CHƯƠNG 164: MẸ TÔI KHÔNG CẦN CÔ ĐAU LÒNG HỘ
Trong lòng tràn ngập mây đen u ám, cô ta cắn răng, đưa tay đẩy cửa đi vào.
Không khí lạnh lẽo trong phòng làm việc có thể làm cóng chết người.
Phó Tuyết Thảo im lặng nuốt nước bọt, cố nặn ra vẻ mặt tươi cười, giả vờ như không biết gì hết mà nói: “Anh Thanh, anh về rồi.”
Ăn trộm từ Truyen hay online.com vui lòng ghi nguồn. Đọc FULL bộ truyện Triền Miên Sau Ly Hôn.
Khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng của người đàn ông không chút biểu cảm, chỉ có đôi môi mỏng mấp máy: “Ra ngoài!"
Vẻ mặt Phó Tuyết Thảo lộ rõ vẻ ngượng ngùng, cô ta vẫn cố nở nụ cười gượng gạo, nhẹ nhàng đặt cốc nước trước mặt anh, dịu dàng nói: "Anh Thanh, em có chuyện muốn tìm anh."
Hàn tổng đang cúi đầu đột nhiên ngẩng lên nhìn, nhìn cô ta một cách kì lạ.
Đôi mắt màu mực của Triệu Mịch Thanh nhàn nhạt liếc nhìn cô ta: “Lời tôi nói cô có chỗ nào không hiểu sao?"
Bạn đang đọc truyện trên website Truyenhayonline.com
"..."
Mặt Phó Tuyết Thảo tái mét, khẽ cắn môi dưới, gật đầu lia lịa: “À, lát em sẽ quay lại sau."
Đọc trên website Truyện hay online để ủng hộ nhóm dịch các bạn nhé.
Nói xong, cô ta quay người, liếc nhìn Hàn tổng một cái rồi mới rời đi.
Cửa bị đóng lại, Hàn tổng lau mồ hôi lạnh trên trán, tươi cười nói: “Triệu tổng... Chuyện này là lỗi của tôi, nhưng dù sao chuyện này cũng chưa có hậu quả gì nghiêm trọng, cậu, cậu tha cho tôi lần này đi, tôi tuyệt đối không tái phạm nữa...”
“Tha thứ?” Người đàn ông phủi phủi ống tay áo, chậm rãi dựa lưng vào sau ghế, từ từ nói: “Ông có thể tới đồn cảnh sát hỏi thử xem họ có tha thứ cho ông không.”
Ăn trộm từ Truyen hay online.com vui lòng ghi nguồn.
Dứt lời, anh cầm lấy tài liệu trên bàn, ném bộp một cái đến trước mặt ông ta: “Ngày mai ông không cần tới đây nữa.”
1995352_1_25,60 1995352_2_25,60