Trò Chơi Đối Kháng

Chương 95

Edit: Kazuo

Lúc Chu Lẫm đẩy cửa bước vào, liền cảm thấy một luồng khí lạnh. Lý Hàn Phong đang dựa vào trên giường, mặc bộ đồ ngủ màu xám đậm, cúc áo trên cổ chưa cài, vừa vặn lộ ra xương quai xanh gợi cảm, có vẻ ngoài vô cùng mê người. Chiếc chăn lụa mỏng chỉ che đến phần bụng, hai tay Lý Hàn Phong quấn băng gạc dày nhẹ nhàng đặt lên chăn bông.

Từ cửa đi đến trên giường, Chu Lẫm bị ánh mắt âm lãnh của Lý Hàn Phong nhìn chằm chằm, rõ ràng Lý Hàn Phong đang ngồi, nhưng Chu Lẫm luôn cảm thấy chính cậu là người bị nhìn xuống.

“Gọi tôi đến đây làm gì?” Chu Lẫm ngồi bên cạnh Lý Hàn Phong, lúc này cậu không hề sợ hãi Lí Hàn Phong sẽ đột nhiên lao vào người mình.

“Tôi đã ngồi một ngày, vai của tôi rất đau.” Lý Hàn Phong lạnh lùng nói.

“Sau đó thì sao?” Chu Lẫm khó hiểu, hai vai đau nhức liên quan gì đến cậu.

"Tôi đã giúp em trả thù cho ba mẹ. Tôi tin rằng em nên biết tin tức về việc đóng cửa những cơ sở kinh doanh cũ đó."

“Ừ!” Chu Lẫm thờ ơ đáp, nói chuyện này thì liên quan gì đến vai của hắn.

"Vậy em giúp tôi đấm bóp vai một chút."

"..." Điều này cũng có thể tạo thành một mối quan hệ sao? Tuy nhiên, Chu Lẫm chắc chắn rằng Lý Hàn Phong thực sự đã cài một máy quay trong văn phòng. Có khi đã thấy cảnh Cố Phi xoa vai cho cậu.

"Như thế nào? Không muốn?"

"..." Tuy rằng rất cảm kích, nhưng là thật sự là không muốn.

“Vậy là tốt rồi!” Lý Hàn Phong đột nhiên âm trầm cười hai tiếng: “Quên đi, em còn nợ tôi ba lần.”

"Cái gì ba lần?"


"Em nghĩ thử xem."

Chu Lẫm đột nhiên tỉnh ngộ, lập tức hét lớn: “Anh mẹ nó có bao nhiêu bất mãn về dục vọng, đã bị như thế này còn muốn xxoo.” Nói xong, Chu Lẫm quét Lý Hàn Phong từ đầu đến chân một lần. Chắc chắn rằng hắn tạm thời không có năng lực dùng bạo lực với mình, lập tức vênh váo nói: “Chuyện này tôi đáp ứng với anh thì sẽ không đổi ý, chỉ là hôm nay tâm tình tôi không tốt, cho nên có bị đánh chết cung không làm.” Chu Lẫm khoe vẻ mặt 'Anh bây giờ có thể làm gì được tôi?', cậu tự hỏi mình có nên nhân cơ hội này cho Lý Hàn Phong hai đấm không.

Nhìn sắc mặt của Lý Hàn Phong càng ngày càng đen, trong lòng Chu Lẫm có bao nhiêu thống khoái. Quả nhiên, lợi dụng sự bất tiện của Lý Hàn Phong để chọc tức hắn là một bước đi sáng suốt, mặc dù cháy nhà đi hôi của là việc của tiểu nhân hay làm.

Lý Hàn Phong nhắm mắt không nói nữa. Chu Lẫm lúng túng ngồi ở bên cạnh, nghĩ đến Lý Hàn Phong lại bị Lý Cừu đánh thành như thế này, bản thân vẫn phải có trách nhiệm, lúc này lại bỏ đá xuống giếng thì giống vong ân phụ nghĩa quá.

“Tôi có thể giúp anh xoa… xoa vai.” Chu Lẫm mím môi bất đắc dĩ nói.

Lý Hàn Phong tiếp tục nhắm mắt không lên tiếng, chờ Chu Lẫm hành động.

“Chỉ… chỉ một phút.” Chu Lẫm đứng lên cúi xuống, vừa đặt tay lên vai Lý Hàn Phong, Lý Hàn Phong đột nhiên mở mắt, ở trên khuôn mặt đang đưa xuống của Chu Lẫm hôn lên, ôn nhu đến cực điểm. Chu Lẫm chấn động nhưng không có rụt người lại, mà là xấu hổ quay đầu đi, nói nhỏ: "Thứ ấu trĩ!"

“Bây giờ khi tôi hôn còn không muốn tránh, còn nói không yêu tôi sao?” Lý Hàn Phong nhìn khuôn mặt đang ở gần mình, đắc ý cười khẽ.

Chu Lẫm nghe lời này, ở trên vai Lý Hàn Phong bóp mạnh một cái, "Tôi là trai thẳng!"

Bởi vì bị Chu Lẫm dùng sức chà xát mạnh, vết thương trên vai Lý Hàn Phong lập tức nứt ra.

"Khốn kiếp! Anh mẹ nó trên có vết thương còn bắt tôi xoa." Chu Lẫm vội vàng nhặt băng gạc bên giường lên, vén áo trên vai Lý Hàn Phong lên. Băng gạc trên vai đã thấm hết máu, Chu Lẫm cầm lấy băng gạc cẩn thận lau máu quanh vết thương.

Nhìn vết thương dữ tợn đầy máu, ánh mắt Chu Lẫm dần trở nên phức tạp, "Xuống tay cũng thực tàn nhẫn!"

"Đó là tâm phúc của Lý Cừu, Phó Tuyệt. Hắn là vì thủ pháp bạo hành tàn nhẫn mới được lão già trọng dụng." Lý Hàn Phong không nói với Chu Lẫm biết, nếu hắn bị Lý Cừu bắt đến Mỹ, phụ trách tra tấn sẽ là Phó Tuyệt.

Chờ Chu Lẫm giúp Lý Hàn Phong thay băng gạc, mới phát hiện trên trán của Lý Hàn Phong bởi vì đau đớn mà toát ra mồ hôi lạnh. Lúc Chu Lẫm lại ngồi ở mép giường, cũng cảm nhận trên lưng cũng một tầng mồ hôi.


Thật sự không hiểu vì sao bản thân cậu lại giúp hắn, rõ ràng có thể gọi cho cho bác sĩ tài giỏi hơn. Mẹ kiếp! Chính mình lại thích xen vào chuyện của người khác.

Lý Hàn Phong nhìn Chu Lẫm mặt đỏ bừng vì vừa rồi bận giúp mình thay băng gạc, trong lòng hạnh phúc không nói nên lời.

“Đêm nay em ở lại đây đi.” Giọng điệu không có bất kỳ mệnh lệnh, ngược lại có một chút cầu xin. Bàn tay của Lý Hàn Phong từ từ đặt lên mu bàn tay của Chu Lẫm.

“Tôi… tôi còn có việc khác phải làm.” Chu Lẫm không có rút tay về, thậm chí còn không có nhìn thẳng Lý Hàn Phong, chỉ nghĩ muốn đưa Cố Phi đi xem biệt thự của mình.

Edit: Kazuo

________________________

Cố Phi luôn ở trong phòng khách, những người hầu đổi trà trên bàn hết lần này đến lần khác, nhưng Cố Phi không hề động đến nó.

Cậu ghét tất cả mọi thứ ở đây, đặc biệt là người đàn ông mà Chu Lẫm đang nói chuyện vào lúc này.

Khoảng một giờ sau, Chu Lẫm mới xuống lầu, vẻ mặt không vui, trong miệng không ngừng lẩm bẩm: "Mẹ nó ma xui quỷ khiến, thế mà lại đáp ứng hắn..."

Sau khi Chu Lẫm đi xuống lầu, hắn có chút bối rối không biết làm sao để nói với Cố Phi rằng tối nay cậu không thể dẫn cậu đi xem điều bất ngờ. Bởi vì hắn đã đáp ứng với Lý Hàn Phong tối nay sẽ ở lại đây.

"Phi Phi, tôi..." Chu Lẫm vẻ mặt đau khổ, không biết nên nói cái gì.

Cố Phi cười vỗ vai Chu Lẫm, vòng qua Chu Lẫm lên lầu.

Vừa lúc cậu có rất nhiều điều muốn nói với nam nhân kia.

Ngay khi Cố Phi bước vào cửa, Lý Hàn Phong cười đi thẳng vào vấn đề: "Tôi luôn muốn gặp cậu một lần."


“Xem ra anh đã điều tra tôi rất rõ ràng rồi.” Cố Phi vô cảm nói.

"Từ lâu tôi đã biết Chu Lẫm âm thầm đem Khoáng Dã tình báo cho tôi. Tuy rằng Chu Lẫm có tài năng hơn người, nhưng tâm tư lại quá đơn giản, cho nên tôi suy đoán xem có kẻ đủ mưu mô hay không bên cạnh, trợ giúp em ấy lật đổ Khoáng Dã."

"Không hổ danh là người thừa kế yêu thích nhất của Lý Cừu. Đúng vậy, người vẫn luôn trợ giúp Lẫm là tôi."

“Haha!” Lý Hàn Phong cười lạnh hai tiếng, “Nếu nói như vậy, khẩu súng trên người Chu Lẫm chính là của cậu âm thầm đưa cho."

“Tôi chỉ nghĩ rằng với tính tình nóng nảy của Lẫm sẽ giết anh bằng khẩu súng đó. Nhưng không ngờ lại tính sai.” Cố Phi nói một cách bình tĩnh, không hề có một chút sợ hãi.

"Xem ra trước khi tôi đến, những người bí mật bảo vệ Chu Lẫm đều là do cậu phái tới. Mà thân phận của Chu Lẫm nhiều năm như vậy cũng không có bại lộ, cũng là do cậu nắm giữ."

"Anh đã điều tra rõ ràng như vậy, xem ra đám người bảo hộ Lẫm đều chết trong tay anh."

"Tôi chỉ từ cái chết của Hoàng Ngụy tìm hiểu nguồn gốc mà biết."

"Dám tổn thương Lẫm, anh sẽ phải chết."

"Xem ra cậu rất thích Chu Lẫm."

"Tôi đã ở bên cậu ấy bảy năm, lâu hơn anh hai ngàn ngày."

Nghe nam nhân trước mặt gọi Chu Lẫm là Lẫm hết lần này đến lần khác, Lý Hàn Phong rất khó chịu, nhưng hắn vẫn như cũ khống chế được tâm tình, "Nhưng bây giờ người em ấy yêu là tôi, không phải là người ở bên cạnh bảy năm.” Khi Lý Hàn Phong nói ra lời này, khóe miệng nhếch lên nở nụ cười đắc ý.

“Yêu anh?” Cố Phi nở nụ cười có chút trào phúng, “Vậy thì anh cần phải cân nhắc một chút, trong lòng Lẫm, anh có đủ tư cách để đối địch với tôi hay không.”

“Đừng kích động sớm.” Lý Hàn Phong cười nhẹ, “Chắc là cậu chưa từng quan hệ với Chu Lẫm đi, nếu cậu còn chưa vượt qua trình độ này, hai ngàn ngày của cậu làm sao có thể so sánh với vài lần triền miên của tôi và Chu Lẫm.

Lời nói trần trụi của Lý Hàn Phong như một thanh gươm sắc bén đâm thẳng vào tim Cố Phi. Cố Phi nắm chặt tay, trong lòng hỗn loạn một đoàn. Từ khi phát hiện sự biến hóa nhỏ của Chu Lẫm, Cố Phi đã đoán được Lý Hàn Phong và Chu Lẫm có mối quan hệ tình nhân. Nghe Lý Hàn Phong nói ra điều đó, Cố Phi đột nhiên nhận ra rằng sự tồn tại của cậu thật nhạt nhòa.

Từ khi nhìn thấy Chu Lẫm ở tuổi mười lăm, Cố Phi nhận ra rằng mình không thể rời mắt khỏi người đàn ông này. Cố Phi lần đầu tiên phát hiện ra suy nghĩ này xuất phát từ nội tâm muốn yêu say đắm, bản thân là nam nhân thế nhưng lại yêu một nam nhân khác.


Đồng hành với Chu Lẫm nhiều năm như vậy, Cố Phi không có lúc nào không muốn thổ lộ. Nhưng mỗi lần nhìn thấy Chu Lẫm ôm cậu cười hì hì, gọi cậu là 'bà xã', Cố Phi nghĩ, thật ra cũng khá tố, tại sao lại phải tiết lộ mọi thứ về bản thân. Cố Phi luôn rõ ràng, Chu Lẫm coi mình như một người thân, nhưng chính vì mối quan hệ này đã trở thành mối quan hệ gia đình nên rất khó phát triển thành tình yêu.

Lý Hàn Phong thì lại khác. Chu Lẫm rất có khả năng sẽ yêu hắn, chỉ có thể trước khi Chu Lẫm yêu Lý Hàn Phong chấm dứt tất cả.

"Tôi so bất kỳ ai đều hiểu Lẫm nhiều hơn. Cậu ấy không có khả năng cam tâm tình nguyện cùng anh phát sinh quan hệ."

Nghe xong lời của Cố Phi, khóe miệng Lý Hàn Phong cong lên đầy ẩn ý, ​​"Chuyện ở trên giường chỉ có thể hiểu bằng hành động, không thể diễn tả bằng lời, cậu làm sao có thể biết được Lẫm là không hưởng thụ!"

Mặc dù Cố Phi rất bình tĩnh, nhưng cậu không biết rằng móng tay của mình sắp đâm sâu vào da thịt. Lời nói của Lý Hàn Phong không thể nghi ngờ là một chậu nước đá, đem đầu Cố Phi dội từ trong ra ngoài.

"Lý Hàn Phong, chẳng lẽ anh muốn lôi kéo Lẫm vào cuộc chiến của mình sao?"

“Tôi và người yêu cùng nhau đối mặt với những sóng gió này không phải là chuyện bình thường sao?” Lý Hàn Phong cười xấu xa, đây là chuyện mà hắn mới thông suốt gần đây. Nếu bây giờ hắn đã quyết định sẽ không bao giờ buông tay Chu Lẫm, tất nhiên muốn cậu cùng hắn vượt qua sóng gió.

Cố Phi không ngờ rằng Lý Hàn Phong sẽ nói như vậy. Cậu luôn nghĩ rằng Lý Hàn Phong quan tâm đến Chu Lẫm, sẽ làm cho tất cả cuộc chiến xung quanh tránh xa Chu Lẫm. Ở bên Chu Lẫm nhiều năm như vậy, chưa bao giờ bản thân cậu để cho Chu Lẫm rơi vào tình huống nguy hiểm.

Cố Phi đột nhiên cảm giác được, tình yêu của Lý Hàn Phong mang theo sự chiếm đoạt mãnh liệt. Hắn không hề cố kỵ bất kỳ thứ gì hướng Chu Lẫm yêu cầu tất cả, khác với sự bảo vệ âm thầm của cậu.

Chính vì vậy người thua cuộc sẽ là cậu.

Tuyệt đối không thể được. Cố Phi cắn răng, cậu thà bảo vệ cả đời, còn hơn để Chu Lẫm và người như Lý Hàn Phong ở bên nhau.

“Làm một cái giao dịch đi!” Cố Phi đột nhiên lạnh lùng nói.

"Ừ, nói cho tôi nghe một chút."

“Nếu như anh ngừng quấy rầy Lẫm, tôi có thể dùng thế lực của mình để hỗ trợ anh kế thừa Thượng Nguyệt Bang.” Cố Phi vẻ mặt vô cảm nói.

Lý Hàn Phong híp mắt đánh giá Cố Phi lần nữa. Với vẻ ngoài dịu dàng, tính tình ôn hòa, vô luận nhìn từ góc độ nào thì nam nhân này cũng... rất đa mưu. Từ lúc vào cửa, nam nhân này vẻ mặt luôn lãnh đạm bình tĩnh, cho dù chính mình lời nói có khiêu khích cỡ nào, cậu ta đều có thể che giấu cảm xúc trong lòng, lúc nào cũng biểu hiện ra dáng vẻ vẻ yếu ớt vô hại.

“Thật xin lỗi!” Lý Hàn Phong thản nhiên cười, “Tôi đối với thân phận của lão già không có nửa điểm hứng thú.”

Bình Luận (0)
Comment