Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử ( Dịch )

Chương 527 - Chương 527: Hóa Ra Ngươi Là Nữ

Chương 527: Hóa ra ngươi là nữ Chương 527: Hóa ra ngươi là nữChương 527: Hóa ra ngươi là nữ

Chương 527: Hóa ra ngươi là nữ

Mỗi khi nghĩ đến điều này, nàng đều xấu hổ đến mức muốn tìm một cái lỗ trên mặt đất để chui vào.

Lúc đầu, nàng sợ Vô Danh đại nhân tìm tới cửa gặp lại nàng.

Nàng không biết khi gặp lại nhau, chính mình sẽ đối mặt với Vô Danh đại nhân như thế nào.

Nhưng mà theo thời gian trôi qua từng ngày, Vô Danh đại nhân chẳng những không đến tìm nàng mà còn bốc hơi khỏi nhân gian, mất đi tung tích, cũng không cách nào tìm được...

Thế là, thời gian trôi qua từng ngày, Sở Thanh Tuyết ngược lại trở nên hoảng hốt.

Nàng đột nhiên sợ hãi, sợ Vô Danh đại nhân cứ như vậy mà biến mất khỏi thế gian và không bao giờ đến gặp nàng nữa.

Mãi cho đến bây giờ, nàng thậm chí còn không biết được tên và diện mạo thật của Vô Danh đại nhân.

Mỗi lần Vô Danh đại nhân đến gặp nàng đều là sử dụng các loại phương thức hình chiếu hóa thân.

Nếu Vô Danh đại nhân quyết tâm biến mất và mai danh ẩn tích, có lẽ đời này nàng sẽ không bao giờ gặp lại...

Sở Thanh Tuyết ý thức được điểm này, lập tức hoảng hốt.

Vô Danh đại nhân, sẽ không phải là bị nàng dọa chạy chứ?

Những cảm xúc phức tạp lo được lo mất, hoảng sợ và xấu hổ, cứ lởn vởn trong tâm trí Lưu Ly tiên tử mỗi ngày.

Đến nỗi sau khi Thân sư huynh mang đến tin tức Vô Danh đại nhân đang ở phương Bắc, nàng liền không chút do dự đi về phía bắc.

Nhưng hiện tại nghe được binh tướng tôm cua nói, Long Thần nương nương sông Ngọc Thủy cũng tới, Sở Thanh Tuyết nhất thời sửng sốt.

Rõ ràng đây là cuộc gặp riêng giữa nàng và Vô Danh đại nhân, vì sao Long Thần nương nương cũng đi theo?

Một mình Vô Danh đại nhân đến là được rồi!

Hoặc là nói...

Nghĩ tới lời nói trước đó của Thân sư huynh "Vô Danh kia có quan hệ rất gần gũi với Giao Long ở sông Ngọc Thủy."

Lúc này, tay câm chén trà của Sở Thanh Tuyết đột nhiên hơi run lên.

Một suy đoán chợt nảy ra trong đầu.

Chẳng lẽ... Long Thần nương nương sông Ngọc Thủy là... Thê tử của Vô Danh đại nhân?

Vô Danh đại nhân, thật ra đã có gia đình rồi?

Bên trong lương đình, trong mắt của Lưu Ly tiên tử bỗng nhiên hiện lên một tia hoảng hốt. Vốn dĩ luôn lạnh lùng, thờ ơ với mọi chuyện trên đời, giờ phút này nàng lại hiếm khi có chút hoảng loạn.

Nhìn thấy đám mây trên bầu trời nhanh chóng tiến gần, nghe thấy tiếng hò reo vui mừng của mấy vị lính tôm tướng cua bên cạnh, khoảnh khắc này, Sở Thanh Tuyết đột nhiên có một ý nghĩ muốn quay đầu bỏ chạy. Nếu chạy đi, có lẽ sẽ không phải chứng kiến cảnh Vô Danh đại nhân và nương tử cùng đến...

Nếu chạy đi...

Sở Thanh Tuyết cố gắng đứng dậy, nhưng nàng như bị dính phải định thân thuật, đứng im tại chỗ, không thể nhúc nhích.

Cho đến khi đám mây bay đến trên đỉnh đình, Long Thần nương nương mới trở về.

Khoảnh khắc này, Sở Thanh Tuyết mới phát hiện mình đã có thể cử động trở lại.

Nàng buồn bã nhìn đám mây trên trời, không còn muốn chạy trốn nữa, mà ngồi yên như một tù nhân đang chờ án tử, ngược lại rơi vào trạng thái bình thản như đã nhìn thấu sinh tử.

Giây tiếp theo, đám mây trên trời tan biến, một bóng trắng từ trong mây hạ xuống.

Con giao long trắng khổng lồ trong nháy mắt biến thành một thân ảnh tuyệt mỹ không dính bụi trân đứng ngoài đình.

Một chiếc áo dài hoa lệ màu trắng nhạt, điểm xuyết nhiều tua rua bảy màu, trông rất cao quý và uy nghiêm. Thêm vào khuôn mặt không chút tỳ vết, đẹp đến ngạt thở, đủ để khiến tất cả nữ tử trên đời này phải lu mờ.

Lặng lẽ nhìn Long Thần nương nương trước mắt, Sở Thanh Tuyết sững sờ.

Nàng lại ngước nhìn lên trời, đám mây đã tan biến, chỉ có một bóng hình từ mây rơi xuống, chính là Long Thần Nương Nương trước mắt.

Nhưng Vô Danh đại nhân đâu?

Lưu Ly tiên tử đứng dậy, có chút do dự, bối rối.

"Dám hỏi nương nương..."

Lưu Ly tiên tử do dự một chút, vẫn chủ động hỏi: "Vô Danh đại nhân không cùng đến sao?"

Giây tiếp theo, Long Thần nương nương tuyệt mỹ khoác thần bào hoa lệ, trên mặt lộ ra một nụ cười ngượng ngùng.

Dù là giọng nữ, nhưng ngữ khí, Sở Thanh Tuyết lại cảm thấy quen thuộc.

"Ờ... cái đó... Sở Tiên Tử, ta chính là Vô Danh."

Lời của Long Nữ vừa dứt, không khí trong lương đình ngưng đọng.

Một cơn gió lạnh thổi qua mái đình.

Trong lương đình, Sở Thanh Tuyết đứng chết lặng, nhìn chằm chằm Long Nữ trước mắt, mắt mở to, đồng tử giãn rộng, thậm chí môi cũng vì kinh ngạc mà há ra.

"Ngươi... ngươi... ngươi...

Liên tục ba lần "ngươi", đồng tử của Sở Thanh Tuyết như rung chuyển, dường như có ngàn lời muốn nói.

Nhưng mở miệng ba lần, lại không nói ra được gì.

Bộ dạng kinh ngạc, đồng tử rung chuyển, thân hình run rẩy của nàng, khiến người ta lo lắng nàng sẽ ngất đi vào giây tiếp theo.

Nhưng cuối cùng, nàng không ngất đi.

Mà bằng cảm xúc vô cùng kinh ngạc, cay đắng, tuyệt vọng và đau đớn, nàng thốt lên những lời khó tin. "Ngươi hóa ra là nữ?I
Bình Luận (0)
Comment