Trên Gấm Thiêm Hương

Chương 25

Lục Nguyên một thân y phục màu đồng, khí chất cương nghị, mày rậm bằng phẳng đang nhướn lên, trừng mắt nhìn Lục Cẩm Dương.

Khi Lục Nguyên còn trẻ cũng được xem là người có khí phách, bất quá năm tháng đã làm hao mòn không ít, nhiều năm ngồi mát ăn bát vàng, Lục Nguyên đã phát tướng, người cũng có vẻ già nua.

"Hảo hảo hảo, ngươi còn biết đường quay lại."

Sau khi Lục Cẩm Dương thành thân, liền không đặt chân tới Lục gia nửa bước.

Lúc này, là lần đầu tiên.

Lục Nguyên đau đớn nói, "như thế nào ta có thể nuôi dưỡng một nữ nhi bất hiếu như ngươi."

"Thanh danh của ngươi chưa đủ tồi sao? Ngươi không trở về Lục gia còn chưa tính, lại chạy tới Hà gia, ngươi muốn nói cho mọi người biết Lục gia ngược đãi, ủy khuất ngươi có phải hay không."

"Ngươi đúng là khiến cho Lục gia ta mất hết mặt mũi."

"Đúng vậy, nếu có thể ta cũng không muốn cùng Lục gia có quan hệ." Lục Cẩm Dương mím môi.

"Phụ thân tức giận bởi vì ta là nữ nhi của người, chính xác hơn là ta làm mất mặt mũi của người."

"Bất quá ta không được chọn phụ thân."

Tâm trạng Lục Cẩm Dương ảm đạm, đời trước, Lục Nguyên đối nàng không quan tâm, một nhà ngoại tổ mẫu kêu oan mà chết hắn chỉ khoanh tay đứng nhìn, hắn biết rất rõ nàng cùng Tiêu Diễn không có nửa phần quan hệ, lại trơ mắt nhìn Lục Uyển Nhi oan uổng nàng, trơ mắt nhìn Cố Du Hiên phế đi vị trí chính thê của nàng, xoay người đem Lục Uyển Nhi đặt vào vị trí đó.

A.

Thật sự là phụ thân tốt, nếu có thể chọn, nàng tình nguyện không có phụ thân.

"Đã lâu chưa thấy ngoại tổ mẫu , nên nhân dịp này đến thăm, coi như là thay nương báo hiếu."

"Ngươi. . ." Lục Nguyên nổi giận, đứng lên.

Mắt xếch Hứa thị xoay chuyển, âm thầm trao đổi ánh mắt với Lục Uyển Nhi.

Nàng hiểu tính tình của Lục Nguyên, phải ngăn hắn lại, một khi hắn đã tức giận thì nàng cũng không chịu được.

Dìu Lục Nguyên quay về chỗ ngồi, liền nói, "Lão gia."

"Cẩm Dương đã lâu mới quay lại, ta và phụ thân đều rất nhớ ngươi!"

Hứa thị nhiệt tình tiến lên nghênh tiếp, "Vốn tưởng rằng ngươi và Uyển nhi cùng nhau trở về nên ta rất cao hứng"

"Từ nhỏ tình cảm của các ngươi rất tốt, thời điểm ngươi rời đi không lâu, Uyển Nhi liền gầy yếu, hiện giờ tốt lắm, các ngươi có thể cùng nhau ở một chỗ mỗi ngày, thật sự là phúc khí ông trời mang lại."

"Lão gia, việc lần này chắc do Cẩm Dương khinh suất, không phải nàng đã trở lại rồi sao? Người cũng đừng nên tức giận."

Lần đầu Lục Cẩm Dương nghe được tỷ muội gả cho một người lại có phúc khí.

Lục Uyển Nhi liền chân thành nói, "Đúng vậy muội muội, ngoại tổ mẫu có khỏe không? Uyển Nhi không thể đi thăm ngoại tổ mẫu, nên cảm thấy rất áy náy!"

Lục Uyển Nhi cười xán lạn, nhưng trong lòng khó chịu tới cực điểm, nàng mất nhiều tâm tư, mới châm ngòi được mối quan hệ giữa Lục Cẩm Dương và Hà gia, lại tốn rất nhiều thời gian, mới khiến cho Tần thị đối Lục Cẩm Dương có khúc mắc.

Đúng như nàng nghĩ.

Từ lúc Lục Cẩm Dương gả cho Cố Du Hiên, chưa từng quay về Hà gia một lần nào.

Nàng muốn để Lục Cẩm Dương quay về Lục gia, có nàng ta ở đây, chính mình sẽ không bị Lục Nguyên trách phạt, không nghĩ lại cấp cơ hội để Lục Cẩm Dương quay về Hà gia, nối lại tình xưa, chính nàng lại không đi được.

"Đó là ngoại tổ mẫu của ta, ngoại tổ của ngươi ở thành nam Hứa gia."

Lục Cẩm Dương đem tay Lục Uyển Nhi gạt qua một bên, ngẩng đầu nhìn Lục Nguyên, "Ta trở về không phải để cùng người cãi nhau, chỉ để hoàn thành việc ta cần làm!"

"Phụ thân yên tâm, hiện tại ta đã gả cho Cố Du Hiên, mất mặt cũng chỉ có Cố gia."

Lục Cẩm Dương gằn từng tiếng nói rõ ràng, "Lục gia mặc dù tốt, nhưng cùng ta không có quan hệ."

Nhân sinh nếu như diễn ( Đời người giống như một vở kịch).

Điểm này Lục Uyển Nhi cùng Hứa thị làm rất tốt, mẹ con hai người không lúc nào mà không diễn.

Loại giúp đỡ như thế này nàng gặp nhiều rồi.

Không nghĩ cũng đoán được, Hứa thị cùng Lục Uyển Nhi sau lưng đã tốn rất nhiều tâm tư để châm ngòi mối quan hệ giữa Lục Nguyên và Hà gia.

"Muội muội, ngươi. . . . . ." Ánh mắt Lục Uyển Nhi mở to, kinh ngạc nhìn Lục Cẩm Dương, giống như sắp khóc.

"Mẫu thân, có phải Uyển nhi nói sai, khiến cho muội muội mất hứng ."

"Trước kia muội muội vẫn đang bình thường? Tại sao từ lúc trở về Hà gia lại thay đổi như vậy?"

Lục Uyển Nhi không nhẹ không nặng nói.

Nhiều năm qua, Hà gia vẫn rất cường thế, Lục Nguyên đã sớm không vừa lòng, hiện giờ được Lục Uyển Nhi ám chỉ, cảm thấy Lục Cẩm Dương biến thành hôm nay, tất cả đều do một tay Hà gia tạo ra.

"Chẳng lẽ không ai dạy ngươi phép tắc sao? Mẫu thân đang nói chuyện với ngươi, mà ngươi lại có thái độ như vậy?"

"Còn có tỷ tỷ thay ngươi cầu tình. . ."

Lục Uyển Nhi khóc lóc kể lể, Lục Nguyên đã muốn tiến lên phía trước trách móc nặng nề Lục Cẩm Dương.

Lục Cẩm Dương tự giễu cười cười, " Chỉ có ngoại tổ mẫu mới có thể dạy ta, phụ thân người không có tư cách."

Lục Nguyên không cho phép Lục Cẩm Dương tiếp xúc quá nhiều với Hà gia, mà bây giờ lại nói Hà thị dạy nàng quy củ.

"Dám nói lời đại nghịch bất đạo như vậy, Lục Nguyên ta vẫn còn ở đây, ngươi nguyền rủa ta chết rồi sao?" Lục Nguyên đứng lên, sải bước đến trước mặt Lục Cẩm Dương.

Lớn tiếng quát Hứa thị, "Không cho phép ngươi tiếp tục cầu tình, muốn sử dụng lòng tốt cũng phải biết lựa người."

"Hôm nay phụ thân nhất định sẽ dạy dỗ ngươi thật tốt."

"Người dạy như thế nào?" Lục Cẩm Dương không nhượng bộ, nhìn thẳng hai mắt Lục Nguyên.

"Phụ thân? Ta chưa bao giờ biết Lục Cẩm Dương ta còn có phụ thân?"

"Sau khi nương qua đời, không có một ai dạy dỗ ta."

Lục Cẩm Dương luôn cố gắng chịu đựng. . . Nhưng có một số việc, không phải ẩn nhẫn thì mọi chuyện có thể qua!

Bốn mắt nhìn nhau, một bên sóng trào mãnh liệt, một bên lại tĩnh lặng như nước.

Bộ dạng Lục Cẩm Dương bình tĩnh càng khiến cho Lục Nguyên tức giận.

"Ba."

Lục Nguyên vung tay, để lại năm dấu ấn trên mặt Lục Cẩm Dương.

"Nghịch nữ."

Khóe mắt Lục Cẩm Dương nóng lên, trong đầu không ngừng quay, thế nhưng Lục Cẩm Dương vẫn không muốn khuất phục, theo bản năng nắm chặt hai tay, khiến cho mình thanh tỉnh, từ đầu đến cuối Lục Cẩm Dương đều cười nhạt, nhìn Lục Nguyên bởi vì tức giận mà thân mình run nhè nhẹ.

Không biết phân biệt tốt xấu, vì nữ nhi của người khác mà trách cứ nữ nhi thân sinh của mình.

Thậm chí không tiếc vung tay.

Hứa thị là vợ kế của Lục Nguyên, Lục Uyển Nhi họ Lí, nguyên danh Lí Uyển Nhi, lúc sau theo Hứa thị đến mới đổi lại họ để vào gia phả của Lục gia!

Lục Uyển Nhi không phải là đứa nhỏ của Lục gia.

Đây là phụ thân của nàng sao? Là người đáng giá để nương đánh đổi tính mạng của mình?

"Phụ thân." Lục Cẩm Dương cao ngạo ngẩng đầu, đưa hai mắt nhìn Lục Nguyên, chịu đựng thân mình đang không được khỏe, "Người nói xong chưa?"

Nàng cố gắng tự nói với mình phải nhẫn nại, phải nhẫn nại. . .


"Nếu nói xong, Cẩm Dương xin phép làm một vài việc."

"Người nói làm người phải tuân thủ quy củ, tốt lắm, chúng ta cùng nhau nói về vấn đề này ."
Bình Luận (0)
Comment