Tranh Bá Thiên Hạ

Chương 1103

Lúc tin tức từ bên kia Giang Nam truyền tới, Phương Giải không nhịn được biến sắc. Đại Tự Tại lại có lá gan tới tìm Dương Kiên, chuyện này đã vượt khỏi sự khống chế của Hắc Kỳ Quân. Mà dường như chuyện này đang phát triển theo hướng không tốt. Bởi vì Dương Kiên có tu vị kinh người, hơn nữa dưới trướng của ông ta không thiếu cao thủ. Cho nên Kiêu Kỵ Giáo không thể tới quá gần, chỉ điều tra được Đại Tự Tại tiến vào Tiểu Thắng Sơn.

Ngô Nhất Đạo đã quay về, xem chừng hai ngày nữa là trở lại núi Chu Tước.

Phương Giải nhíu chặt lông mày, ngồi xuống suy nghĩ một lúc lâu cuối cùng nghĩ tới điều gì đó, hắn nhìn thoáng qua Hạng Thanh Ngưu:

- Dường như ta hiểu được vì sao Đại Tự Tại lại tới tìm ngươi rồi.

Hạng Thanh Ngưu cũng đã đọc tin mà Kiêu Kỵ Giáo gửi tới, sắc mặt ngưng trọng:

- Ta cũng đoán được một ít…

Y bỏ tờ giấy xuống, nhìn Phương Giải, nói:

- Trận chiến đó, Đại Tự Tại rõ ràng áp chế tu vị của mình. Ta có thể cảm giác được y yếu hơn lúc đánh với ta ở Đại Luân Tự. Ta vốn tưởng rằng y trọng thương chưa khỏi nên mới như vậy. Hiện tại xem ra là y cố ý.

Phương Giải gật đầu:

- Sau trận chiến ấy, y từ An Huyện chạy thẳng tới thành Thanh Phong, tìm một chỗ yên lặng để lột da. Sau đó vượt qua sông Lạc Thủy, lúc qua sông giết một ông lão đưa đồ, sau đó tới Tô Bắc Đạo giết Giang Sơn của Mặc Bút Các, lại lột da lần nữa. Sau khi tiến vào Hoài Nam Đạo, ở Hoài Nam Đạo không tìm thấy người đại tu hành, y liền chiến đấu với các cao thủ Cửu Phẩm, đều lưỡng bại câu thương sau đó lại lột da…

Hạng Thanh Ngưu nói:

- Thoát thai hoán cốt?

Phương Giải lắc đầu:

- Chưa đoán được vì sao y làm như vậy, nhưng có thể khẳng định rằng mỗi lần lột da chỉ sợ tu vị của y đều tăng lên. Y tới Hoàng Dương Đạo tìm ngươi và ta, mục đích không đơn giản là vì muốn giết ta và ngươi, mà là áp chế tu vị để ngang bằng với ta và ngươi. Y cố ý khiến cho mình trọng thương. Đương nhiên, nếu như có thể giết được ta và ngươi, y sẽ không lưu thủ. Giang Sơn của Mặc Bút Các đã chết, các võ giả Cửu Phẩm của Hoài Nam Đạo đã chết. Ta và ngươi không chết không phải vì y nhân từ, mà là y không giết được.

Hạng Thanh Ngưu ừ một tiếng:

- Nhất định là Đại Tự Tại đã nghĩ ra biện pháp gì đó tăng tiến tu vị, rồi dựa vào phương pháp ghê tởm này thoát thai. Ta nghĩ…y tới Tiểu Thắng Sơn tìm Dương Kiên, mấy lần lột da kia chính vì chuẩn bị gặp Dương Kiên?

Phương Giải trầm tư một lúc rồi nói:

- Không phải là không có khả năng. Chắc là y biết tu vị của Dương Kiên rất cao, y không nắm chắc chiến thắng Dương Kiên, cho nên mới dùng biện pháp như vậy đề cao tu vị. Nếu Dương Kiên động thủ, ít nhất y có thể chạy thoát.

- Ta nghĩ…

Hạng Thanh Ngưu liếc nhìn Phương Giải:

- Đại Tự Tại chạy tới tìm Dương Kiên làm cái gì? Lúc trước Đại Tùy không cho phép người của Phật tông tiến vào lãnh thổ chính là quy củ mà Dương Kiên đặt ra. Đại Tự Tại là Đại Thiên Tôn của Phật tông, vậy mà dám đi gặp Dương Kiên?

Phương Giải thở dài:

- Cuối cùng không thoát khỏi hai chữ ‘Dã tâm’.

Hắn nghĩ một lúc rồi nói:

- Lúc Đại Luân Minh Vương mới đi theo Tang Loạn tranh giành thiên hạ, thiên hạ đại loạn, về sau Đại Luân Minh Vương tính kế Tang Loạn, nâng đỡ gia tộc Khoát Khắc Đài Mông thay thế Tang Loạn làm lãnh tụ thảo nguyên. Từ đó trở đi đại thảo nguyên chính giáo hợp nhất, địa vị của Phật tông liền củng cố.

- Đại Tự Tại là một kẻ có dã tâm lớn, bằng không làm sao y dám tính kế với Đại Luân Minh Vương? Lần này y tới gặp Dương Kiên, chỉ sợ là muốn học Đại Luân Minh Vương.

- Với tu vị của y, cho dù ở lại trên đại thảo nguyên, tuy gia tộc Khoát Khắc Đài Mông chiếm thượng phong, nhưng trong khoảng thời gian ngắn khó mà tiêu diệt được hết Phật tông. Tới cuối cùng Mông Ca cũng chưa chắc công phá được Đại Luân Tự. Bởi vậy có thể thấy lúc trước chúng ta phỏng đoán bên cạnh Mông Ca có đại cao thủ bức Đại Tự Tại rời đi là không quá chính xác…

Hạng Thanh Ngưu nghĩ một lúc rồi nói:

- Chắc là Đại Tự Tại cảm thấy, hiện tại Phật tông đã không còn cơ hội đông sơn tái khởi ở đại thảo nguyên nữa rồi. Gia tộc Khoát Khắc Đài Mông quyết tâm diệt Phật như vậy, Phật tông muốn trở lại vị trí như lúc trước là không có khả năng. Mà giờ Trung Nguyên đang loạn lạc, giống hệt với lúc Đại Luân Minh Vương phụ tá Tang Loạn.

Phương Giải gật đầu:

- Đại Tự Tại muốn trở thành Đại Luân Minh Vương thứ hai.

- Nhưng Dương Kiên có phải là Tang Loạn không?

Hạng Thanh Ngưu nói:

- Mọi người đều biết Dương Kiên chán ghét Phật tông. Đại Tự Tại tới đó, liệu có phải là tự tay tát vào mặt mình?

Phương Giải cười khổ:

- Trên đời này làm gì có chuyện gì là tuyệt đối? Thiên Hữu Hoàng Đế Dương Dịch chán ghét Mông Nguyên không thua gì chán ghét Phật tông, nhưng cuối cùng chẳng phải liên thủ với Mông Nguyên giết Lý Viễn Sơn đó sao? Lý Viễn Sơn trấn thủ Tây Bắc nhiều năm, còn phải không dẫn dắt Mông Nguyên nhập quan tàn sát dân chúng đó sao? Lúc trước Dương Kiên không cho Phật tông tiến vào, là vì ông ta biết một khi Phật tông có thành tựu ở Đại Tùy, ông ta muốn khống chế cũng khó khăn. Gia tộc Khoát Khắc Đài Mông chính là một ví dụ.

- Hiện tại không giống lúc trước…

Phương Giải nói:

- Lúc trước Dương Kiên dành chính quyền thuận lợi như vậy, là vì có thư viện Thông Cổ chống đỡ đằng sau, còn có Vạn Kiếm Đường của Vạn Tinh Thần. Có hai thế lực này làm hậu thuẫn, đừng nói là Dương Kiên, đổi thành người khác cũng chiếm được thiên hạ này. Hiện tại thì sao? Dù tu vị của Dương Kiên cao cường, nhưng có ai ủng hộ ông ta? Lúc trước ông ta khởi binh lập Tùy, tiền triều Đại Trịnh đã cực kỳ thối nát, dân chúng cũng hướng về Dương Kiên. Nhưng hiện tại, dân chúng căn bản không biết nên ủng hộ ai.

- Ta không biết Đại Tự Tại thu được bao nhiêu tín đồ ở Tây Bắc, nhưng ở Hoàng Dương Đạo, dưới mí mắt của chúng ta mà y còn có thể âm thầm truyền giáo, vậy thì càng không nói tới Tây Bắc. Không thể không nói rằng, Phật tông rất biết mê hoặc lòng người. Hiện tại Dương Kiên không chỉ cần nhiều cao thủ của Phật tông, mà còn cần có người giúp ông ta làm việc thuận lợi. Đại Tự Tại tới tìm Dương Kiên, là vì y đã nhìn thấu điều này.

- Giờ chúng ta làm gì?

Hạng Thanh Ngưu hỏi.

- Đánh Tô Bắc Đạo.

Phương Giải trầm tư một lúc rồi nói:

- Lúc trước Tán Kim Hầu dẫn người tiến vào Tô Bắc Đạo, mấy thế gia của Tô Bắc Đạo lập tức bố trí trọng binh ở bờ sông Lạc Thủy. Bọn họ sợ ta nhân cơ hội này tấn công Tô Bắc. Nếu bọn họ sợ ta đánh, ta đây liền đánh. Nếu Đại Tự Tại liên thủ với Dương Kiên, La Đồ xong đời rồi. Sau khi chiến thắng, Dương Kiên sẽ hướng vào Tây Nam chúng ta. Các đạo Tây Nam mới yên ổn, ta không chấp nhận có kẻ khác phá hư. Cho nên, chiến trường phải diễn ra ở bên ngoài Tây Nam. Mà Tô Bắc Đạo là sự lựa chọn tốt nhất, bởi vì nó nằm ở giữa ta và Dương Kiên.

Hạng Thanh Ngưu lắc đầu:

- Ta không hiểu chuyện quân vũ, nhưng ta hiểu chuyện giang hồ. Nếu Dương Kiên thực sự chứa chấp Đại Tự Tại, vậy thì Đạo tôn ta sẽ đứng dậy kêu gọi một nhóm người!
Bình Luận (0)
Comment