Trò Chơi Đối Kháng

Chương 88

Khi âm thanh "một trăm triệu" bất ngờ vang lên trên khán đài, ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về phía người đàn ông bất ngờ báo giá, Lý Hàn Phong chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy bóng lưng của người đàn ông, ngoài ra hắn không thể nhìn rõ thứ gì khác. Nhưng từ dáng người và giọng nói của tên kia, Lý Hàn Phong biết rằng mình chưa bao giờ gặp nam nhân kia.

Lý Hàn Phong nửa đứng lại ngồi xuống, hắn chưa bao giờ nghĩ rằng có người sẽ trực tiếp tăng gấp đôi con số mà hắn đã báo giá. Mặc dù trên mặt không lộ ra vẻ kinh ngạc, nhưng trong lòng Lý Hàn Phong sớm đã gió nổi mây phun.

Hắn đã nói với Lý Hàn Uy rằng Chu Lẫm chỉ là một tình nhân đáng giá năm mươi triệu, nếu giờ phút này lại báo ra giá khác, không thể nghi ngờ nói cho Lý Hàn Uy biết hắn muốn có được Chu Lẫm. Như vậy, tương lai Chu Lẫm không chỉ đối mặt với địch nhân của mình, mà còn phải đối mặt với rất nhiều kẻ thù của Lý Hàn Phong hắn.

"Không hổ là người mà em trai đã ngủ cùng, nhìn cậu ta được hoan nghênh như vậy làm cho tôi cũng muốn nếm qua tư vị của cậu ta như thế nào."

"Thật sao?" Lý Hàn Phong khẽ nhướng mày, không nói thêm lời nào.

"Nhị để chắc không muốn từ bỏ đi?" Lý Hàn Uy hỏi thăm dò.

"Đó chỉ là đôi giày hỏng mà tôi đã mang. Năm mươi triệu cũng coi như nể tình cậu ấy. Vì có người coi cậu ta như báu vật, tôi cũng chỉ coi là góp phần vào 'Underground'." Sau khi Lý Hàn Phong nói xong, hắn đứng dậy rời khỏi hội trường.

Nhìn bóng lưng Lý Hàn Phong không chút do dự rời đi, Lý Hàn Uy nhíu mày, lời của Lý Hàn Phong rốt cuộc là thật hay giả, chã lẻ do hắn nghĩ sai.

Một tên thuộc hạ của Lý Hàn Uy vội vàng chạy tới, sắc mặt hoảng loảng ở bên tai Lý Hàn Uy nói: "Không ổn rồi, ông chủ, tên đó bỏ chạy rồi!"

"Cái gì bỏ chạy?" Lý Hàn Uy giận tím mặt "Cử tất cả mọi người đi tìm, cậu ta là món hàng giá trị một trăm triệu, nếu các ngươi không tìm được thì hảo hảo chờ chết đi."

"Vâng, thuộc hạ liền phái người đi tìm."

Chu Lẫm chống đỡ vách tường tiến lên từng bước, toàn thân nặng nề như ngàn đá nặng đè xuống, đột nhiên dùng toàn lực thân thể thật sự là đau đớn không gì sánh được.


Chu Lẫm lạc đường, còn không biết mình đi đang ở đâu, hành lang nhiều phòng giống như đường hầm dưới lòng đất, Chu Lẫm hoa mắt chóng mặt, liền muốn tìm một phòng vào nằm một chút.

Chu Lẫm có chút do dự, bởi vì lo lắng trong phòng còn có người khác, nếu như để bọn bắt cóc biết được chạy tới, chẳng phải như kiếm củi ba năm thiêu một giờ sao.

Cách đó không xa khúc cua vang lên một trận âm thanh bước chân, kèm theo giọng nói "... Tìm nhanh lên... Bên kia có gì hay không... Qua bên này nhìn thử...", Tiếng nói chuyện khiến Chu Lẫm sửng sốt, rõ ràng những người đó đang tìm kiếm cậu. Nhìn thấy đám người định rẽ vào chỗ này, Chu Lẫm vội vàng xoay người vươn tay mở phòng bên cạnh, Chu Lẫm thầm cảm thấy may mắn căn phòng này không có khóa.

Vừa vào cửa, Chu Mặc như bị tê liệt dựa vào tường thở phào nhẹ nhõm, cứ như thế này, có lẽ cậu cũng không còn sức trốn ra ngoài.

Chu Lẫm đột nhiên nhìn thấy cảnh trên giường trong phòng, Chu Lẫm liền hối hận, tại sao nhiều phòng như vậy cậu lại chọn trúng phòng này.

Trên giường, một người đàn ông vừa vặn đang đè lên người mỹ nam thiếu niên, nam nhân nằm trên vận động kịch liệt, miệng không ngừng gọi: "Bảo bối, nâng cao lên một chút nữa, kêu lớn hơn một chút nữa." Mỹ nam nằm dưới người đàn ông đó thoạt nhìn trông rất đau đớn, nhưng không thể không tiếp tục phối hợp với động tác của người đàn ông trên cơ thể mình, giọng điệu cực kỳ d** đãng.

Ở bên mép giường có hai người đàn ông mặc quần áo đen, đeo kính râm, rõ ràng là vệ sĩ. Chu Lẫm đoán chắc họ là cận vệ, nếu không chủ nhân làm loại chuyện này làm sao có thể đứng bên cạnh mà coi như không có chuyện gì được.

Lúc Chu Lẫm đẩy cửa đi vào, hai tên vệ sĩ cảnh giác rút súng lục nhắm vào Chu Lẫm, nghiêm nghị nói: "Là ai?"

"Hai người bình tĩnh!" Chu Lẫm lập tức sắp xếp lại ngôn từ, "Tôi chỉ muốn ở chỗ này năm phút, năm phút nữa liền rời đi." Chu Lẫm nhìn nam nhân ở trên giường dừng động tác quay sang nhìn cậu, cậu chỉ có thể cười gượng hai tiếng, huơ tay, "Anh có thể mặc kệ tôi tiếp tục công việc."

Sự xâm nhập đột ngột của Chu Lẫm khiến người đàn ông trên giường mất đi hứng thú tình dục, người đàn ông ngẩng đầu lên, bất mãn nhìn Chu Lẫm, nhưng khi nhìn rõ bộ dáng của Liễm, trên mặt anh ta lập tức lộ ra vẻ háo sắc.

"Cậu là Chu Lẫm?" Người đàn ông trên giường đột nhiên hỏi.

Chu Lẫm không ngạc nhiên khi người trước mặt quen biết mình, dù sao cậu cũng nổi tiếng trong khu đấu giá, bị một người xa lạ hiểu biết cũng là chuyện bình thường.


Chu Lẫm gật đầu, nghĩ thầm, nếu là người quen biết hắn, chắc dễ nói chuyện, vì vậy cậu nói, "Hiện tại tôi đang gặp chút rắc rối, không biết có thể không..." Chu Mặc chưa kịp nói xong, người đàn ông đã lập tức đáp ứng, "Đương nhiên có thể."

"Chuyện kia thật cám ơn." Chu Lẫm cảm kích nói.

Tiếng bước chân ồn ào ngoài cửa thực mau liền qua đi, Chu Mặc chật vật đứng lên dựa vào tường, đối với người đàn ông trước mặt nói: "Cảm ơn anh nhiều, tôi không quấy rầy anh nữa." Khi Chu Lẫm định xoay người rời đi, một giọng nói mang ý tứ trêu đọc phía sau vang lên.

"Như thế nào lại muốn rời đi? Không định báo đáp ân cứu mạng của tôi sao?"

"Vậy anh muốn thế nào? Hôm khác tôi sẽ mời anh bữa cơm." Chu Lẫm có chút nóng nảy, bởi vì lo lắng đám người kia đột nhiên trở lại, nếu như vậy không phải sẽ bị mắc kẹt ở đây sao, nhìn hai người đàn ông trần truồng liên tục vận động, nghĩ đến cảnh tượng vừa rồi, Chu Lẫm cảm thấy ớn lạnh.

"Trước tiên trả lời cho tôi mấy vấn đề! Nếu tôi hài lòng, có lẽ tôi có thể đưa cậu rời khỏi đây an toàn." Người đàn ông nhặt quần áo trên giường tùy tiện mặc lên người, khuôn mặt tuấn tú lộ ra một chút tinh nghịch và lười biếng, một thân khí chất quý tộc.

Chu Lẫm quen biết vô số người, tự nhiên có thể cảm giác được nam nhân trước mặt không phải là người dễ chọc, hơn nữa còn có hai tên vệ sĩ đang giương súng cảnh giác nhìn hắn. Chu Lẫm cảm thấy sợ hãi, nếu cậu nói 'Không' thì khả năng cao sẽ bị bắn chết.

"Có vấn đề gì?" Chu Lẫm lạnh lùng nói, nghĩ thầm vì bên kia đã hứa sẽ đưa cậu ra khỏi đây an toàn nên chắc không là vấn đề lớn.

"Cậu có phải là tình nhân của Lý Hàn Phong không?" Người đàn ông hỏi.

"Không phải!" Chu Lẫm lập tức lớn tiếng đáp lại.

"Thật sao? Tôi vừa mới đến thành phố này liền điều tra Lý Hàn Phong. Người tình của Lý Hàn Phong trong khoảng thời gian này là cậu, nhị thiếu gia của nhà họ Đổng, Chu Lẫm!"


"Tin hay không tùy anh, dù sao lão tử cũng không liên quan gì đến tên khốn kiếp kia!" Chu Lẫm hừ lạnh một tiếng, trên mặt hiện lên rất rõ ràng, ta hận tên khốn kiếp đó.

"Haha." Người đàn ông cười khẽ vài tiếng, "Vậy để tôi đổi câu hỏi! Cậu đã bị hắn ta thượng chưa?"

"..."

Ngay khi giọng nói của người đàn ông đó rơi xuống, hình ảnh chợt lóe lên trong đầu Chu Lẫm, sắc mặt Chu Lẫm đỏ bừng, nhanh chóng phản bác lại, "Đương... Đương nhiên là không có. Anh hỏi cái này làm gì? Không phải tôi đã nói không có quan hệ với hắn ta sao."

Người đàn ông vẻ mặt thú vị nhìn Chu Lẫm lúc này đang xù lông, nghĩ thầm, quả nhiên là người mà Lý Hàn Phong coi trọng, thực sự nam nhân này có sức hấp dẫn không thể cưỡng lại.

"Cậu có biết mình đáng giá bao nhiêu trong cuộc đấu giá ở 'Underground' không?"

"Cái gì 'Underground'? Cái gì đấu giá?" Chu Lẫm nghi ngờ hỏi.

Người đàn ông cười trong lòng, xem ra cậu ta còn không biết bản thân đang ở trong tình trạng như thế nào, xem ra vừa mới thoát khỏi nguy hiểm.

"Làm người của tôi đi!" Người đàn ông đột nhiên nói.

_______________

Sau khi Lý Hàn Phong rời hội trường, hắn đã phái thuộc hạ đi điều tra danh tính của người đàn ông đã ra giá một trăm triệu, giác quan nói cho hắn biết về sau người kia tuyệt đối là một cái uy hiếp.

Lý Hàn Phong sớm biết được rằng Chu Lẫm đã trốn thoát, vì vậy hắn nhanh chóng điều động tất cả thuộc hạ mang theo, ra lệnh khẩn cấp tìm kiếm cậu ta trước Lý Hàn Uy. Đường đi ở 'Underground' có hình dạng như một mê cung, Chu Lẫm không thể thuận lợi ra khỏi đây, hiện tại chắc hẳn cậu ta đang ở đâu đó trong 'Underground'.

Lúc này, Lý Hàn Phong chỉ hy vọng Chu Lẫm sẽ không bậy bạ mà chọn nhầm phòng để trốn, bởi vì có những nhân vật trong 'Underground' mà ngay cả Thượng Nguyệt Bang cũng phải nể mặt ba phần.


Chu Lẫm không ngờ người đàn ông trước mặt lại đột nhiên đưa ra yêu cầu như vậy, vì thế cậu dựa vào tường bắt đầu đi về phía cửa.

"Cậu trốn không thoát khỏi đây đâu, trên đời này không có gì tôi không lấy được." Người đàn ông phất phất tay, hai tên vệ sĩ tiến lên bắt Chu Lẫm đến trước mặt.

"Cút!" Người đàn ông lạnh lùng nói với mỹ nam trên giường, mỹ nam nhanh chóng thu dọn quần áo, lảo đảo chạy ra khỏi phòng.

Chu Lẫm có điểm muốn bật khóc, vừa thoát hỏi hang sói, lại chạy ngay vào hang cọp a.

Công hiệu của thuốc chưa qua, Chu Lẫm đương nhiên không phải đối thủ của hai tên vệ sĩ này, hai người này hiển nhiên đã trải qua huấn luyện đặc biệt, ba đòn liền trói hai tay Chu Lẫm vào đầu giường. Sau khi trói xong liền quay về đầu giường đứng, vẻ mặt cứng nhắc của máy móc dường như muốn nói rằng, 'Chủ nhân, xin hãy tận hưởng.'

"Đúng là đồ vật tuyệt mỹ!" Người đàn ông sờ sờ ngực Chu Lẫm, hai mắt dần dần mờ mịt, không ngờ Chu Lẫm lại vung chân đá vào mặt người đàn ông.

"Phi!" Người đàn ông lau vết máu trên khóe miệng, phun ra một chiếc răng gãy, "Tính tình bốc lửa, bất quá tôi rất thích!" Người đàn ông cười thay vì tức giận, quay đầu về phía vệ sĩ thẳng thắn ra lệnh, "Đem hai chân cậu ta trói lại cho tôi!"

Hai tên vệ sĩ nhanh chóng trói Chu Lẫm lại, sau khi xác định đã cột kỹ mới quay về chỗ cũ.

"Nói cho tôi biết, Lý Hàn Phong khi lên giường với cậu trông như thế nào." Người đàn ông cúi đầu hôn lên xương quai xanh của Chu Lẫm, ôn nhu hỏi.

"Ta muốn giết ngươi!" Chu Lẫm làm sao có thể để ý nghe câu hỏi của người đàn ông này, trên mặt tràn đầy phẫn nộ.

"Cậu yên tâm, tôi sẽ chăm sóc cậu thật tốt, chờ khi tất cả trên người cậu đều toàn dấu vết của tôi, tôi sẽ gửi lại cho Lý Hàn Phong. Đến lúc đó, tôi muốn nhìn xem hắn có phải tên tuyệt tình hay không." Người đàn ông dần dần hôn xuống, mang theo nụ hôn thật sâu, chẳng mấy chốc trên người Chu Lẫm đã có dấu hôn.

Chu Lẫm bị trói cố gắng vùng vẫy, cổ tay bị ma sát mà đỏ lên. Trái tim cậu gần như tuyệt vọng, trong đầu cậu chợt lóe lên hình bóng Lý Hàn Phong. Lần trước cậu bị bắt bởi Hoàng Ngụy, chính sự xuất hiện đột ngột của hắn đã cứu cậu.

Chu Lẫm đột nhiên cảm thấy thật nực cười, trong hoàn cảnh như vậy cứu tinh duy nhất mà cậu nghĩ đến chính là Lý Hàn Phong, nói không chừng giờ phút này hắn đang ôm tình nhân mới vui vẻ chơi đùa.

Chu Lẫm nhắm mắt lại, trong lòng nghĩ thầm, Lý Hàn Phong, nếu lần này Chu Lẫm tôi có chuyện gì, cho dù có phải lỗi của anh hay không lão tử cũng sẽ tính lên hết đầu anh.

Bình Luận (0)
Comment