Trên Trời Rớt Xuống Ba Báu Vật Hai Bảo Bảo Và Một Lão Công

Chương 215



“Lão nhị, ngồi đi”
Nhìn thấy Tân Mộ Diệp vẫn còn đứng thẫn thờ như khúc gỗ, ông Tân hẳng giọng chỉ vào ghế sô pha đối diện: “Mộ Ngôn nói hôm nay có chuyện quan trọng cần thông báo.

Nói xong, ông lão liếc nhìn đồng hồ và nói: “Bây giờ nhà chúng ta có phải vẫn còn thiếu Nam Phong và Thiên Văn không?”
“Thiên Văn đã ra nước ngoài.”
Lời ông cụ vừa dứt, Tân Mộ Diệp cũng nhẹ giọng nói: “Nghe nói ở nước ngoài có triển lãm, nửa đêm hôm qua cô ấy đã lên máy bay đi rồi.”
Trong mắt người đàn ông lóe lên một tia yêu chiều: “Cô ấy vẫn luôn như thế, hấp ta hấp tấp.”
Sau khi nói về Diệp Thiên Văn, anh ta dường như nghĩ đến điều gì đó và nhìn Tô Ánh Nguyệt” “Cô đã từng gặp Thiên Văn rồi nhỉ?”

Tô Ánh Nguyệt gật đầu: “Ừm”
“Con nhóc đó đầu óc có hơi không bình thường, cô ấy nói chuyện gì hay làm chuyện gì cũng đều kỳ lạ như thế, cô đừng để trong lòng”
Tân Mộ Diệp nói những lời này, cũng không che giấu nỗi sự yêu chiều trong giọng nói của anh ta.

Tô Ánh Nguyệt hơi híp mắt lại: “Chuyện anh hai nói bảo tôi không cần để ý, là chuyện gì?”
“Là chuyện cô ta ở trước mặt tôi nhấn mạnh cô ta có mối quan hệ thanh mai trúc mã rất tốt với chồng tôi, hay là cô ta nguyền rủa tôi bị người ta chuốc say xảy ra chuyện ngoài ý muốn khi tôi đang đi liên hoan?”
Lời nói của người phụ nữ này, khiến bầu không khí của cả phòng khách đột nhiên lạnh xuống.

Tân Kiến An nhướng mi liếc nhìn ông Tân, trong mắt của hai bố con đều ẩn chứa một cảm xúc phức tạp.

Tân Mộ Diệp cũng khẽ nhíu mày.

Một lúc sau, anh ta mỉm cười: “Nếu Thiên Văn đã làm những gì mà cô nói, thế thì tôi thay cô ấy xin lỗi cô.”
“Là tôi không dạy dỗ nó thật tốt.”
Tân Mộ Ngôn nhàn nhạt nằm lấy vai Tô Ánh Nguyệt, lạnh giọng nói: “Vậy thì sau này anh hai phải giáo dục Thiên Văn thật tốt mới được: “Tôi sẽ làm.”
Tân Mộ Diệp nghiêm túc nhìn Tô Ánh Nguyệt: “Thiên Văn còn làm chuyện gì khiến em dâu thấy khó chịu không?”
Tô Ánh Nguyệt lắc đầu.


Số lần cô ấy gặp và nói chuyện với Diệp Thiên Văn có thể nói là đếm trên đầu ngón tay, mặc dù cô không thích người phụ nữ đó, nhưng cô ta quả thật cũng chẳng làm điều gì khác ngoài những chuyện này.

“Thế thì tốt”
“Tân Mộ Diệp nheo mắt lại.

Có vẻ như cô ấy thực sự không nhớ gì về chuyện năm năm trước.

Mấy người tán gẫu một hồi, Tân Nam Phong cũng trở về.

Hiển nhiên cả đêm qua anh ta không ngủ, sắc mặt phờ phạc vô cùng.

Tân Kiến An lạnh lùng nhìn anh ta: “Cả đêm hôm qua không về nhà, sao lại thành ra bộ dạng này?”
“Con đã làm gì thế hả?”
“Con đã đưa ra một quyết định.”
Tân Nam Phong hít sâu một hơi, đứng trước mặt nhiều người trong gia đình, trầm giọng tuyên bố: “Con dự định vài ngày nữa sẽ kết hôn”
Những lời này, giống như một tiếng sấm, nổ tung cả phòng khách.


Mọi người đều có vẻ rất vui Trình Lộ vừa xuống lầu, nghe được tin tức này liền vui mừng chạy tới, ôm lấy Tân Nam Phong: “Con trai yêu của mẹ, cuối cùng con cũng nghĩ thông rồi, muốn thành gia lập thất rồi!”
“Đối phương là con gái nhà ai? Trông như thế nào, có xinh đẹp không?”
“Sao hôm nay không dẫn ra đây cho mọi người cùng gặp thử?”
Sau đó, cô ta còn đắc thẳng liếc nhìn Tô Ánh Nguyệt: “Nhưng tuyệt đối đừng là cái loại đàn bà lăn lộn trong ngành giải trí!”
Lời nói của cô ta khiến sắc mặt Tân Nam Phong hơi thay đổi.

Người đàn ông kéo Trình Lộ sang một bên, hít một hơi thật sâu: “Con muốn nói là, con muốn lấy Lạc Hân”
Sắc mặt Trình Lộ lập tức trở nên khó coil Cho dù cô ta trước giờ không quan tâm tới làng giải trí, nhưng cô ta cũng biết người phụ nữ tên Lạc Hân này!
Thích quyến rũ người khác, thích vướng vào mấy vụ tai tiếng scandal với người khác, hơn nữa còn đóng nhiều cảnh hở hang!
Cô ta cắn môi nhìn chằm chằm Tân Nam Phong: “Con điên rồi sao?”
Là mẹ của Tân Nam Phong, vừa nãy cô còn cười nhạo Tô Ánh Nguyệt lăn lộn ở trong làng giải trí chi bằng về nhà dạy dỗ con mình thì hơn!
Kết quả bây giờ anh ta lại tự vả vào mặt mẹ mình một cách khùng điên như thế đấy!.


Bình Luận (0)
Comment