Trò Chơi Hệ Chữa Trị Của Tôi (Dịch Full)

Chương 322 - Chương 322: Nguồn Gốc Của Hận Ý

Chương 322: Nguồn gốc của hận ý Chương 322: Nguồn gốc của hận ý

Sau khi uống thuốc, Trang Nhân vẫn đau đớn khủng khiếp, bệnh tình của ông ấy chỉ thuyên giảm một chút.

"Tại sao tên của bác lại xuất hiện trong nguyền rủa của Trang Văn? Bác thật sự không liên quan gì đến mẹ của Trang Văn?" Hàn Phi đang điều khiển nhân vật trò chơi, nhưng giọng nói của hắn dần trở nên có chút đáng sợ.

"Thực sự là không có bất kì quan hệ gì! Khi mẹ Trang Văn đóng phim của tôi, trạng thái tinh thần đã xuất hiện vấn đề, bà ấy thường một mình quay lại trường quay vào đêm khuya, không ai biết bà ấy làm cái gì, đứa bé gái đó cũng tuyệt đối không phải là con của tôi!" Năm ngón tay ôm chặt trái tim, Trang Nhân hét lên.

"Một mình quay lại trường quay vào đêm khuya? Theo cháu được biết, tất cả các phim của bác đều là phim kinh dị, một diễn viên nữ như bà ấy, dám đến trường quay vào ban đêm một mình?"

"Bộ phim cuối cùng tôi thực hiện có tên là [Nhập mộng], tôi đã kiếm đủ tiền, muốn làm một bộ phim thực sự kinh khủng để chứng tỏ bản thân, kết quả là bộ phim mới quay được một nửa đã bị dừng vì nhiều lý do khác nhau!" Trang Nhân miễn cưỡng đứng dậy: "Tôi vẫn còn giữ một số video lúc đó, tôi cũng là bởi vì bộ phim đó bắt đầu ngẫm nghĩ về những câu hỏi mà chủ tịch Vĩnh Sinh từng hỏi. Tôi có thể cho cậu xem tất cả những cái này, tôi chỉ cầu xin cậu giúp tôi mở cánh cửa những căn phòng đó, xem xem gia đình tôi có phải bị Trang Văn giam giữ trong phòng 1244 không!"

Trang Nhân kích động, Hàn Phi cũng không nói gì nữa, bọn họ lại tập trung vào trò chơi.

Phòng 1244 giống như động quỷ trong âm phủ, nguyền rủa và bùa chú được vẽ khắp nơi, Hàn Phi nhanh chóng mở cửa tất cả các phòng trừ phòng ngủ chính, nhưng không thấy gia đình Trang Nhân.

“Đây là phòng cuối cùng rồi!” Trái tim Trang Nhân treo lên, thời khắc này ông đã đợi rất lâu rồi.

Đẩy cửa phòng ngủ chính ra, phòng ngủ hướng mặt trời không có người nhà của Trang Nhân, chỉ có một cô bé.

Cô bé đang ngồi gác chân lên cửa sổ, không bị ảnh hưởng bởi căn phòng độc ác này, trên khuôn mặt mang theo nét ngây thơ của một đứa trẻ.

“Con gái?” Trang Nhân nhìn vào màn hình TV, trái tim hưng phấn như bị dội một gáo nước lạnh, ông dường như lại già đi vài tuổi.

Mím đôi môi nứt nẻ, ông đứng đó một lúc, khẽ thở dài rồi xoay người đi vào phòng ngủ, dường như muốn tìm lại đoạn phim năm nào của mình cho Hàn Phi để chứng minh mình trong sạch.

Sau khi Trang Nhân rời đi, Hàn Phi đã điều khiển nhân vật trò chơi tiếp cận cô bé, đoạn hội thoại tự động được kích hoạt.

Cô bé dường như không có tên, cũng không biết bố mẹ mình là ai, cô bé cũng cho biết đây không phải là nhà của mình, nhà của mình nằm dưới nền gạch lát nền ban công.

Khi lấy được chìa khóa phòng 1244, nhân vật trong trò chơi của Hàn Phi đã dính phải nguyền rủa chết chóc, hắn không dám trì hoãn thời gian, trực tiếp đi thẳng ra ban công.

Cửa ban công được dán bằng giấy bùa chú dày đặc, bên ngoài ban công vẽ đầy bùa chú để trừ tà.

Điều khiển nhân vật trong game chạm vào từng viên gạch lát nền, khi chạm vào viên gạch lát nền ở giữa ban công, trò chơi nhắc nhở hắn đã tìm thấy thứ gì đó.

Chạm và mở ra, dưới viên gạch lát nền được chiếu bởi tia nắng đầu tiên, có giấu một xác chết trẻ sơ sinh.

Vào thời điểm xác chết được phát hiện, tất cả các giấy bùa chú trong phòng 1244 đều bị nhuộm đỏ, màn hình hoàn toàn chuyển sang màu máu, như thể tất cả hận ý đã được kích nổ.

Nguyền rủa chết chóc đối với nhân vật trong game của Hàn Phi cũng bị kích hoạt và biến thành một vũng máu.

"Trong phòng 1244 tại sao lại có một bé gái không tên, không có bố mẹ? Tại sao một xác chết trẻ sơ sinh lại là nguồn gốc của hận ý trong cả căn phòng?"

Trong đầu Hàn Phi xuất hiện một ý nghĩ rất tồi tệ, đặt gamepad xuống, hắn lại gọi cho Lệ Tuyết.

"Xảy ra chuyện gì sao?

"Em hy vọng chị có thể điều tra giúp em một số thứ, Trang Văn đã nhảy lầu tự tử mười bốn năm trước, báo cáo khám nghiệm tử thi của cô ấy còn không? Trước khi cô ấy chết, có phải đã từng sinh con không?"

"Được."

"Còn có một chuyện khác, các chị có quyền hạn so sánh quan hệ huyết thống giữa Trang Văn và một người khác không? Em nghi ngờ rằng Trang Văn có thể là con gái của đạo diễn phim kinh dị Trang Nhân trước đây, hy vọng các chị giúp kiểm tra cơ sở dữ liệu thông tin công dân."

“Chị cần xin đề nghị, mười phút nữa chị sẽ trả lời.” Lệ Tuyết cúp điện thoại.

Lúc này, Trang Nhân mở cửa phòng ngủ, ông đã điều chỉnh xong thiết bị, mong rằng Hàn Phi có thể đi qua xem đoạn phim quay trước đây.

"Bởi vì luôn có vấn đề với đạo cụ trường quay, chúng tôi nghi ngờ có người phá hoại, vì vậy chúng tôi đã cài đặt chức năng giám sát trên trường quay, nhưng vô tình chụp được những thứ này." Trang Nhân chỉ vào một chiếc máy tính đã cũ, màn hình trên đó phát hình rất đáng sợ.

Một nữ diễn viên rất xinh đẹp đi một mình trong cảnh phim kinh dị, cô ấy dường như đang nói chuyện với ai đó, thỉnh thoảng lại có những hành động rất thân mật và ám muội.

Sau đó, có thể thấy rõ ràng rằng cô ấy đã bị một cỗ lực lượng cưỡng ép lôi ra khỏi camera giám sát, tiến vào sâu trong phim trường.

"Bối cảnh quay này của bác ở đâu?"

"Chính là trong tòa nhà của cư xá Lê Hoa mà chủ tịch Vĩnh Sinh Pharmaceutical đã mua lại, lúc đó tòa nhà dân cư còn chưa có người mua, nhà cũng chưa bị phong tỏa." Trang Nhân chỉ vào máy tính: "Nữ diễn viên sau đó đã phát điên, lúc đó bà ấy đã kể cho tôi nghe rất nhiều điều kỳ lạ, nhưng tôi căn bản không biết bà ấy đang nói về cái gì!"

"Đó không phải là tòa nhà nơi chủ tịch Vĩnh Sinh ở khi còn nhỏ sao?"

"Đúng vậy, nhưng ông ấy đã chuyển đi từ lâu khi chúng tôi quay phim. Kể ra cũng kì lạ, kể từ sau khi nữ diễn viên phát điên, trong vòng vài năm, Vĩnh Sinh Pharmaceutical đã mua lại khu nhà ở với giá cao rồi phong tỏa hoàn toàn, không ai được phép vào.” Trang Nhân muốn nói điều gì đó, nhưng lúc này Lệ Tuyết gọi đến.

Hàn Phi cầm lấy điện thoại di động, sau khi đi ra khỏi phòng mới kết nối.

"Trang Văn và Trang Nhân không có bất kỳ mối quan hệ huyết thống nào, nhưng bọn chị cũng phát hiện ra một điểm rất lạ. Đối chiếu tất cả thông tin trong cơ sở dữ liệu, bọn chị không thể sàng lọc được ra cha ruột của Trang Văn." Thông tin được cung cấp bởi Lệ Tuyết xác minh lời nói của Trang Nhân từ một bên, có lẽ Nguyện Sương thực sự đã gặp phải chuyện gì vào thời điểm đó, mà đối phương lại luôn đến tòa nhà mà chủ tịch Vĩnh Sinh từng ở.

"Các chị đã tìm thấy báo cáo khám nghiệm tử thi của Trang Văn chưa?"

"Khi cô ấy chết không hề mang thai, nhưng hình như trước đó cô ấy đã từng sinh con. Sau khi Trang Văn chết, người nhà của cô ấy cũng đã từng bị điều tra, nhưng không được bao lâu thì gia đình cô ấy cũng chết theo đúng cách đó, vụ án cũng không được điều tra thêm, nơi họ ở đã trở thành một căn hộ ma ám nổi tiếng, cho đến bây giờ vẫn bị bỏ trống."

"Chúng ta cùng nhau đi qua xem một chút được không? Em phát hiện có điều gì đó khiến em sởn tóc gáy, vì vậy em muốn tận mắt xác nhận." Khi Hàn Phi lần đầu tiên gặp quỷ nhảy lầu, hệ thống đã nhắc nhở rằng, đối phương là quái vật chuyển hóa hận ý thất bại. Nói cách khác, quỷ nhảy lầu chính là "người" đầu tiên mà Hàn Phi gặp phải có dính dáng đến hận ý.

Một người phải trải qua những chuyện như thế nào, mới biến thành tồn tại đáng sợ như vậy?

Sau khi được sự đồng ý của Lệ Tuyết, Hàn Phi lại bắt đầu tiếp tục vượt qua cửa ải trò chơi tòa nhà chết chóc một lần nữa.

Phòng 1244 dường như là đường cùng, bất luận có đánh thế nào cũng không qua được, chỉ cần đến gần sẽ chết.

Ba tiếng sau, đã chuẩn bị đầy đủ, Lệ Tuyết lấy được chìa khóa căn hộ ma ám cùng với đồng nghiệp của cô ấy đến nơi, bọn họ đưa Hàn Phi cùng đến một cư xá tương đối cao cấp ở Tân Hỗ.

Ba giờ chiều, dưới sự dẫn dắt của lễ tân, mấy người đã đến tầng cao nhất của khu cư xá cao cấp.

Ngay khi vừa mở cửa, họ đã giật mình bởi lớp giấy bùa dày đặc và đầy bụi phía sau cánh cửa.

Vào trong phòng, bao gồm cả Hàn Phi, tất cả mọi người đều đứng ngây tại chỗ.

Hầu hết chúng đều giống y hệt như trong trò chơi tòa nhà chết chóc, căn phòng vẽ đầy các loại thần chú khác nhau, chất đống rất nhiều vật phẩm trừ tà kỳ lạ và đáng sợ.

“Nơi này là căn hộ ma ám, không có ai dám đến đây, nghe nói cả một nhà toàn bộ đều nhảy lầu chết, vô cùng đáng sợ.” Nhân viên lễ tân không dám vào phòng, đứng bên ngoài giải thích.

Sau một lúc quan sát, Hàn Phi đẩy cửa phòng chứa đồ ra, bên trong đó có một chiếc giường nhỏ, trên giường vẫn còn vứt một sợi dây xích.

Tiếp theo hắn xé rách giấy bùa chú trên cánh cửa ban công, cưỡng ép mở cửa ban công ra.

Mặt trời chiếu rọi trên mặt đất, Hàn Phi nhìn chằm chằm viên gạch lát nền ở chính giữa ban công.

“Hãy đeo găng tay vào, đào nó ra xem."

Khi gạch lát nền bị đập vỡ, một chiếc hộp được bọc bằng nhiều loại giấy bùa xuất hiện, được vẽ với những hoa văn kỳ lạ.

Bóc lớp giấy và sợi dây bên ngoài, chiếc hộp vỡ tan tành, bên trong là xương cốt của một đứa trẻ sơ sinh.

Bình Luận (0)
Comment