Trò Chơi Hệ Chữa Trị Của Tôi (Dịch Full)

Chương 510 - Chương 510: Màu Đỏ, Màu Trắng Và Màu Sắc

Chương 510: Màu Đỏ, Màu Trắng và Màu Sắc Chương 510: Màu Đỏ, Màu Trắng và Màu Sắc

Hàn Phi có thể hiểu được sự phấn khích của đạo diễn Trương, khán giả vốn đã đặt nhiều kỳ vọng vào《Tiểu thuyết gia huyền nghi》, nhưng tất cả mọi người đều không ai nghĩ rằng, bộ phim vẫn có thể vượt quá mong đợi của họ trong hoàn cảnh như vậy.

Trên internet, một số lượng lớn những người tự làm truyền thông đã bắt đầu đăng tải các bài bình luận và phân tích về bộ phim《Tiểu thuyết gia huyền nghi》, bộ phim này không chỉ có một cốt truyện tuyệt vời căng thẳng, mà còn có tất cả những ưu điểm của một bộ phim kinh dị huyền nghi xuất sắc, còn che giấu rất nhiều tình tiết xoay chuyển và manh mối, mỗi lần đào sâu đều khiến người ta cảm thấy vô cùng kinh hãi.

Khi một sự kiện trở thành điểm nóng được công chúng công nhận thì mọi người sẽ đều chạy theo cho nóng, ngày nay với tốc độ lan truyền thông tin nhanh chóng, tốc độ tăng nhiệt có thể nói là nhanh đến mức kinh hoàng.

Đạo diễn Trương bọn họ chìm đắm trong vui sướng, Hàn Phi cũng cảm thấy có chút vui vẻ.

Hắn đi trong bóng đêm sâu thẳm, thỉnh thoảng quay đầu lại phát hiện, trí tưởng tượng đẹp đẽ như một giấc mơ đều đã trở thành hiện thực.

Ngồi trên giường, Hàn Phi rất cảm thán, mấy tháng trước nhốt mình ở nhà không ngừng chơi game, bây giờ... hình như cũng vẫn vậy.

"Hàn Phi, giải Diễn viên trẻ xuất sắc lần này nhất định là cậu rồi, có thể cậu sẽ trở thành nam diễn viên trẻ đầu tiên trong lịch sử không đầu quân cho công ty nào mà chỉ dựa vào thực lực của mình mà giành được giải thưởng." Đạo diễn Trương đã hơi ngà ngà say, vậy mà nói hết sự thật ra ngoài.

Diễn viên không có công ty lớn hậu thuẫn thì không đủ tư cách tham gia đóng phim ngoại tuyến, cũng giống như Hàn Phi trước kia, đa phần chỉ có thể làm công việc hậu trường, không ai chịu cho hắn tài nguyên.

Dù thiên phú có cao đến mấy, kỹ năng diễn xuất tốt nữa, thì làm sao khán giả xem được nếu như không có cơ hội xuất hiện trên sân khấu.

Khi đóng《Hoa Song Sinh》, nếu không phải vì tính khí của A Thành mà ngừng diễn, thì dù Hàn Phi có đóng vai Ngụy Hữu Phúc hay hơn nữa, cũng chỉ là vai phụ trong một web drama mà thôi.

Tiến thêm bước nữa, nếu Hàn Phi không hỗ trợ cảnh sát phá vụ án chặt thây ghép xác và gây được nhiều sự chú ý, thì đạo diễn Khương đã không thể thuyết phục Văn Hóa Du Long chọn hắn làm nhân vật chính.

Vì 《Hoa Song Sinh》 đã giành được thành công tức thì, nên đạo diễn Trương đang lo tuyển chọn diễn viên đã chú ý đến Hàn Phi, cũng chỉ đạo diễn kỳ cựu như ông ấy mới có tiếng nói thực sự trong việc tuyển chọn và quay phim.

Tất cả những chuyện ngoài ý muốn, cộng thêm kỹ năng diễn xuất hoàn hảo của Hàn Phi, đã cho hắn cơ hội để cạnh tranh với những diễn viên trẻ từ các công ty lớn.

“Đạo diễn Trương, ngày mai chính là liên hoan phim rồi, hay là anh nên nghỉ ngơi sớm đi.” Hàn Phi có thể nghe thấy hơi men say trong lời nói của đạo diễn Trương.

"Hôm nay vui quá, uống thêm vài ly nữa, lúc trước anh còn lo khán giả không mua vé, nhưng giờ thì hoàn toàn yên tâm rồi. Liên hoan phim lần này, ít nhất chúng ta cũng có thể giành được giải Diễn viên trẻ xuất sắc và giải Đạo diễn xuất sắc nhất. Một bộ phim, sáu giải Đề cử, hai giải lớn, anh nghĩ còn ai dám nói rằng anh hết thời nữa nào."

Nghe đạo diễn Trương nói chuyện quá khứ qua điện thoại, Hàn Phi có chút bất lực, xem ra dù là ai, lúc say cũng đều trở nên khác hẳn thường ngày.

Nói chuyện phiếm khoảng mười phút, Hàn Phi mới cúp điện thoại.

“Liên hoan phim là sự kiện thường niên, phải ăn mặc chỉnh tề một chút mới được.” Hàn Phi mở tủ ra xem xét hồi lâu mới quyết định mua lễ phục.

Dù nói không quan tâm nhưng thực ra hắn cũng khá vui, được mời tham gia các liên hoan phim đã là mơ ước của nhiều diễn viên rồi chứ đừng nói đến việc đoạt giải tại các liên hoan phim.

Sau khi bước ra khỏi nhà, Hàn Phi bắt taxi đến trung tâm thương mại, hắn phát hiện Tân Hỗ náo nhiệt hơn thường ngày rất nhiều.

Sau khi hỏi tài xế hắn mới biết, với tư cách là đại diện cho các thành phố thông minh trong nước, có rất nhiều sự kiện quy mô lớn được tổ chức tại Tân Hỗ trong năm nay.

Ngoài liên hoan phim thường niên ra còn có triển lãm truyện tranh và triển lãm sách lớn nhất Trung Quốc, ngoài ra Hội Nhiếp ảnh nhằm kêu gọi mọi người khám phá vẻ đẹp xung quanh mình, đừng ham mê thế giới ảo cũng đã tổ chức một cuộc thi nhiếp ảnh mà tất cả mọi người đều có thể tham gia. Top 100 có thể nhận được tiền thưởng hậu hĩnh.

Tân Hỗ ngày càng trở nên sống động và thịnh vượng, nhưng không thể phủ nhận rằng các quận và thành phố lân cận của Tân Hỗ ngày càng trở nên hoang tàn, đô thị quốc tế hóa này đang hút hết dân cư gần đó.

Hàn Phi tâm tình khá tốt nên đã nói chuyện phiếm cùng tài xế hồi lâu, đối phương sau đó cũng nhận ra hắn, nói hắn không giống như trong tưởng tượng, anh ta vốn tưởng rằng hắn sẽ có ánh mắt sắc bén, tính cách lạnh lùng, không dễ hòa đồng.

Nhưng sau khi tiếp xúc thực tế phát hiện Hàn Phi rất tốt bụng, nói chuyện có chút hơi nhút nhát, giống như một cậu bé nhà hàng xóm có thành tích học tập xuất sắc.

Đối mặt với sự khoa trương của anh tài xế, Hàn Phi có hơi xấu hổ, những oán niệm đối đầu hắn trong thế giới tầng sâu chưa bao giờ khen ngợi hắn như thế này.

Sau khi có được một fan hâm mộ, Hàn Phi đi vào trung tâm thương mại để mua một bộ lễ phục, nhân tiện ăn một bữa no nê.

Hôm nay là ngày nghỉ ngơi hiếm hoi nên Hàn Phi cũng đi dạo bên ngoài một lát.

Sau khi trời tối, Hàn Phi trở về nơi mình thuê, đồng thời bắt đầu tìm kiếm những thông tin liên quan đến phẫu thuật thẩm mỹ, tìm hiểu sâu hơn về ngành nghề này.

Khi đã gần 0 giờ đêm, Hàn Phi lại nhận được điện thoại của đạo diễn Trương, đối phương kêu hắn ngày mai tham gia liên hoan phim, tuyệt đối không được quên.

Đối với ngành điện ảnh và truyền hình, ngày mai có thể nói là ngày trọng đại nhất trong năm.

Sau khi đồng ý, Hàn Phi vào máy chơi game, bắt đầu trò chơi như bình thường.

Sắc máu buông xuống, Hàn Phi đột nhiên cảm thấy áp lực chưa từng có, giống như bầu trời trên đầu sắp sụp đổ xuống vậy.

Hắn nhìn về phía xa, bóng người màu máu kia đang dừng lại ở giữa Thất Lạc Viên và một khu vực chưa xác định khác.

"Có vẻ lại gần hơn rồi."

Mở mắt ra, tim Hàn Phi đập nhanh do áp chế của không thể nhắc đến mang lại, sau khi đăng nhập vào trò chơi, hắn lập tức đi đến bên cửa sổ.

Sương mù bao phủ tòa nhà chết chóc sẽ che khuất tầm nhìn của mọi người, nhưng không ảnh hưởng nhiều đến Hàn Phi, thay vào đó, hắn có thể cảm nhận được thế giới bên ngoài qua lớp sương mù.

"Nhất định không thể để cho Đại Nghiệt rời khỏi sương mù! Không thể nhắc đến kia đã đến rồi, nó dường như đang đắn đo giữa công viên vui chơi và một khu vực khác, không biết nên chọn con đường nào."

Sự do dự của bóng người màu máu mang đến cho Hàn Phi rất nhiều thông tin, đầu tiên sương mù quả thực có thể chặn được cảm nhận của không thể nhắc đến, Đại Nghiệt ở đây tạm thời an toàn.

Thứ hai, Hàn Phi thấy mình đã đánh giá thấp công viên vui chơi kia, tồn tại không thể nhắc đến dường như cũng không muốn tùy tiện tiến vào bên trong.

"Nghe Hoàng Doanh nói, hình như vẫn còn có hai đội người chơi chưa ra khỏi mê cung của công viên, có lẽ bọn họ đã lạnh rồi."

Đi tìm Haha và Phong Tử Du, mặc dù Hàn Phi không phải là lệ quỷ mạnh nhất trong khu vực tòa nhà chết chóc, nhưng hiện tại hắn đã trở thành người quản lý cao nhất được công nhận của khu vực này, mọi người đều cảm thấy điều này là rất bình thường, bản thân hắn cũng đang dần quen với nó.

“Hàn Phi, vị bác sĩ họ Nhan kia tỉnh rồi, ông ấy muốn gặp anh.” Haha dẫn Hàn Phi xuống tầng: “Bên phía bệnh viện phẫu thuật thẩm mỹ cũng không biết là tình huống gì, bây giờ không khí trầm lặng, một con quỷ quái cũng không nhìn thấy, cũng không biết khu vực đó rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì nữa? Lần này vừa hay anh hỏi bác sĩ Nhan xem, có lẽ ông ấy biết một số nội tình bên trong."

“Trong khu phức hợp cao ốc đó không có quỷ quái nào xuất hiện?” Hàn Phi cũng nhận ra mức độ nghiêm trọng của vấn đề, trước đây quỷ quái của bệnh viện phẫu thuật thẩm mỹ vẫn sẽ ra vào khu vực tòa nhà chết chóc, trong mỗi tòa nhà méo mó đều có quỷ quái ẩn nấp, bây giờ tất cả quỷ quái đều đột nhiên biến mất, tình huống bất thường này hẳn là có liên quan đến hận ý trong bệnh viện phẫu thuật thẩm mỹ, có lẽ bọn chúng đang làm những chuẩn bị cuối cùng để tiến vào sương mù.

Đẩy cửa ra, Hàn Phi hơi sững sờ khi nhìn thấy bác sĩ Nhan.

Bác sĩ Nhan cao lớn đang đứng giữa phòng, khuôn mặt trơ trụi bị chính ông dùng dao phẫu thuật cắt khắc ra ngũ quan, máu nhỏ giọt đọng lại thành những chữ "mệnh" trên sàn nhà.

"Tôi đã đưa vợ ông đến bệnh viện, con trai ông đang chăm sóc cho bà ấy. Nếu ông không tin những gì tôi nói, tôi có thể đợi tình trạng của vợ ông ổn định rồi mới đưa bà ấy đến gặp ông." Hàn Phi đối với cả nhà bác gái Lý khá tốt, hắn lo lắng cho cơ thể của bà ấy nên đã tự mình chạy đến cứu, không chỉ giúp bà trong game mà còn cứu mạng bà trong hiện thực.

Bác sĩ Nhan chậm rãi cúi người ngồi xuống trước mặt Hàn Phi, ông cúi đầu bắt đầu viết bằng máu trên mặt đất.

"Cậu muốn biết những gì?"

“Nói cho tôi biết năng lực và điểm yếu của ba hận ý ở bệnh viện phẫu thuật thẩm mỹ, còn có những bí mật khác trong bệnh viện phẫu thuật thẩm mỹ tôi cũng muốn biết.” Hàn Phi cũng ngồi dưới đất, hắn không thích xem thường người khác.

Do dự hồi lâu, bác sĩ Nhan cuối cùng cũng động đậy ngón tay: "Ở bệnh viện phẫu thuật thẩm mỹ có ba hận ý, lần lượt là Màu Đỏ, Màu Trắng và Màu Sắc."

"Màu Đỏ là một người phụ nữ không có khuôn mặt, cô ta từng là mỹ nhân nhân tạo đẹp nhất thế giới, nhưng khuôn mặt của cô ta chỉ tồn tại trong bảy ngày, sau khi mất đi nhan sắc, cô ta bắt đầu tàn sát những người rình mò sắc đẹp của mình. Cô ta vẫn luôn muốn tìm lại nhan sắc, vì nó mà sẵn sàng trả bất cứ giá nào, bây giờ cô ta đã tự tạo cho mình 5 khuôn mặt, lần lượt là vui vẻ, đau khổ, tuyệt vọng, tức giận và hạnh phúc, muốn giết chết cô ta bắt buộc phải phá hủy năm khuôn mặt này, cậu đã phá hủy được khuôn mặt vui vẻ rồi."

"Năng lực của người phụ nữ không mặt là tước đoạt và thao túng cảm xúc, năng lực của tôi là cho người khác cảm xúc."

"Màu Trắng là một đứa trẻ, đi giày màu trắng, cậu ấy có tâm hồn thuần khiết nhất trên thế giới, lẽ ra cậu ấy phải là đứa trẻ hạnh phúc nhất trên cuộc đời này, nhưng không hiểu sao, tâm hồn trong sáng của cậu ấy lại biến thành hận thuần khiết."

"Màu Sắc là một người đàn ông trưởng thành, anh ta vẽ các ô cửa sổ trên bức tường của bệnh viện phẫu thuật thẩm mỹ. Anh ta là hận ý xuất hiện đầu tiên và bí ẩn nhất trong bệnh viện, không ai biết khả năng cụ thể của anh ta là gì."

Sau khi viết ra bí mật về hận ý, bác sĩ Nhan sẽ không bao giờ có thể quay lại bệnh viện phẫu thuật thẩm mỹ được nữa, nếu không muốn bị hận ý của bệnh viện phẫu thuật thẩm mỹ hành hạ đến hồn phi phách tán, ông chỉ có thể cùng Hàn Phi đối phó với bệnh viện này mà thôi.

"Nếu tôi muốn phá hủy bệnh viện phẫu thuật thẩm mỹ thì phải chú ý những gì? Tòa nhà đó có nơi nào đặc biệt nguy hiểm không?"

“Điện thờ.” Bác sĩ Nhan tiếp tục viết trên mặt đất, có điều mỗi một chữ đều cần tiêu hao thêm nhiều máu tươi hơn: “Bệnh viện phẫu thuật thẩm mỹ có ba điện thờ, bên ngoài có hai điện thờ bỏ hoang, đã bị một con trăn khổng lồ màu đen phá hủy, điện thờ cốt lõi nằm ở phần sâu nhất của bệnh viện phẫu thuật thẩm mỹ, không ai có thể đến gần nó ngoại trừ ba hận ý kia."

“Có thể nói cụ thể hơn về vị trí của điện thờ đó không?” Hàn Phi chuẩn bị chờ sau khi Đại Nghiệt hoàn toàn có thể áp chế được nguyền rủa, sẽ đem nó đến đó, để giải quyết tận gốc.

"Trong một căn phòng trên tầng ba có ghi chữ Vĩnh Sinh."

Hàn Phi ghi nhớ từng chữ bác sĩ Nhan viết: "Chờ giải quyết xong bệnh viện phẫu thuật thẩm mỹ, ông cũng sẽ được hoàn toàn tự do, đến lúc đó bệnh viện cũng có thể giao cho ông quản lý, chỉ khi ông đủ lớn mạnh, mới có thể bảo vệ tốt được vợ của mình ở thế giới tầng sâu này."

Sau khi nói chuyện với bác sĩ Nhan xong, Hàn Phi lại cùng với những người hàng xóm của mình, tìm thấy Nhạn Đường một lần nữa.

Người thanh niên này đã mang đến cho Hàn Phi rất nhiều bất ngờ, cậu ấy không ngừng khám phá trong hoàn cảnh tuyệt vọng của sự cô đơn, thậm chí còn nhặt được một con dao nhà bếp gỉ sét trong con ngõ nhỏ.

Oán niệm trong con dao bếp đã biến mất, nhưng khí tức còn sót lại của con dao cũng có thể gây sát thương yếu ớt cho quỷ quái.

Nhạn Đường ngày càng quen với thế giới tầng sâu, nếu tiềm lực và năng lực cá nhân của người chơi được chia thành các cấp độ khác nhau, thì Thiết Nam chỉ có thể được coi là rank F, Nhạn Đường đã có thể được coi là rank C.

Tuyệt vọng không khiến cậu suy sụp, ngược lại còn khiến cậu không ngừng nỗ lực để tiến về phía trước, một mình có thể tồn tại trong thế giới tầng sâu, ngoài sức mạnh thể chất và trí tuệ, còn cần phải có ý chí vượt xa người thường mới được.

Hàn Phi rất coi trọng Nhạn Đường, cậu ấy đã vượt qua được bài kiểm tra.

Khi Nhạn Đường cố gắng mở cửa một lần nữa, Hàn Phi ẩn trong màn sương, lặng lẽ tiến đến và sử dụng thiên phú hồi hồn của mình để đưa cậu vào quỷ môn.

"Trong hiện thực phải quyên góp khoảng từ 50.000 đến 60.000 nhân dân tệ mới có một chút âm đức, đây chỉ tiện tay đưa người chơi đi là có thể nhận được, bọn họ thực sự là những người trợ thủ tốt để mình lấy âm đức mà." Hàn Phi quyết định chờ sau này hết việc rồi, cũng có thể gọi một người xuống, sau đó lại đưa anh ta về, dù sao thì các kỹ năng sẽ được làm mới mỗi ngày, không dùng cũng lãng phí."

"Hai bốn sáu thì anh Hoàng, ba năm bảy thì Nhạn Đường, chủ nhật thì, không biết Bạch Hiển có chơi game không..."

Sau khi đưa Nhạn Đường đi, Hàn Phi và những người hàng xóm của mình đi đến các con ngõ ở giữa một số khu vực để tìm kiếm nhiệm vụ, có lẽ bởi vì thực lực của hắn ngày càng tăng, các nhiệm vụ gần đó ngày càng khó kích hoạt, lần này bọn họ phải lang thang mất đúng một tiếng đồng hồ mới gặp một quỷ lạc đường đáng thương, cuối cùng đã kích hoạt được một nhiệm vụ rank G.

Dưới sự giúp đỡ của bảy tám oán niệm, Hàn Phi nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ, quỷ lạc đường không tìm được đường về nhà nên Hàn Phi đã cho anh ta một ngôi nhà mới toanh.

Đặt linh đàn và dao tái sinh trước mặt quỷ lạc đường, con quỷ đáng thương đột nhiên có cảm giác về nhà với linh đàn.

"Các nhiệm vụ rank G bây giờ không giúp được gì cho việc lên level, kinh nghiệm nhận được là rất ít, nhưng ngay cả như vậy, các nhiệm vụ rank G mà mình có thể kích hoạt đã ngày càng ít đi rồi, có cảm giác như hệ thống và hộp đen đang làm việc cùng nhau, như thể buộc mình phải không ngừng tiến về phía trước vậy."

Nếu Hàn Phi muốn rời khỏi trò chơi thì phải hoàn thành một nhiệm vụ, nếu không muốn ở lại trò chơi, hắn chỉ có thể tiếp tục khám phá những nơi nguy hiểm hơn để thắp sáng màn đêm.

"Chờ sau khi liên hoan phim kết thúc, sẽ dốc hết sức để tấn công bệnh viện phẫu thuật thẩm mỹ!"

Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, Hàn Phi lại trở về tòa nhà chết chóc, hắn cùng những người hàng xóm đến phòng của Đại Nghiệt.

Đại Nghiệt vẫn đang không ngừng tiêu hóa những thứ trong bụng, kích thước vẫn không ngừng lớn lên, những hoa văn cổ quái đó trên cơ thể nó trở nên hung dữ và đáng sợ, trực tiếp đan xen với nguyền rủa của không thể nhắc đến.

Hàn Phi cũng không biết là tốt hay xấu, hắn nhớ tới lời nhắc nhở lúc trước của hệ thống, hình như máu của chủ nhân có thể giúp Đại Nghiệt khôi phục nhanh hơn một chút.

Để thoát khỏi rắc rối càng sớm càng tốt, Hàn Phi đã bảo Từ Cầm nấu các món thịt ở phòng bên cạnh, trong khi hắn thì bưng cái đĩa ngồi trên người Đại Nghiệt.

Một bên vừa chảy máu, một bên vừa ăn.

Động thái này đã không ngừng gia tăng lòng trung thành của Đại Nghiệt, khả năng chống lại độc hồn của Hàn Phi cũng dần dần được cải thiện.

Bình Luận (0)
Comment