Editor: Hardys - 18 chủi, cô gái nhỏ vừa ngây thơ vừa có nội hàm.
Giới thiệu: Đại khái là câu chuyện xưa của một con sói xám đã âm thầm mơ ước thỏ trắng, sau đó tiến dần từng bước ăn luôn con thỏ nhỏ.
Đại tiểu thư quý tộc ngây thơ x thầy dạy nghi lễ trong ngoài không giống nhau, có một chút xu hướng theo kiểu dạy dỗ.
Trong sân ngoài trời, thiếu nữ ngồi ngay ngắn trêи ghế tựa tinh xảo, cô đối mặt với một bông hồng đang chớm nở gần đó, từ từ dùng bút phác họa nó lên trêи giấy vẽ.
Thiếu nữ có một bộ tóc đen tuyệt đẹp, đuôi tóc xoăn nhẹ cuốn lấy chiếc cổ trắng ngần, đôi má đỏ ửng càng làm tôn lên gương mặt xinh đẹp của cô. Chỉ cần một cái liếc mắt trong lúc lơ đãng, những gợn sóng lấp lánh trong đôi mắt cô cũng đủ khiến nhóm thanh niên cùng tuổi đổ rầm rầm.
Tay cầm bút của Du Họa dừng một chút, bỗng nhiên ngẩng đầu, đôi mắt đẹp kia nhìn về bốn phía.
Trong sân rộng lớn với đủ các loại hoa và cỏ, sau khi được người làm vườn tỉ mỉ cắt tỉa, nó đã trở thành một vườn hoa tươi tốt phồn thịnh, trong thời tiết không mấy sáng sủa như vậy, thế mà nó vẫn duy trì được phong cảnh xuân sắc tươi đẹp.
Lại tới nữa.
Du Họa nhìn một vòng xanh quanh, vẫn không phát hiện gì như thường ngày nhưng cô vẫn cảm thấy có chút không đúng, tựa như có một đôi mắt nóng rực nào đó nhìn chằm chằm.
Nhưng kỳ lạ là loại cảm giác bị người khác nhìn lén này cũng không làm cô phản cảm, thậm chí lại khiến cô có cảm giác can đảm và an toàn một cách kỳ lại. Hơn nữa, trong sân vườn không hề xảy ra chuyện gì cả cho nên dù tình huống này không xảy ra liên tục và đã kéo dài nửa tháng, cô cũng không có bất cứ hành động phòng bị nào, cứ để mặc cho nó phát sinh.
Nhưng hôm nay, có lẽ là do người nhà quản lý quá nghiêm khắc nên cô đột nhiên sinh lòng hiếu kỳ, muốn tìm hiểu xem rốt cuộc nơi đó có cái gì?
Cô đặt bút vẽ lên giấy, nâng váy đứng dậy, đi trêи con đường đá nhỏ trong hoa viên, bước từng bước về phía bụi hoa.
Người ẩn núp trong bụi hoa kia im lặng, mở to mắt nhìn thiếu nữ đang từ từ đi tới, không hiểu vì sao cô lại chợt nảy ra ý nghĩ này. Thân thể vô thức nghiêng về phía trước, tạo thành tư thế của kẻ săn mồi cũng tựa như dã thú đang ẩn núp và nín thở, sợ mình khiến nai con khờ dại tự đưa mình tới cửa này hoảng sợ và chạy mất.
Tiếng bước chân nhẹ nhàng ngày càng gần, người đang ẩn nấp trong bụi hoa tưởng như bản thân mình nghe thấy hương thơm thiếu nữ phát ra từ cơ thể bên trong bộ váy màu hồng phấn.
"Tiểu thư -- ngài đang ở đâu?" Âm thanh kϊƈɦ động của người hầu vang vọng qua bụi hoa tới tai cô.