Trò Chơi Hệ Chữa Trị Của Tôi (Dịch Full)

Chương 401 - Chương 401: Hãy Cân Nhắc Kỹ Lưỡng!

Chương 401: Hãy cân nhắc kỹ lưỡng! Chương 401: Hãy cân nhắc kỹ lưỡng!

“Yêu cầu nhiệm vụ: Thăm dò phố Từ Đường, tu sửa điện thờ của phố Từ Đường."

"Gợi ý nhiệm vụ: Sống trong các điện thờ không phải tất cả đều là thần."

"Chú ý! Nhiệm vụ này là nhiệm vụ có thời hạn, hãy hoàn thành trong vòng ba giờ!"

Âm thanh nhắc nhở của hệ thống xuất hiện rất đột ngột, sau khi đọc kỹ thông tin nhiệm vụ, trong mắt Hàn Phi hiện lên một chút nghi hoặc: "Tu sửa điện thờ? Lấy cái gì để tu sửa?"

Hắn đến đây để làm chuyện lớn, bản thân vốn dĩ không quá để tâm đến phố Từ Đường, nhưng vì nhiệm vụ rank F này, bây giờ hắn đã thay đổi quyết định của mình.

Tất cả các nhiệm vụ liên quan đến điện thờ, đều phải thực hiện một cách thận trọng.

Theo thông tin hiện nắm được, điện thờ là con đường dẫn đến tồn tại không thể nhắc đến, bất kì một điện thờ nào cũng đều phải chú ý.

“Đây vẫn là một nhiệm vụ có giới hạn thời gian. Mình chỉ có thời gian ba giờ.”

Hàn Phi ôm đàn tế đi vào phố Từ Đường, hắn có thể cảm nhận được rõ con phố này khác với những nơi khác.

Không có dấu hiệu tồn tại của bất kỳ quỷ quái nào, cũng không cảm thấy mùi hôi thối và mùi máu tanh bốc ra từ trên cơ thể của oán niệm, thay vào đó trong không khí phiêu tán một làn khói nhàn nhạt.

Nhìn về phía xa, phố Từ Đường không dài lắm, nhìn một cái đã thấy hết cả con phố, cửa ra vào của từng hộ gia đình hai bên đường đều được bịt kín bằng gạch, trên tường viết những ký hiệu cổ quái.

“Mọi người có cảm thấy bất thường không?” Hàn Phi trao đổi với những người hàng xóm trong đàn tế, nhưng đến Khóc vốn rất nhạy cảm với tuyệt vọng và cảm xúc tiêu cực cũng không phát hiện có gì không ổn.

"Tiếng ca đã bị thương nặng, nếu như mình là nó, hiện tại nhất định sẽ thu lại khí tức, trốn trong bóng tối, sau đó tìm cơ hội giết mình. Muốn bắt giặc thì phải bắt vua trước, sau khi mình chết, người trong tòa nhà chết chóc và cư xá Hạnh Phúc sẽ bị phân rã.”

Đầu óc chuyển động rất nhanh, Hàn Phi nhìn vẻ mặt dường như không thay đổi, nhưng trên thực tế ý thức của hắn căn bản không hề rời khỏi nút thoát trò chơi.

"Tiếng ca đã bị thương nặng trước khi tiến vào tòa nhà chết chóc, khi ra tay với Cánh bướm, nó lại bị thương trên vết thương cũ, bây giờ thực lực của nó ước chừng chỉ còn dưới 10%."

Các loại chiến thuật và biện pháp đối phó không ngừng xuất hiện trong đầu, Hàn Phi bất giác đã tiến vào sâu trong phố Từ Đường.

Khi hắn đi đến trung tâm của phố Từ Đường, không chỉ có hắn, mà tất cả các lệ quỷ bao gồm cả Trang Văn đều dừng lại.

Trung tâm phố Từ Đường có một nhà từ đường cổ kính nhất, tiếng ca thê lương khiến người ta sợ hãi chính là truyền ra từ bên trong từ đường.

“Tiếng ca đang ở trong đó!”

Cách quãng đường vài mét, tất cả mọi người đã cảm thấy loại áp lực đó rồi.

Cơ thể đang chống cự theo bản năng, đến bóng dáng cũng không nhìn thấy, đôi chân bất giác muốn lùi lại phía sau.

Những người hàng xóm trong cư xá Hạnh Phúc bước ra khỏi đàn tế, bảo vệ bên cạnh Hàn Phi.

Khi bọn họ gặp tiếng ca tại công ty bảo vệ, Hàn Phi vì để câu giờ cho mọi người trốn thoát, hắn đã một mình dẫn dụ tiếng ca vào tòa nhà chết chóc.

Đối mặt với tiếng ca một lần nữa, những người hàng xóm trong cư xá Hạnh Phúc tuyệt đối sẽ không để chuyện tương tự xảy ra nữa.

“Tình hình dường như có gì đó không ổn.”

Trước kia chỉ cần nghe thấy tiếng ca, tất cả oán niệm và tiếc nuối đều phải chạy trốn ẩn nấp, nhưng bây giờ thì đã khác.

Mọi người cùng tiến về tòa kiến trúc ở trung tâm phố Từ Đường, so với những kiến trúc khác, nơi này rõ ràng là lâu đời hơn nhiều và có phong cách xây dựng đặc biệt, hơi giống một ngôi nhà cổ từ trăm năm trước.

“Trước chúng ta, dường như có thứ khác đã đến đây.” Gương thần phía sau lưng Huỳnh Long đột nhiên nói: “Ở cửa của từ đường có lưu lại một khí tức mà tôi vô cùng căm ghét, tuy rằng rất yếu, nhưng tôi có thể chắc chắn rằng người ta từ khu vực khác đã từng đến đây."

"Đó là gì?" Huỳnh Long tìm thấy một vài sợi dây mảnh màu đỏ ở lối vào của từ đường, anh ta đưa tay ra và chạm vào, những sợi dây mảnh đó ngay lập tức biến thành máu tỏa ra mùi tanh hôi.

“Tránh xa sợi dây đó ra.” Gương thần lại nói: “Khu vực tòa nhà chết chóc đầy nguyền rủa chết chóc, ở đây phổ biến nhất là các thể loại nguyền rủa, còn những khu vực khác lại không hẳn giống với tòa nhà chết chóc, ví dụ như những sợi dây có thể tan chảy thành máu này. Chúng được gọi là sợi dây sinh mệnh, là thứ buộc vào mắt cá chân của người chết. Tôi từng nghe người quản lý tòa nhà tiền nhiệm nói rằng, ở những khu vực khác có hận ý thông qua sợi dây sinh mệnh để điều khiển vận mệnh một số lượng lớn các oán niệm, đem tất cả bọn chúng đều làm thành đồ chơi và con rối."

"Cánh bướm vừa mới chết, liền đã có thứ không kiềm chế được rồi à?" Hàn Phi lấy dao tái sinh ra, chém tới chỗ máu trên mặt đất, có tiếng thét chói tai từ hạt máu vang lên, sau đó hạt máu biến thành làn khói đen biến mất.

"Người ta nói rằng sợi dây sinh mệnh nối liền với vận mệnh của một người, con dao này của cậu dường như có thể chặt đứt được cả vận mệnh có nhiễm ác ý." Gương thần rất ngạc nhiên, đây là lần đầu tiên ông ấy nhìn thấy cảnh tượng này.

"Nếu như có thể bị dao tái sinh chém vỡ, chứng tỏ đối phương tội ác tày trời, trong tim tràn đầy tà niệm, chúng ta phải sớm lên kế hoạch mới được." Hàn Phi ra hiệu cho mọi người tiếp tục đi về phía trước: "Vừa mới giết chết Cánh bướm, bây giờ lại có những thứ khác tìm đến, trong thế giới tầng sâu này đúng là một khắc cũng không thể buông lỏng.”

Đẩy cánh cửa của nhà từ đường ở trung tâm con phố ra, bên trong khắp nơi đều là những sợi dây đỏ nhuốm máu, trên mỗi một sợi dây đều có quấn quanh lá bùa màu trắng và màu đen.

Vung dao chém đứt sợi dây đỏ, trong sâu từ đường có đặt một chiếc quan tài màu đen, phía cuối quan tài là một bàn cúng, bên trên có bày một điện thờ cũ nát.

"Điện thờ trên tầng cao nhất của tòa nhà chết chóc bị tiếng ca mang tới đây sao?"

Hàn Phi và những cư dân của tòa nhà chết chóc vừa nhìn đã nhận ra ngay điện thờ, khi Cánh bướm kích hoạt thứ ẩn giấu bên trong điện thờ, toàn lực tấn công tiếng ca.

Tiếng ca đột ngột chịu đòn, rồi sau đó bỏ đi cùng với điện thờ và đầu lâu của ông lão.

Sau khi nhìn thấy điện thờ tàn tạ, tất cả mọi người đều trở nên căng thẳng, bọn họ hết sức cảnh giác, sau đó từ từ rời ánh mắt lên chiếc quan tài màu đen, nơi duy nhất mà người có thể trốn chỉ có quan tài.

Vài oán niệm cùng lúc đến gần, dưới sự nhắc nhở của gương thần, mở nắp quan tài ra.

Bên trong chiếc quan tài màu đen, có đặt một chiếc hộp nhạc, bài hát chiêu hồn thê thảm chính là phát ra từ chiếc hộp nhạc này.

Không ai dám manh động, cuối cùng vẫn là Từ Cầm cầm hộp nhạc ra khỏi quan tài màu đen.

Hộp nhạc này trông rất bình thường, chỉ là có hai câu được viết bên dưới chiếc hộp.

Câu đầu tiên Hàn Phi đã nhìn thấy trong hiện thực —— "Hy vọng mọi người trên thế giới này sẽ nghe thấy tiếng ca của con, cũng hy vọng con có thể rung động nhịp tim của bọn chúng và mang lại cho bọn chúng cảm động và hạnh phúc."

Nét chữ của câu thứ hai hoàn toàn khác câu thứ nhất, đầy sát ý méo mó và điên cuồng, chỉ cần nhìn vào nét chữ xiêu vẹo, có thể cảm nhận được phẫn nộ và đau đớn của người khắc ra những chữ này —— "Thần chỉ phù hộ cho những người có ích cho mình”.

“Nếu tiếng ca thực sự là một trong ba người con của Phó Sinh, thì câu đầu tiên có lẽ là Phó Sinh để lại cho tiếng ca, câu thứ hai rất có thể là do tiếng ca viết cho Phó Sinh.” Hàn Phi có thể nhìn ra rằng, giữa tiếng ca và Phó Sinh có điều gì đó chắc chắn đã xảy ra.

"Khuôn mặt của tất cả các tượng thần của phố Từ Đường này đã bị phá hủy, tất cả những nơi ghi tên lễ tế đều bị xóa đi, như thể người lễ tế trong từ đường có một cái tên không thể nhắc đến."

"Trong số tất cả những người mình biết, người duy nhất phù hợp điều kiện này chỉ có Phó Sinh người quản lý tòa nhà tiền nhiệm. Ông ấy đã chọn con đường phá hủy thế giới tầng sâu, định mệnh trở thành kẻ thù của tất cả tồn tại không thể nhắc đến trong thế giới tầng sâu, nhìn vào kết cục, ông ấy đã bị đánh đến ký ức tan vỡ, tên của ông ấy có lẽ cũng trở thành một điều cấm kỵ."

"Sau khi tiếng ca lấy được điện thờ và đầu lâu của ông lão, liền trực tiếp tới phố Từ Đường. Chẳng lẽ ban đầu phố Từ Đường này được xây dựng là để tế lễ Phó Sinh sao? Nếu như ông ấy không bị đánh tới mức ký ức tan vỡ, trên con phố này có lẽ khắp nơi đều sẽ là tượng thần của ông ấy.”

Con đường mà Phó Sinh chọn đã thất bại, hiện tại tên của ông ấy đều không có ai dám nhắc đến, tượng thần của ông ấy cũng bị hủy mất khuôn mặt.

Nhớ kỹ ông ấy, ngoài Hàn Phi ra, chắc có lẽ chỉ còn lại tiếng ca.

"Đối với Phó Sinh mà nói, phá hủy thế giới tầng sâu là mục tiêu cuối cùng, tiếng ca tuy là con của ông ấy, nhưng đặt trước mục tiêu cuối cùng, tiếng ca rất có khả năng sẽ bị từ bỏ."

Tiếng ca chính là tồn tại không thể nhắc đến, tiếng ca rốt cuộc đã chịu phải những đả kích như nào, mới rơi vào bước đường này?

Hàn Phi vẫn còn rất nhiều nghi vấn, nhưng không ai có thể giải đáp những nghi vấn đó cho hắn.

Trước khi hắn đến, tiếng ca đã bỏ lại điện thờ, rời đi mang theo đầu lâu của ông lão.

Theo lý mà nói có thể ép một tồn tại không thể nhắc đến vào bước đường này, Hàn Phi quả thực cũng đáng tự hào, nhưng hắn lại không vui chút nào.

Những sợi dây sinh mệnh bên ngoài cửa từ đường cho thấy, ngoài hắn ra, vẫn còn có những người khác cũng đang để mắt đến tiếng ca.

"Khi mình đăng nhập vào trò chơi, vẫn còn nhìn thấy tiếng ca đang ôm đầu lâu của ông lão ngồi xổm ở trên phố Từ Đường, có phải nó đang cố ý đợi mình không? Muốn dẫn dụ mình đến đây à?"

Ấn tượng của Hàn Phi đối với tiếng ca là cường mạnh, điên cuồng và khát máu, nhưng sau khi tiếng ca ôm đầu lâu của ông lão đi, nó dường như đã thay đổi so với trước đây, như thể đã lấy lại được một chút lý trí.

"Cuối cùng là nó muốn làm gì?"

Nhìn điện thờ trên bàn cúng, Hàn Phi từng chút một tiến lại gần, hắn cảm giác được có thứ gì đó đang thu hút mình.

“Điện thờ đè lên trên bàn cúng, cứ như vốn dĩ nó nên ở đó…”

“Cẩn thận, không được tùy tiện chạm vào điện thờ.” Gương Thần nhắc nhở, nhưng Hàn Phi vẫn nắm lấy tấm vải đen trên điện thờ, mở nó lên.

Lúc này, Hàn Phi một mình đứng ở trước điện thờ, nhìn vào bên trong điện thờ.

Điện thờ tàn tạ đã được sửa chữa xong, chỉ là tượng thần ở bên trong không có khuôn mặt.

Mà ngay vào chính lúc này, đáy mắt Hàn Phi dường như bắt đầu chảy máu, bên tai hắn nghe thấy tiếng cười điên dại.

Khi tầm nhìn của Hàn Phi trở lại bình thường, khuôn mặt của vị thần trong điện thờ cũng dần trở nên giống như của hắn!

"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Việc xây dựng một điện thờ cho riêng mình là cực kỳ nguy hiểm! Hãy cân nhắc kỹ lưỡng!"

"Cảnh báo! Người chơi lập điện thờ trước level 30 có tỷ lệ tử vong là 100%! Hãy cân nhắc kỹ lưỡng!"

Nghe thấy cảnh báo điên cuồng liên tục của hệ thống, Hàn Phi cũng hoảng sợ rồi, hắn chỉ mới mở điện thờ ra, chưa làm gì hết mà.

Bình Luận (0)
Comment