Triệu Hoán Tử Thần Ở Mạt Thế

Chương 126

"Phong vương lúc đó nổi điên,tàn sát toàn bộ kẻ từng tiếp xúc với Nguyệt Vương trong đêm đó,bao gồm toàn bộ gia tộc của họ,không sót một ai."Thần Lâm như nhớ lại kí ức khủng bố kia,khẽ rùng mình vài cái:"Trong đó có Thần gia,bất quá bởi vì tôi là bị gia tộc bỏ rơi cho nên ta được Phong vương bỏ qua một mạng,một phần cũng vì có Mộc hoàng,Mộc Cảnh bảo hộ tôi."

"Rốt cuộc vẫn không tra ra kẻ đứng đằng sau,nhưng mà sau khi Nguyệt vương chết,thế lực khắp nơi bắt đầu rục rịch,ý muốn chiếm lấy Nguyệt Quang căn cứ cùng tài nguyên phong phú,nhưng lại sợ hãi thực lực đáng sợ của Phong vương cùng tứ hoàng bát vệ mà chỉ dám ngấm ngầm đi làm."

"Trọng điểm."Nguyệt An Tuyết nhấp một ngụm trà hạ hoả,lạnh nhạt lên tiếng.

"Ngạch,một năm sau đó có một đội tinh tế đến với thiện ý muốn tiếp nhận nhân loại còn sót lại trên trái đất vào liên minh tinh tế,có thể di dân đi một hành tinh khác trong tinh tế sinh sống và có thân phận công dân tinh tế.Nhưng mà,khi nguyên soái của hạm đội tinh tế kia nghe thấy Nguyệt vương,Nguyệt An Thần đã qua đời thì ngay lập tức xé bỏ toàn bộ hiệp ước,không nói một lời lập tức rời khỏi Trái Đất."Thần Lâm run rẩy nói,nhớ lại khi đó hắn cũng chứng kiến sự kiện kia.

"Tôi nhìn thấy rõ vị nguyên soái kia khi thấy người tới là Lục Thanh Dao,căn cứ trưởng của căn cứ thủ đô,sắc mặt cũng không được tốt cho lắm,mà ngay khi hắn từ miệng Lục tiểu thư nghe được Nguyệt Vương đã chết thì hoàn toàn không nói thêm gì nữa,trực tiếp tiễn khách,cho toàn bộ hạm đội lập tức rời đi."

"Lục Thanh Dao?Ha,quả nhiên âm hồn không tan đâu,đội trưởng."Ichimaru Gin cười tủm tỉm nhìn Nguyệt An Tuyết,cuối cùng lại bị Rangiku bịt miệng,kéo qua một bên tiện thể bị vài cặp mắt rửa tội.

Hiện tại tâm tình Nguyệt An Tuyết tuyệt đối không bình tĩnh,bây giờ còn trêu chọc thêm thì cả đám có mà xui xẻo dài dài.

"Tiếp đi."

"Sau đó vài ngày chính là 13 đội tử thần trở về,Tử Vương vừa trở lại thì như nổi điên đem toàn bộ căn cứ trên Trái Đất diệt sạch,không còn sót một ai,chỉ chừa lại căn cứ thủ đô cùng căn cứ Nguyệt Quang là còn sống sót nhưng cũng không tốt là bao,kia chính là từ từ hành hạ.Bị người xưng là Diệt Thần,bên cạnh còn hai vị là Ảo Thần cùng Hoả Diễm Thần."Thần Lâm nhìn sang Nguyệt An Tuyết lại nhìn Hoắc Tử Thiên cùng Kuchiki Byakuya bên cạnh,khẽ run một chút,cúi đầu nhìn sàn nhà.

"Khi đó,tôi đang giữ trọng trách coi chừng cặp sinh đôi,khi biết Phong vương đã chết cùng tứ hoàng bát vệ cũng đi theo chết trận,tôi chỉ có thể mang cặp sinh đôi vào khoan ngủ đông rồi ném vào không gian của mình.Cầu mong lưu lại huyết mạch còn sót lại của Nguyệt vương,mà khi tỉnh dậy thì tôi lại biết mình trọng sinh trở về hơn 10 năm trước."

"Tôi nhớ rõ câu đầu tiên khi Diệt Thần trở về chính là..."Thần Lâm khẽ đưa mắt nhìn Nguyệt An Tuyết,nuốt một ngụm nước bọt:"An Thần đã chết,vậy thì toàn bộ nhân loại các ngươi cũng đi theo bồi táng đi."

Chúng tử thần:"...."Hình như đúng là phong cách của đội trưởng,không sai chạy đi đâu được.

Hoắc Tử Thiên+Kuchiki Byakuya:"...."Câu này quả thật nghe rất uy vũ đâu.

Nguyệt An Thần:"...."Chị hai quả nhiên nói là làm sao,xem ra sau này hắn phải quý cái mạng nhỏ của mình thêm một chút mới được,không là bà chị lại lên cơn diệt nhân loại thì xong rồi.

Nguyệt An Tuyết:"...."Ân,câu kia quả thật là phong cách của cô đâu,nói rất hay,tự cho mình cho vài ngàn cái like.(^3^)

"Vì sao ngươi lại nằm trong khoang ngủ đông rơi từ trên trời xuống?"Aizen Sousuke nhìn qua,hỏi.

"Là tôi bị người gia tộc truy sát mà lấy trộm một chiếc phi cơ của Thần gia,ý muốn bay đi tìm Nguyệt Vương,nhưng ai biết phi cơ đó lại là do đứa em trai cùng cha khác mẹ của tôi cài làm bẫy muốn giết tôi,đi nửa chừng thì xảy ra sự cố,hết cách tôi phải dùng khoang ngủ đông mà trốn vào.Khoang ngủ đông có thể chịu được sức ép nổ của một quả bom nguyên tử."Thần Lâm nghĩ lại tình cảnh lúc đó,nhịn không được siết chặt nắm tay nghe đến răng rắc.

"Vậy,vì sao cả khoang của ngươi cùng cặp sinh đôi lại song song 'vô tình' rớt đến trước mặt bọn ta đâu,nơi này cách thủ đô ít nhất ba giờ dùng phi cơ vào thời bình."Nguyệt An Tuyết nhấn mạnh hai chữ,nói rõ điểm đáng ngờ.

"Cái này tôi không biết,rõ ràng lúc tôi chui vào khoang đông lạnh lại thì khoang của cặp sinh đôi còn ở trong không gian của tôi a~."Thần Lâm cũng thật sự không biết,hắn nhớ rõ mới chỉ bay ra khỏi căn cứ thủ đô chừng vài phút thì phi cơ gặp trục trặc,sau đó thế nào hắn cũng đếu biết a~.

"Tứ hoàng gồm những ai?"Nguyệt An Thần trầm mặc từ đầu đến giờ lại lên tiếng hỏi.

"Ách,tứ hoàng gồm Mộc hoàng Mộc Cảnh,Thuỷ hoàng Tư Hàn,Ám hoàng Tống Thanh Vũ,Lôi hoàng Trác Hiên."Thần Lâm bẻ ngón tay nói không chút che dấu.

"Ân,đều người quen đâu,mà thằng nhóc Thanh Vũ vậy mà lên làm được một trong tứ hoàng,thật kinh ngạc a~."Nguyệt An Tuyết cảm thán.

"Vậy trong bát vệ có đám Hoàng Tâm cùng Tư Lăng đúng không?"Nguyệt An Thần bình tĩnh nâng tách trà nhấp một ngụm.

"Ngạch,Tư Lăng là ai?"Thần Lâm gãi gãi đầu:"Tôi chỉ biết Hoàng Tâm tiểu thư là người trong lòng Mộc hoàng đại nhân,mà người đó nghe đồn chết trong trận thi triều hồi đầu mạt thế a~."

Cả phòng lập tức im lặng đến cây kim rớt xuống cũng nghe được,vẻ mặt đầy nghi ngờ nhìn về phía Thần Lâm,sau đó lại nhìn về phía Nguyệt An Tuyết và Nguyệt An Thần.

Im lặng một hồi lâu,đến mức Thần Lâm sắp không chịu nổi nữa thì nghe Nguyệt An Tuyết lên tiếng hỏi hắn.

"Thần Lâm,có phải Mộc Cảnh từng chịu tổn thương rất nặng đúng không?"

"Ân,tôi nghe các vị tiền bối từ ban đầu đi theo Mộc hoàng kể,trong trận thi triều ở thành phố HC ngài ấy bị thương nặng để lại di chứng.Năm năm sau thì Tử Vương đã chữa trị hoàn toàn cho ngài ấy,thực lực ngài ấy lập tức tăng vọt và cuối cùng ngồi vững ở vị trí hoàng dưới trướng của Nguyệt vương."Thần Lâm gật gật đầu,nói ra những gì lúc trước hắn từng nghe kể lại.

"A nha,xem ra đã rõ đâu."Yoruichi híp mắt mèo,ngáp một cái nói ra ý nghĩ của mọi người ở đây.

"Hả?"Chỉ duy nhất Thần Lâm cóc hiểu gì mà nhìn một lượt các vị đại nhân ngồi trong này.

"Đã hiểu,vậy rốt cuộc có tìm ra kẻ ám sát An Thần là ai không?"Kuchiki Byakuya nhớ tới mục tiêu quan trọng nhất.

"Ách,cái đó tôi không biết,chỉ từng nghe Mộc hoàng đại nhân nói kẻ ám sát là kẻ ở bên cạnh Nguyệt vương điện hạ,là người thân cận với ngài ấy,sau đó thì...Mộc hoàng đại nhân đã chết khi đối chiến với đội tử thần."Thần Lâm vừa nói ánh mắt lại nhìn quét về phía nhóm tử thần phía sau.

"Tức là vẫn không biết là kẻ nào ám sát,chỉ biết là kẻ bên cạnh rất quen thuộc,thân cận đến mức An Thần dỡ bỏ phòng bị?"Nguyệt An Tuyết tìm ra điểm mấu chốt.

"Tôi lúc đó chỉ là nhân viên bảo hộ cùng chăm sóc cho cặp sinh đôi,cũng không hề biết rốt cuộc mọi chuyện chính xác như thế nào,chỉ biết có như thế thôi."

"Tóm gọn lại,ngươi lúc đó chỉ kịp cho bọn nhỏ vào khoang ngủ đông,cất vào không gian của mình với ý định chạy trốn thì ngoài ý muốn chết đi,sau đó trọng sinh trở về mang theo tất cả mọi thứ trong không gian bao gồm cả hai đứa nhỏ,còn chuyện chân chính như thế nào ngươi cũng ếu biết?"Hoắc Tử Thiên xoa xoa huyệt thái dương của mình,thật đủ đau đầu a~.

"Ách,chính là như thế."Thần Lâm thật muốn khóc a,hắn vì muốn cứu vớt nhân loại định chạy đi tìm Nguyệt vương rồi cố gắng thành đàn em đắc lực của ngài ấy sau đó từ từ âm thầm tìm ra kẻ ám sát mà ngăn chặn,ai ngờ ngay bước đầu tiên đã bị đám đại nhân khủng bố này lôi hết mịa nó ra ngoài ánh sáng rồi ~(T^T)~,hắn dễ dàng sao?

"Ngươi chỉ có dị năng không gian,rộng bao nhiêu?"Urahara Kisuke xoa xoa cằm,ánh mắt đầy nghiên cứu nhìn Thần Lâm.

"...Tôi là song hệ,không gian cùng công nghệ,không gian rộng ước chừng 1.000m2 đi."

"Công nghệ,nghe thật kì lạ đâu."Nguyệt An Tuyết cũng tò mò,ném qua một cái điện thoại.

"Ngạch,dị năng đó cũng chỉ có thể sửa chữa,lắp ráp máy móc cùng làm các việc liên quan tới máy móc công nghệ thôi,dù sao tôi cũng không phải nhân viên chiến đấu."Thần Lâm tự biểu diễn dị năng của mình,cầm lấy cái điện thoại tháo rời từng bộ phận sau đó lại lắp trở về chỉ trong vòng vài giây.

"Ân,dị năng không sai đâu.Chẳng trách ngươi làm nhân viên nghiên cứu đặc thù,có thể nhận nhiệm vụ chăm sóc cặp sinh đôi cùng được phép sử dụng hai khoang đông lạnh."

"Khoang đông lạnh rất khó dùng sao?"Rangiku tò mò lên tiếng.

"Không phải rất khó,bất quá cách sử dụng rất phức tạp,trong lúc nguy cấp nếu không nhanh thì xác định chết không thể nghi ngờ."Nguyệt An Tuyết móc ra một cuốn sách dày cộp như cuốn từ điển bách khoa ném cho Urahara Kisuke:"Đó là toàn bộ cách vận hành của khoang đông lạnh."

Nhóm tử thần:"...."

Urahara Kisuke:"..."Hắc tuyến chảy xuống một đống.

Tập thể ánh mắt nhìn Thần Lâm thật sự là phải nói là chuyển biến rất lớn,rắc rối như thế mà có thể nhanh chóng vận hành,nhét hai đứa nhỏ vào đó mới chạy,quả thật không hổ là dị năng công nghệ đặc hữu sao?

Thần Lâm bị mấy cặp mắt nhìn đến phải cười gượng,đưa tai gãi gãi sóng mũi mà không biết nói gì.

Quả thật là như thế,khoang đông lạnh nếu là người khác thì có lẽ phải mất 3 giờ mới khởi động được nó,hắn chỉ mất 30 phút,đó đã là rất nhanh rồi.

Theo hệ thống Rory nói,khoang đông lạnh tinh tế,đa phần là thông qua hệ thống trí năng khởi động,chỉ mất vài phút.Nếu là dùng tay khởi động thì phải mất ít nhất 2-3 giờ mới khởi động được chúng,cho nên Nguyệt An Tuyết mới cảm thấy dị năng kì lạ này của Thần Lâm rất có chỗ dùng đâu.

Nếu hắn đã mò tới,vậy thì cô không ngại thu vào luôn đâu,một nhân tài có dị năng thuộc loại công nghệ đặc biệt như thế,sau này tuyệt đối là một trợ lực lớn đâu,chỉ cần biết cách thì có thể phát huy cực hạn tác dụng của hắn.

Thần Lâm đang ngồi,bỗng nhiên cảm nhận được sau lưng lạnh lẽo,nhịn không được khẽ rùng mình một cái.

"Được rồi,chuyện kẻ ám sát tạm ném qua một bên đi.Về hai đứa nhỏ kia,Thần,em tính sao?"Nguyệt An Tuyết lúc này quay sang Nguyệt An Thần,hỏi.

"Dù sao đã ra rồi,vậy thì nuôi thôi.Dù đến từ tương lại,bất quá cũng coi như là con ruột của em đi,mà chúng tên là gì vậy?"Nguyệt An Thần trầm mặc một hồi nói rồi quay sang Thần Lâm hỏi.


Bình Luận (0)
Comment