Triệu Hoán Thần Binh

Chương 117

Gia hỏa này mang lại cho tổ Kỳ Binh sức sống. Đây là sự thực. Nhưng gia hỏa này cũng không phải là người tốt. Hắn mất tích không nói, còn thỉnh thoảng có những lời lẽ vô sỉ đối với nữ hài tử, không có nửa điểm phong độ thân sĩ. Điều khiến nàng buồn bực nhất chính là không ngờ thái độ của Thủy Tinh đối với hắn lại có biến hóa. Nữ hài tử đều rất mẫn cảm. Nàng cũng không hy vọng Thủy Tinh, tiểu bạch dương này rơi vào miệng sói.

- Thôi đi. Không thể kéo dài được nữa. Nếu không chúng ta lưu lại tờ giấy. Chờ sau khi Vu Nhai trở về, để hắn tự đi tìm chúng ta là được!

Thủy Tinh do dự một chút nói. Ngoài mặt, nàng vẫn bình tĩnh, nhưng trong lòng lại tức giận hơn bất kỳ người nào khác. Nhưng hiện tại đã không thể tiếp tục kéo dài thời gian nhân nhiệm vụ này nữa. Nàng chỉ có thể nén cơn tức giận trong lòng. Gia hỏa này lại dám bỏ rơi mình trước, mình cũng bỏ mặc hắn.

- Cũng tốt. Vậy lưu lại tờ giấy!

Huyết Lệnh cũng nói. Tuy nói hắn là tổ phó, nhưng chẳng qua vẫn là người hòa giải!

- Hả? Có người đến!

Lữ Nham đột nhiên đưa mắt nhìn về phía lối vào của thôn nhỏ Kỳ Binh. Mọi người đều vui mừng, tưởng đâu Vu Nhai đã trở về.

Nhưng khi bọn họ nhìn thấy rõ người vừa tới, lại không nhịn được kinh sợ há hốc miệng. Đó là người mà mọi người tuyệt đối không tưởng được.

Dạ Tình, không ngờ là thần nữ Tham Lang Dạ Tình.

- A, mọi người quả nhiên đều đang ở đây. Sao vậy? Không chào đón chúng ta sao?

Dạ Tình nháy mắt một cái, cười nhìn về phía tổ Kỳ Binh.

- Thần nữ Tham Lang, ngươi tới làm gì?

Theo trực giác của nữ nhân, Thủy Tinh cảm giác được nguy cơ vô hình. Giọng nói của nàng có phần không chào đón.

- Ngươi chính là Thủy Tinh muội muội sao? Ta nghe nói tất cả mọi người trong tổ Kỳ Binh đều nghe theo ngươi. Ta có một chuyện muốn nhờ!

Dạ Tình nhìn Thủy Tinh mỉm cười nói. Thật không ngờ Dạ Tình lại có chuyện muốn nhờ nàng. Mọi người vừa nghe đều sửng sốt.

Còn có chuyện gì khiến thần nữ Tham Lang không làm được sao? Mọi người lại nghe nàng nói:

- Chuyện là thế này. Hai chúng ta xuất quan quá muộn, không nghĩ tới tất cả Tướng Binh Sư Tham Lang Doanh đều đã xuất phát. Thậm chí toàn bộ tiểu đoàn Tinh Binh cũng không tìm được mấy Tướng Binh Sư. Nghe nói người của tổ Kỳ Binh còn đang ở đây, nhân số lại thiếu. Hai chúng ta tới, vừa lúc hợp thành một đội.

- Cái gì, hợp đội sao? Lỗ tai của chúng ta có phải có vấn đề rồi không?

Trong đầu mọi người đều có suy nghĩ này, miệng há thật to.

Cường giả đứng thứ hai, đệ nhất mỹ nữ trong tiểu đoàn tinh binh Bắc Đấu, không ngờ chạy đến tìm đám ô hợp của tổ Kỳ Binh để hợp thành đội. Điều này cũng quá hoang đường đi?

- Dạ Tình tỷ. Bọn họ hình như không quá hoan nghênh chúng ta tới đây. Được rồi, tên lường gạt kia đâu?

Đúng lúc này, nữ hài tử đứng ở gần Dạ Tình giống như bị người ta bỏ quên lên tiếng. Giọng nói của nàng có phần ngây thơ, giống như âm thanh của tự nhiên, khiến mọi người quay đầu nhìn sang. Thoáng cái, bọn họ lại kinh sợ. Đúng là một nữ hài tử đáng yêu. Trời ạ, Tham Lang toàn là mỹ nữ sao?

Nói chung, các nam bi kịch trong tổ Kỳ Binh đều có phần kích động muốn đấm ngực giậm chân.

Vì sao? Vì sao thực lực không tăng lên được, không thể tham gia vào nhiệm vụ lần này? Nếu có thể cùng thần nữ Tham Lang hợp thành đội, cho dù mắt người ta không nhìn mình, cũng có thể đi ra ngoài khoe khoang một chút.

Lần này nhiệm vụ phái xuống cho tinh binh có quy định thực lực phải ngoài Chưởng Binh Sư bát đoạn. Đương nhiên, Chưởng Binh Sư bát đoạn, cửu đoạn có thể lựa chọn đi hoặc không đi. Người có thực lực ngoài Tướng Binh Sư nhất định phải tiếp nhận nhiệm vụ. Cho dù ngươi chỉ có một người, cũng phải tiếp nhận nhiệm vụ này. Mỗi tổ tối đa là mười người.

Trong tổ Kỳ Binh, cơ bản chỉ có bảy chủ lực có thể đạt được yêu cầu này. Trong đó Tiễn Linh, Liệp Thủ và Răng Lớn đều chưa thể đạt được Tướng Binh Sư. Đây là một đội đặc biệt yếu.

Nếu không phải còn có Thủy Tinh và Lữ Nham chống đỡ, bọn họ chắn chắn sẽ từ bỏ lựa chọn, hợp đội với binh doanh khác. Nhưng ai có thể tưởng được, một viện trợ cường đại như vậy lại đột nhiên tới. Điều này quả thật rất khó tin.

- Chúng ta không...

- Thế nào? Ngươi sợ sao? Sợ bại bởi ta, sợ món đồ tốt nào đó bị ta cướp đi sao?

Dạ Tình không đợi Thủy Tinh nói xong, liền cười với bộ dạng rất giống ma nữ. Nàng trở mặt còn nhanh hơn trở bàn tay. Tất cả mọi người nhìn thấy nàng như vậy đều ngây người, bao gồm cả Liệp Thủ luôn có tình ý đối với Thủy Tinh.

- Ai… ai sợ chứ? Thần nữ Tham Lang có thể gia nhập, chúng ta tất nhiên cầu còn không được. Chỉ sợ chúng ta làm vướng chân ngươi!

Tâm tư Thủy Tinh dường như bị nhìn thấu. Sắc mặt nàng có hơi đỏ. Mặt nạ của nàng ngoại trừ có thể giúp nàng nhìn thấy mọi vật xung quanh, che giấu khí tức ra, còn có thêm một công năng... phòng đốt nóng. Chỉ có điều nàng đột nhiên có lại sự tự tin.

Nàng là đại tiểu thư nghiệp đoàn võ học, có lý tưởng muốn giúp nghiệp đoàn võ học đi tới đỉnh phong. Nàng sẽ không bại, sẽ không thua loại nữ nhân này. Cướp sao? Đừng có mơ.

Phi phi. gia hỏa đáng chết này lại không phải là của ta. Bị cướp thì cướp chứ. Mình làm gì phải tức giận như vậy. Được rồi, hắn đối với tổ Kỳ Binh đã có cống hiến rất lớn, cất giấu rất nhiều bí mật võ học, không thể bị cướp đi. Chính là như vậy thôi.

Sau khi tìm được lý do Thủy Tinh lại ngẩng đầu lên, bỗng nhiên lại thấy Dạ Tình đang cười tủm tỉm, mặt nàng lại hồng lên.

Nàng thật sự tức giận. Chỉ có điều lần này nàng đang buồn bực vì chính mình.

Vì sao mình lại yếu ớt như vậy? Tại sao lại đỏ mặt chứ? Thật buồn nôn. Tên hỗn đản đáng chết kia.

Ngoài thôn dường như nghe được một tiếng hắt xì, như ẩn như hiện...

- Tiểu đoàn Tinh Binh vốn đều là huynh đệ tỷ muội. Thực lực ta có thể hơi mạnh một chút, tất nhiên sẽ kéo người yếu hơn, sao có thể nói là cản trở được!

Dạ Tình lắc đầu, rất hữu hảo hủy bỏ cách nói của Thủy Tinh.

- Được, vậy ta chính thức tuyên bố, Dạ Tình cùng...

- Tiểu Mỹ!

- Dạ Tình cùng Tiểu Mỹ chính thức gia nhập đội ngũ làm nhiệm vụ của tổ Kỳ Binh chúng ta!

Thủy Tinh nói.

Được rồi, tiểu nha đầu này thoạt nhìn có phần ngây thơ vừa nói tới tên lường gạt kia. A, còn có người nào là tên lường gạt nữa?

Trong lòng Thủy Tinh đã mắng tên hỗn đản Vu Nhai đang mất tích kia tới một trăm lần!

- Tên lường gạt kia đâu?

Tiểu Mỹ lại hỏi.

- Hắn...

- A, tại sao mọi người đều ở đây cả vậy?

Ngay khi Thủy Tinh chuẩn bị nói chuyện, trong rừng rậm ở cửa thôn đột nhiên lại có một dã nhân lao ra. Chỉ thấy dã nhân này đang day mũi, thoáng ngẩn người nói:

- Ách, Dạ Tình và Tiểu Mỹ, tại sao các nàng cũng tới đây?

- Vu Nhai?

Mọi người nhìn sang. Tất cả đều kêu lên. Chỉ có điều tâm tình của mỗi người lại có chút bất đồng. Người của tổ Kỳ Binh chỉ có chút kinh ngạc mà thôi. Chỉ có Dạ Tình là bị kinh sợ.

Không ngờ Vu Nhai hoàn toàn không có chút dấu hiệu nào xuất hiện ở trước mặt nàng.
Bình Luận (0)
Comment