Triệu Hoán Thần Binh

Chương 79

Tương lai hắn biết, dĩ nhiên lửa giận trong lòng sẽ tắt. Tạm thời nàng không muốn đả kích lòng tin của hắn.

Dù thế nào Vu Thiên Tuyết cũng không nghĩ ra tuổi Vu Nhai không nhỏ, hơn nữa lại nắm giữ thứ nghịch thiên như Huyền Binh Điển. Hắn cũng thừa kế ký ức của Vu Nhai cặn bã kia, đồng thời có khí phách mà người kia không có.

Huyền khí của mẫu thân bị mang đi chế luyện Huyền Binh. Bản thân mình bị người ta hãm hại không thể dung hợp kiếm Huyền Binh. Hai người quỳ ở trước Độc Cô gia ba ngày ba đêm, tiếp đó bị cấm sử dụng kiếm ở trong tỉnh Kiếm Vực...

Cho dù không có Độc Cô gia, muốn sống tốt ở trong thế giới này, muốn sống có khí phách, muốn tán tỉnh thật nhiều nữ tử, vậy hắn cũng phải trở nên mạnh mẽ.

Bởi vì Huyền Binh của mỗi người trong tổ Kỳ Binh không giống nhau, vừa không có giáo quan thống nhất, mỗi ngày chỉ có thể tự mình an bài. Ngoại trừ sáng sớm đánh quyền và tiếp nhận sự dạy dỗ của Mượn kiếm huynh ra, buổi chiều chính là thời gian tự do.

Bọn họ đều tu luyện công pháp và chiến kỹ do Thủy Tinh cung cấp. Vu Nhai, Thủy Tinh không nhìn tới.

Vu Nhai vốn rất chờ mong Thủy Tinh lấy ra công pháp tu luyện cho cục gạch, không nghĩ tới người ta căn bản không để ý đến hắn.

Trời ạ, thật đúng là bất công. Vu Nhai tất nhiên sẽ không đi tìm nàng để yêu cầu. Nếu chẳng may nàng thật sự tìm đến thử tiến độ tu luyện của mình thì phải làm sao bây giờ?

Như vậy, hai người rất ăn ý không đề cập tới chuyện này.

Nửa tháng qua, Vu Nhai vẫn đi vào trong dãy núi sương mù. Buổi trưa xuất phát, hừng đông mới trở về. Ở nơi đó cho hắn cuộc huấn luyện sinh tử tàn khốc. Đồng thời hắn vẫn tìm biện pháp vượt qua ngọn núi. Đương nhiên, hắn cũng lấy từ trong đó ra mấy thanh Huyền Binh. Hai ngày trước hắn còn tìm được một thanh huyền kiếm tứ giai, màu đen. Chẳng qua nó không được nguyên vẹn.

Đồng thời, mấy ngày này hắn thường nằm mơ. Giấc mộng kỳ quái, bình thường khi gặp nguy hiểm sẽ tỉnh dậy. Hình như vòng tay màu đen thân thiết hơn. Chỉ có điều Vu Nhai vẫn không chú ý lắm. Hắn tưởng đó chỉ là ảo giác. Dù sao hắn nghiên cứu tới nghiên cứu đi cũng không hiểu rõ chuyện gì xảy ra.

- A, Vu Nhai, cuối cùng ngươi đã trở về. Sao mỗi ngày ngươi đều đi vào rừng rậm, thần thần bí bí như vậy?

Mượn kiếm huynh vừa nhìn thấy Vu Nhai người đầy bụi đất từ trong rừng rậm đi ra, khẽ cười nói.

- Ách, ngày hôm nay có chuyện gì xảy ra sao? Tại sao lại có vẻ mặt thế này?

Vu Nhai ngạc nhiên nói. Ngày hôm nay hắn về có hơi muộn mộtchút, trời đã sáng rồi.

- Vu Nhai huynh đệ, ngươi làm ta quá thương tâm. Hôm qua ta mới nói, ta sắp phải rời khỏi đây. Không ngờ bây giờ ngươi đã quên mất.

Mượn kiếm huynh lộ vẻ rất bi thương. Lúc này Vu Nhai mới sực nhớ ra. Hóa ra hắn sắp phải đi. Ban đầu, mượn kiếm huynh có kế hoạch là ở lại mấy ngày, không nghĩ tới đã ở liền nửa tháng. Vì không muốn bị học viện Bắc Đấu khai trừ, hắn chỉ có thể quay về Bắc Đấu Thành.

- Ta không phải là muốn quay về tìm trường kích của mình sao? Ta bị một con ma thú chiếm mất, nguy hiểm suýt chết mới lấy được về!

Vu Nhai giơ trường kích tam giai trong tay lên nói. Lời hắn nói không phải là giả. Quả thực hắn rất gian nan mới lấy được về, suýt nữa thì bị U Linh Thú bao vây tấn công đến chết. Đáng tiếc ở trên núi màu đen, hắn không tìm được một thanh trường kích nào có bộ dạng tương tự, nếu không cũng không cần phiền phức tìm trở về như vậy.

- Ta nói này Vu Nhai huynh đệ, mỗi ngày đều huấn luyện thế nào, tại sao ta lại cảm giác mỗi ngày sát khí của ngươi lại tăng thêm vậy?

- Ách...

Vu Nhai nói hàm hồ cho qua. Hắn nói mỗi ngày mình ở trong rừng rậm tìm ma thú đánh nhau. Tuy rằng điều này không khiến người ta tin tưởng, nhưng cũng không thể theo dõi hắn. Trong tổ Kỳ Binh có không ít người đều có bí mật, giống như Thủy Tinh!

- Được, nếu người đều đến đông đủ, chúng ta lên đường đi!

Mượn kiếm huynh đột nhiên nói.

- Lên đường? Chúng ta đi đâu vậy?

Vu Nhai có chút choáng váng hỏi.

- Đương nhiên là đi chợ Động Minh. Trước khi ta đi, dù thế nào các ngươi cũng phải mời ta ăn một bữa chứ?

Mượn kiếm huynh thật sự không khách khí nói.

- Chợ Động Minh, đó là nơi nào?

Khóe miệng mọi người giật giật vài cái. Gia hỏa này sẽ không thật sự mắc thói quen của dã nhân chứ?

Sau khi lão đại ca Huyết Lệnh giới thiệu, Vu Nhai mới biết hóa ra ở trong tiểu đoàn Tinh Binh cũng có thể đi dạo phố. Chợ Động Minh là một chợ đặc biệt mở ra cho các binh sĩ. Đương nhiên, một vài hương trấn xung quanh cũng sẽ có không ít người qua mua thức ăn, không phải chỉ có binh sĩ. Đó là một chợ rất náo nhiệt.

Trong lòng Vu Nhai thoáng động, vội cáo lỗi với mọi người, lấy lý do về nhà thu thập đồ đặc. Đồng thời hắn lấy trường kích, huyền kiếm tứ giai và hai khối tinh sắt Ô Huyền. Sau khi đóng gói tất cả xong, hắn mới trở lại phía ngoài thôn cùng mọi người xuất phát.

Tổ Kỳ Binh chỉ khoảng ba mươi người, không tính là đông. Bọn họ đi qua rừng rậm, đi tới lối cả của cứ điểm. Thật ra cứ điểm này phải nói là tầng thứ hai của cứ điểm Động Minh. Tầng thứ nhất là trên tuyến biên giới ở vương quốc Lạc Thiên. Tiểu đoàn Tinh Binh ở giữa hai tầng cứ điểm này. Bởi vậy, tuy cứ điểm được canh phòng nghiêm mật, nhưng đến thời điểm chợ mở ra, người bình thường cũng có thể vào. Dù sao hiện tại cũng không có chiến sự.

Chợ ở một thung lũng cách cứ điểm không xa. Ở đây thật sự không ít người. Ngoại trừ có binh sĩ còn có rất nhiều người mặc trang phục khác. Ở đây không khác gì thôn trấn bình thường, các cửa hàng san sát, với đủ loại vật phẩm.

Trên đường cũng không thiếu nữ binh mặc quân trang, tư thế oai hùng hiên ngang, vô cùng đẹp mắt. Trên đại lục Thần Huyền, nữ tính tuy rằng được xem là yếu thế, nhưng không rõ ràng giống như Hoa Hạ cổ đại. Tỷ lệ nữ tính dung hợp Huyền Binh cũng không ít hơn so với nam tính là mấy. Chỉ có điều nữ tính trời sinh không thích đánh giết. Có người trực tiếp không muốn dung hợp. Dù vậy, trong mỗi binh doanh vẫn có nhiều nữ binh.

Đến chợ, mọi người tất nhiên đều mời Mượn kiếm huynh ăn trước, cũng tiễn hắn ra khỏi cứ điểm Động Minh, sau đó mới tách ra thành mấy tiểu đội đi dạo. Vu Nhai cùng Tiễn Linh được phân vào một tổ, cùng năm đội viên kì binh với thực lực Chưởng Binh Giả.

Lần trước, sự kiện Cự Môn Doanh gây ra cũng bởi vì đi dạo ở chợ. Hiện tại cần có hai Chưởng Binh Sư dẫn dắt, để phòng ngừa lại có bất ngờ gì xuất hiện. Vu Nhai vận khí rất tốt. Ngoại trừ Tiễn Linh ra, năm người trong đội còn có hai nữ hài, khiến người ta hâm mộ đố kỵ.

Chỉ có điều, Vu Nhai biết rõ khổ sở trong đó, biết đây tuyệt đối không phải chuyện gì tốt.

Quả nhiên, nữ nhân đại lục Thần Huyền vẫn là nữ nhân. Một khi đã đi dạo thì cho dù có mười đầu trâu cũng kéo không quay trở lại, nhiệt tình tăng vọt, khả năng chịu đựng kinh người. Trên phương pháp khác nam nhân có thể vỗ ngực nói nam nhân mạnh mẽ hơn so với nữ nhân. Nhưng vào lúc này, nam nhân chỉ có thể cúi đầu chịu thua.
Bình Luận (0)
Comment