Con số trên màn hình thang máy chuyển thành mười một, Hàn Phi kéo tên lãnh đạo kia cùng với hai cảnh sát đi lên tầng mười một.
Cửa thang máy trong suốt mở ra hai bên, toàn bộ nhân viên đứng chật kín đại sảnh.
“Anh ta đâu?” Hàn Phi liếc nhìn xung quanh, nhưng không ai dám đối mặt với hắn.
“Tôi ở đây.” Người thanh niên “mời” Hàn Phi đến ngồi trong một căn phòng đơn ở sâu trong đại sảnh. Bên ngoài anh ta là một màn hình thành phố khổng lồ. Có thể thấy rõ tin tức phát sóng ở đây là một nửa thành phố thông minh.
Nhìn thấy Hàn Phi đi tới, người thanh niên không có chút ý định đứng dậy nào, trong xương cốt lộ ra sự kiêu ngạo, ai cũng xem thường, dường như coi tất cả mọi người đều thấp hơn mình một cái đầu.
"Thật là thô lỗ, tôi thực sự muốn nói với anh ta rằng ngay cả bố anh ta khi nhìn thấy tôi còn phải gọi tôi một tiếng ông nội."
Hàn Phi đi về phía phòng đơn, màn hình ảo VR trong đại sảnh đang chiếu hình ảnh từ trò chơi《Cuộc sống hoàn hảo》, Hoàng Doanh và đám quái vật ở sâu trong lối đi vẫn đang diễn trò rượt đuổi gay cấn.
Trận chiến chạm đến trái tim của vô số người chơi, nhưng không thể thu hút sự chú ý của người thanh niên kia. Là nhân viên nội bộ thực sự của Vĩnh Sinh Pharmaceutical, bọn họ dường như đã có biện pháp giải quyết phiền toán, chỉ là đang chờ đợi một thời cơ thích hợp mà thôi.
Đi vào phòng đơn, Hàn Phi nói thẳng vào vấn đề: “Có phải các người đã sớm biết quái vật đeo mặt nạ không phải tôi? Các người cố ý làm như vậy chính là muốn giam cầm tôi ở nơi này?”
“Đừng có vội vàng trước khi nổi giận.” Người thanh niên bưng ly nước trên bàn uống một ngụm: “Ngay từ đầu chúng tôi đã nghĩ anh chính là người đàn ông đeo mặt nạ ở bên kia lối đi, thậm chí công ty đã tập trung toàn bộ sự chú ý vào anh vì anh là kẻ khả nghi nhất. Có khả năng khi phá hoại trò chơi Cuộc Sống Hoàn Hảo, đứng sau lưng anh còn có một tổ chức lớn ẩn giấu.”
"Tôi? Phía sau có ẩn giấu một tổ chức cực lớn?" Hàn Phi không hề biểu diễn, hắn thật sự không nói nên lời, bản thân rõ ràng chỉ có một người.
"Phá rất nhiều vụ án chưa được giải quyết, truy bắt tội phạm cấp A, đấu tay đôi với siêu tội phạm Cánh bướm, nghịch chuyển dư luận trên internet, đồng thời đoạt giải Nam diễn viên phụ xuất sắc nhất tại liên hoan phim. Anh nói rằng phía sau hoàn toàn không có ai hỗ trợ. Tôi thực sự không tin.”
"Vậy các anh điều tra được cái gì?"
“Ngoài cảnh sát ra, anh dường như rất ít tiếp xúc với những người khác.” Một tia nghi ngờ lóe lên trong mắt người thanh niên, cũng là điều anh ta khó hiểu nhất.
"Ý của anh là cảnh sát Tân Hỗ muốn phá hoại《Cuộc sống hoàn hảo》?”
“Tôi không có nói như vậy!” Người thanh niên cho dù có nghĩ như vậy cũng không bao giờ dám thừa nhận.
“Đừng nói những chuyện vô bổ nữa, các người định thu dọn đống hỗn độn này như thế nào đây?”
"Nếu như anh không phải thủ phạm, vậy công ty cũng không cần phải tiếp tục dông dài nữa. Chúng tôi sẽ sử dụng cửa ngầm do ông nội để lại để can thiệp vào AI, buộc phải xử lý lỗi." Người thanh niên không có giấu giếm Hàn Phi cái gì, đây có thể là để tiến thêm một bước thăm dò hắn, hoặc có thể là bởi vì anh ta cho rằng sớm muộn gì mọi người cũng sẽ biết, cho nên căn bản không thiết phải giấu diếm.
“Sau khi 《 Cuộc sống hoàn hảo 》 chính thức open beta, không phải toàn bộ đều giao cho AI vận hành hay sao?” Đây là lần đầu tiên Hàn Phi nghe thấy thông tin như vậy, trong lòng hắn đột nhiên có một dự cảm rất xấu.
“Đó là lý do tại sao chúng tôi gọi nó là cửa ngầm.” Người thanh niên nhìn chằm chằm vào mặt Hàn Phi: “Anh có vẻ rất hứng thú với những thứ này nhỉ, anh không lo lắng về những con quái vật trong lối đi hay sao?”
Hai người trạc tuổi người thanh niên đứng trong phòng đơn với màn hình ảo VR khổng lồ trên đầu.
Hàn Phi đã nhận ra có điều không ổn, người thanh niên kia cố ý nói như vậy, đối phương không hề chịu thua, muốn lợi dụng khoảng thời gian cuối cùng trước khi Hàn Phi rời đi để tiến hành thử nghiệm.
Đại sảnh hoàn toàn trong suốt, mặc dù nhìn thoáng qua cũng không có camera giám sát, nhưng với thực lực của Vĩnh Sinh Pharmaceutical và Deep Space Technology, bọn họ hoàn toàn có thể giấu thiết bị quay phim ở vị trí mà mắt thường không thể nhìn thấy, có lẽ là khi đi vào đây mọi nhất cử nhất động đều bị đối phương ghi lại một cách đặc biệt.
Khi giọng nói của người thanh niên rơi xuống, tiếng la hét của rất nhiều người chơi phát ra từ màn hình, lối đi trong mê cung đã phát sinh thay đổi.
Lối đi gần thế giới tầng cạn đột nhiên sụp đổ diện tích lớn, toàn bộ người chơi đứng trên mép lối đi đều rơi xuống vực sâu.
“Thay đổi địa hình, anh gọi là cửa ngầm à?” Hàn Phi khẩn trương muốn biết những thứ này, Phó Sinh mở ra mặt trước của hộp đen, ông ấy muốn hủy diệt thế giới tầng sâu, cho nên thế giới tầng cạn hẳn là hậu thuẫn mạnh nhất. Phó Sinh giao đường lui của mình cho người em mà ông ấy tin tưởng nhất – Phó Thiên, vì vậy Vĩnh Sinh Pharmaceutical do Phó Thiên lãnh đạo có thể ảnh hưởng đến thế giới tầng cạn, Hàn Phi hoàn toàn không ngạc nhiên, hắn chỉ muốn tìm hiểu sau khi Phó Thiên chết, Vĩnh Sinh có bao nhiêu quyền hành?”
"Sự rò rỉ xuất hiện lần này liên quan đến hộp đen mà ông nội để lại và thế giới đã bị xóa bỏ trước đó. Phạm vi và ảnh hưởng lớn hơn nhiều so với mọi người dự đoán. Vì vậy, nội bộ công ty mới có thể đạt được sự đồng thuận để sử dụng cửa ngầm can thiệp vào《 Cuộc sống hoàn hảo 》." Người thanh niên bấm vào hoa văn trên bàn, Hàn Phi căn bản không hiểu được dữ liệu chiếu trên mặt bàn: "Số lượng cửa ngầm có hạn, AI cũng sẽ tự động sửa chữa. Khi toàn bộ cửa ngầm biến mất, AI sẽ thực sự thay thế con người trở thành cốt lõi của《 Cuộc sống hoàn hảo 》."
"Tôi không hiểu, các người làm như vậy là để mưu đồ cái gì? Chẳng phải để con người kiểm soát thế giới trò chơi đó sẽ tốt hơn hay sao?"
“Chỉ cần có con người tham gia vào, sẽ không có sự công bằng tuyệt đối, huống chi là một thế giới hoàn hảo.” Người thanh niên lạnh lùng cười cười: “AI đã thu thập nhiều dữ liệu khác nhau từ người chơi, một ngày nào đó, ngay cả khi trong trò chơi không có người chơi nào, AI cũng sẽ không ngừng tạo ra những NPC vui vẻ, hạnh phúc và tràn đầy cảm xúc tích cực, họ sẽ được ở lại trò chơi và sống một cuộc sống thực sự hoàn hảo."
“Tôi vẫn không thể hiểu được các người.” Kỳ thật Hàn Phi cũng đã hiểu đại khái rồi, Phó Thiên muốn dùng AI để mô phỏng cảm xúc của con người, đưa hạnh phúc và niềm vui mà anh ta tạo ra vào thế giới tầng sâu, trung hòa tuyệt vọng ở đó, để đảm bảo hiện thực không bị ảnh hưởng.
“Anh thật sự không hiểu, hay là giả bộ không hiểu?” Nụ cười trên mặt người thanh niên dần dần trầm xuống, bàn tay anh ta vuốt ve mặt bàn, hình chiếu lập tức thay đổi. Vô số thông tin về Hàn Phi đã được sắp xếp, một số đoạn video theo thời gian được tạo ra: "Ông nội là người thiết kế và sáng tạo ra《 Cuộc sống hoàn hảo 》, ông chính là Thần trong Cuộc Sống Hoàn Hảo, nhưng ông không để cho chúng tôi biết bí mật mà mình biết, trong đó quan trọng nhất chính là hộp đen kia.”
“Các người cũng không biết tung tích của hộp đen?” Hàn Phi thể hiện tối đa kỹ năng diễn xuất bậc thầy level 4 của mình, nhìn hắn không có bất kì sơ hở nào.
"Ông nội từng nói rằng trò chơi Cuộc Sống Hoàn Hảo xuất hiện là nhờ hộp đen. Đó cũng là một phần lý do tại sao Deep Space Technology và Vĩnh Sinh Pharmaceutical có thể phát triển đến quy mô hiện tại chỉ trong vài thập kỷ, tạo ra một làn sóng cách mạng sinh học và trí năng.” Người thanh niên nói xong lời này thì vươn tay ấn hư ảnh, hình chiếu trên bàn không ngừng thay đổi, rồi ngưng lại ở một cảnh nào đó: "Anh bây giờ có biết đối với chúng tôi hộp đen quan trọng đến như thế nào không?"
Lúc này, hình chiếu dừng lại trên bàn chính là cảnh Hàn Phi đi mua mũ bảo hiểm chơi game!
Hắn một mình bước vào đường phố kia, bị camera giám sát bên ngoài chụp được bóng lưng, sau đó toàn bộ đường phố chìm trong biển lửa. Điều kỳ lạ hơn nữa là khi camera giám sát trong khu phố cổ lần nữa chụp được, hắn đã về nhà lâu rồi.
Ban đầu cảnh sát nghi ngờ Hàn Phi là kẻ phóng hỏa, nhưng trong quá trình xâm nhập điều tra vụ án, cảnh sát đã nhanh chóng loại trừ khả năng này, đây cũng là lần đầu tiên hắn giao tiếp với cảnh sát.
Từ một thanh niên ngây ngô ban đầu cho đến hiện tại trở thành tay trong của cảnh sát, quá trình hắn trưởng thành và thay đổi cảnh sát thấu hiểu sâu sắc nhất.
“Anh có gì muốn nói không?” Người thanh niên bước tới chỗ ánh xạ trên mặt bàn: “Chúng tôi đã điều tra, người cuối cùng bước ra khỏi con phố là anh, và con phố đó cũng xuất hiện trong di chúc của ông nội.”
"Điều đó có nghĩa là gì?"
“Nếu anh chỉ là một người bình thường, đương nhiên chúng tôi sẽ không tùy tiện nghi ngờ, nhưng anh không nghĩ rằng mình đã thay đổi quá nhiều hay sao?” Người thanh niên liếc nhìn hình chiếu ảo trên mặt bàn: “Toàn bộ cuộc đời của anh đều ở trong đây, mọi thay đổi đều bắt đầu từ thời điểm đó.”
Biểu cảm của Hàn Phi không có bất kì thay đổi nào, hắn nhìn đối phương như một kẻ ngốc, đây không phải là đang diễn kịch, hắn rất rõ ràng những gì xảy ra khi còn nhỏ của mình không khớp với video mà Vĩnh Sinh Pharmaceutical chế tạo: "Các người là một công ty lớn như vậy, ngay cả những chuyện xảy ra với tôi cũng tra không rõ ràng, thật là đáng thất vọng.”
“Anh không nói cũng chẳng sao cả, hộp đen được giấu trong thế giới ở phía bên kia của lối đi, chúng tôi sẽ tìm ra bất kỳ mối liên hệ nào có thể tồn tại giữa anh và thế giới đó.” Người thanh niên nhìn đồng hồ một chút: “Đã đến giờ rồi.”
Anh ta nhìn lên màn hình chiếu cực lớn ở phía đại sảnh, Hoàng Doanh ở sâu trong vực thẳm của lối đi mang theo Thẩm Lạc phi nước đại thật nhanh, toàn bộ người chơi đều chú ý về bọn họ, cũng không để ý ông chủ của liên minh kinh doanh đã lui về sau, một số lượng lớn các NPC đã bị trộn lẫn vào đám đông.
Không giống như những NPC bình thường, đôi mắt của những người này rất kỳ quái, bọn chúng không có cảm xúc của riêng mình, dường như bị điều khiển bởi một âm thanh nào đó.
Khi hận ý và người đàn ông đeo mặt nạ thú ngày càng tiến gần đến lối ra của thông đạo, những NPC đó đột nhiên té xỉu và ngã lăn ra đất.
Toàn bộ khu vực mê cung của công viên vui chơi trở nên mờ ảo, một số lượng lớn NPC mất khống chế, can thiệp vào sự kiểm soát của AI đối với khu vực này trong một khoảng thời gian ngắn.
Ngay lúc này, hình vẽ du khách ma quái trên bức tường của lối đi bắt đầu tan rã, có một lực lượng cưỡng chế thúc đẩy lối đi ở phía thế giới tầng cạn "khép" lại.
Lối đi giống như là một vết sẹo trên mặt đất, và lực lượng kia đang chữa trị cho nó.
Vốn dĩ Hàn Phi chỉ đơn thuần là khán giả, nhưng điều hắn không ngờ là khi Vĩnh Sinh Pharmaceutical sử dụng "cửa ngầm" do Phó Thiên để lại, hắn cảm thấy sau gáy đau nhói, giống như có người cầm đinh nhọn, đóng từng cái từng cái một vào hộp sọ của hắn.
Người bình thường căn bản không thể chịu được nỗi đau này, nhưng Hàn Phi đã chết đến chín mươi chín lần trong thế giới ký ức điện thờ của Phó Sinh, hắn đã trải qua nhiều cách chết hơn người bình thường có thể tưởng tượng.
Khóe miệng hiện lên một nụ cười, Hàn Phi vươn tay sờ mũi, sau đó bình tĩnh tiếp tục xem.
Cơn đau dữ dội vẫn tiếp tục, những người chơi trong hình chiếu đều kinh hô, vì Hoàng Doanh và Thẩm Lạc vẫn chưa chạy thoát.
Khi lối đi bị đóng được khoảng chín phần mười, hình ảnh mờ ảo lại trở nên rõ ràng, một con mắt khổng lồ dường như mở ra trên bầu trời tối tăm trong trò chơi, tất cả sương mù đã bị thổi bay.
"Bùm!"
Trong hiện thực, ngay dưới tòa nhà nơi Hàn Phi đang ở, có một tiếng động lớn, như thể có thứ gì đó đã phát nổ. Cùng lúc đó, cơn đau sau đầu cũng biến mất hoàn toàn, như thể vừa rồi chỉ là ảo giác của hắn.
“Không đóng lại được?” Vẻ mặt của người thanh niên hơi thay đổi, không còn giữ được bình tĩnh ở trước mặt Hàn Phi, ánh mắt chăm chú nhìn vào lối ra thông đạo trên màn hình.
Tiếng la hét kinh người truyền ra từ lối đi, Hoàng Doanh và Thẩm Lạc đã mạo hiểm mười phần trốn thoát được.
Ma quỷ trong bản đồ ẩn không tiếp tục truy đuổi nhưng đã gieo mầm sợ hãi trong lòng tất cả người chơi, đặc biệt là người đàn ông đeo mặt nạ thú, anh ta bị tất cả người chơi trên toàn bộ server coi như là Boss phản diện nhất định phải tiêu diệt trong cuộc sống này.
Trong game, người chơi phát ra tiếng hoan hô rung trời, bọn họ coi Hoàng Doanh như một anh hùng, anh ấy là người chơi đầu tiên nhảy xuống vực sâu còn có thể sống sót trở về. Sự hiện hữu của anh ấy chính là niềm hy vọng của mọi người.
Tuy nhiên, khác với sự cuồng hoan của những người chơi trong game, Vĩnh Sinh Pharmaceutical bên này dường như xuất hiện một vấn đề lớn, không ai nghĩ rằng “cửa ngầm” mà Phó Thiên để lại sẽ không thể đóng hoàn toàn được lối đi.
"Đây là giải pháp mà các anh đưa ra? Còn cố ý để hở một phần mười lối đi, các anh muốn người chơi luôn có cảm giác khủng hoảng à?" Nhìn thấy Hoàng Doanh an toàn, Hàn Phi thở phào nhẹ nhõm, hắn lo lắng nhất là anh ấy và Bạch Hiển vì mình mà bị thương.
Bây giờ Hoàng Doanh đã được cứu, lối đi đã được đóng lại hơn phân nửa, Bạch Hiển cũng không cần phải cố gắng chống đỡ nữa, xem như là một kết thúc tốt đẹp cho tất cả mọi người.
Người thanh niên đứng bên bàn hiển nhiên không để ý đến tâm trạng của Hàn Phi lúc này, anh ta khẩn trương liên hệ với nhân viên để bàn các bước tiếp theo.
“Nếu không có việc gì nữa thì tôi phải về nhà?” Hàn Phi bước tới bên cạnh bàn, quét qua tất cả thông tin trên mặt bàn, ghi nhớ lại trong đầu.
Sau khi làm xong, hắn thuận tiện vỗ vỗ vai của đối phương: "Hôm nay hao công tổn phí nhớ kết toán cho tôi đấy, vốn là trong ngày tôi định quay một bộ phim, nhưng đều tại các anh gây rắc rối, đoán chừng trong một tháng tới tôi cũng không có biện pháp làm việc tốt được.”
Người thanh niên sốt ruột xua tay, nhân viên bên cạnh rất biết nhìn ánh mắt, vội vàng đến dẫn Hàn Phi đi ra ngoài.
“Không nói rõ ràng tôi sẽ không đi đâu cả.” Cuối cùng nhân viên đành phải cầu cứu cảnh sát mới đưa được Hàn Phi ra ngoài.
Sau khi Hàn Phi đi, người thanh niên vẻ mặt âm trầm nhấn chốt mở ở trên bàn.
Bức tường vốn trong suốt ở bên ngoài đại sảnh dao động như thủy văn, cảnh tượng bên ngoài cửa sổ biến mất, lộ ra bộ dáng thực sự của đại sảnh.
Tất cả các loại thiết bị đều được bố trí xung quanh đại sảnh, trong đại sảnh dường như là một sân khấu, ở bên rìa là những người điều hành cấp cao của Vĩnh Sinh Pharmaceutical và Deep Space Technology.
"Phó Sương, cậu đã làm rất tốt."
"Có thể anh ta cũng không tìm thấy hộp đen. Theo di chúc của Phó Thiên để lại, sức mạnh của hộp đen được bảo quản trong ‘cửa ngầm’. Khi ‘cửa ngầm’ được kích hoạt, người sở hữu hộp đen sẽ cảm thấy đau đớn giống như bị mở sọ, nhưng màn trình diễn vừa rồi của anh ta rõ ràng không phải là đau đớn kịch liệt."
"Mấu chốt của vấn đề lúc này là lối đi chưa được đóng lại, chúng ta phải giải quyết như thế nào? Lại dùng ‘cửa ngầm’ một lần nữa?"
"Chúng ta không có mấy lần cơ hội, tuyệt đối không được lãng phí cho đến khi tìm thấy hộp đen."
"Vậy phải giải thích thế nào với cảnh sát?"
"Chúng ta không phạm pháp, cần phải giải thích với họ cái gì? Chúng ta cũng có quyền giải thích cuối cùng về trò chơi này, nhưng những ngày tiếp theo quả thực có thể không được tốt như vậy."
Mọi người đang thảo luận kịch liệt, ngoại trừ nhân viên không đủ tư cách xen vào, chỉ có một bà lão ngồi trong góc không nói lời nào.
Bà ấy bỏ món đồ chứng minh thân phận có viết hai chữ Đỗ Tĩnh vào trong túi, lẳng lặng nhìn về phía Hàn Phi rời đi.