Người bạn đồng hành đột nhiên phát hiện ra mình đã chết rồi, trên lớp da vốn trơn nhẵn xuất hiện những đốm của người chết, máu thịt trên mặt cũng bắt đầu trở nên mơ hồ, đây vốn là một màn vô cùng khủng khiếp đáng sợ.
Thông thường mà nói, Bạch Tư Niệm tiếp theo sẽ mất kiểm soát, sau đó bắt đầu đuổi giết những người sống bên cạnh, cuối cùng mất đi tất cả nhân tính, dưới sự băn khoăn và mông lung quay lại tầng 4 dưới lòng đất, tiếp theo lại bắt đầu luân hồi mới.
Những cảnh tượng tương tự chắc sẽ xuất hiện rất nhiều lần nữa, nhưng trong lần này tình thế đã phát sinh thay đổi.
Bạch Tư Niệm với cơ thể đang dần thay đổi, tay bị Hàn Phi nắm chặt.
Cậu ta rất ngạc nhiên phát hiện ra trước đây khi mình chưa biến thành quỷ, đối phương hình như không có nhiệt tình như vậy.
"Căn cứ theo ghi chép của camera giám sát trong máy tính, chú mày đã du đãng trong tòa nhà này rất lâu. Chú phát hiện ra chân tướng hết lần này đến lần khác, trốn tránh hiện thực hết lần này đến lần khác, sau đó lại hết lần này đến lần khác quay lại chỗ cũ. Người anh em, chú bị bao vây trong một cái vòng luẩn quẩn, cái vòng này chính là mê cung do kí ức của chú tạo nên." Hàn Phi nói với Bạch Tư Niệm một cách thành khẩn, hắn bắt đầu thuyết phục Bạch Tư Niệm và người bạn đồng hành với mình từ vài phương diện khác nhau.
Dưới sự tôi luyện của thế giới tầng sâu, Hàn Phi còn chuyên nghiệp hơn rất nhiều nhà tư vấn tâm lý, không có cách nào khác, kinh nghiệm thực chiến của hắn thực sự quá phong phú.
Nhìn vào màn hình máy tính, hồi tưởng đến những kí ức tồi tệ kia, Bạch Tư Niệm đang trong tình trạng hỗn loạn vốn phải phát điên, nhưng cậu ta lại bị Hàn Phi kiềm chế lại từ hai phương diện tinh thần và thể xác.
"Anh biết chú bây giờ khó có thể chấp nhận, nhưng chú cũng không thể thay đổi những chuyện đã từng xảy ra." Sau khi sử dụng Chạm vào bí mật ẩn sâu tận linh hồn, Hàn Phi phát hiện Bạch Tư Niệm cũng không phải ác quỷ gì cả, linh hồn của cậu ta như cuộn dây bị rối đan xen vào nhau, ác ý trong đó rất ít.
"Hiện tại chắc chú đã nhớ ra rất nhiều chuyện, có thể nói cho anh biết trong công ty bảo vệ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì không?” Đợi sau khi trạng thái của Bạch Tư Niệm đã ổn định được một chút, Hàn Phi mới mở miệng hỏi thăm.
"Chết rối, tất cả mọi người đều chết hết rồi, chỉ có người chết mới bị mang đi, trước khi trở thành bảo vệ phải trở thành người chết trước, bọn họ từ những nơi khác nhau đến đây, chết rất thê thảm, sau đó bị đưa đến các nơi khác nhau." Bạch Tư Niệm giống như đang nói nhảm, trong miệng không ngừng lẩm bẩm: "Sẽ không có ai quay lại nữa, bọn họ vĩnh viễn cũng sẽ không quay lại nữa."
Nhìn bộ dạng điên điên khùng khùng của Bạch Tư Niệm, Hàn Phi rất muốn mở não cậu ta ra, giúp cậu ta điều trị.
Kìm nén sự thôi thúc trong lòng, Hàn Phi cố gắng hết sức để làm ra vẻ dịu dàng và tốt bụng: "Một người chết trước khi trở thành một nhân viên bảo vệ là có ý gì? Không phải chú nói rằng chú đã từng nhìn thấy đồng phục bảo vệ trên người anh sao? Những bảo vệ được đưa đến cư xá của anh, đều cần phải trải qua khóa "huấn luyện" đặc biệt nào?"
"Tất cả các bảo vệ được cử đến đó đều do ông chủ đích thân lựa chọn, trước đó em cũng đã được chọn qua. Chúng em cần lên tầng bốn nhận biểu mẫu trước, sau đó lại xuống tầng hầm thứ tư để tiến hành bước cuối cùng."
"Xuống tầng hầm thứ tư để tiến hành bước cuối cùng?"
"Em không biết bước cuối cùng là gì, sư phụ nói em rụt rè quá, bảo em ở bên ngoài tìm một chỗ trốn..." Bạch Tư Niệm ôm đầu đau đớn, vừa nghĩ tới đây, đại não dường như muốn nứt ra.
Thấy Bạch Tư Niệm đau đến sắp mất đi lý trí, Hàn Phi không tiếp tục hỏi nữa, hắn mở tài liệu trong máy tính ra, xem đi xem lại video giám sát mấy lần.
Các video được đưa vào thùng rác đều là video sao lưu giám sát, là được ai đó đặc biệt lưu giữ lại.
"Những video giám sát khác ở đâu?"
"Tầng bốn, phòng giám sát tổng và phòng làm việc của ông chủ ở tầng bốn, ông ấy thích giám sát công việc của chúng em."
Không tiếp tục ở lại nữa, Hàn Phi mang theo Bạch Tư Niệm, đi thang máy lên tầng bốn.
Nhìn bề ngoài, nó tương tự như tầng hai, mọi thứ bình thường không có vấn đề gì, chỉ khác là mùi cháy khét trong không khí càng nặng thêm.
"Tòa nhà này trông cũng bình thường, thật khó tưởng tượng rằng một nơi như vậy, mà lại ẩn chứa nhiệm vụ ẩn rank F."
Đã làm qua nhiều nhiệm vụ, Hàn Phi đã sớm nhận thức được, tên của tất cả các nhiệm vụ đều không phải tùy tiện đặt ra, bản thân tên nhiệm vụ là một loại nhắc nhở.
"Tại sao hệ thống lại phán định mục tiêu nhiệm vụ là thần bảo hộ đường phố Ích Dân? Nếu không có mục tiêu nhiệm vụ, chẳng lẽ đường phố Ích Dân sẽ bị hủy đi?"
Khi Hàn Phi còn đang thắc mắc, Bạch Tư Niệm đã đến trước cánh cửa sang trọng nhất trong công ty, những kí ức tồi tệ trong đầu cậu ta một lần nữa lại bị kích hoạt.
Những ngón tay nhợt nhạt bắt đầu co rút, cậu ta nắm lay tay nắm cửa, nhưng lại không có dũng khí đẩy cửa phòng ra.
"Ông chủ của công ty bảo vệ các chú rất đáng sợ sao?" Hàn Phi lấy dao tái sinh từ trong ô vật phẩm ra.
"Đúng vậy, trong kí ức của em, chỉ có cảm giác kinh sợ đối với ông ta."
"Chú vẫn là còn quá trẻ, hiểu biết còn quá ít, sau này sẽ phát hiện còn có nhiều người đáng sợ hơn ông ta nhiều.” Nói xong, Hàn Phi một cước đạp mở cửa phòng đi vào, một tay ôm đàn tế đi vào trong.
Lối trang trí với tông màu vàng làm chủ đạo, khắp nơi đều bộc lộ không khí của một nhà giàu mới nổi.
Trong một văn phòng rộng gần năm mươi mét vuông, bên trái có một tủ kính trưng bày các sản phẩm thủ công và vàng bạc khác nhau; bên phải là một giá sách chứa đầy các loại sách khác nhau, nhưng hầu hết các cuốn sách dường như chưa bao giờ được lật ra.
Tiếp tục đi về phía trước, có thể thấy một chiếc bàn khổng lồ với nhiều tài liệu khác nhau trên bàn.
Cầm một tài liệu trên tay và đọc, nó chứa thông tin và hồ sơ đào tạo của một nhân viên bảo vệ nào đó.
Nhìn từ những tài liệu này, cảm thấy công ty bảo vệ này rất chuyên nghiệp, họ không chỉ chịu trách nhiệm đào tạo bảo vệ mà còn giới thiệu những vị trí phù hợp cho hầu hết các nhân viên bảo vệ để đảm bảo rằng mọi nhân viên bảo vệ đã qua đào tạo đều có thể tìm được công việc lý tưởng.
"Thông tin nhân viên, xếp hạng đào tạo, lập kế hoạch nghề nghiệp, phản hồi công việc..." Hàn Phi theo dõi hồi lâu cũng không phát hiện ra vấn đề, công ty bảo vệ ở âm phủ này chuyên nghiệp hơn rất nhiều công ty trong hiện thực.
“Không phải như vậy, không phải như vậy!” Bạch Tư Niệm vốn không dám đi tới, nhưng khi nhìn thấy bộ dạng Hàn Phi không kiêng kỵ gì, dũng khí cũng dần dần tăng lên, cậu ta đứng ở bên cạnh bàn nhìn qua các tập tài liệu: “Biểu mẫu thực sự bị giấu đi rồi!"
Bạch Tư Niệm không ngừng tìm kiếm trong phòng làm việc, Hàn Phi yên lặng nhìn xung quanh, không lâu sau thì phát hiện trong thùng rác có một biểu mẫu bị xé rách.
Mở nó ra, không có tên và ảnh cụ thể trên biểu mẫu, chỉ có một con số.
Đây có vẻ là một danh sách hàng hóa, nhưng thông tin mô tả hàng hóa hơi kì lạ.
"Mã số 069, đánh giá là trung bình, miễn cưỡng phù hợp yêu cầu."
"Bản thân hàng hóa không có sai sót, kết cấu bề mặt không bị hư hại, khoang bên trong còn nguyên vẹn và tương đối ổn định, đây là một đồ chứa khá tốt."
Nhìn sơ qua thì hàng này giống đồ đựng dụng cụ, nhưng tại sao lại có biểu mẫu hàng hóa về đồ đựng dụng cụ ở công ty bảo vệ?
Hàn Phi duỗi tay đeo chiếc nhẫn của người chủ nhà ra, cẩn thận kiểm tra mọi ngóc ngách trong phòng làm việc nhờ khả năng trốn tìm bị động của mình.
Khi đi ngang qua giá sách, một luồng hơi lạnh yếu ớt truyền đến từ chiếc nhẫn, Hàn Phi dừng lại, để Khóc và Lý Tai di chuyển giá sách đi.
Trái với dự đoán của mọi người, một chiếc thang máy nằm khuất sau giá sách nặng nề.
Thang máy này dường như được sử dụng đặc biệt để vận chuyển hàng hóa và đi thẳng xuống tầng bốn dưới lòng đất.
Bấm nút, cửa thang máy từ từ mở ra, một mùi máu tanh nồng nặc thoang thoảng, thang máy gần như dính đầy máu.
"Hàng hóa trên biểu mẫu có ám chỉ đến bảo vệ trong công ty không? Ông ta coi bảo vệ như hàng hóa và gửi nó đến nhiều nơi khác nhau?"
Hàn Phi tưởng rằng công ty này chỉ là trung gian, không ngờ đối phương còn phụ trách gia công "nguyên vật liệu". Đánh giá thông tin có được hiện nay, phạm vi kinh doanh của công ty âm phủ này rất rộng, không chỉ cung cấp dịch vụ nhân sự mà còn bán lại nhiều loại hàng hóa khác nhau với “con người” là nòng cốt.
Khi Hàn Phi còn đang do dự có nên đi vào trong thang máy không, thang máy chở hàng đột nhiên tự đóng lại, sau đó con số trên màn hình hiển thị bắt đầu phát sinh thay đổi, thang máy chở hàng bắt đầu đi xuống dưới.
"Có người ấn nút thang máy ở tầng hầm thứ tư?”
Sau khi thang máy chở hàng xuống đến tầng hầm thứ tư, dừng một lúc lâu, sau đó bắt đầu từ từ đi lên.
Nhìn thấy một màn này, Hàn Phi mở đàn tế, gọi tất cả hàng xóm đi ra.
"Chuẩn bị sẵn sàng nào! Có người từ tầng hầm thứ tư đi lên!"