Trăng Sao Với Tử Thần

Chương 4

8.

Tôi lựa thời điểm, sau khi tin đồn kia lắng xuống và hai tên cẩu nam nữ kia đang chiến tranh lạnh với nhau.

Ả ta thì vẫn còn thương nhớ mười mong với cẩu đực; cẩu đực thì vẫn cảm nhận được tài năng và có niềm tin mãnh liệt ở cẩu cái. Quả là nặng tình nặng nghĩa.

Cuối cùng, tên chồng sắp cưới cũng đã giải quyết xong vấn đề bị lộ tài liệu mật và cho người đánh chìm những tin đồn kia xuống. Đồng thời, sự nghiệp của ả tiểu tam một bước lên mây nhờ tài năng và có người chống lưng.

Mọi chuyện gần như đã trở nên êm đẹp đối với đôi cẩu này, hai người bọn họ đã chọn ngày hẹn hò và làm lành với nhau trên một chiếc du thuyền hạng A. Quang cảnh cực kì lãng mạn, y như hai kẻ đó là nam chính nữ chính trong một bộ tiểu thuyết gần đến hồi kết vậy.

Thế thì coi như tôi là phản diện đi, tôi nhếch môi, nhìn mỹ nam trong tay, thấp giọng.

“Đã đến lúc tôi mất thêm 30 ngày còn sống rồi đó, làm cho thật tốt vào.”

Mỹ nam với khuôn mặt tuyệt thế, nhìn tôi mỉm cười, hắn gối trên đùi tôi, nhẹ nhàng giơ tay búng một cái.

Xoạch.

Màn hình thời sự trên toàn quốc đột nhiên đồng loạt chuyển sang một màu tối đen, cả những livestream đang phát sóng cũng thế, màn hình TV phát bài nhạc lãng mạn trên du thuyền của đôi cẩu cũng vậy.

Sau vài giây, tất cả bất ngờ chiếu lên một cảnh cực kì tàn nhẫn.

Có ba con người, hai nữ, một nam đang đứng với nhau. Cô gái mang vẻ đẹp trong sạch đứng nép vào người đàn ông, cô gái kia thì nước mắt giàn giụa, bộ dạng rất thảm hại.

Một lúc sau, cô gái mang khuôn mặt đẫm nước mắt đi đến tát vào mặt người đàn ông, trách móc nặng nề.

Cùng với đó, trên màn hình hiện rõ mồn một cảnh nữ minh tinh vừa nhận giải Tân binh mang trong mình bộ mặt vốn thanh thuần, đã thôi đứng nép sát vào người đàn ông, mà rút ra một con dao như thể đã thủ sẵn từ lâu, cắm cho người vợ sắp cưới của giám đốc Fashion AT một nhát.

“Cô thấy tôi làm tốt không? Cảnh này tôi đã phóng rõ khuôn mặt của cô ta để mọi người ngắm rõ hơn đó. Chứ video gốc mờ lắm, không full HD với phóng to được như này đâu.”

Thanh âm trầm vang bên tai, lần này tôi tất nhiên phải gật gù. Kiếp trước có khi phải cứu được cả thế giới nên kiếp này tôi mới được gặp thần ch.ết đa cấp như hắn ta.

Cùng với dòng suy nghĩ của tôi, hắn bất ngờ chiếu lên trước mặt tôi những hình ảnh phản ứng của mọi người.

[Mắt tôi mù rồi nên mới làm fan của con đàn bà rắn độc này.]

[Ê tính ra anh giám đốc của AT là hình tượng bạn trai của tôi đó, giờ thì phải say bye lẹ.]

[Không ngờ, tội cho cô gái ấy quá đi, tôi sắp khóc đến nơi rồi.]

[Nhìn xem, gi.ết người rồi mà còn thản nhiên ôm nhau dỗ dành, một ngày biết nhận thức đến đây là quá đủ.]

[Kiểu này hai người chắc chắn sẽ phải đi tù.]

[Đúng thế, mọi người nghĩ sao về việc viết đơn xin tăng thêm năm tù nếu như hai con người ác độc này ở trên tòa nhỉ?]

Tôi nhìn bàn tay nhanh thoăn thoắt đánh máy của thần ch.ết, không nhịn được mà hỏi.

“Anh đang dắt mũi mọi người kiện đấy à? Tôi đâu có yêu cầu…”

“Tôi làm việc thừa rồi sao?” – thần ch.ết ngẩng khuôn mặt đẹp đến chói mắt nhìn tôi. Sau bao ngày nhịn nhục, cuối cùng tôi chạm tay lên mái tóc mềm mượt của hắn, sau đó mỉm cười.

“Không.” – chẳng hiểu sao, hành động của hắn khiến tôi vô cùng cảm kích, mặc dù bản thân tôi cũng có thể tự tạo tài khoản ẩn danh và kêu gọi như vậy.

9.

Cảm động vài giây, tôi lại nhướn mày nhìn phản ứng tuyệt vời của cẩu nam cẩu nữa.

“Chuyện này… là ai làm vậy anh? Sự nghiệp của em…” - ả tiểu tam nước mắt rơi lã chã. Hai người đó đã dừng động tác khiêu vũ từ lâu, tập trung nhìn vào màn hình TV đang tố cáo mạnh mẽ hành động của họ.

Ả ngồi thụp xuống, vò đầu bứt tai, tay run run cầm điện thoại lên. Làm người nổi tiếng mà ả lại mở điện thoại ra ngay lúc này, đúng là tự hủy.

“Hức… không… không!” – dĩ nhiên rồi, trên mạng và các trang báo đang thừa nước đục thả câu, chỉ sự thật thôi cũng đủ hấp dẫn, giờ thêu dệt thêm tình tiết thì còn gay cấn hơn nữa. Tinh thần ả trước hàng loạt sự ném đá kh ủng bố của mọi người, tất nhiên là khủng hoảng đến phát điên.

Tôi liếc mắt nhìn khuôn mặt vốn mang vẻ trầm lặng, bình tĩnh của tên chồng chưa cưới. Mắt anh ta mở to, hằn tia máu, nghiến răng đến độ lộ cả gân xanh, tay thì cuộn chặt thành quả đấm. Anh ta lẩm bẩm, giọng khản đặc.

“Chắc chắn… chắc chắn chỉ có thể là…”

Tôi nhếch mép, với đầu óc nhanh nhạy và giỏi suy đoán của anh ta, có lẽ đã loáng thoáng nghĩ đến đối tượng gây ra chuyện này rồi.

Tôi lắc ly rượu trong tay, sau đó thả ra.

Choang.

Một ly rượu vang đỏ sẫm như máu từ trên trời rơi xuống du thuyền khiến ả tiểu tam giật mình hốt hoảng đến tái xanh lại. Nửa mét nữa thôi là ly rượu rớt trúng đầu ả.

Tên chồng chưa cưới liếc nhìn xuống vũng rượu loang lổ, những mảnh thủy tinh vỡ tan tành vương vãi xung quanh.

Tôi mong, nhìn thấy cảnh này, anh ta phải liên tưởng đến cái ngày thể xác tôi nằm trên vũng máu đỏ, cùng với những mảnh vụn của trái tim đã chết từ lâu.

“Quả nhiên, chắc chắn…” – miệng anh ta run nhẹ, cố gắng vẽ lên một nét cười, sau đó ngẩng đầu lên.

Cùng lúc này, tôi cúi đầu xuống, chạm mắt với anh ta. Tôi nhếch môi, một tay đón lấy ly rượu từ mỹ nam bên cạnh, một tay ra ký hiệu chào hỏi.

Bộ váy đỏ xẻ tà mà đêm nay tôi đang mặc, có vẻ rực rỡ lắm đây. Hẳn là thế, ánh đèn trên khinh khí cầu nơi chúng tôi ngự trị đang rọi thẳng xuống, chiếu sáng những thứ nên được chiếu sáng.

Tôi nhìn chằm chằm vào tên chồng sắp cưới, có thể cảm nhận được, trong đáy mắt anh ta đang tràn ngập hình ảnh của tôi nổi bật trên nền trời sáng đầy sao, đẹp đầy mây.

“Anh đoán đúng rồi, là tôi đây.” - Tôi mở miệng, cười đắc thắng. Mong rằng gió mát sẽ mang lời nói của tôi đến với hai con cẩu nằm khóc ở dưới kia. Không mang đi cũng chẳng sao, nhìn khẩu hình miệng của tôi, cũng đủ để một người giỏi suy đoán như anh ta nghe ra được.

Vậy thì anh có nghe ra không, giữa du thuyền và khinh khí cầu, cái nào nặng hơn, cái nào lãng mạn hơn?

END SS1.

Bình Luận (0)
Comment