Triệu Hoán Thần Binh

Chương 793

Nếu cạm bẫy này hướng về Vu Nhai, Tư Mã Tường thì hôm nay hai người tiêu đời. Người có thể bày ra cạ bẫy như vậy chắc là siêu cao thủ, nguyên rừng phong như mạng nhện, con mồi đã vào trong đừng hòng trốn thoát. Nếu chỉ tập trung vào nhân loại thì dễ tính. Nhưng bỏ công lớn như vậy sẽ chỉ đối phó với nhân loại sao? Vu Nhai không tin. Hoặc có lẽ hai người quá xui, tình cờ lọt vào chứ thật ra cmạ bẫy dành để đối phó cao thủ khác.

Vu Nhai tiến vào trạng thái chiến đấu, hắn rất bình tĩnh phân tích tình huống xung quanh.

Vu Nhai thở phào nhẹ nhõm:

- Ủa? Không đúng, người đặt bẫy không cường đại như vậy, chắc đây chỉ là cạm bẫy kích phát, ai đi vào sẽ bị phát hiện ra.

Loại cạm bẫy kích phát ra thì đơn giản hơn nhiều.

Như một người có linh giác cường đại có thể trải rộng khắp rừng phong, ai vào linh giác của người đó sẽ bị phát hiện. Hoặc nên nói khắp rừng cây treo đầy chuông, đụng vào sẽ rung lên rồi có người giết qua.

Mới rồi Vu Nhai còn tưởng cả khu rừng phong đầy trận pháp không gian, không chỗ để trốn. Bây giờ chỉ cần không phát ra hơi thở, không đụng vào 'chuông' thì không thành vấn đề.

- Tiểu Thúy, ngươi tự bay đi, bay lên cao chút.

Nếu có thể trốn thì đó là nghề của Vu Nhai.

- Grao!

- Tư Mã tiền bối tự mình dùng dược vật che giấu hơi thở, tìm chỗ trốn đi. Ta chạy đây.

Vu Nhai dặn dò xong nhảy xuống lưng Tiểu Thúy, chớp lóe vài cái đã biến mất trước mặt Tư Mã Tường. Vu Nhai như bóng ma biến mất trong rừng phong đỏ, cnếu còn do dự thì mấy thợ săn sẽ đến ngay.

Tuy Vu Nhai không e ngại cạm bẫy này nhưng hắn cảm giác được mấy người lao đến khá mạnh, dù sao thì ẩn núp tốt hơn quang minh chính đại, ứng đối cũng đơn giản.

Tư Mã Tường nhìn Vu Nhai biến mất, khóe môi co giật.

Tư Mã Tường vội nhảy xuống lưng Tiểu Thúy, không biết gã sắc dược vật gì trên người. Tư Mã Tường nhìn trái ngó phải, không có chỗ ẩn núp. Tư Mã Tường không như Vu Nhai, gã không phải ám hành giả, có thể nói cuộc đời gã quang minh lỗi lạc.

Tất nhiên không tính lúc Tư Mã Tường hạ độc hại người, gã là dược sư, sẽ không dễ dàng bỏ độc giết người.

Mặc kệ đối phương mạnh cỡ nào, có lẽ Tư Mã Tường không đánh lại nhưng nếu gã dùng độc thì chớp mắt giết hết người. Tuy nhiên Tư Mã Tường sẽ không làm, dược sư không tùy tiện dùng độc, hơn nữa lần này gã đi theo Vu Nhai, chuyện gì đều do hắn quyết định. Tư Mã Tường không cần thiết dính vào nhân quả.

Như lúc ở Độc Cô gia Tư Mã Tường trừ giúp Tiểu Thúy tiến hóa thì không nhúng tay vào.

Trong bách tộc loạn địa không như người Độc Cô gia. Người Độc Cô gia thấy gã là Tư Mã đại sư còn nể mặt chút, tại đây ai biết ngươi là cái đinh gì? Tư Mã Tường rất lợi hại nhưng trên Thần Huyền đại lục vẫn có nhiều người giết gã được.

Thêm nữa Vu Nhai đã chạy mất dép, bảo nắm xương già ở lại giết người giúp hắn? Tư Mã Tường là bảo mẫu của Vu Nhai sao?

Xào xạc xào xạc!

Tư Mã Tường chui vào lùm cây, không biết gã dùng cách gì vuốt phẳng lá cây không để lại dấu vết. Lúc Tư Mã Tường chui vào miệng còn lầm bầm chửi rủa.

Ngay khi Tư Mã Tường chui vào lùm cây thì có thanh âm vang lên:

- Nhân loại ở bên kia, giết!

Giây lát sau mấy bóng người từ Hồng Phong thị trấn bay ra, bọn họ dùng tiếng nhân loại nhưng ngữ điệu kỳ lạ.

Mấy bóng người khựng lại.

- Ủa? Nhân loại dâu? Mới rồi rõ ràng có hơi thở của bọn họ!

Vu Nhai núp trong bóng tối thấy rõ người đến. Bọn họ không phải nhân loại mà là thú nhân . . . Không đúng, phải nói là rất giống thú nhân.

- Thú Đằng tộc!

Trong đầu Vu Nhai hiện lên tri thức bách tộc loạn địa lúc trước bổ sung kiến thức, đặc biệt là khu này.

Tinh linh tộc chiếm một góc trong bách tộc loạn địa nhưng Tinh linh quá đẹp, gặp kẻ thù khắp nơi. Ngàn năm trước Tinh linh tộc là đại tộc thượng lưu trong bách tộc loạn địa, bây giờ Tinh linh tộc đã thành hạng hai. Đương nhiên lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, dù là hạng hai nhưng không phải ai cũng có thể khi dễ Tinh linh tộc được. Thủ đoạn nội tình ẩn núp của Tinh linh tộc siêu khủng bố.

Chủng tộc mạnh nhất bách tộc loạn địa là Thú Đằng tộc, Ải Nhân tộc. Ải Nhân tộc nhờ năng lực rèn cường đại nên lăn lộn trong Huyền Binh đế quốc rất tốt, cộng với nóng tính tùy thời liều mạng với ngươi, địa vị hơi siêu nhiên.

Thú Đằng tộc thì nghe nói là chủng tộc mới nổi lên trong ngàn năm nay, lúc chiến tranh viễn cổ không ai biết Thú Đằng tộc là cái gì.

Thú Đằng tộc là chủng tộc dùng thú làm đồ đằng. Nghe nói bọn họ vốn là người rừng, sau này không biết sao tiến hóa ra huyết mạch thú nhân, có lẽ là hậu đại của thú nhân cùng người rừng. Hoặc Thú Đằng tộc là hậu đại giữa người rừng với ma thú.

Tóm lại khi Thú Đằng tộc ra đời có một chút huyết mạch thú, chỉ một chút. Vì vậy Thú Đằng tộc lớn lên có hình dạng người rừng, thậm chí yếu hơn người rừng. Sau này Thú Đằng tộc tìm ra một con đường, dùng chút huyết mạch làm mồi dẫn ra đồ đằn thú.

Trên thân mỗi Thú Đằng tộc có ít nhất một chỗ bị thú hóa, như cánh tay biến thành vuốt, đôi chân là chân ma thú. Tóm lại thứ này tương tự như huyền binh bản mệnh, bản mệnh đồ đằng là gì thì hình dạng là cái đó.

Tiểu Thúy đúng lúc hú lên:

- Grao!

Lúc này Tiểu Thúy đã bay rất cao.

Bởi vì Tiểu Thúy bay quá cao nên mấy người Thú Đằng tộc không nhìn rõ ràng, cả đám nhíu mày.

- Chẳng lẽ không phải nhân loại mà là một con khưu phong thú?

Một người có vuốt gấu nói:

- Xem ra không có nhân loại, nếu không trong ma pháp không gian của Ứng thiếu soái bọn họ sẽ không phát hiện ra chúng ta được. Tiếc là con khưu phong thú bay quá cao, chúng ta không có thời gian, nếu không thì tọa kỵ này chỉ gặp chứ không thể cầu. May mà mấy ngày trôi qua, chắc sẽ không có nhân loại tới lui nữa. Đi, quay về Hồng Phong thị trấn.

Mấy Thú Đằng tộc nhân lên tiếng:

- Ừm!

Cả đám rời đi.

...

Trong rừng phong im ắng. Vu Nhai, Tư Mã Tường không bước ra. Mặc dù nhiều dị tộc không gian xảo như nhân loại nhưng cũng không ít dị tộc thông minh. Thú Đằng tộc có thể nổi trội, biết bày cạm bẫy như vậy chắc chắn không như Ải Nhân tộc dùng cơ bắp suy nghĩ vấn đề. Vu Nhai, Tư Mã Tường biết rõ điều đó.

Khoảng hai phút sau, quả nhiên mấy Thú Đằng tộc nhân vốn biến mất bỗng nhiên từ đâu chui ra, có lẽ là nhờ hiệu quả ma pháp không gian.

- Hùng tướng quân, đúng là không có ai.

- Ừm! Hoặc là không có nhân loại hoặc là đối phương là siêu cao thủ. Thôi, dù có nhân loại hay không thì chuyện chúng ta trong Hồng Phong thị trấn cũng sắp kết thúc.

Hùng tướng quân vẫn ôm nghi ngờ, lạnh lùng nói:

- Chuyện kế tiếp mới quan trọng nhất. Hừ hừ, phải thành công. Nhiệm vụ rèn luyện của Ứng thiếu soái chắc chắn sẽ vượt qua các trưởng lão hy vọng, tương lai chắc chắn trở thành tộc trưởng.
Bình Luận (0)
Comment