Triệu Hoán Thần Binh

Chương 1786

Đúng vậy, theo rất nhiều người ở đây thấy, trong lòng Vu Nhai khẳng định nói một câu như thế.

- Ta đi lên thử một chút.

Đặc biệt là một Thần Tướng Tiên vực cảm ngộ ba nguyên tố phong, thủy, lôi thành thần cảm thấy mình rất có thể làm được. Lão tử ăn muối còn nhiều hơn tiểu tử miệng còn hôi sữa nhà ngươi ăn cơm. Ba loại thần đạo của lão tử sao có thể yếu hơn so với ngươi được?

Thoáng cái, vị Thần Tướng Tiên vực này nổi giận, trực tiếp xông tới.

- Chờ một chút, không nên vọng động. Ngươi đứng lại đó cho ta.

Huyền Binh Đại Đế quát, rèn luyện ở trong đế vương thuật đã lâu, hắn làm sao có thể không nghe ra sự khích tướng trong lời nói của Vu Nhai được. Đáng tiếc khi một câu mệnh lệnh cuối cùng ra khỏi miệng, vị Thần Tướng kia đã xông lên. Hắn đã không nghe thấy mệnh lệnh của Huyền Binh Đại Đế. Cho dù nghe được, lúc này có thể nghe lệnh hay không cũng khó nói.

- A...

Chỉ là ba giây sau, một âm thanh vô cùng thảm thiết lại đột nhiên từ không trung truyền tới. Sau đó, một thi thể nám đen liền từ trên bầu trời đột nhiên xuất hiện, chậm rãi rớt xuống. Hô Diên gia chủ kêu lên một tiếng đi tới bên cạnh thi thể cháy đen này. Cùng lúc đó, vô số cao thủ đều bay tới, sau đó liền hít một hơi khí lạnh...

Chỉ thấy mặt người này đã hoàn toàn vặn vẹo, không biết nhận tổn thương khủng khiếp thế nào. Trong thân thể đang cháy đen dường như bị lưỡi dao cắt qua. Rất rõ ràng cho thấy đó là vết thương do gió gây ra. Nói cách khác, hắn bị gió đáng sợ cắt qua từng mảnh, sau đó, lại do lôi khủng khiếp đánh thành dạng như vậy. Giống như nướng chân giò hun khói, cắt một miếng thịt đặt ở trên lửa nướng. Chỉ là nướng hắn chính là lôi.

Chỉ ba giây, chỉ ba giây một Thần Tướng lại chết như vậy. Điều này khủng khiếp tới mức nào?

- Vu Nhai...

Hô Diên gia chủ đột nhiên gằn ra hai chữ, nhìn chằm chằm vào Vu Nhai, hận không thể nuốt hắn vào. Nếu như không nhìn thấy Độc Cô Chiến Huyền còn đứng ở bên cạnh Vu Nhai, sợ rằng hắn đã ra tay. Không có cách nào, Độc Cô Chiến Huyền Thần Hoàng này có lực lực chấn nhiếp quá lớn.

- Hô Diên gia chủ hãy nén bi thương. Vừa rồi ta đã nhắc nhở qua. Nếu ba loại thần đạo này không đạt được tới mức độ hoàn mỹ không nên dễ dàng đi thử. Thật không nghĩ tới vị tiền bối Thần Tướng này vẫn đi tới. Có thể ta nhắc nhở còn chưa đủ? Xin lỗi, ai.

Vu Nhai cũng thở dài. Trong ánh mắt hắn mang theo sự đau thương nhàn nhạt, giọng điệu tất nhiên là đang an ủi Hô Diên gia chủ. Điều này khiến người ta thực sự không nói được gì.

Nhưng mọi người suy nghĩ lại một chút. Hình như từ đầu tới cuối hắn cũng không xui khiến bất kỳ kẻ nào đi lên trên đó. Thậm chí ngay cả giọng nói cũng không quá kiêu ngạo. Cùng lắm chính là ánh mắt của hắn có phần kích thích người mà thôi. Trong lòng không ít người có tức giận cũng là bởi vì trong đầu bọn họ tự mình suy nghĩ...

Đương nhiên, với tuổi tác của Vu Nhai nói ra những lời như vậy quả thực rất kích thích người. Rất nhiều người ở đây đều không phục Vu Nhai.

Dựa vào cái gì tiểu quỷ trẻ tuổi như vậy có thể có địa vị ngang hàng cùng với bọn họ?

Căn bản bởi vì tâm lý như vậy mới dồn người này vào chỗ chết.

Nói chung, tên Thần Tướng của Hô Diên gia chết thật sự vô nghĩa. Ai bảo hắn tài nghệ không bằng người còn muốn thể hiện mình mạnh mẽ. Ai bảo hắn khinh thường người khác. Ai bảo hắn bị người hắn khinh thường kích thích lại chịu không nổi?

Bất kể thế nào, Vu Nhai vẫn thực sự bẫy người. Trong truyền thuyết, hắn chính là kẻ giả heo ăn lão hổ như thế... A không. Phải nói là giả một con cọp có lòng tốt, câu dẫn một con heo chủ động tới để hắn ăn tươi nuốt sống...

Hô Diên gia chủ hình như cũng nghĩ đến chuyện trước đó Vu Nhai đã nói những lời này. Da mặt hắn điên cuồng co rút. Cái thiệt này hắn đã ăn chắc. Hắn lạnh lùng hừ một tiếng, mang theo thi thể đi xuống. Sắc mặt Huyền Binh Đại Đế thật sự không dễ coi. Hô Diên gia hoàn toàn trung thành với hắn, đồng thời cũng rất thân thiết với Mông thân vương. Giết Vu Nhai tuyệt đối không còn sót lại lực dư thừa. Thật không nghĩ tới nhanh như vậy đã tổn thất một thành viên Thần Tướng.

- Ta đã từng nhắc nhở qua, Vu Nhai rất đáng sợ, tuyệt đối không thể xem thường hắn. Nhưng tại sao vẫn có người không tin vậy?

Trong lòng Huyền Binh Đại Đế chỉ có thể thầm lắc đầu nghĩ. Xem ra vẫn cần phải âm thầm căn dặn lại những người có thể tin cậy một lần nữa.

- Vu Nhai, ngươi còn phát hiện ra điều gì?

Nửa canh giờ còn chưa qua, bởi vì vừa rồi Thần Tướng Hô Diên gia chết khiến trong doanh địa giống như có một bóng đen che phủ. Không ít người theo bản năng đều cách xa Vu Nhai một chút. Cho đến lúc này, bọn họ mới chính thức ý thức được Vu Nhai là một đối thủ khó dây dưa. Ngoại trừ bẫy người ra, thực lực Vu Nhai cũng khiến cho người ta phải chú ý. Hắn đi lên trên đó không chết, nhưng Thần Tướng Tiên vực đi tới còn chưa được ba giây đã biến thành than đen.

Đại đế Bách tộc, cũng không phải chỉ là hư danh.

Nếu không có ai tới gần, Vu Nhai lại càng vui vẻ thoải mái hơn. Đúng vào lúc này, Độc Cô gia chủ lại hỏi một câu.

- Ở đây không giống như là Huyền Thiên Nguyên Giới...

Vu Nhai nói một chút về chuyện vừa phát hiện ra. Bao gồm cả sự hoàn thiện trên phương diện nguyên tố, bao gồm cả địa thế bình thường không có gì lạ. Đồng thời hắn còn biểu thị mình cũng từng cảm ngộ địa thế Thần Chi Nguyên Giới, nhưng không phải là bộ dạng như vạy.

- Nguyên tố hoàn mỹ? Không, chắc hẳn vẫn không thể xem là hoàn mỹ. Ngươi cũng nói, nguyên tố ở đây cuồng bạo hơn so với Ma Thiên Nguyên Giới, dường như không khống chế được muốn bạo phát, muốn phát tiết ra ngoài. Nói cách khác nguyên tố còn có chỗ thiếu hụt. Hoặc là thế giới này có thể khiến nguyên tố xuất hiện sự thiếu hụt. Điều đó cũng không thể nói rõ ở đây không phải là Huyền Thiên Nguyên Giới.

Độc Cô Chiến Huyền phân tích nói. Sau khi nhìn thấy Vu Nhai gật đầu, hắn lại nói:

- Về phần vấn đề địa thế, rõ ràng là tuyệt địa lại bình thường không có gì lạ. Loại tình huống này hình như chỉ có thể nói rõ một điểm, đó chính là địa thế nơi này gần như hoàn mỹ, không có bất kỳ chỗ thiếu sót nào. Chí ít khi ngươi ở phía trên có khả năng thấy địa thế là hoàn mỹ.

Độc Cô Chiến Huyền mặc dù không có Thần Huyền Khí Điển và Huyền Binh Điển, nhưng kinh nghiệm của hắn so với Vu Nhai lại nhiêu hơn. Khi Vu Nhai nghe hắn nói như vậy, trong nháy mắt liền giật mình hiểu ra.

Vu Nhai lập tức nghĩ đến yêu cầu của thánh giả vô cực trong Thần Huyền Khí Điển tầng thứ tám, chính là muốn địa thế không ngừng dung hợp, cảm ngộ địa chi đại thế. Địa chi đại thế cực hạn chính là sự hoàn mỹ khiến cho ngươi không cảm giác ra địa thế.

Hoặc nói là, thực lực của ngươi không đạt được, không cách nào cảm ngộ địa thế nơi này.

Nói cách khác, địa thế nơi này tiếp cận rất gần với sự ổn định. Trừ khi cảm ngộ địa thế của ngươi đạt được cảnh giới ngang hàng. Nếu không ở trong thế giới thần bí này, ngươi không cách nào mượn lực lượng địa thế để tiến hành chiến đấu.
Bình Luận (0)
Comment