo bạo chịu trách nhiệm bảo vệ Windsor.
Còn có một gián điệp bị động, chính là Hosta bị trồng xiềng xích mà không hề hay biết.
Từ miệng gián điệp biết được tình cảnh của Giáo Đường Vinh Quang hiện giờ, Ôn Văn có chút chấn động, sau đó thở dài một hơi.
So với tình cảnh rực rỡ ngày xưa, Giáo Đường Vinh Quang hiện giờ có hơi buồn thảm.
Nơi này đã không còn ánh sáng lộng lẫy, khắp nơi là kiến trúc tan hoan và xác chết la liệt.
Nhóm nhân viên thần chức này đã chết trong tay của đồng minh.
Làm Ôn Văn có chút khó hiểu là trong Giáo Đường Vinh Quang không có người nào bị ăn mòn.
Sau khi cẩn thận hỏi chuyện từ gián điệp thì Ôn Văn mới hiểu ra nguyên nhân bọn họ không bị ăn mòn.
Hết thảy là vì tính chất sức mạnh của Giáo Đường Vinh Quang.
Quyền năng của Vua Vô Danh là hủy diệt, mà quyền năng của Đấng Tạo Hóa là sáng tạo và ánh sáng.
Sức mạnh của hai bên vốn bài xích lẫn nhau, vì thế sức mạnh của đại hiền giả không thể ăn mòn thành viên Giáo Đường Vinh Quang cũng là chuyện bình thường.
Có lẽ đây chính là nguyên do đại hiền giả tiến hành tàn sát Giáo Đường Vinh Quang, nếu để Giáo Đường Vinh Quang biết được bản chất thật của đại hiền giả, bọn họ nhất định sẽ trở thành kẻ địch.
Nói không chừng Giáo Đường Vinh Quang có phương pháp khắc chế sức mạnh của đại hiền giả, vì thế đại hiền giả lựa chọn tiêu diệt Giáo Đường Vinh Quang trước.
Có điều đáng mừng là lúc ban đầu khi thành lập liên minh tổ chức bí ẩn, Giáo Đường Vinh Quang đã chia thành hai phái và diễn ra nội chiến.
Phái Thần Giáng đồng ý sẽ kết hợp với những tổ chức bí ẩn khác gieo tai họa cho thế giới đã đánh bại phái Thần Ân có nhân số ít ỏi và đang ở hoàn cảnh xấu.
Có điều Giáo hoàng Charles cầm đầu phái Thần Giáng cũng không đuổi tận giết tuyệt phái Thần Ân, chỉ nhốt bọn họ vào nhà giam ngầm của một tòa giáo đường lớn.
Lúc biến cố xảy ra, vị cha sứ già canh giữ ở tòa giáo đường này, dùng sức của một mình mình che chở cho người ở đây, ngay cả đại hiền giả cũng không khiêu chiến thái quá với vị cha sứ già này.
Về phần kết cục của những người khác, Ôn Văn thông qua ánh mắt của gián điệp bị động Hosta đã nhìn thấy rất rõ.
Giáo hoàng Charles ngồi trên vị trí của mình, hai mắt vô thần, thánh khí ẩn chứa sức lực mạnh mẽ bị tùy ý ném dưới đất.
Phần bụng và ngực của hắn cắm một ống hút màu trắng, thứ này không ngừng cướp đi máu thịt của hắn.
Ống hút này tới từ ve chúa!
Ve chúa từng bị Mặc Cung phong ấn đã đầy máu sống lại dưới sự trợ giúp của đại hiền giả.
Đầu tiên giáo hoàng Charles bị gián điệp Hosta dùng dụng cụ do đại hiền giả cung cấp đánh lén, sau đó lại bị người của đại hiền giả phái tới vây đánh, trực tiếp chết thảm tại chỗ, ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có.
Máu thịt của hắn được dùng làm chất dinh dưỡng cho ve chúa khôi phục.
Nếu không có tên gián điệp Hosta này, Giáo Đường Vinh Quang cũng không thất bại hoàn toàn như vậy.
Trong số thuộc hạ của đại hiền giả, Hosta là cá thể hiếm có không bị ăn mòn.
Bởi vì có hai tầng Buff là thánh lực và xiềng xích của trạm thu nhận, Hosta có thể hoàn mỹ chống cự lại sự ăn mòn, hắn không bị đại hiền giả khống chế, nhưng hắn nguyện ý giúp đỡ đại hiền giả hủy diệt thế giới.
Sự điên cuồng của Hosta đã hấp dẫn đại hiền giả, người như thế mà chỉ bị ăn mòn thì đúng là quá lãng phí.
Vì thế đại hiền giả đã chủ trì một lần nghi thức, để Hosta cũng sở hữu sức mạnh của Vua Vô Danh, mà ve chúa chính là thú cưỡi của Hosta....
Ánh mắt Ôn Văn nghiêm nghị, chờ tới khi thời cơ cho phép, thì anh sẽ để Hosta nếm mùi trả giá.
Anh nhìn đống mắt kính đã xếp thành ngọn núi nhỏ, xoa xoa mi tâm bắt đầu truyền cuồng khí.
Dùng phương pháp này để truyền cuồng khí thì chỉ có thể cất chứa được một tháng, nhưng như vậy đã đủ rồi.
Một tháng đã đủ để quyết định số phận của thế giới này.
Nếu bọn họ thắng, thế giới hiện thực thịnh vượng phồn vinh, nếu bọn họ thua thì thế giới sẽ hoàn toàn diệt vong.
Có lẽ Ôn Văn có thể thông qua trạm thu nhận và thành phố Yurianu để chuyển dời một nhóm người, nhưng cũng chỉ giữ được một mồi lửa cho thế giới này.
Ôn Văn thật sự hi vọng sự việc không tới nước này.
[hết 1235]