Hàn Phi thu dọn sạch sẽ tất cả những thứ liên quan đến mình. Sau khi thu dọn hiện trường xong, hắn chuẩn bị rời đi thì màn hình điện thoại di động của tên râu ria đột nhiên sáng lên, trên đó có một tin nhắn đến.
Sau khi mở ra, Hàn Phi nhìn thấy một đóa hoa tử đằng đang nở rộ, đóa hoa máu rơi xuống biến thành một hàng chữ.
"Người quản lý nhóm trò chuyện lan truyền chết chóc, ID ảo Sunshine Boy, trước 0 giờ đêm ngày mai hãy nhanh chóng đến nhà máy gương Thọ Hỉ ở ngoại ô phía bắc để hoàn thành nghi thức thăng cấp thành viên cốt cán."
"Nghi thức thăng cấp? Nhóm người này thật gan dạ, thật sự lại chọn mình." Hàn Phi cảm thấy mình đã coi thường đối phương rồi. Nhóm người đó không hề quan tâm đến sống chết của "nhân viên làm việc", vì để tìm được một ứng viên phù hợp mà bọn họ có thể đánh đổi rất nhiều.
Sau vài giây, tin nhắn trên điện thoại trở thành kí tự mã hóa, điện thoại của tên râu ria dường như đã bị nhiễm virus.
Người sau hậu trường dường như đang điều khiển từ xa, âm thanh tít tít tít không ngừng vang lên. Tất cả điện thoại di động của nhân viên làm việc cũng đều tự động xóa sạch dữ liệu, toàn bộ thông tin và những thứ mà bọn họ ghi lại đêm qua đều bị tiêu hủy.
"Tuyệt đối không thể coi thường những kẻ này. Giữa bọn họ dường như vẫn còn hacker phòng kén. Vụ tập kích gây nổ xảy ra ở thành phố thông minh có thể là do đám người này làm."
Liếc nhìn đám “người dự thi” sống dở chết dở trong quán trái phép, Hàn Phi ngồi trên chiếc ghế duy nhất. Hắn xé rách quần áo của tên râu ria, lau đi dấu tay để lại trên điện thoại.
"Có biết tại sao tôi lại không giết mấy người không?"
Một giọng nói lạnh lùng phát ra từ dưới lớp mặt nạ chú hề, Hàn Phi không nghe thấy câu trả lời mà mình muốn.
"Cái chết đối với các người là khoan dung, tôi muốn các người phải chịu nhiều đau khổ hơn."
Đôi giày tránh khỏi các vết máu, hắn bước qua từng khuôn mặt. Tên râu ria vốn dĩ đã nhắm mắt tuyệt vọng, nhưng lại không cảm thấy đau đớn.
Gã lén hé mắt ra một chút, vừa lúc nhìn thấy bóng dáng Hàn Phi đi về phía xa.
Tên điên này giống như lúc hắn đến vậy, ngâm nga câu hát, rời đi trong tia sáng cuối cùng của đêm tối.
"Tao nhã, thật là tao nhã..."
Tìm thấy chiếc xe máy ở trong con ngõ sau, Hàn Phi lái xe rời khỏi Vịnh Cá Heo. Chờ sau khi lái xe đi được một quãng đường xa, hắn mới tháo mặt nạ ra.
"Sau khi trở thành thành viên cốt cán, chắc là có thể tiếp cận được những bí mật của đám người đó rồi. Nếu như bọn họ thực sự có liên quan đến thế giới tầng sâu, vậy thì rất có thể mình sẽ gặp phải những thứ quỷ dị."
Ánh mặt trời chiếu lên người, Hàn Phi nhíu mày suy nghĩ.
Hận ý trong hiện thực không thể trực tiếp giết người, cho dù là cánh bướm, hay là ba hận ý ở bệnh viện phẫu thuật thẩm mỹ. Bọn họ chỉ có thể thông qua đủ thứ ảo giác, tưởng tượng để ép người sống chết. Nhưng lần này Hàn Phi phải đối mặt với không thể nhắc đến, không thể dùng hận ý làm tiêu chí để đánh giá.
"Vẫn phải cẩn thận một chút."
Hàn Phi đặc biệt chọn đường nhỏ để đi, đi vòng rất lâu mới trở lại khu phố cổ.
Kể từ sau khi game 《Cuộc sống hoàn hảo》xuất hiện lỗ hổng, mọi thứ dường như đã thay đổi. Các bang hội lớn trong game bắt đầu tìm kiếm những người chơi có thiên phú đặc biệt, tiến vào bản đồ ẩn đã trở thành mục tiêu truy đuổi tối cao của các bang hội đó.
Những người chơi hàng đầu đã bắt đầu luyện tập có mục tiêu, không còn coi trò chơi này là trò chơi chữa trị giúp an ủi tâm hồn nữa. Còn có một số người trong phạm vi quy định, thử làm đủ thứ khác nhau với NPC và những người chơi khác, giới hạn của trò chơi liên tục bị kéo xuống.
Về việc đền bù cho lỗ hổng trong game, Vĩnh Sinh Pharmaceutical và Deep Space Technology đã đưa ra phương án đền bù của mình, nhưng điều này vẫn chưa thể làm người chơi hài lòng.
Cơ sở dữ liệu lớn nhất trong 《Cuộc sống hoàn hảo》 vẫn là những người chơi giải trí, mọi người đã đủ mệt mỏi trong hiện thực rồi, đến với trò chơi này chỉ để tìm một nơi ấm áp chữa trị. Nhưng giờ đây mảnh đất tâm linh tịnh thổ duy nhất này cũng đã bị phá hủy, sự yên ổn đã bị làm cho trở nên ồn ào khắp nơi.
Sự phiền phức của hai gã khổng lồ công nghệ vẫn còn rất nhiều. Số lượng người phản đối sự độc quyền của các công ty lớn, cho rằng trí tuệ nhân tạo cướp đi công việc và cuộc sống của bọn họ đang tăng lên từng ngày, những tiếng nói yếu ớt đó đã biến thành làn sóng.
Deep Space Technology và Vĩnh Sinh Pharmaceutical bận rộn đối phó với nhiều vụ lộn xộn khác nhau. Cảnh sát Tân Hỗ cũng không hề nhàn rỗi, tần suất các vụ án hung ác khác nhau đã tăng lên đáng kể. Thế hệ cảnh sát cũ vẫn còn nhớ rõ cảnh tượng lần đầu tiên cánh bướm xuất hiện ở Tân Hỗ vài năm trước.
Hỗn loạn lan rộng, những tên siêu tội phạm đã từng biến mất giờ lại hiện ra nanh vuốt.
Nhìn bề ngoài, Tân Hỗ vẫn tràn đầy sức sống và phát triển mạnh mẽ, những người dân không bị ảnh hưởng cũng được bảo vệ rất tốt trong phòng kén thông tin. Nhưng những người đối mặt với bóng tối thì trong thâm tâm bọn họ biết rất rõ rằng Tân Hỗ đã thay đổi.
Cơn bão đến một cách lặng lẽ, mùi hôi thối tượng trưng cho chết chóc lan rộng tại vùng ngoại ô xa xôi đang dần xâm lấn vào bên trong, ngấm ngầm gặm nhấm nền móng của thành phố.
Sau khi gọi đồ ăn sáng cho ba người, Hàn Phi tìm một góc bắt đầu ăn ngấu nghiến. Hắn nhìn những người đi đường qua lại, mọi người ai nấy đều bận việc của riêng mình, vội vã mưu sinh.
Bọn họ nhìn rất bình thường, nhưng ai có thể đảm bảo sẽ không lộ ra một khuôn mặt khác vào ban đêm?
Sau khi ăn xong, Hàn Phi trở về nhà. Hắn nhìn chằm chằm vào máy tính của mình, sau khi do dự một lát vẫn đăng nhập vào tài khoản ảo Sunshine Boy rồi tiến vào khu vực màu xám bên ngoài phòng kén thông tin.
"Tôi biết là anh ta sẽ đến, hung thủ giết người thường sẽ quay lại hiện trường vụ án vào một thời điểm cụ thể để theo dõi phản ứng của đám đông, như thể đang thưởng thức tác phẩm của mình."
"Giết chết 22 người? Làm sao có thể?"
"Anh không nhận thấy có một số tài khoản kể từ sau khi offline ngày hôm qua thì không còn sáng lại nữa à?"
"Bạn tôi đêm qua cũng ở đó, nghe nói nếu như không phải tố chất tâm lý cậu ấy tương đối tốt thì có thể đã trực tiếp nhảy lầu rồi."
Ngay sau khi tài khoản ảo của Hàn Phi xuất hiện, đã nhận được hơn chục tin nhắn riêng. Trong đó có người rao bán đồ cấm cho hắn, còn có người muốn “sáng tạo” cùng với hắn.
Hắn mở nhóm chat lan truyền chết chóc mới phát hiện, kết quả kiểm tra tối hôm qua đã bị một thành viên trong nhóm "không cẩn thận" tải lên. Hàn Phi đã thủ tiêu 22 người, trong đó có cả giám khảo. Hành vi kinh khủng như vậy khiến cho mấy chữ Sunshine Boy đã lan truyền rộng rãi trong nhóm chat chết chóc.
Các thành viên khác trong nhóm đều đăng những bức ảnh kinh khủng máu me, nói những lời thô tục, giả bộ rằng mình rất đáng sợ, rất lợi hại, nhưng Hàn Phi đã đi làm thực sự.
Khi Hàn Phi online, cụm từ Sunshine Boy hình như lại trở thành cấm kỵ. Các thành viên nhóm rất ăn ý đều giữ im lặng, giống như tập thể bị cấm nói vậy.
Nhóm chat lan truyền chết chóc không giống với các nhóm chat thông thường. Nếu nói chuyện bừa bãi ở đây sẽ thực sự mất mạng. Bọn họ đã quen với việc áp đặt cái chết cho người khác, nhưng lại không thích mình bị cái chết cưỡng bức.
"Nhóm này sao đột nhiên trở nên vắng vẻ vậy? Không phải bọn họ lại lén lút sau lưng mình lập nhóm mới đấy chứ?" Hàn Phi không ngờ ở một nơi như này mà mình vẫn còn bị cô lập. Nhưng sau khi nghĩ lại, hắn đã yên tâm hơn, những người này đều là những kẻ biến thái và mất trí, một chàng trai Sunshine Boy như hắn đương nhiên sẽ có vẻ lạc lõng.
"Sớm muộn tôi cũng sẽ bắt hết các người lại."
Hàn Phi tắt nhóm chat đi, bắt đầu tìm kiếm thông tin mà mình muốn. Hắn không nhận được bất kì chứng nhận nào của nhóm chat lan truyền chết chóc, nhưng tất cả những người có liên quan đến ba tổ chức kia đều đã đối xử với hắn như thành viên cấp cao, nghe ngóng tin tức vô cùng dễ dàng, không chỉ không thu tiền, mà còn vô cùng nhiệt tình.
"Những thành viên cốt cán đó có thể đã thông báo cho những người bên dưới, như vậy cũng tốt cho mình." Chỉ cần có người hoạt động, khu vực màu xám nhất định sẽ tồn tại, những nơi như này rất khó loại bỏ hết, cách tốt nhất là trở thành thủ lĩnh của khu vực này.
Thông qua việc thăm dò từ nhiều phía, Hàn Phi cũng đại khái hiểu được tình hình hiện tại của mình. Người phụ trách nhóm chat lan truyền chết chóc tên là Quạ, là một tên sát nhân chính cống. Mọi người đều biết gã rất đáng sợ, nhưng cụ thể gã đã làm những chuyện gì thì không ai có thể nói ra được. Chính là con quạ này muốn Hàn Phi trở thành thành viên cốt cán mới, gã căn bản không quan tâm mục đích gia nhập của Hàn Phi là gì, hoặc là nói gã có đủ tự tin rằng không cần biết mục đích gia nhập của Hàn Phi là gì, gã đều có thể đối phó.
Khác với lập trường của Quạ, thành viên cốt cán của câu lạc bộ giết người Chuột Lang kiên quyết phản đối việc Hàn Phi gia nhập, còn lên kế hoạch săn giết hắn.
Bên phía lớp học tối chủ nhật không có bất kì hành động nào, bọn họ không hứng thú với việc tuyển nạp thêm thành viên cốt cán, như thể tất cả tinh lực đều dành cho việc tìm kiếm cánh bướm mới vậy.
Kể ra thì trong 3 tổ chức này đã từng xuất hiện 3 siêu tội phạm. Một trong số đó là cánh bướm, hai người còn lại vô cùng bí ẩn, nghe nói là ẩn giấu trong số các thành viên cốt cán, có điều chưa có ai từng nhìn thấy, kể cả khu vực màu xám cũng không thể tìm thấy bất kỳ thông tin nào về bọn họ.
"Con bướm hận ý hàng đầu trong thế giới tầng sâu là siêu tội phạm bị cảnh sát truy nã, từ góc độ này, hai siêu tội phạm khác mà chưa ai từng thấy có lẽ linh hồn cũng đã bị hận ý chiếm giữ."
Hiện tại Hàn Phi cũng được coi là nhân vật số một trong khu vực xám. Kim Tuấn đã cho hắn biết cách vào khu vực màu xám lúc đầu, chắc là không nghĩ đến điều này đâu.
Sau khi tìm hiểu thêm một số thông tin, Hàn Phi rời khỏi khu vực màu xám. Hắn nằm trên giường của mình, suy nghĩ xem nên làm gì tiếp theo.
"Sao mình luôn cảm thấy Tân Hỗ sẽ sớm xảy ra đại loạn, giống như thảm họa đã xảy ra ở trong điện thờ công viên vui chơi của Phó Sinh vậy. Lần này mình tuyệt đối sẽ không để thảm kịch tái diễn."
Khi Hàn Phi đang suy nghĩ các vấn đề, cánh cửa lớn của viện ca kịch Thiên Đường《Cuộc sống hoàn hảo》 từ từ mở ra. Đại nhạc hội quy tụ hàng trăm nghìn người yêu ca hát trên cả nước chính thức bắt đầu.
......
"Sảnh số 7, số 697, nhóm Ác Quỷ và Mèo chuẩn bị lên biểu diễn! Các bạn chỉ có một cơ hội! Hy vọng các bạn có thể thể hiện mặt tốt nhất của mình trước tất cả người chơi!"
Âm thanh nhắc nhở phát ra, Mèo Lưu Ly hít sâu một hơi, sau đó vỗ vỗ vai Bánh Bao Rau: "Đi thôi, đến chúng ta rồi."
“Chị hơi căng thẳng.” Bánh Bao Rau trong hình tượng giả lập nam tính, nắm chặt búa cát trong tay.
“Chúng ta đã diễn tập rất nhiều lần rồi, không có vấn đề gì đâu.” Mèo Lưu Ly không ngừng động viên Bánh Bao Rau, khi ánh đèn chiếu vào hai người, bọn họ cùng nhau bước lên sân khấu.
"Số 697, số 697, nhóm Ác Quỷ và Mèo, biểu diễn tác phẩm《Vi quang》, người biểu diễn Mèo Lưu Ly, Sunshine Boy!"
Giọng hát chậm rãi vang lên, Mèo Lưu Ly vừa cất giọng đã thu hút sự chú ý của rất nhiều người, giọng hát của cô như là một món quà mà thượng đế ban tặng.
Bánh Bao Rau liếc nhìn Mèo Lưu Ly đang được mọi người chú ý với vẻ đầy ngưỡng mộ, cô đang chuẩn bị lắc chiếc búa cát theo nhịp thì chợt thấy có rất nhiều người chơi trong đám đông cũng đang nhìn chằm chằm vào mình.
Dường như sau khi nghe đến cụm từ Sunshine Boy, những người đó đặc biệt chạy đến từ các đại sảnh khác. Trên làn da lộ ra bên ngoài của bọn họ còn xăm một bông hoa tử đằng khô héo.
"Mình còn chưa hát, sao bọn họ đã bắt đầu chú ý đến mình rồi?"
Nở nụ cười trên môi, Bánh Bao Rau lắc chiếc búa cát một cách nghiêm túc.
Kết thúc bài hát, nhóm Ác Quỷ và Mèo đã thuận lợi thăng cấp, hai cô gái đang chuẩn bị ra về thì trong đám đông chợt vang lên những câu kinh hô.
Bọn họ nhìn về phía náo động, một người phụ nữ đeo mặt nạ thiên thần đang đi về phía bọn họ.
"Diệp Huyền! Là Diệp Huyền!"
Một số ca sĩ ngay cả khi đeo mặt nạ, giọng hát vẫn sẽ được nhận ra, Diệp Huyền là một trong số đó.
"Đó là một ca sĩ thực sự đấy, ước mơ của chị chính là được giống như cô ấy." Bánh Bao Rau không biết tại sao Diệp Huyền lại đến, nhưng cô biết đối phương chắc chắn không phải đến để tìm mình. Vừa rồi trên sân khấu cô cũng chỉ lắc lư cái búa cát vài cái.
“Xin chào, bạn có tiện nói chuyện một lát không? Sunshine Boy.” Đi qua đám người, ánh mắt của Diệp Huyền bỏ qua Mèo Lưu Ly, có chút trầm ngâm nhìn Bánh Bao Rau.