Trình Ngữ Lam Em Là Của Tôi

Chương 168

Chương 168

Vừa bước xuống nhà, điện thoại của anh bỗng nhiên reo lên, số điện thoại hiển thị lên màn hình là số của cô.

Alo, Ngữ….

Mộ thiếu, là tôi, Châu Lạc Băng đây. Anh có thể nào đến quán bar Thiên Long đón Ngữ Lam không? Cậu ấy say nên….

Được, tôi đến liền.

Hơn 15 phút sau, Mộ Duật Hành đã có mặt ở quán bar Thiên Long. Đưa mắt nhìn một vòng ở nơi đây, mặt mày của anh trở nên đen xì, trong lòng sôi sục cơn giận khi nhìn thấy cô đang nằm gục xuống bàn…

Cô có biết mình sảy thai mới hơn một tháng không?

Mặt của Mộ Duật Hành hơi nhăn lại, vết thương ở chân bị anh làm động vì đi quá nhanh. Nhưng bây giờ anh chẳng quan tâm đến chuyện đó, tiến nhanh lại chỗ có người phụ nữ của anh.

Tại sao cô lại để Ngữ Lam uống nhiều như vậy?

Tôi không ngăn được.

Thở hắt ra một hơi, cúi xuống bế ngang Trình Ngữ Lam lên…

Tìm được hơi ấm quen thuộc, cô dụi mặt vào ngực anh như con mèo ngoan, cánh tay trắng muốt cũng vòng lên cổ anh, nhưng cái miệng nhỏ thì đang lẫm bẫm mắng chửi gì đó…

Xấu xa, khốn khiếp… ly hôn.. ly hôn đi….

Bế Trình Ngữ Lam vào trong xe, cô ngoan ngoãn dụi mặt vào ngực của Mộ Duật Hành tìm hơi ấm quen thuộc..

Thiếu gia…về nhà hay về nhà ông bà Trình?

Tài xế xanh mặt nhìn Mộ Duật Hành. Ai mà không biết phu nhân giận dỗi bỏ nhà ra đi gần một tháng, bây giờ còn say xỉn ở quán bar. Với tính tình lạnh lùng, khó tính của thiếu gia nhà anh, thì rất có thể phu nhân sẽ được trả về kèm theo một tờ đơn chẳng hạn..

Mộ Duật Hành hạ tầm mắt nhìn xuống người phụ nữ đang trong vòng tay của mình. Anh nghĩ trong lòng của cô cũng có mấy phần tình cảm dành cho mình. Khi nãy nhìn thấy tin nhắn quan tâm của cô, anh rất vui, niềm vui khó tả thành lời.

Về nhà đi. Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Chiếc xe nhanh chóng được khởi động lái về biệt thự. Mộ Duật Hành không nhịn được nhớ nhung, siết chặt Trình Ngữ Lam vào trong lòng mình, sau đó đặt nụ hôn thật mạnh vào đỉnh đầu của cô cho thỏa mãn.

Chiếc xe lái vào trong biệt thự, thuộc hạ liền đi lại mở cửa xe cho Mộ Duật Hành. Nhìn thấy anh bế một người phụ nữ bước ra, thuộc hạ của anh có chút hoang mang nhưng khi nhìn kỹ lại thì đây chính là phu nhân mà lão đại ngày nhớ đêm mong…

Bảo người làm pha trà giải rượu mang lên cho tôi.

Mộ Duật Hành cau mày ra lệnh, sau đó dứt khoát bế cô lên phòng ngủ.

Đặt Trình Ngữ Lam nằm xuống giường, cô lờ mờ mở mắt rồi lại nhắm mắt, ngọ nguậy cơ thể như muốn ngồi dậy.

Yên.

Mộ Duật Hành hơi cao giọng, bàn tay gỡ giày cao gót của cô ra. Anh rất tức giận khi thấy cô không chú ý đến sức khỏe của mình. Cơ thể đã ốm yếu, đã vậy còn bị sảy thai, vậy mà cô chẳng biết chăm sóc cho mình.

‘ Cộc cộc’

Vào đi.

Cánh cửa phòng mở ra, người làm đi vào mang ly trà giải rượu và túi xách của Trình Ngữ Lam…

Bình Luận (0)
Comment