Vừa thấy Lãnh Nghệ đi tới, phụ nhân chỉ mặt y kêu lên:” Ái dà, đại quan nhân của chúng ta về rồi.”
Nam tử trung niên không cao, da ngăm đen nhưng trông rắn chắc khỏe khoắn đi ngay ra vỗ hai vay Lãnh Nghệ, giọng hào sảng:” Muội phu, khỏe không?”
Lãnh Trường Bi vốn đang vui vẻ thì bị hành vi của đôi phu thê này làm cho hơi cau mày, cháu ông đường đường mệnh quan triều đình, phu thê nhà này sao có thể tùy tiện, chỉ là ngại thể diện thông gia mà không nói.
Đúng như dự đoán là đại ca Trác Đại Hữu và tẩu tử Tiêu thị của Trác Xảo Nương, Lãnh Nghệ không để ý lắm hành vi xuồng xã của họ, tuy lúc này chỉ muốn nằm xuống giường nghỉ ngơi vẫn cố lấy tinh thần, tỏ ra vui vẻ chắp tay:” Nội huynh, tẩu tử, đi đường vất vả rồi.”
“ Vất vả gì chứ, đệ mới là vất vả. Mới được một năm thôi mà đệ vừa thăng quan lại vừa kinh doanh lớn như thế. Muội muội ta xem ra gả đúng người rồi, sau này nó chỉ đợi hưởng phúc thôi.” Trác Đại Hữu có vẻ là người thẳng tính nói năng không cố kỵ nhiều:
Tiêu thị còn vờ che miệng cười, giọng thì cao vút muốn chọc thủng cả nóc nhà:” Nói phải lắm, không chỉ muội muội gả cho kim quy tế mà cả chúng ta cũng được hưởng bóng mát rồi, ha ha ha.”
Trác Đại Hữu nóng ruột nói:” Đúng đúng, muội phu, cần ta quản lý giúp chuyện làm ăn nào? Bọn ta sẽ tận lực.”
“ Chắc huynh cũng nói chuyện với Xảo Nương rồi, mấy cửa hiệu đó, huynh muốn quản lý cái cào?” Lãnh Nghệ rất thoải mái ở chuyện này, dù sao y không phải quá chú tâm vào kinh doanh:
“ Thanh lâu ... Á ...” Trác Đại Hữu vừa buột miệng thì bị Tiêu thị nhéo hông, quay đầu lại:” Nhéo ta làm gì, muội phu bảo ta chọn đấy chứ?”
Tiêu thị trừng mắt với hắn:” Thanh lâu hẳn là huynh đệ thông gia đã tiếp quản rồi, nhà ta tiếp quản tửu lâu là được, trước kia ta cũng hay mang rau cho tửu lâu, khách sạn, chuyện làm ăn đó biết ít nhiều.”
Lãnh Nghệ cười đồng ý, ấn tượng ban đầu của y về hai người khá tốt, đều là người thẳng thắn, mặc dù hơi thế lợi một chút, nhưng không hề gì, có toan tính mới có thể quản chuyện kinh doanh, chứ gia gia và đệ đệ của y lại không hợp.
Mọi người ngồi trò chuyện lúc rồi tới giờ cơm, tất cả ngồi quây quần quanh bàn lớn. Tiêu thị nhìn nha hoàn bà mụ bê thức ăn lên bàn, cảm khái:” Ái da muội phu, khí phái thật đấy, riêng phó tòng đã nhiều thế rồi.”
Lãnh Nghệ giải thích:” Đều do triều đình phân phối, không phải đệ mua.”
“ Thế thì càng ghê gớm, cái gì cũng có triều đình phụ trách rổi, ngồi hưởng thụ là được.” Tiêu thị cười híp cả mắt:
Trác Xảo Nương vội nói:” Tẩu tử, không phải thế đâu, làm gì có chuyện hưởng thụ ạ, quan nhân rất bận rộn, có nhiều ngày cả đêm ở lại nha môn làm việc, về tới nhà mệt tới chạm giường một cái là ngủ rồi. Muội nhìn mà đau lòng.”
Lãnh Trường Bi tuy thích con cháu quây quần náo nhiệt một chút, nhưng đại ca và tẩu tử của Trác Xảo Nương quả vô phép tắc, vô ý vô tứ, không chỉ nói oang mang mà chuyện không nên nói cũng nói. Ở nông thôn chẳng ai nói gì đâu, nhưng phải biết đây là đâu chứ, cháu ông thân phận đã khác, có thể tùy tùy tiện tiện vậy sao?
Cũng may ông biết Lãnh Nghệ đã an bài cho phu thê Trác Đại Hữu một trạch viện nhỏ rồi, cố nhịn cho qua.
Quả nhiên trong lúc ăn cơm, Lãnh Nghệ có nói tới việc này, Trác Đại Hữu và Tiêu thị mừng tới phát run, cám ơn luôn mồm. Thế rồi cơm nước chưa ăn được mấy miếng, nuốt vội nuốt vàng, dứt khoát kéo Trác Xảo Nương đi sang nhà mới.
Bữa cơm ăn dở mà bỏ đi rồi, cả người già ngồi đây mà không để ý. Ông cụ giận tới đập đũa không ăn nữa, Lãnh Nghệ phải nói mãi mới nguôi.
Bên ngoài đang có mưa, trời đã vào thu, mưa không lớn nữa, tí ta tí tách. Vì khoảng cách gần, không phải gọi xem, mọi người che ô, dẫm trên con đường lát đá ướt đẫm, xuyên qua ngõ nhỏ yên tĩnh, chẳng bao lâu là tới trạch viện nhỏ nằm ở giữa ngõ.
Trạch viện này đương nhiên không thể so với nhà Lãnh Nghệ đang ở, chỉ có hai dãy nhà thôi, tiền viện và nhà chính, không có hậu trạch. Với phu thê Trác Đại Hữu cũng là quá rộng rãi rồi, đã thế đồ gia dụng còn đầy đủ nữa, họ vui mừng không thôi.
Nhân lúc Trác Đại Hữu hăm hở đi đá tường lay cột xem có chắc chắn không, Tiêu thị kéo Trác Xảo Nương vào phòng ngủ thì thầm:” Xảo Nương, muội phu quan nhân làm sao thoáng cái đã giàu lên như thế?”
Trác Xảo Nương hơi ngẩn người, nói thật nàng cũng không nói rõ được nhà mình thay đổi từ lúc nào nữa, Lãnh Nghệ nói là cùng người khác kinh doanh kiếm tiền, rồi lại có ban thưởng, cụ thể hơn nàng không rõ, thật thà đáp:” Quan nhân không nói, muội không tiện hỏi.”
“ Muội ngốc à, loại chuyện này muội là thê tử phải nắm rõ, chứ không làm sao yên tâm.”
“ Muội tin quan nhân, không cần hỏi.”
Tiêu thị tặc lưỡi lắc đầu liên tục, đổi đề tài:” Phải rồi, hai đứa thành thân gần hai năm, sao chưa thấy động tĩnh.”
Nói tới chuyện này Trác Xảo Nương đỏ mặt, không nói gì.
“ Nói đi.” Tiêu thị vừa giục vừa dọa:” Nói chuyện với tẩu tử có gì mà xấu hổ. Con cái là chuyện hệ trọng, muội không nói, lỡ có vấn đề gì, để lâu không giải quyết được là hối hận đấy.”
Trảo Xao Nương cúi đầu, gần như không nghe được nàng nói gì:” Mới thành thân còn được, sau khi tới Âm Lăng làm tri huyện vì gặp nhiều không thuận ý, quan nhân suốt ngày thở ngắn than dài, không để ý tới chuyện đó. Sau đó quan nhân bận rộn, có lần đi xa ... vừa rồi lũ lút rồi cứu tế ... Chàng rất bận rộn, gần mười ngày rồi không đụng vào muội ....”
“ Cái, cái gì?” Tiêu thị không tin nổi:” Gần mười ngày rồi không đụng vào muội, không thể nào, muội phu quan nhân còn trẻ thế mà, đại ca muội một ngày làm mấy lần chưa thỏa mãn đấy. Hay, hay là sức khỏe có vấn đề ... Dù sao cũng là thư sinh, sức khỏe không tốt ....”
“ Không phải, sức khỏe chàng rất tốt ...” Trác Xảo Nương mặt càng đỏ, trượng phu nàng làm chuyện đó rất kỳ quái, không giống nàng được dạy, ở chuyện này, nàng không dám ý kiến, cuối cùng chỉ biết nói:” Chàng bận lắm.”
“ Không thể nào là bận được, dứt khoát là có vấn đề. Bận tới mấy cũng không thể quên chuyện này, chưa nói muội phu quan nhân đang tuổi trẻ ham muốn, là nam nhân càng hiểu nối dõi tông đường quan trọng ra sao! Bận cũng phải có trách nhiệm chứ.” Tiêu thị không hài lòng, nghe ngóng bên ngoài không có động tĩnh, nói nhỏ:” Nếu sức khỏe không có vấn đề thì là bên ngoài có người rồi.”