Tri Huyện Giả Mạo ( Dịch Full )

Chương 176 - Chương 176: Sóng Ngầm Đồ Gia.

Chương 176: Sóng ngầm Đồ gia. Chương 176: Sóng ngầm Đồ gia.

Thê tử mình hết mực chiều chuộng, không những quyến rũ đệ đệ mình, lại còn lang chạ với nô phó, hơn nữa làm việc đó một cách trắng trợ, ai ai cũng biết, chỉ có mình là bị bưng tai bịt mắt. Đồ bang chủ loạng choạng tay giơ ra rồi, lại không biết chỉ vào ai chửi bới.

Thổ Oa càng nói càng hăng:” Nhị gia biết phu nhân tới tiểu viện tử để làm gì, cho nên mỗi lần phu nhân nói là tới thăm Nhị gia, Nhị gia kiếm cớ đi ra ngoài. Hơn nữa mỗi khi lão gia không có nhà, Nhị gia cũng ra ngoài, khi đó phu nhân cũng dẫn tiểu nhân tới tiểu viện tử vụng trộm ngay trên giường ngủ của Nhị gia.”

Ngón tay run run của Đồ bang chủ rốt cuộc chỉ đệ đệ, đau lòng còn lớn hơn cả tức giận, dù sao phu nhân là do ông ta bỏ tiền cưới về mà thôi, ngoài ham vẻ đẹp và thân thể trẻ trung của nàng ra thì tình cảm chẳng có gì sâu đậm, còn đứa đệ đệ này lại là tâm huyết, là kỳ vọng của ông ta, là tâm nguyện của cha mẹ:” Giỏi lắm, vậy là ngươi không chỉ một lần ra ngoài, mà thường xuyên ra ngoài, ngươi đi đâu?”

Đồ Nhị tái mặt từ lâu, không ngờ lửa cháy lan tới mình, lắp ba lắp bắp:” Đệ đệ, xem sách mệt, ra ngoài tản bộ.”

“ Rắm thối.” Đồ bang chủ vung tay tát một phát như trời giáng làm mặt Đồ Nhị lệch sang một bên:” Ngươi coi ta là thằng ngốc à? Bọn chúng dùng chỗ ngươi làm nơi vụng trộm, ngủ trên giường của ngươi, chứng tỏ ngươi ra ngoài rất lâu. Nói, đi đâu?”

“ Đệ, đệ đi chơi.”

“ Chơi đâu? Với ai?”

“ Thanh lâu ... Với bằng hữu, nói ra đại ca không biết.”

“ Giỏi lắm, ngươi kết giao với toàn đám bạn xấu nên thành ra thế này đây, nói từng đứa ra, ta tìm chúng tính sổ.”

Lãnh Nghệ bất ngờ nói vào:” Nhị gia cả ngày ở trong tiểu viện tử học tập, sao biết lúc nào Đồ bang chủ không có mặt, lúc nào thì về?”

Đồ bang chủ là người hết sức tinh minh, nghe Lãnh Nghệ nhắc nhỏ một câu liền sực tỉnh, quát:” Đúng, ai nói cho ngươi, ai là nằm vùng của ngươi?”

Đồ Nhị cúi đầu không nói.

Đồ bang chủ giận dữ vô cùng, thực ra chuyện đơn giản, đây nhất định là người bên cạnh ông ta, nếu không làm sao biết được hành tung, thoáng nghi là biết:” Là Trung thúc phải không?”

Đồ Nhị vẫn không đáp.

“ Giỏi! Giỏi lắm! Ta thong thả tính sổ với các ngươi sau.” Đồ bang chủ không thẹn là một tay kiêu hùng, gặp chuyện như vậy mà ông ta cũng nuốt trôi được, lần nữa quay sang Thổ Oa thì mặt không khác thường ngày xử lý công việc trong bang là bao:” Nói, ai bảo ngươi mưu hại phu nhân?”

Thổ Oa trút hết ra một phen, dũng khí ít ỏi cũng đã trôi đi rồi rồi, giờ như đống bùn nhão nằm trên sàn:” Không, không ai cả, tiểu nhân, là tự tiểu nhân ... Phu nhân cứ quấn lấy tiểu nhân, tiểu nhân thấy phiền, cho nên ...”

Lãnh Nghệ cười nhạt:” Không thể nào, bằng loại ngu xuẩn đã vụng trộm với chủ nhân còn đưa quần áo nhờ người khác giặt thì làm sao nghĩ ra cách giết người kín kẽ như thế? Nhất định có kẻ bày kế cho ngươi.”

Đồ bang chủ bóp cổ Thổ Oa nâng lên, tay từ từ siết lại, Thổ Oa thở không được, hai chân lủng lẳng đã co giật, hai tay cào cấu, mắt lồi ra:” Nói!”

“ Hà ... Hà ... Hà ...” Thổ Oa nói không được, miệng chỉ khò khè được mấy chữ:

“ Hà phó bang chủ?” Đồ bang chủ thất kinh, thấy Thổ Oa gật đầu thì buông ngay hắn ra:” Vì sao hắn muốn ngươi giết phu nhân?”

Thổ Oa rơi xuống đất, thở như cá mắc cạn, ho khù khụ:” Tiểu, tiểu nhân không biết .... Hắn, hắn bảo tiểu nhân dụ dỗ phu nhân lên giường ... Rồi lại dạy tiểu nhân giết người ... Còn nói chỗ giấu vàng của Nhị gia, nói cho tiểu nhân hết ... Tiểu nhân nhất thời tham tiền ... Tiền còn ở dưới giường của tiểu nhân ...”

Lãnh Nghệ a một tiếng:” Nếu ta đoán không sai, nữ tử thanh lâu hẹn ước với Đồ nhị gia cũng là do vị phó bang chủ này giới thiệu rồi.”

Đồ bang chủ quay lại nhìn đệ đệ, Đồ Nhị gật đầu.

Chuyện càng lúc càng thú vị, Lãnh Nghệ có chút hưng phấn, không phải vì y vui mừng trên đau khổ của người khác, mà cái tính thích khám phá giải đáp bí ẩn phát tác mà thôi, bây giờ mọi thứ như củ hành càng bóc càng thêm lớp mới, sao không kích động:” Té ra tất cả là do Hà phó bang chủ giở trò, hắn bày kế cho Thổ Oa giết Đồ phu nhân, an bài thanh lâu nữ tử hẹn ước với Đồ nhị gia. Nói không chừng còn dùng thuốc tả làm Lưu bà đau bụng. Đồ bang chủ, nếu thế vị Trung thúc mà ngươi nghi ngờ kia cũng chính là người của Hà phó bang chủ đấy.”

Đồ bang chủ không trả lời y, mặt tối đen lệnh phó tòng:” Gọi Hà Hiền tới đây cho ta.”

Phó tòng vâng lời rời đi.

Đồ bang chủ mặt lạnh tanh đi tới bên xác thê tử, nhìn chằm chằm vào gương mặt xinh đẹp trắng bệch kia, rốt cuộc cơn giận dồn nén suốt một buổi tối của ông ta đã bùng phát một cách vô cùng dữ dội tàn nhẫn. Nằm đấm tung ra, cả khuôn mặt tức thì lõm vào.

Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!

Liên tục chuỗi trọng quyền dữ dội như sấm nổ chớp giật, giáng xuống, chẳng mấy chốc thân thể đẹp đẽ đã thành thứ không ai muốn nhìn.

Trong phòng không ai dám nói gì, hai nha hoàn sợ hãi ôm nhau khóc, đám nam phó cũng quay đầu đi nơi khác, kiềm nén cảm giác nôn nao trong bụng.

Cái giường không chịu nổi áp lực đã sập xuống, thi thể nằm lăn lóc ở đó, Đồ bang chủ còn chưa hả giận bồi thêm một cú đá, thi thể bay rầm vào tường. Đồ tang lễ bị ông ta giật phăng, rơi đổ vương vãi.

Lãnh Nghệ thầm thất kinh, vũ lực người này rất kinh hồn, nếu giao thủ tay không mặt đối mặt, y hẳn chỉ có thể dựa vào sức bền của tuổi trẻ đợi ông ta suy kiệt mới có thể tấn công. Có thắng cũng phải trên trăm hiệp, nhưng làm gì có cơ hội đánh lâu như vậy, bên cạnh ông ta lúc nào cũng có một đám hộ vệ lợi hại.

Đồ bang chủ trút giận xong, quát:” Dừng tổ chức tang sự, đi cáo lỗi với khách, bảo hòa thượng đạo sĩ đi cả đi! Còn con tiện nhân này, vứt ra loạn táng cương nuôi chó.”

“ Khoan!” Lãnh Nghệ ngăn phó tòng, đi tới bên Đồ bang chủ:” Chuyện xấu trong nhà không nên để truyền ra ngoài, mất mặt đâu phải chỉ bang chủ, mà là cả thuyền bang.”

Đồ bang chủ giận quá mất khôn, ông ta không sợ mất mặt cũng không muốn giữ thể diện cho ả tiện nhân, nhưng thể diện thuyền bang cần giữ. Nghe vậy Đồ bang chủ tỉnh táo hơn đôi chút, bảo phó tòng tiếp tục tang sự, nhìn Lãnh Nghệ cảm kích rồi gằn giọng nói:” Kẻ nào dám đem chuyện hôm nay nói ra ngoài, ta nhận ra hắn, nhưng đao của ta thì không đâu.”

Đám phó tòng vâng dạ, nhìn cái thi thể kia, còn ai dám ba hoa nữa, nhưng chuyện không nên thấy đã thấy, điều không nên nghe đã nghe, không ai không nơm nớp lo sợ.

(*) Hôm nay dừng ở đây nhé.

Bình Luận (0)
Comment