Trò Chơi Đối Kháng

Chương 125

Edit: Kazuo

Bởi vì Jason đã nói thân phận của Tang Thứ cho Chu Lẫm nghe, cho nên Chu Lẫm đành phải nhịn xuống không động thủ với Tang Thứ, đối với Chu Lẫm, điều này cũng là giúp Lý Hàn Phong giảm bớt rắc rối.

Nhưng đến chiều, tin tức về cái chết của Xiaomei truyền đến, nguyên nhân cái chết là do mất máu quá nhiều và phần đầu bị tổn thương nghêm trọng.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Sám Hối Muộn Màng (Bồ Đề Tuyết, Truy Thê)
2. Hiệp Nghị Bắt Buộc (Cưỡng Chế Thỏa Thuận)
3. Sau Khi Kết Hôn Tổng Tài Không Về Nhà
4. Sau Khi Hoài Nhãi Con Tiểu Sư Thúc Nam Chủ, Ma Quân Mang Cầu Chạy
=====================================


Nghe người hầu báo cáo, Chu Lẫm cảm thấy trong lòng nhói đau, người phụ nữ xinh xắn và đáng yêu này đã bị giết ngay trước mặt cậu, cho dù thế nào, Chu Lẫm cũng không thể tha thứ cho chính mình, bởi vì cậu không thể trả thù cho Tiểu Mỹ.

Tang Thứ đi tắm trong phòng tắm dành riêng cho Lý Hàn Phong, vẻ mặt chán ghét lau những chỗ dính máu. Một lúc lâu sau mới ra khỏi phòng tắm.

Biết Tang Thứ là một sinh vật máu lạnh giết người không chớp mắt, Chu Lẫm liền mặc kệ hắn, mà Tang Thứ thì hoàn toàn coi biệt thự của Lý Hàn Phong là nhà của mình, hắn quấn khăn tắm bước ra phòng khách, liền nhìn thấy Chu Lẫm đang ngồi trên chiếc ghế sofa, gương mặt đầy sự áy náy.

Chu Lẫm phát hiện Tang Thứ đang đi về phía mình, vì vậy lập tức đứng dậy đi ra khỏi phòng, Chu Lẫm chỉ sợ mình không nhịn được giết hắn.

Chu Lẫm vừa đi được vài bước thì giọng nói lười biếng của Tang Thứ từ phía sau truyền đến, "Chỉ là một nữ nhân bị giết thôi sao, hà tất gì phải buồn."

Chu Lẫm nắm chặt tay, đột nhiên quay đầu sắc bén nói: "Nếu như không phải vì thân phận của ngươi, ta nhất định sẽ giết ngươi."

Tang Thứ nhún vai, tỏ vẻ bất đắc dĩ, thản nhiên dựa vào chiếc ghế sô pha mềm mại, lông mày mỏng khẽ nhướng lên, “Cậu biết thân phận của tôi?” Tang Thứ gác chân lên bàn kính trước mặt, lộ ra đôi chân trắng nõn, bởi vì mới tắm xong, trên chân vẫn còn đọng lại những giọt nước pha lê, trông còn hấp dẫn hơn cả phụ nữ, chỉ là Chu Lẫm căn bản không chú ý đến điểm này.

Thấy Chu Lẫm chỉ hung hăng nhìn mình chằm chằm, Tang Thứ mở miệng nói: “Cậu đại khái không biết rõ mối quan hệ giữa tôi và Hàn Phong đi.” Nói xong, hắn nở nụ cười quyến rũ, “Tôi là người yêu của Hàn Phong ở Nhật Bản, cũng là người đã ở với Hàn Phong lâu nhất, và cụ thể cũng là người ngủ với Hàn Phong nhiều nhất."

Chu Lẫm sắc mặt trầm xuống, "Chuyện này ngươi không cần cường điệu với ta, cũng không liên quan gì đến ta!" Mặc dù nói như vậy, nhưng trong lòng Chu Lẫm vẫn cảm thấy rất khó chịu. Tang Thứ lớn lên so với nữ nhân còn xinh đẹp hơn, cũng phù hợp với khẩu vị của Lý Hàn Phong. Thượng Nguyệt Bang có rất nhiều nơi sang trọng để tiếp đãi các đối tác kinh doanh này, nhưng Lý Hàn Phong lại cố tình để Tang Thứ ở trong biệt thự của mình.

“Nghe nói Hàn Phong rất yêu cậu.” Tang Thứ cười rạng rỡ đến nỗi Chu Lẫm không thể hiểu ra ý tứ của hắn.

Chu Lẫm hơi ngẩng đầu, giọng nói có vài phần khoe khoang, "Thì sao!"


Tang Thứ vỗ tay một cái, từ trên sô pha đứng dậy, tràn ngập chờ mong nhìn Chu Lẫm, "Chúng ta đánh cược đi? Tôi cá là cậu và Hàn Phong trong vòng một tháng tới nhất định sẽ chia tay."

Tang Thứ chớp chớp đôi mắt đen như một đứa trẻ đang chơi một trò chơi.

Chu Lẫm cảm thấy lồng ngực căng thẳng, theo bản năng kéo cổ áo, cậu sốt ruột nói: "Ai mà rãnh rỗi chơi loại trò chơi nhàm chán này với ngươi? Chuyện của ta và Lý Hàn Phong không tới lượt ngươi xen vào."

“Cậu biết về Hàn Phong bao nhiêu?” Tang Thứ âm dương quái khí cười, “Cậu cho rằng trong lòng Hàn Phong, cậu quan trọng hơn hay là sự nghiệp của hắn quan trọng hơn?"

“Ngươi rốt cuộc muốn nói cái gì?” Chu Lẫm lạnh lùng nói.

“Haha!” Tang Thứ cười khẽ hai tiếng, “Sợi dây chuyền trên cổ cậu là cây thánh giá mà Hàn Phong cho cậu đi!”

Chu Lẫm nhìn xuống mặt dây chuyền trên cổ, phát hiện nó vẫn được nhét vào quần áo của mình như mọi khi, chỉ lộ ra sợi dây buộc màu trắng bạc. Đó là lý do mà Sanzi không thể nhìn thấy bề ngoài của mặt dây chuyền bên trong.

“Sao ngươi biết?” Chu Lẫm cau mày, đến cả việc sợi dây chuyền Lý Hàn Phong cho cậu hắn cũng biết.


Tang Thứ mỉm cười đến gần Chu Lẫm, "Có phải Hàn Phong đã nói với cậu là cây thánh giá do mẹ hắn để lại, đeo trên cổ cậu là muốn nói cho cậu biết cậu rất quan trọng với hắn?"

Chu Lẫm sửng sốt không nói nên lời, chuyện này Tang Thứ sao có thể biết được?

Tang Thứ đi tới trước mặt Chu Lẫm, cười nhẹ nói: "Cậu có tò mò không? Chắc cậu đang thắc mắc làm sao tôi biết được chuyện giữa cậu và Hàn Phong đi?"

Chu Lẫm nhìn chằm chằm Tang Thứ, những phỏng đoán dần dần hiện lên trong đầu khiến cậu cảm thấy choáng váng, Lý Hàn Phong làm sao có thể...

Để xác thực suy nghĩ trong lòng, Chu Lẫm khó khá nói: "Chuyện này làm sao ngươi biết?"

Tang Thứ cười tươi hơn, "Bởi vì tôi cũng có một mặt dây chuyền giống hệt như của cậu!"

Bình Luận (0)
Comment