Trình Ngữ Lam Em Là Của Tôi

Chương 191

Chương 191

Vào đã khó, ra ngoài còn khó hơn!

Mộ Ngữ Yên nhếch môi, bước xuống giường đi lại tủ lấy khẩu súng và nép vào bên trong góc tường…

Con nhà tông không giống lông thì cũng giống cánh, huống hồ gì khi cô lên 12 tuổi đã được ba và hai anh trai dạy bắn súng để tự bảo vệ bản thân.

Bây giờ đã có cơ hội trổ tài rồi!

* Cạch

Cánh cửa được mở, người đàn ông với dáng người cao lớn ló đầu vào quan sát. Trời ơi, Mộ gia đúng là khó vào, Lăng Tử Hàn anh phải canh cả buổi mới có thể trèo được lên phòng của Mộ Ngữ Yên…

Là ai…

Giọng nói lanh lãnh vang lên, Mộ Ngữ Yên bước ra, nhắm súng vào đầu của Lăng Tử Hàn…

Lăng Tử Hàn mở to mắt, đây là Mộ Ngữ Yên sao? Sao lại nhắm súng vào người của anh thế này?

Anh Tử Hàn.

Đôi mắt to tròn trợn ngược, cánh tay cầm súng cũng hạ xuống, môi mím chặt lại như đang rất khó xử khi gặp anh.

Lăng Tử Hàn nuốt một ngụm nước bọt rồi bước vào, nếu không phải tại vì hai hôm nay Ngữ Yên cứ tránh né anh thì anh cũng không cực khổ dãi gió dầm mưa như thế này.

Tại sao lại tránh né anh? Dù không đồng ý làm bạn gái của anh, nhưng cũng đừng tránh né anh chứ.

Lăng Tử Hàn thật tội nghiệp, yêu cô từ lúc còn thuở nhỏ, bốn năm Ngữ Yên đi nước ngoài du học như bốn năm anh sống trong địa ngục, ngày nhớ đêm mong, nhắn tin gọi điện nói chuyện bao nhiêu cũng không thỏa lòng nhớ thương, những lúc rảnh rỗi anh luôn bay sang thăm nhưng cũng chưa bao giờ là đủ. Anh chỉ muốn buộc cô bên mình, thế là một tuần trước anh đã tỏ tình với cô, mọi chuyện diễn ra đúng như kế hoạch của anh, nhưng hai hôm nay không hiểu vì sao Ngữ Yên lại vô tình tránh né anh…

Ngữ Yên, em không đồng ý?

Lăng Tử Hàn cầm lấy bả vai cô, ánh mắt thâm tình nhìn thẳng vào đôi mắt long lanh sắp òa khóc của cô.

Anh sắp đính hôn với người khác thì còn muốn em làm bạn gái của anh làm gì. Em không muốn làm kẻ thứ 3 phá hoại hạnh phúc của người khác đâu.

Mộ Ngữ Yên quát lên, hung hăng đẩy Lăng Tử Hàn ra xa mình…

Anh đúng là xấu xa, bao nhiêu năm quan tâm, tạo niềm tin cho người ta rồi bây giờ lại đối xử với người ta như vậy.

Anh đính hôn với ai chứ? Tình cảm của anh bao nhiêu năm qua dành cho em như thế nào chẳng lẽ em không hiểu rõ.

Lăng Tử Hàn cau mày..

Đính hôn?

Anh đính hôn với ai?

Nếu cô dâu không phải là Mộ Ngữ Yên thì cả đời này anh cũng không lấy ai hết.

Tình cảm của anh dành cho cô không phải là ngày một ngày hai, mà là đã rất nhiều năm. Từ khi cô lên 4 tuổi, anh đã xác định cô chính là vợ của anh…

Huhu… đồ đáng ghét… rõ ràng là đính hôn mà còn dám nói thích người ta…xấu xa… anh đi về đi…

Mộ Ngữ Yên uất ức òa khóc, đưa tay đánh thùm thụp vào bờ ngực vạm vỡ của Lăng Tử Hàn. Nhưng Lăng gia nhiều đời sợ vợ, và anh cũng không ngoại lệ

Ngữ Yên, đừng khóc nữa. Anh thật không có đính hôn với ai hết, anh thề đấy, anh chỉ yêu mình em thôi, nếu có đính hôn thì cũng là đính hôn với em.

Bình Luận (0)
Comment