Triệu Hoán Thần Binh

Chương 1145

Thí Thần binh linh ngẩn ngơ sau đó nặng nề đáp:

- Tuân lệnh!

Thí Thần binh linh không nói nhiều, nó không phải Thôn Thiên kiếm linh, không như Cổ Đế Long Linh. Lúc trước Thí Thần Ma Nhẫn không nghe lời Vu Nhai là vì chưa thật sự thừa nhận hắn là chủ nhân. Bây giờ Vu Nhai giúp Thí Thần Ma Nhẫn nuốt Diệt Thần Ma Nhẫn, Thí Thần binh linh đã nhận định hắn giống như Vu Thuấn hay thậm chí là thân thiết hơn. Với cá tính của Thí Thần binh linh lời của chủ nhân là mệnh lệnh không thể cãi.

Vù vù vù vù vù!

Mấy chục con rối chui ra khỏi cơ thể Vu Nhai hù Tiểu Hắc, Thủy Tinh đứng tim. Vu Nhai giải thích cho bọn họ đây là những con rối, hắn mới có được chúng.

Măt Thủy Tinh lấp lánh nhìn Vu Nhai. Tại sao mỗi lần gặp hắn là hắn sẽ càng bí ẩn, cường đại hơn? Nàng là thánh binh sư nhưng Vu Nhai bây giờ chỉ là thiên binh sư lại trực tiếp giết một Hắc Nguyệt thần tộc không có sức đánh trả. Chắc chắn Vu Nhai có được kỳ ngộ gì, hắn là người siêu may mắn.

Thủy Tinh thầm nghĩ:

- Sẽ không có gì, Bắc Đẩu chắc chắn sẽ không sao, có Vu Nhai.

Thủy Tinh siết chặt tay Vu Nhai, nàng ngày càng yên lòng. Dù Vu Nhai còn nhiều bí mật không nói cho nàng nhưng thế thì sao?

Xào xạc!

Ánh mặt trời sáng sủa ập vào mặt xua tan hắc ám, Vu Nhai và Thủy Tinh lao ra khỏi Mê Vụ sơn mạch, trước mặt hai người là rừng xanh um tùm. Sắc xanh khiến Vu Nhai, Thủy Tinh đã lâu không trông thấy ánh nắng cảm giác lòng thoải mái, nhưng giây sau tâm tình hai người nặng nề. Xa xa, Vu Nhai, Thủy Tinh thấy ma thú bay đang chiến đấu ở Động Minh yếu tắc.

Vu Nhai, Thủy Tinh liếc nhau, hắn hét với Hắc Ma Cự Thiên Hống:

- Đi, bay sát cây cối!

Hai người hai thú nhanh chóng xuất kích. Vu Nhai không căng thẳng đến não rỗng, hắn biết Hắc Ma Cự Thiên Hống khỏng lồ nếu bay quá cao sẽ bị phát hiện ngay nên hắn ra lệnh nó bay sát cây cối. Hắc Ma Cự Thiên Hống như tán cây màu đen bên bụi lá xanh.

Khi thực lực của Tiểu Thúy còn yếu Vu Nhai cưỡi nó từ tổ kỳ binh tinh binh doanh bay đến Mê Vụ sơn mạch mát mấy canh giờ, còn ma thú hắc ám khủng bố này chỉ mất mười mấy phút là đã đến chỗ tổ kỳ binh.

Chớp mắt Vu Nhai trông thấy khối lạc tinh thạch từng đem lại ký ức tuyệt đẹp.

- Dừng lại, chờ tại đây!

Cách lạc tinh thạch không xa có phòng ốc, được xây sau khi Vu Nhai rời khỏi tổ kỳ binh.

Tổ kỳ binh bây giờ đã không như lúc Vu Nhai còn ở, nó như là cái nôi kỳ binh, người các hành tỉnh xung quanh nghe tiếng tụ về.

Vu Nhai không chỉ nổi tiếng xa gần về chuyện Mông thân vương, hắn còn tỏa sáng trong Huyền Thần điện Huyền Binh đế đô.

Đương nhiên Vu Nhai không quá nổi tiếng, trừ cùng là kỳ binh giả ra còn ai thèm chú ý đến hắn? Tức là trong toàn Huyền Binh đế quốc rất nhiều kỳ binh giả nghe tiếng Vu Nhai, hắn chỉ nổi tiếng trong thế giới kỳ binh giả.

Bởi vì Vu Nhai cho kỳ binh giả hy vọng nên thôn nhỏ tổ kỳ binh đã sớm thay đổi hoàn toàn.

Lạc tinh thạch như hòn đá canh gác tổ kỳ binh, có lẽ không lâu sau nơi này sẽ là tiếng trời, hy vọng cho tất cả kỳ binh giả bị kỳ thị trên Thần Huyền đại lục. Tuy nhiên mùi máu đậm đặc làm tim Vu Nhai, Thủy Tinh run rẩy.

Tiếng trời? Hy vọng? Ha ha, đã bị chiến hỏa hóa thành địa ngục nhân gian.

Vu Nhai, Thủy Tinh không dám nghĩ nhiều, hai người từ trên lưng Hắc Ma Cự Thiên Hống nhảy xuống dưới. Hắc Ma Cự Thiên Hống bị ra lệnh chờ gần lạc tinh thạch, Vu Nhai, Thủy Tinh lao nhanh vào binh doanh tổ kỳ binh mới. Hình ảnh hai người không muốn trông thấy nhất đập vào mắt. Các xác chết la liệt, từng giọt máu ghê người.

- A Lan, A Lan . . .

Vu Nhai, Thủy Tinh ngơ ngác đứng giữa binh doanh vừa quen thuộc vừa xa lạ, run rẩy nhìn cảnh tượng trước mắt. Trong đó có nhiều người mới, Vu Nhai, Thủy Tinh đã lâu không về tổ kỳ binh nên không biết. Dù không biết thì bọn họ vẫn là thành viên tổ kỳ binh, huống chi có người quen của Vu Nhai, Thủy Tinh, nay bọn họ đã là tổ viên cũ.

Nữ nhân nằm trong vũng máu gần đó, nàng từng là nữ nhân hiếm hoi trong tổ kỳ binh nên Thủy Tinh có ấn tượng sâu. Lúc này nàng đã vĩnh viễn nhắm mắt lại, mặc cho Thủy Tinh thi triển ma pháp như thế nào.

Vu Nhai nhìn thấy một người quen khác:

- Tiểu Dực, Tiểu Dực!

Đó là chiến hữu từng cùng Vu Nhai đối kháng Khúc doanh Tiếu Ly trong chợ Động Minh. Người này là chiến hữu, bởi vì khi đó gã chưa từng lùi nửa bước, cùng Vu Nhai chiến đấu chống lại Tiếu Ly.

Vu Nhai, Thủy Tinh run rẩy không ngừng kiểm tra có người sống sót khôngthì một thanh âm yếu ớt truyền vào tai.

- Vu . . . Vu Nhai tổ . . . Tổ trương . . .

Thực lực của Vu Nhai, Thủy Tinh xem như cường giả trong Thần Huyền đại lục, thính lực rất nhạy nếu không khó thể nghe được.

Vu Nhai nói với Thủy Tinh:

- Ở trong Tiểu Quả lâm.

Vu Nhai xông lên, nơi phát ra thanh âm là rừng trải cây bên ngoài gian nhà gỗ nhỏ hắn từng cư ngụ. Lúc trước Vu Nhai còn xử lý vài sát thủ trong rừng trái cây đó.

Một nam nhân tựa vào thân cây ăn quả, người đẫm máu, mặt dính đầy máu. Nam nhân hé mi mắt dính máu, nở nụ cười mừng rỡ gọi Vu Nhai, Thủy Tinh.

- Vu . . . Vu Nhai tổ trưởng, Thủy Tinh đại tỷ. Là . . . Là các ngươi thật sao?

- Ngươi . . . Là Thiết Phong?

Vu Nhai nhận ra nam nhân này, gã giống như Tiểu Dực, lúc trước là tép riu trong tổ kỳ binh nay là ma cũ.

- Đúng rồi, Vu tổ trưởng . . . Không a, ha ha, không ngờ các ngươi còn nhớ ta . . .

- Khoan nói, Thủy Tinh . . .

- Vô dụng, đừng lãng phí lực lượng, thân thể của mình ta tự biết. Ha ha, toàn bộ nội tạng đã nát vụn thì sao ta . . . Khụ . . . Sống được?

- Nhưng ta nghĩ đến tổ trưởng trong truyền thuyết luôn làm được mọi chuyện, vì vậy ta chờ ở đây, chờ trước phòng của tổ trưởng và rừng cây ăn quả. Ha ha, bởi vì nơi này là phòng và rừng cây ăn quả của tổ trưởng nên chúng ta luôn giữ lại. Không ngờ Vu tổ trưởng thật sự đến.

Thiết Phong vừa ho ra máu vừa nói:

- Hì hì, ta luôn tin Vu tổ trưởng sẽ không từ bỏ tổ kỳ binh, dù bên ngoài nói như thế nào thì ta tin tưởng tổ trưởng là người trọng tình trọng nghĩa.

Thiết Phong liều mạng nói, Thủy Tinh thì không quan tâm nhiều, nàng điên cuồng tung ra ma pháp chữa trị.

- Vô dụng, Thủy Tinh đại tỷ, ta thật sự . . .

Vu Nhai cắt ngang:

- Ngươi đã nói ta làm được mọi chuyện, nếu không cứu được ngươi thì ta làm sao xứng với câu này?

Vu Nhai lấy đan dược chữa trị trong không gian giới chỉ ra ngoài, hắn nhét đan dược vào miệng Thiết Phong. Vu Nhai không tin thánh dược trị thương của Tư Mã Tường cùng ma pháp quang minh của Thủy Tinh không cứu được người, cho dù nội tạng của người đó đã nát vụn.

Nhưng lúc này xảy ra chuyện bất ngờ.
Bình Luận (0)
Comment