Thấy Hàn Phi không chút do dự nhận lấy bộ đồng phục bảo vệ, ánh mắt người phụ nữ mặc áo cưới ngược lại lại phát sinh thay đổi.
Cô ta vốn nghĩ mình sẽ phải ép buộc và dụ dỗ để Hàn Phi đồng ý, nhưng không ngờ hắn lại dứt khoát khác thường, có cảm giác như hắn đang định đi đến tòa nhà chết chóc, hơn nữa cũng yêu thích nghề bảo vệ.
Đôi mắt toàn là tia máu nhìn chăm chú Hàn Phi, áo cưới cảm thấy Hàn Phi có khả năng muốn chạy trốn, tất cả những gì hắn đang làm đều là để kéo dài thời gian.
Cầm lấy đồng phục bảo vệ, Hàn Phi nghiên cứu một lúc lâu, hắn đột nhiên phát hiện cô ta vẫn nhìn chằm chằm hắn như cũ.
"Thế này là ý gì? Chẳng lẽ còn muốn mình mặc thử ngay trước mặt à? Để xem có vừa không hay sao?"
Vết máu trên đồng phục còn chưa khô hẳn, sờ vào có chút không thoải mái.
Vì để áo cưới yên tâm, Hàn Phi cởi bỏ áo khoác, mặc đồng phục bảo vệ lên.
Vừa mặc bộ đồng phục lên người, bất ngờ đã xảy ra.
Vết máu sền sệt dường như có ý thức của mình đột nhiên động đậy, một đôi tay đẫm máu bị thương vươn ra khỏi đồng phục ôm lấy Hàn Phi.
"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Bạn đã thành công phát hiện vật phẩm nguyền rủa rank G -- đồng phục bảo vệ số 4."
"Đồng phục bảo vệ số 4: Người cuối cùng mặc chiếc áo này đã chết một cách thê thảm, đến thi thể cũng không thể tìm thấy nữa, trước khi bạn mặc nó lên hãy suy nghĩ kĩ càng."
Đôi tay máu tràn đầy oán hận bắt lấy cơ thể Hàn Phi, nhưng giữa lưng chừng đã bị Khóc và Huỳnh Long giữ lấy.
Đôi tay máu hung dữ không ngừng dùng lực, vung vẩy hồi lâu, dần dần cũng có chút bất lực.
"Một bộ đồng phục bảo vệ bình thường trong tòa nhà chết chóc vậy mà lại là vật phẩm nguyền rủa rank G, nơi này đúng thật là nguy hiểm."
Hàn Phi không cởi y phục ra, hắn nhân cơ hội này để Huỳnh Long và Khóc dạy dỗ cho đôi tay máu bên trong đồng phục bảo vệ một trận.
Áo cưới không nói lời nào, lặng lẽ nhìn dị cảnh một người sống thuần phục vật phẩm nguyền rủa.
Đôi tay máu hung dữ dần dần bị hao tổn biến thành đôi móng nhỏ màu đỏ, nó mới trở nên ngoan ngoãn hơn.
Để đảm bảo đồng phục không xuất hiện bất ngờ, Hàn Phi còn nhét người giấy màu máu vào trong túi áo, để bọn chúng bồi dưỡng tình cảm.
Dùng mất khoảng mười mấy phút thời gian, đồng phục bảo vệ cuối cùng cũng thuận lợi thu thập vào ô vật phẩm, nó đã chấp nhận Hàn Phi, vô cùng hiểu lòng người.
"Nếu có thể thành công được tuyển làm bảo vệ, vậy mình càng có cơ hội hoàn thành kế hoạch hơn, oán niệm mặc áo cưới này coi như đã giúp mình một việc lớn."
Hàn Phi muốn âm thầm lặng lẽ tiến vào tòa nhà chết chóc, sau đó sẽ cho Cánh bướm một bất ngờ đặc biệt.
Hắn đang lo lắng không có đường vào, áo cưới đã cung cấp phương pháp cho hắn.
Mang theo một sự biết ơn, Hàn Phi nhìn áo cưới: "Yên tâm, tôi nhất định sẽ giúp cô lấy được thứ cô muốn."
Nếu kế hoạch của Hàn Phi thành công, đến lúc đó thì không chỉ là thứ mà áo cưới muốn, ngay cả đánh số 4 vào tất cả các phòng cho áo cưới cũng không thành vấn đề.
Thứ mà Hàn Phi muốn khi đi tòa nhà chết chóc không nhiều, hắn chỉ muốn giết chết Cánh bướm.
Đều nói trước lạ sau quen, nhưng áo cưới lại ngày càng không thể hiểu được Hàn Phi.
Không nói nhiều thêm nữa, cô ta rời khỏi cửa hàng tiện lợi Ích Dân.
"Cư xá Hạnh Phúc nằm giữa Ngõ Súc Sinh và tòa nhà chết chóc, tiếp theo mình sẽ phải dần dần khám phá về hướng của tòa nhà chết chóc."
Sau khi tính toán thời gian, cho dù nguyền rủa chết chóc bộc phát trong vòng một tuần, Hàn Phi cũng vẫn có cơ hội tiến vào tòa nhà chết chóc.
Sau khi dặn dò vài câu với hàng xóm, Hàn Phi vào trong kho cửa hàng tiện lợi thoát khỏi trò chơi.
Máu đổ xuống, thế giới trở nên đỏ tươi...
Cởi mũ bảo hiểm trò chơi ra, Hàn Phi đơn giản cử động thân thể cứng ngắc của mình, nếu như không phải luyện tập thể lực nhiều, hắn đã không còn có thể trụ được nữa.
“Lại thành công sống sót qua một đêm.” Nhìn bầu trời ngoài cửa sổ vầng trăng lấp ló trong mây, Hàn Phi yên lặng nhìn hồi lâu: “Cũng khá đẹp đấy chứ.”
Hàn Phi trước nay chưa từng để ý tới những chi tiết này, hiện thực bận rộn đã hoàn toàn đánh gục hắn, lúc đó không biết mỗi ngày bận cái gì, dù sao hắn luôn luôn mệt mỏi không có hy vọng.
Mở cửa sổ ra, Hàn Phi hít vào vài hơi không khí trong lành, sau đó vô thức cầm điện thoại lên, bắt đầu kiểm tra tin nhắn chưa đọc.
Hầu hết thông tin đều do trợ lý đạo diễn Trương gửi đến, đoàn làm phim rất lo lắng cho Hàn Phi.
Sau một vài câu trả lời đơn giản, mắt Hàn Phi đột nhiên sáng lên, liên tục kiểm tra các con số trong tài khoản cá nhân, cẩn thận đếm số không trên đó.
"Cát-xê đóng phim đã vào tài khoản!"
Không biết có phải do Hàn Phi bị truy giết đến tận đoàn phim hay không, mà cát-xê phim [Tiểu thuyết gia huyền nghi] còn đến tài khoản trước cả [Hoa Song Sinh].
"Coi như là tiền hành hiệp trượng nghĩa, sau khi mua máy chơi game đa chức năng vẫn còn dư một ít."
Hiện nay, lương của các diễn viên đều được công khai, minh bạch, kể cả những diễn viên hàng đầu cũng không quá chênh lệch nên nhiều diễn viên đã thành lập công ty riêng, trực tiếp tham gia sáng tác phim rồi chia nhỏ doanh thu phòng vé.
Khi bộ phim trở nên hot sẽ kiếm được nhiều tiền hơn; phim mà không hot, thì cũng phải chịu thua lỗ, mọi thứ đều dựa vào tác phẩm và thực lực của mình.
Hàn Phi có tâm trạng tốt hơn rất nhiều khi cuối cùng cũng có thể mua được máy chơi game mà mình mong muốn.
"Rõ ràng khi tiến vào trò chơi vẫn phải tiếp tục trêu đùa với mạng sống, còn phải đối mặt với nguy cơ sinh tử, nhưng mình vẫn cảm thấy hạnh phúc khi mua được máy chơi game, đây có thể là niềm hạnh phúc giản đơn của một người đàn ông."
Sau khi thay đổi máy chơi game thì có thể chơi game trong thời gian dài.
Ngay khi Hàn Phi đang suy nghĩ xem nên mua máy chơi game lúc nào, đạo diễn Trương vừa nhận được tin nhắn trả lời của hắn đã trực tiếp gọi video.
Hàn Phi do dự, sau đó lựa chọn kết nối.
"Đạo diễn Trương? Muộn thế này rồi anh còn chưa ngủ à?"
"Không phải cậu cũng vậy sao? Anh thấy cậu còn đang mặc áo khoác, chẳng lẽ cậu vừa trở về từ cục cảnh sát à?" Đạo diễn Trương rất quan tâm đến Hàn Phi.
"Những gì cần hỏi cảnh sát đã hỏi trước đó rồi."
"Không sao là tốt rồi, anh chỉ muốn đích thân xác nhận sự an toàn của cậu, ngoài ra, hai ngày này cậu cũng không cần đến đoàn phim đâu." Đạo diễn Trương nhìn hai mắt thâm quầng mệt mỏi: "Đoàn phim xảy ra án mạng giết người, tuy rằng chính là kẻ sát nhân đã chết, nhưng ngày mai nhất định sẽ có nhà báo tới, cậu trước hết nên tránh đi."
"Dạ được."
“Cát-xê phim anh đã giục bọn họ chuyển cho cậu rồi, đợt này cậu nên nghỉ ngơi thư giãn một chút, dù sao truy đuổi hung thủ, à không, cậu bị hung thủ truy đuổi chắc là áp lực cũng rất lớn.” Đạo diễn Trương cả buổi tối không nghỉ ngơi, lúc này trạng thái rất kém.
“Anh cũng nghỉ ngơi sớm đi, sức khỏe quan trọng nhất.”
Cúp điện thoại, Hàn Phiền mở hot search của thành phố ra, quả nhiên lại nhìn thấy tên của mình.
"Hung thủ giết người lẻn vào hiện trường quay phim hành hung, hung thủ giết người tử vong một cách bất ngờ!"
“Là anh ấy, lại là người đàn ông đó! Đoàn phim khác nhau! Hương vị giống nhau!”
“Hoạt động bình chọn người phát ngôn tử thần thế hệ mới! Nhân vật không phải hoạt hình được lựa chọn duy nhất --- Hàn Phi.”
“Hàn Phi: Tôi nở rộ trong sự giết chóc! Như một bông hoa trong buổi bình minh!"
Hàn Phi phát hiện ra rằng các diễn viên khác đều có những lý do khác nhau trong mỗi lần hot search, chỉ có chính mình không quên tâm niệm ban đầu.
Lặng lẽ tắt điện thoại, lúc này Hàn Phi cũng không thèm quan tâm: "Thích nói thế nào thì nói, ngày mai mình sẽ đi mua máy chơi game."
Thật lâu sau, Hàn Phi nghĩ đến cuối cùng mình cũng có thể ngủ một giấc.
Nhưng hắn nằm tê liệt trên giường mà trằn trọc mãi không ngủ được, nhắm mắt lại sẽ nghĩ đến thế giới tầng sâu.
“Trước đây hình như chưa bao giờ xảy ra tình trạng này.”
Mở mắt ra lần nữa, Hàn Phi đột nhiên phát hiện mình nhìn cái gì cũng đều như cánh bướm, ảo giác kỳ lạ này đột nhiên xuất hiện.
"Nhện đã gặp phải trường hợp này bao giờ chưa? Cánh bướm lần đầu tiên xuất hiện trong giấc mơ của Nhện? Bây giờ nó đang bắt đầu tiếp cận mình?"
Hàn Phi tuy rằng thấy khó hiểu, nhưng cũng không có chút nào hoảng sợ.
Sau khi kiểm tra tất cả các ngóc ngách trong nhà, hắn nằm trên giường và ép bản thân không nghĩ đến những vấn đề liên quan đến bướm, nhưng nhiều loài bướm khác nhau vẫn xuất hiện trong đầu hắn.
Lảng tránh không giải quyết được vấn đề, Hàn Phi chủ động nhớ lại quỷ quái tàn bạo nhất, đáng sợ nhất và mạnh mẽ nhất mà hắn biết trong đầu, sau đó yêu cầu để cô xé nát con bướm hết lần này đến lần khác.
Liên tục niệm tên quỷ quái đó trong lòng, trong đầu nghĩ đến mọi chuyện về cô ấy, dần dần, Hàn Phi thật sự chìm vào giấc ngủ.
“Từ Cầm, Từ Cầm, chị....”