Trò Chơi Bất Khả Tư Nghị

Chương 54

Nhìn Thiên Thu hiện tại trang điểm, đã là nữ xứng không thể nghi ngờ, có lẽ Thiên Thu cũng có thể biết mình nhận ra nàng. Nguyện ý không muốn dây dưa quá nhiều tới nhau, bất quá sự thật là mình đi trêu chọc Thiên Thu trước, tuy xuất phát từ hảo tâm nhưng xét cho cùng vẫn có loại tình thế vượt khỏi dự kiến, chẳng qua Lâm Hạ phát hiện mình tựa hồ cũng không quá mức bài xích phát triển như vậy.

Thiên Thu hết sức căng thẳng, trang điểm xong, dáng vẻ mình so với nữ xứng trong mộng rất tương tự, nếu Lâm Hạ cũng gặp giấc mộng đó, nàng nhất định sẽ nhận ra mình. Thiên Thu từ trong tấm gương trang điểm thấy được Lâm Hạ đang đứng phía sau nhìn mình, loại cảm giác này, thật giống như bản thân trần truồng bị người ta ngắm nghía.

Lâm Huyên rốt cuộc cũng kết thúc phần trang điểm, vô cùng hài lòng nhìn Thiên Thu.

“Trên đời này không có nữ nhân xấu mà chỉ có nữ nhân lười, nhìn mình xinh đẹp như vậy, chị đã ưng ý chưa?” Lâm Huyên cười hỏi.

Thiên Thu gật đầu một cái, nàng không ngờ bản thân ở thế giới thực cũng có thể ưa nhìn tới mức này, gương mặt nàng nhờ thay đổi kiểu tóc cộng thêm đồ trang điểm nên đã thon gọn hơn một chút, thoạt nhìn không còn tròn mập như vậy, ngũ quan cũng kinh diễm hơn nhiều.

“Nhớ rõ trở về giảm cân.” Lâm Huyên không quên nhắc nhở.

“Tôi đang giảm……” Thiên Thu thật ngượng ngùng nói, nàng cảm giác Lâm Huyên cùng Lâm Hạ hai chị em nhà này rất giỏi trong lúc lơ đãng liền làm đau tim người ta, luôn nhắc nhở sự thật rằng mình rất mập.

“Đừng tự mình giảm béo vớ vẩn lung tung, tốt nhất là nhờ một huấn luyện viên cá nhân, có người hướng dẫn sẽ dễ tiến hành……” Lâm Huyên đề nghị.

“Ừm.” Thiên Thu nhẹ nhàng lên tiếng, nhưng nàng cảm giác mình không chắc sẽ gánh được số tiền kia, ví nàng đã xẹp xuống không ít rồi.

“Hạ, như thế nào, Thiên Thu trang điểm như vậy, chị thấy hài lòng không?” Lâm Huyên hỏi Lâm Hạ vừa từ trên lầu xuống dưới.

Thiên Thu không nghĩ Lâm Huyên lại hỏi trực tiếp người kia như vậy, trái tim nàng ngay lập tức căng lên, ngượng ngùng, chờ mong xen lẫn bất an hội tụ trong lòng, thậm chí có một cỗ cảm giác khô nóng lan tỏa khắp mặt.

Lâm Hạ cũng không ngờ Lâm Huyên đột nhiên hỏi như vậy, vốn dĩ câu hỏi đó cũng không có ý gì, nhưng giờ phút này chẳng biết vì sao lại có loại ảo giác vô cùng ái muội, đặc biệt khi nàng nhìn thấy Thiên Thu đỏ bừng mặt, ánh mắt còn tràn ngập chờ mong cùng lo lắng, loại ái muội kia liền càng rõ. Lâm Hạ không lập tức trả lời ngay, bởi vì nàng biết Thiên Thu giống như rất để ý đáp án của mình.

Lâm Huyên hỏi xong câu đó, cũng nhanh chóng cảm giác được bầu không khí giống như sai sai, Thiên Thu thẹn thùng mặt đỏ, tựa hồ vô cùng để ý ánh mắt của Lâm Hạ, mà Lâm Hạ nhìn người ta như vậy, lại chậm chạp không đáp. Lâm Huyên dám cá rằng hai người này thật sự quá không giống bình thường, chẳng có gì lén lút sơ hở sao, đánh chết nàng cũng chẳng tin.

“Cũng không tệ lắm.” Thời điểm Thiên Thu chờ đợi đánh giá đến tâm đều mau bốc lửa, Lâm Hạ mới nhàn nhạt trả lời.

Tuy chỉ là một câu đánh giá khinh miêu đạm thuật nhưng với Thiên Thu mà nói, tuyệt đối là bất đồng, hơn nữa uy lực còn sánh ngang bom nguyên tử. Những suy nghĩ trong lòng nàng ở thời điểm nghe được câu nói kia, nháy mắt liền bắt đầu sinh trưởng nhanh chóng. Nàng nghĩ, nếu mình có thể gầy xuống thì sẽ có thể trở nên càng thêm xinh đẹp, tựa như nữ xứng trong mộng, vậy giữa mình và Lâm Hạ phải chăng liền có cơ hội nào đó. Ý niệm này bắt đầu điên cuồng khỏe mạnh trưởng thành, quyết tâm muốn thay đổi hình ảnh bản thân của Thiên Thu cũng tựa hồ được lắp thêm tên lửa, xưa nay chưa từng có bức thiết cùng mãnh liệt.

“Nền tảng của Thiên Thu vẫn là có thể, chị ấy mập mạp nên hạn chế phát huy của em, nếu không thì sẽ càng xuất sắc hơn.” Lâm Huyên tranh công, thuận tiện lại chọc Thiên Thu một chút.

Thiên Thu biết Lâm Huyên không có ác ý mà chỉ là trần thuật một sự thật khách quan, bất quá bị người ta ghét bỏ vì mập mạp, trong lòng nàng vẫn thật không dễ chịu, hơn nữa còn bị chê ở trước mặt Lâm Hạ. Thiên Thu theo bản năng trộm ngắm Lâm Hạ một chút, thấy biểu tình của người kia cũng không có thay đổi gì.

Thiên Thu từ nhỏ liền rất sợ bị người khác bình luận, cho dù nàng biết sau khi trang điểm thì nhan sắc sẽ cải thiện, nhưng nàng cảm giác đó không phải chính mình, chính mình vẫn là nữ nhân mập mạp lại còn bình phàm mà thôi, tự ti khiến cho nàng không dám đối diện với bình luận của người khác.

“Tôi vào toilet một chút.” Thiên Thu vừa là sợ Lâm Huyên tiếp tục thảo luận về mình, vừa là xác thật có hơi buồn tiểu, cho nên liền đi vệ sinh.

“Quan hệ giữa chị với chị ấy rốt cuộc là gì?” Sau khi Thiên Thu rời khỏi, Lâm Huyên thập phần bát quái lên tiếng.

“Chẳng phải em hỏi nàng rồi sao?” Lâm Hạ không đáp mà hỏi ngược lại.

“Nhưng mà em chẳng tin chị là một lãnh đạo tốt, quan tâm đến hình tượng của nhân viên, nếu không phải người mà chị thích thì em thật không rõ lý do chị nhiệt tình như thế? Chị ấy mà, em quen chị lâu như vậy, quá hiểu biết chị, lạnh nhạt, ích kỷ.” Xem ra Lâm Huyên vẫn là có oán niệm sâu sắc với Lâm Hạ, bắt được cơ hội liền quở trách, “Em cảm giác giống như chị ấy rất thích chị.” Lâm Huyên cuối cùng còn bồi thêm một câu, bởi vì thích một người, rất khó giấu nổi.

“Em cảm thấy chị sẽ thích nàng sao?” Lâm Hạ hỏi lại.

“Chị mắt cao hơn đỉnh, đúng là chị ấy không giống gu mà chị sẽ thích, nhưng trên đời này, đóa hoa nhài cắm bãi phân trâu cũng không phải là chưa từng có, dẫu sao hoa tươi cũng cần dựa vào phân trâu tẩm bổ……” Lâm Huyên nói đến một nửa liền ngừng lại, bởi vì nàng nhìn thấy Thiên Thu rời khỏi toilet, đã đứng trước cửa, nàng không chắc chắn Thiên Thu đã nghe được bao nhiêu. Tuy mình không có ác ý nhưng mấy lời này với người ta mà nói, vẫn là cực kì đả thương đi.

“Cái kia…… Thiên Thu, thực xin lỗi, ý của em không phải……” Lâm Huyên nhanh chóng xin lỗi, nàng không nghĩ tới Thiên Thu sẽ trở lại nhanh như vậy.

“Gì cơ? Tôi vừa vào, không biết cô đang nói gì?” Thiên Thu giống như không nghe thấy màn đối thoại của Lâm Huyên cùng Lâm Hạ, khó hiểu hỏi.

Lâm Hạ nhìn về phía Thiên Thu, thái độ của nàng giống như rất tự nhiên, giống như thật sự không nghe thấy.

“Không có gì haha……” Lâm Huyên pha trò cười nói.

Lâm Hạ còn đang nhìn Thiên Thu, tựa hồ muốn xác nhận điều gì đó, qua một hồi lâu, nàng mới thu hồi tầm mắt.

Bình Luận (0)
Comment