Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử ( Dịch )

Chương 125 - Chương 125: Lệnh Điều Động (2)

Chương 125: Lệnh điều động (2) Chương 125: Lệnh điều động (2)Chương 125: Lệnh điều động (2)

Chuong 125: Lenh dieu dong (2)

Mặc dù những lệnh điều động này hầu hết là để sai vặt, nhưng các đệ tử Ngoại Môn vẫn chạy theo như vịt.

Không chỉ vì cơ hội tiếp xúc với thế giới bên ngoài thông qua lệnh điều động, mà tiền công khi làm việc theo lệnh điều động cũng cao hơn nhiều so với bình thường.

Thông thường, cơ hội gặp được loại lệnh điều động ra ngoài này đều bị nhóm quản sự trong Ngoại Môn ăn chia với nhau.

Lý Mộc Dương, một kẻ sống ẩn dật và xa lánh, hoàn toàn không có cơ hội.

Thấy vẻ mặt bối rối của Lý Mộc Dương, Lý Nguyệt Thiền cười khúc khích:

"Không chỉ ca ca phải đi, ta cũng nhận được lệnh điều động rồi."

"Vương quản sự bảo ta dặn ngươi, ngày mai trước giờ trưa phải đến bến đò phi thuyền báo cáo, tuyệt đối không cho phép đến trễ."

"Lần này là Yến trưởng lão điều động nhân lực, có lẽ chúng ta có thể gặp được Ninh tỷ tỷ."

Nghe Lý Nguyệt Thiền nói vậy, Lý Mộc Dương đã hiểu.

Rõ ràng là trưởng lão Yến Tiểu Như cần có người để sai vặt, Ninh Uyển Nhi, đệ tử của Yến trưởng lão, nhân cơ hội này mà giúp đỡ đồng hương, đưa huynh muội Lý Mộc Dương và Lý Nguyệt Thiền đi theo.

Có thế lực chống lưng quả là sống dễ dàng thoải mái.

Sau khi Ninh Uyển Nhi thăng tiến, chỉ cần quan tâm một chút, huynh muội Lý Mộc Dương đã có cơ hội ra ngoài mà người bình thường không thể nào có được.

Tuy nhiên, lệnh điều động ra ngoài...

Lý Mộc Dương liếc nhìn thanh kinh nghiệm trên giao diện hệ thống.

[Lý Mộc Dương: Luyện Khí cảnh tang thứ chín 27%]

Lúc này, hắn đã gần đạt đến cảnh giới Luyện Khí viên mãn.

Hắn ta còn đang nghĩ làm gì chắc đó, tìm cơ hội để đột phá một cách lặng lẽ.

Nhưng bây giờ lại đột nhiên phải ra ngoài, chắc chắn không thể mang theo hũ linh thực, trong trường hợp ra ngoài vì lệnh điều động này thường là ăn ở tập thể.

Nếu mang theo hũ linh thực khi đi ra ngoài, mức độ nguy hiểm sẽ quá cao.

"Ngươi biết chúng ta sẽ đi đâu không?" Lý Mộc Dương mở lời hỏi.

Lý Nguyệt Thiền gật đầu: "Ừm, ta nghe Vương quản sự nói, là phải đi đến một tòa thành trì cổ xưa ở phía nam.”

"Hình như có chuyện gì đó xảy ra trong thành đó, tông môn phái Yến trưởng lão đi xử lý."

"Hình như gọi là Thành Ma Kiếm..."

Lý Nguyệt Thiên cũng không biết nhiêu thông tin, dù sao việc điều động nhân sự trong Nội Môn cũng không cần thiết phải giải thích cho đệ tử ngoại môn.

Vương quản sự cũng chỉ nghe loáng thoáng, tiện thể nói cho huynh muội Lý Mộc Dương biết. Sau khi Lý Mộc Dương hiểu sơ sơ được điểm đến và nhiệm vụ, hắn nói: "Vậy lần này chỉ đi làm chân sai vặt thôi, nhưng có thể xuất hiện một số rủi ro."

Loại nhiệm vụ cần đến trưởng lão đích thân ra tay, không thể mong đợi Lý Mộc Dương và những kẻ cùi bắp ở Ngoại Môn như hắn có thể xông pha trận mạc.

Nhưng đi theo trưởng lão đến vùng đất nguy hiểm, chắc chắn sẽ phải đối mặt với rủi ro - ngay cả khi rủi ro rất thấp.

Sau khi trò chuyện với người muội muội trời cho một lúc, dặn dò nàng phải mang theo hành lý và đồ dùng cá nhân khi đi ra ngoài, cuối cùng trong tiếng phàn nàn “Được rồi, được rồi, ta biết rồi, khổ lắm nói mãi." của muội muội, Lý Mộc Dương tiễn biệt Lý Nguyệt Thiền.

Sau khi bóng dáng Lý Nguyệt Thiền rời đi, Lý Mộc Dương trở về nhà nhưng không vội nấu cơm.

Hắn đặt hộp cơm muội muội mang đến và lệnh điều động lên bếp, sau đó lấy ra số tiên tiết kiệm từ hâm bí mật trong nhà.

Lý Mộc Dương đã đổi tất cả linh thực mà hắn thu hoạch ở tháng trước thành tiền.

Cộng thêm số tiền đổi linh thực do tông môn phát, lúc này Lý Mộc Dương đã thoát khỏi cảnh nghèo đói.

Hắn cầm số tiền mới kiếm được này ra ngoài cửa, hướng về phía chân núi xa xa.

Trời dần tối, thân hình Lý Mộc Dương thoắt ẩn thoắt hiện, lướt qua những con hẻm vắng vẻ không người qua lại như bóng ma.

Chẳng mấy chốc, hắn đã đến một khu tập kết khác của Ngoại Môn, tìm thấy Thiết Tề Phong.

Khi Lý Mộc Dương đến, người đàn ông trung niên vạm vỡ này đang ngồi sau hàng rào đan nan đan rổ.

Lần đầu tiên Lý Mộc Dương luyện tập Tàn Vân Thân Pháp của thôn Hắc Vân, chính là mua ma huyết từ tay người này.

Sau đó, hắn cũng đã từng giao dịch với Thiết Tê Phong khi mua bản đồ phong thủy và tin tức ở chợ.

Người đàn ông này ít nói nhưng có nhiều mối quan hệ, là một đối tượng hợp tác tốt.

Thấy Lý Mộc Dương đột ngột xuất hiện, đôi mắt cá chết của Thiết Tê Phong nheo lại.

"... Sao tối vậy, có chuyện gì gấp không?”

Lý Mộc Dương đứng ngoài hàng rào, gật đầu: "Cân ma huyết! Ngay bây giời"

Nói xong, Lý Mộc Dương mở chiếc túi tiền phồng to để Thiết Te Phong nhìn thấy số lượng tiền.

Thấy nhiều tiền như vậy, Thiết Tê Phong đứng dậy với vẻ mặt vô cảm và hỏi: "Chất lượng thế nào? Cần bao nhiêu?"

"Ma huyết hạ phẩm, số lượng mà túi tiền này có thể mua được."

"Được!"

Giao tiếp giữa hai người rất ngắn gọn.
Bình Luận (0)
Comment