Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử ( Dịch )

Chương 167 - Chương 167: Con Mắt Nào Của Ngươi Nhìn Thấy Ta Bị Các Nàng Mê Hoặc

Chương 167: Con mắt nào của ngươi nhìn thấy ta bị các nàng mê hoặc Chương 167: Con mắt nào của ngươi nhìn thấy ta bị các nàng mê hoặcChương 167: Con mắt nào của ngươi nhìn thấy ta bị các nàng mê hoặc

Chương 167: Con mắt nào của ngươi nhìn thấy ta bị các nàng mê hoặc

Trong tu hành giới, Trúc Cơ được coi là một dấu mốc vô cùng quan trọng.

Luyện Khí Cảnh nhiều vô số kể, nhưng chỉ cần đạt đến Trúc Cơ thì đã miễn cưỡng được coi là một người có máu mặt.

Cũng giống như Trái Đất ở kiếp trước, kỳ thi tuyển sinh đại học cũng là một dấu mốc quan trọng.

Mặc dù tấm bằng cử nhân không phải là tất cả nhưng rào cản này có thể lọc ra vô số người.

Lý Mộc Dương hừ một tiếng, đi ra khỏi nhà, hắn thấy Quan Tiểu Thuận đang hì hục dọn dẹp.

Nhìn thấy Lý Mộc Dương di ra, Quan Tiểu Thuận liên đi tới.

"Lý huynh, nhanh lên, chúng ta sắp lên đường rồi."

Buổi chiêu hôm nay, Lý Mộc Dương và một nhóm đệ tử ngoại môn nhận được một nhiệm vụ.

Yến trưởng lão, người đã nhàn nhã tại Thành Ma Kiếm trong nhiều ngày qua, cuối cùng đã nghỉ ngơi đủ và quyết định đi đối phó với tàn hồn cổ xưa trong mỏ huyết thạch.

Về phần Lý Mộc Dương và đám đệ tử ngoại môn đi cùng Yến trưởng lão, lúc này tự nhiên cũng phải đi theo.

Mọi người đều rất tò mò ve mỏ huyết thạch.

Huyết thạch là tài liệu tu luyện ma pháp trung cấp, đối với đệ tử ngoại môn, gần như không có cơ hội tiếp xúc với nó.

Trước khi ra ngoài, nhóm đệ tử ngoại môn đã đến hiện trường để hỏi thăm, thảo luận.

Nhiều người đã bàn về việc liệu họ có bị trừng phạt nếu mang hai viên huyết thạch ra khỏi mỏ huyết thạch hay không.

Còn có quặng huyết thạch thô được bán trên thị trường với giá bao nhiêu...

So với sự lạc quan của các đệ tử ngoại môn, Lý Mộc Dương, người biết được sự thật về quặng mỏ, lại thận trọng hơn nhiều.

Hắn và Quan Tiểu Thuận đi ở cuối đội, luôn quan sát hoàn cảnh xung quanh, tìm sẵn đường lui.

Một khi tình hình trở nên nguy cấp, hắn sẽ bỏ của chạy lấy người ngay lập tức.

Nhưng vào lúc này, muội muội Lý Nguyệt Thiền lặng lẽ tiếp cận hắn.

Huynh muội sánh vai đi cùng nhau, thiếu nữ thì thầm vài câu.

"Ca, một lúc nữa đừng đi quá xa, nếu có chuyện gì xảy ra, huynh muội chúng ta sẽ chăm sóc lẫn nhau...'

Lý Mộc Dương không có phản đối lời này của nàng.

Nhưng đột nhiên, từ đám đông, một tiếng kêu trâm thấp vang lên.

"Yêu ma... chính là yêu ma ở Ngô Công Lĩnh!"

Yến trưởng lão còn chưa tới, những đệ tử ngoại môn này không hề biết kiêm chế trước mặt Tiểu Trình sư huynh.

Khi mọi người nhìn thấy những con yêu ma từ Ngô Công Lĩnh trang điểm lộng lẫy, trông vô cùng xinh đẹp đi tới, đôi mắt của họ đều mở to.

"Đẹp quái"

"Đâu là đại mỹ nhân..."

"Có phải tất cả yêu ma đều xinh đẹp như vậy không?"

Các đệ tử kinh ngạc, không ngừng nhìn vê phía đám yêu ma cách đó không xa.

Mà đám yêu nữ diễm lệ kia cũng tụ tập lại, cười nói rôm rả, dường như đang bàn luận về đệ tử ma tông ở đây.

Quan Tiểu Thuận lặng lẽ kéo tay áo Lý Mộc Dương, nói:

"Lý huynh, bình tĩnh. Đám quái vật này ăn thịt người không nhả xương, đừng để bị chúng mê hoặc..."

Lý Mộc Dương tức giận trừng mắt nhìn thiếu niên nói: "Con mắt nào của ngươi nhìn thấy ta bị các nàng mê hoặc?"

Giữa tiếng cười, Yến trưởng lão xuất hiện cùng với mấy đệ tử chân truyền.

Trong nháy mắt cả đội im lặng, tất cả mọi người đều ngậm miệng.

Yến trưởng lão lạnh lùng liếc nhìn mọi người, nói: "Đi thôi."

Cùng với Thành Chủ Thành Ma Kiếm, Yến trưởng lão dẫn đoàn người đi tới lối vào mỏ huyết thạch ở trong thành.

Mỏ huyết thạch khá lớn, có khắc những hoa văn trấn ma, dùng để trấn áp tà khí của huyết ma sát khí ở trong mỏ.

Vì bên trong mỏ huyết thạch, huyết ma sát khí rất nông đậm.

Lý Mộc Dương vốn chẳng để ý nhiều, bây giờ hắn chỉ muốn nhanh chóng hoàn thành, sau đó quay về chơi trò chơi, vượt ải thành công càng sớm càng tốt để còn thu thập được phần thưởng.

Nhưng khi hắn đi theo đoàn người vào trong mỏ huyết thạch, sương máu nơi đây dày đặc, hắn mơ hồ cảm nhận được tiếng thanh kiếm rất quen thuộc.

Âm thanh trầm thấp của thanh kiếm vang lên như tiếng quỷ gầm, khiến mọi người rợn tóc gáy.

Mà Lý Mộc Dương, người mấy lần chết dưới lưỡi kiếm của bán yêu tướng quân trong trò chơi, cũng không xa lạ gì với âm thanh này.

Nét mặt của hắn đột nhiên thay đổi.

Kinh Hồng Tiên Kiếm bị ma hoá... thực sự ngủ say trong mỏ huyết thạch này sao?

Không khí bên trong mỏ cực kỳ ngột ngạt, sương máu mờ ảo tràn ngập mọi ngóc ngách.

Đây là huyết sát khí sinh ra từ mỏ huyết thạch thời thượng cổ, nó khiến người sống cảm thấy cực kỳ khó chịu, sinh vật sống tồn tại trong sát khí lâu ngày có thể bị ăn mòn.

Nhưng những người có mặt ở đây đều là tu sĩ ma đạo và yêu ma nên ai cũng cảm thấy rất thoải mái và vui vẻ khi ở trong này.

Người bình thường sợ huyết sát khí như sợ mãnh hổ, nhưng ma tu thì khác, họ ở trong đó như cá gặp nước.

Các đệ tử ngoại môn ai nấy đều ra sức hít vào thở ra, giống như người bình thường hít thở không khí trong lành vậy.
Bình Luận (0)
Comment