Trò Chơi Đối Kháng

Chương 128

Edit: Kazuo

Lý Hàn Phong đẩy cửa phòng ngủ ra, nhìn thấy Chu Lẫm quay lưng về phía hắn, đang nhét quần áo vào vali.

Nhìn bộ dáng chuẩn bị của Chu Lẫm không thể nghi ngờ là đang nói cho hắn biết cậu sẽ rời khỏi đây.

Lý Hàn Phong đóng cửa lại, đi tới sau lưng Chu Lẫm, ôm lấy eo cậu, cằm nhẹ nhàng đặt lên vai Chu Lẫm, đôi môi mỏng gợi cảm cố tình cọ vào cổ Chu Lẫm.

“Bảo bối, tức giận sao?” Giọng nói của Lý Hàn Phong rất nhẹ, hắn cười khẽ siết chặt cánh tay, để ngực của mình áp chặt vào lưng Chu Lẫm, như thể người chồng đang an ủi cô vợ nhỏ tức giận của mình.

Chu Lẫm không hề động đậy, vẻ mặt lạnh lùng tiếp tục thu dọn đồ đạc, một lúc sau mới phun ra một tiếng dứt khoát, "Tối nay tôi sẽ ở khách sạn, sẽ không quấy rầy anh cùng người yêu cũ ân ân ái ái” Nói xong cậu liền thô bạo kéo khóa, đặt vali xuống đất, rút ​​tay cầm ra chuẩn bị lôi đi, nhưng Lý Hàn Phong vẫn giữ chặt cậu không buông.

Lý Hàn Phong hiểu được tính tình quật cường của Chu Lẫm, hơn nữa, lần này hiểu lầm thật sự rất sâu, nếu không kịp thời dỗ dành Chu Lẫm, nói không chừng ngày nào đó chính hắn không chú ý tới liền chuồn mất. Tại thời khắc mấu chốt cùng Lý Cừu đối đầu, Lý Hàn Phong tuyệt đối không thể để Chu Lẫm rơi vào tay người khác.

Nhưng làm sao để dỗ dành?


“Ở trong khách sạn?” Lý Hàn Phong cười nhẹ, “Vậy tôi sẽ cùng cậu ở lại đó.”

"Không cần! Anh buông tôi ra!" Chu Lẫm tức giận kéo mười ngón tay trên bụng, nhưng lại gỡ không được. "Nếu không rời đi, tình cũ của anh lại sốt ruột." Chu Lẫm tức giận nói, đầy mùi dấm chua.

Lý Hàn Phong mỉm cười, xoay người Chu Lẫm lại, nhưng vẫn ôm lấy Chu Lẫm, lồng ngực của cả hai vừa vặn áp vào nhau, Chu Lẫm xấu hổ quay đầu sang chỗ khác, bỏ qua ánh mắt thâm tình và rực lửa của Lý Hàn Phong.

“Bảo bối, em ghen sao?” Lý Hàn Phong áp trán vào tóc Chu Lẫm, nụ cười phi thường thỏa mãn.

“Ai là bảo bối của anh, đừng có nói kiểu ghê tởm như vậy!” Chu Lẫm hừ lạnh một tiếng, “Ai rảnh mà ghen với anh, còn tự cho mình là đúng!"

Lý Hàn Phong nỗ lực kiên trì, nhẹ nhàng hôn vào mặt Chu Lẫm một cái, ôn nhu nói: "Bà xã, đừng tức giận. Nếu em tức giận, chồng em sẽ rất đau lòng."

“Đều đã nói rồi, đừng có buồn nôn như vậy.” Chu Lẫm không có tâm trạng, bắt đầu thoát khỏi vòng tay của Lý Hàn Phong, nhưng Lý Hàn Phong ôm lại ôm cậu chặt hơn, cuối cùng Chu Lẫm trực tiếp bị Lý Hàn Phong đè xuống giường.

“Lý Hàn Phong, anh buông ra!” Chu Lẫm đẩy vai Lý Hàn Phong, hai mắt trợn tròn, vẻ mặt thà chết chứ không chịu khuất phục, “Mặc kệ anh nói cái gì, đêm nay tôi phải rời đi!"

"Là tôi sai rồi, cho nên tha thứ cho tôi được không? Nếu em bỏ đi, lão công sẽ rất cô đơn." Ngay khi lời nói của Lý Hàn Phong vừa rơi xuống, Chu Lẫm lộ ra vẻ khó tin, cậu có bị đánh chết cũng không thể tin những lời vừa nãy có thể xuất phát từ cái miệng của người đàn ông này.

Liệu Lý Hàn Phong chịu thừa nhận sai lầm của mình? Người đàn ông độc đoán và tàn nhẫn này cũng có thể nói những lời cầu xin sự tha thứ của cậu, thật là chưa từng nghe thấy. Chu Lẫm vốn tưởng lad Lý Hàn Phong sẽ lại áp dụng chiến thuật thông thường của mình, trước tiên đem cậu cường thượng, sau đó mới bắt đầu dỗ ngọt, ngay từ đầu Chu Lẫm đã quyết định, nếu Lý Hàn Phong dùng vũ lực với mình, cậu nhất định sẽ chia tay.

Nhưng mà hiện tại...

Nhìn thấy biểu hiện của Chu Lẫm không còn mãnh liệt như trước, Lý Hàn Phong lập tức tiếp tục tăng thêm mã lực, "Lão công sai rồi! Cho nên bà xã đừng rời đi, được không?" Nói xong, hắn cầm tay Chu Lẫm đặt ở trên mặt, nghiêm túc nói: "Nếu không thì em cứ đấm một cái cho hả giận."

Ánh mắt chân thành, bộ dáng thừa nhận sai lầm và những lời nói tràn đầy yêu thương, Lý Hàn Phong không tin những thứ này không hạ gục được Chu Lẫm.

Chu Lẫm đã sững sờ, hiện tại cậu cực kỳ nghi ngờ Lý Hàn Phong trước mặt là giả. Tại sao Chu Lẫm cậu không biết loại người cường thế máu lạnh như Lý Hàn Phong lại thực sự có mặt này.


“Anh cũng nói những điều này với nam nhân đó?” Chu Lẫm cao giọng khinh thường, đương nhiên cậu sẽ không dễ dàng thỏa hiệp như vậy, cậu vẫn nhớ những gì Tang Thứ đã nói. Ngay cả mặt dây chuyền cũng không hề có giá trị. Mỗi lần Chu Lẫm nghĩ tới, liền có cảm giác Lý Hàn Phong căn bản chính là tên lừa đảo.

“Ý của em là về sợi dây chuyền?” Lý Hàn Phong đưa ngón tay vào cổ Chu Lẫm lôi mặt dây chuyền ra, vừa lòng cười khẽ hai cái, “Tôi tưởng em vì tức giận mà ném nó đi, không ngờ vẫn còn đeo."

Chu Lẫm quay đầu, "Bây giờ ném vẫn chưa muộn!"

Lý Hàn Phong một tay vuốt ve mái tóc của Chu Lẫm, tay còn lại thì rất dịu dàng trượt lên vòng eo nhạy cảm của Chu Lẫm, đôi môi mỏng gợi cảm ghé vào tai cậu, nhẹ nhàng nói: "Tin tưởng tôi, Chu Lẫm, tôi thật sự yêu em, chờ mọi chuyện ổn định, tôi sẽ giải thích rõ ràng về chuyện sợi dây chuyền cho em."

Câu 'Tôi thực sự yêu em' của Lý Hàn Phong dường như đã có hiệu quả, sắc mặt Chu Lẫm dần dần trở nên dịu lại, cậu lúng túng rời mắt khỏi ánh mắt rực lửa của Lý Hàn Phong.

“Anh còn đứng đây làm gì, tình cũ còn đang đợi anh kìa?” Chu Lẫm mím môi, rất không vui nói.

“Có bà xã Lẫm ở đây, ai chờ tôi cũng mặc kệ.” Lý Hàn Phong cười khẽ, cúi đầu hôn Chu Lẫm, thâm tình mút vào.

Khi hắn ngẩng đầu lên lần nữa, trên mặt Chu Lẫm thoáng hiện lên một tia ửng hồng, Lý Hàn Phong vuốt ve môi Chu Lẫm, trìu mến nhìn kỹ Chu Lẫm, như thể hắn đang trân trọng một bảo vật.

“Có... có cái gì đẹp mà nhìn?” Chu Lẫm mất tự tin hét lên, nhưng trong lòng càng ngày càng khinh bỉ chính mình, chẳng phải vừa mới nói vài câu ngọt ngào thôi sao, cơn giận của mình làm sao mà biến mất nhanh như vậy được.

“Thật đẹp!” Độ cong khóe miệng của Lý Hàn Phong vừa mang phong vị ma mị, khuôn mặt góc cạnh lại nở một nụ cười không phù hợp với hình tượng của hắn.


"Đẹp... Đẹp cái gì mà đẹp! Mau xuống đi!" Chu Lẫm đẩy vai Lý Hàn Phong, mà Lý Hàn Phong lại đem mặt úp vào trong ngực Chu Lẫm, cười nhẹ: "Bảo bối! Tôi lại muốn rồi, làm sao bây giờ?"

Chu Lẫm đỏ mặt quát: "Đêm qua và sáng nay, tôi đều bị anh làm, anh thu liễm cho tôi."

Lý Hàn Phong chỉ cười, hạnh phúc và mãn nguyện nghe nhịp tim của Chu Lẫm, “Gọi tôi một tiếng lão công, đêm nay tôi sẽ tha cho em, bằng không chỉ có thể làm một trận.” Hắn vừa nói vừa đặt tay ở hạ thân Chu Lẫm, nhẹ nhàng xoa.

Chu Lẫm mẫn cảm co rút thân thể, "Lý Hàn Phong, anh đừng làm loạn, sáng nay mới vừa làm, tôi không tin anh còn đủ khí lực."

“Hả?” Lý Hàn Phong khẽ cau mày, “Em xem thường tôi?” Để chứng tỏ chính mình còn cường hãn, Lý Hàn Phong lập tức kéo quần Chu Lẫm ra.

Chu Lẫm vội vàng bảo vệ bộ đồ lót duy nhất còn sót lại, dùng giọng điệu phi thường uyển chuyển nói, "Tối mai làm được không? Hôm nay tôi mệt quá!" Chiều hôm nay Tiểu Mỹ vừa bị giết, quả là một đòn nặng nề đối với Chu Lẫm. Chu Lẫm luôn cảm thấy rất buồn vì không bảo vệ được nàng.

Lý Hàn Phong nhìn thấy tâm sự trong lòng của Chu Lẫm, vì thể nở nụ cười, "Đây là do chính miệng em nói, tối nay đừng hòng trốn thoát."

Mặt Chu Lẫm đầy hắc tuyến, luôn cảm thấy chính mình từ đào hố chôn mình.

Bình Luận (0)
Comment