Trò Chơi Hệ Chữa Trị Của Tôi (Dịch Full)

Chương 892 - Chương 892: Tám Lần Thức Tỉnh! Viết Lại Vận Mệnh!

Chương 892: Tám lần thức tỉnh! Viết lại vận mệnh! Chương 892: Tám lần thức tỉnh! Viết lại vận mệnh!

Hệ thống nhắc nhở không ngừng ở trong đầu Hàn Phi, nhưng hắn hiện tại không thể làm gì khác được. Dừng lại chính là chết, chỉ có thể tiếp tục chém giết.

Trong mắt Cao Hưng có bao nhiêu tội nghiệt, thì Hàn Phi sẽ phải gây ra bấy nhiêu sát nghiệp, điều này căn bản đều nằm ngoài tầm kiểm soát của hắn.

Sau khi mất đi tư cách chuyển nghề nhà tội phạm, Hàn Phi vẫn tiếp tục điên cuồng giết chóc, trở thành một quan hình phu vô tình, một đao phủ điên cuồng táng tận lương tâm.

Số lượng tội phạm bị tra tấn giết chết đã dần mất đi ý nghĩa của nó, con số dường như chỉ là một con số mà thôi.

Khắp nơi trong vực sâu đều là tiếng rên rỉ và kêu gào, tất cả tội lỗi đều bị xé nát, hóa thành những mảng máu thịt đen kịt nằm rải rác trong vực sâu, trở thành một bộ phận của nó.

Khi tội lỗi được tiêu trừ, sức mạnh của Cao Hưng càng ngày càng yếu, nhưng thực lực của Cao Thành lại càng ngày càng mạnh.

Được cái này mất cái kia, trận chiến giữa hai mắt của thần linh cuối cùng cũng phải phân thắng bại.

Trong lần va chạm cuối cùng của ký ức hai người, Cao Thành chủ động dung hợp vào vực sâu. Dưới sự phối hợp toàn lực của Hàn Phi, gã đã tập hợp tất cả các lực lượng có thể huy động, làm nổ tung oán hận mà mình đã tích lũy trong vô số năm.

Cậu bé bị Cao Hưng giam trong thủy cung Biển Sâu hành hạ trong một thời gian dài, đâm thật mạnh về phía vận mệnh; cho dù cuối cùng xương cốt có không còn, hồn phi phách tán, nó cũng phải phản kháng vào giây phút này.

Bông hoa song sinh rung rinh trên cành, bông hoa khô héo bừng lên một tia sức sống, bông hoa nở rộ tươi tốt còn lại thì bắt đầu rụng cánh. Dưới sự chung sức nỗ lực của Cao Thành và Hàn Phi, vận mệnh dần dần đảo ngược.

Cú va chạm cuối cùng khiến vực sâu tham lam phủ đầy những vết nứt, khí tức của hận ý hạng nhất hàng đầu gần như nổ tung tâm trí của Hàn Phi. Vô số nhân cách được chữa trị trên bầu trời cũng rơi xuống, hòa vào làm một với vực sâu.

Chủ thể vực sâu tham lam của Hàn Phi là được tạo thành từ máu thịt của quỷ quái, lợi dụng đặc tính của vô số quỷ quái, một mặt khác hắn lại trộn lẫn rất nhiều nhân cách, linh hoạt sử dụng năng lực của các nhân cách khác nhau để làm điểm tựa.

Vực sâu tham lam ban đầu vốn bị hận ý hạng nhất hàng đầu phá hủy, vực sâu tham lam mới tinh được tạo thành từ quỷ quái và nhân tính, sự theo đuổi không ngừng của Hàn Phi đang dần được hiện thực hóa trong não vực.

“Thế giới ký ức điện thờ của không thể nhắc đến, chính là thế giới mà nội tâm bọn chúng muốn tạo ra?” Hàn Phi đột nhiên có một ý nghĩ kinh dị: “Thế giới tầng sâu vô cùng tuyệt vọng kia chẳng lẽ là thế giới trong nội tâm một con quỷ nào đó muốn sáng tạo ra?”

Ký ức của Cao Hưng không còn cách nào để chống cự, nó bị Cao Thành thôn phệ hoàn toàn, hai con mắt đều bị nhuốm một màu máu giống nhau.

Ánh sao chữa trị phản chiếu lửa đen của hận ý, giữa trăng non và vực sâu, một đôi mắt tràn ngập thù hận từ từ mở ra, mang theo một uy áp mạnh mẽ.

Tốc độ phục hồi của vực sâu tham lam lập tức tăng lên, đôi mắt đó dường như có thể chỉ huy các quy tắc của thế giới này, hoặc là nói bản thân nó chính là một phần của các quy tắc.

"Anh thành công rồi."

Hàn Phi với ý thức sắp sụp đổ nhìn về phía bầu trời, đôi mắt Cao Thành cũng đang nhìn hắn.

Bây giờ là lúc Hàn Phi suy yếu nhất, nếu như Cao Thành muốn đoạt lại cơ thể của mình, thì gã chỉ cần nhìn một cái, hắn sẽ hồn phi phách tán.

Đôi mắt khổng lồ nhìn chằm chằm Hàn Phi, tựa hồ muốn tìm kiếm một sự sợ hãi và hối hận trong mắt của hắn, nhưng cho dù nó có vận dụng quy tắc của thế giới thì cũng không thu được gì.

Hàn Phi là đồng minh kiên định nhất của nó, tất cả những gì đã làm đều là vì giết thần. Khát vọng mãnh liệt đó gần như muốn tràn ra khỏi tròng mắt, hắn và Cao Thành thật sự quá giống nhau!

Đôi mắt khổng lồ không hề làm tổn thương Hàn Phi, ánh mắt của nó quét qua từng tấc đất bên trong vực sâu tham lam, sau đó nhìn về phía "trăng non" trên bầu trời.

"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Nhân cách tham lam của bạn đã thành công hoàn thành thức tỉnh lần thứ 8! Nhận được thế giới cực ác trong não vực! Giới hạn tối đa của số lượng quỷ quái bị giam cầm đã tăng lên 31! Yêu cầu về ý chí người chơi đối với giải phóng quỷ quái giảm xuống, tiêu hao tinh thần giảm xuống, tải trọng cơ thể giảm xuống! Khả năng chống lại ô nhiễm tinh thần của thế giới cực ác tăng 50%! Xác suất ảnh hưởng bởi cảm xúc tiêu cực giảm 50%! Tỷ lệ thành công của giam cầm quỷ quái tăng 50%!"

"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Bạn đã nhận được năng lực độc quyền của thế giới cực ác -- Uy hiếp! Hành hình!"

"Uy hiếp: Tất cả mục tiêu có ác ý với bạn, giá trị may mắn tự thân có xác suất giảm xuống, thực lực tự thân có xác suất không cách nào phát huy được hết."

"Hành hình: Tập trung sức mạnh của thế giới cực ác, nâng cao toàn diện cơ thể và toàn bộ năng lực của bạn, thời gian duy trì 5 phút! Ngoài ra, xử lý mục tiêu nảy sinh ác ý với bạn sẽ nâng cấp vĩnh viễn thế giới cực ác!"

"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Bạn đã tàn sát hơn một ngàn linh hồn có tội, đạt được tư cách chuyển nghề nghiệp ẩn hình phu!"

"Hình phu: Phán quyết, pháp luật, hành hình, tất cả những người bị bạn giết chết, đều là những người đáng chết!"

"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Bạn đã giam cầm thành công hận ý hạng nhất hàng đầu -- đôi mắt của thần linh."

"Đôi mắt của thần linh: nó trở thành không thể nhắc đến chỉ còn cách một bước!"

.......................

"Đã ba ngày kể từ khi chúng ta tấn công Thủy cung Biển Sâu rồi, tổ trưởng khi nào mới ra ngoài?"

Các thành viên của tổ 13 tổ điều tra đã dựng một túp lều nhỏ ở ngoại vi khu vực cấm, mấy người thay phiên nhau canh gác.

"Không cần phải hỏi nhiều, chúng ta chỉ cần canh giữ ở đây, không để bất kì ai ảnh hưởng đến cậu ấy là đủ rồi." Đông Khuyển chú ý đến chủ nhiệm Quạ. Khi Hàn Phi có mặt, chủ nhiệm Quạ không dám có những suy nghĩ thừa thãi; nhưng hiện tại hắn đang không rõ sống chết, anh ta cũng bắt đầu có những suy nghĩ khác rồi.

Ngược lại là Đông Khuyển trước đây không mấy đồng tình với Hàn Phi, đã thay đổi thái độ rất nhiều sau khi biết tất cả những việc hắn đã làm cho Cục điều tra và những người sống sót, đồng thời trung thành canh giữ ở bên ngoài khu vực cấm.

"Haizz, tình hình bên ngoài không lạc quan cho lắm, nếu như tổ trưởng còn không tỉnh lại, thế cục có thể sẽ vượt khỏi tầm kiểm soát." Chủ nhiệm Quạ đẩy kính mắt của mình lên: "Cảnh tượng tổ trưởng sử dụng vực sâu tham lam trong thủy cung Biển Sâu, còn có sự xuất hiện của con quái vật này, đã thu hút sự chú ý của thành mới Hy Vọng. Bọn họ cho rằng tổ trưởng chính là người đứng sau vụ tấn công thành mới Hy Vọng vào đêm hôm đó."

"Cứ làm tốt công việc của mình đi là được."

"Quản lý nội bộ của thành mới Hy Vọng càng ngày càng hỗn loạn, bây giờ bọn họ đổ lỗi mọi thứ cho tổ trưởng, nói rằng tổ trưởng và quái vật liên thủ với nhau để tấn công thành mới, dẫn đến việc thành mới trở nên bất ổn."

“Bọn họ chỉ là muốn tìm một lý do để chuyển hướng mâu thuẫn nội bộ, để đoàn kết, cùng nhau thiết lập một kẻ thù chung.” Đông Khuyển rất bình tĩnh, cũng rất thất vọng về thành mới Hy Vọng.

"Mấu chốt là 600.000 người bình thường sống sót bị lừa kia đều không nghĩ như vậy. Dưới sự tuyên truyền của lãnh đạo cấp cao, bọn họ vô cùng thù địch đối với tổ trưởng..." Chủ nhiệm Quạ còn chưa nói xong, ở trạm kiểm soát đầu tiên của Cục điều tra đã truyền đến một tiếng động lớn. Cánh cổng nặng nề bị mở ra, một chiếc xe tải hạng nặng màu đen phá cửa xông vào.

"Dám xông vào Cục điều tra?"

Tiếng gầm rú liên tục vang lên, chiếc xe tải hạng nặng màu đen lao đến tận trạm kiểm soát thứ hai mới bị Phó Liệt chặn lại.

Ngọn lửa báo thù bùng cháy trong mắt, sắc mặt Phó Liệt u ám đứng ở giữa cổng.

Vài ngày trước, vì để trấn áp hận ý hạng nhất hàng đầu, tám vị thức tỉnh nhân cách của Cục Điều tra đã tiêu tốn quá nhiều sức mạnh, hiện tại vẫn còn lâu mới hồi phục được lại.

“Đây là cách Cục điều tra thảm họa của các anh đối xử với khách sao?” Cửa xe tải hạng nặng màu đen được mở ra, một người đàn ông mặc đồ trắng đi ra, trong tay cầm một cái cân, sắc mặt ôn hòa, khiến người ta có cảm giác như gió xuân đang đến.

"Thẩm phán của thành mới Hy Vọng các anh đều nhàn rỗi như vậy à? Không ngoan ngoan ở thành mới, chạy đến chỗ Cục điều tra chúng tôi làm gì?" Phó Liệt đứng yên tại chỗ, không nhường đường cho thẩm phán.

“Tại sao tôi tới đây, anh chắc hẳn là biết rất rõ.” Thẩm phán đi về phía Phó Liệt: “Tổ trưởng tổ 13 của trung đội điều tra, có năng lực giống hệt như người đã tấn công thành mới Hy Vọng vài ngày trước. Cậu ta đã phá hủy phòng thí nghiệm, giết hại dân thường, tôi cần phải đưa cậu ta trở về thành mới."

"Anh tới là để đòi người?"

"Đúng vậy, chúng tôi sẽ không đổ oan cho bất cứ ai, cũng không muốn xung đột với Cục điều tra, mọi người đều là đang nỗ lực vì tương lai của tất cả những người sống sót, vì vậy hy vọng các anh có thể suy nghĩ sáng suốt, phối hợp với công việc của tôi." Chỉ nhìn bề ngoài, người đàn ông mặc đồ trắng gần như hoàn hảo, trên người anh ta không cảm nhận được bất kì khí tức tà ác nào.

“Bất kể cậu ấy có phá hoại thành mới Hy Vọng hay không, đây là chuyện của nội bộ Cục điều tra chúng tôi, chúng tôi sẽ xử lý.” Phó Liệt nhàn nhạt đáp: “Mời trở về đi.”

"Xem ra Cục điều tra là muốn bao che cho cậu ta à?” Trên mặt của người đàn ông mặc đồ trắng hiện lên ý cười: "Không ngờ Cục điều tra, nơi được gọi là thành lũy của loài người, bây giờ đã hủ bại đến mức này rồi. Nều như tin tức này truyền ra ngoài, có lẽ sẽ có rất nhiều người rất thất vọng về các anh đấy."

"Tôi cho anh thời gian ba phút để suy nghĩ, nếu như anh còn không đi, vậy thì tôi sẽ ra tay tiễn anh rời đi." Phó Liệt biết Hàn Phi đang ở trong thời khắc rất mấu chốt, không thể bị quấy rầy.

"Ba phút sao? Không cần lâu như vậy đâu." Cái cân trong tay người đàn ông mặc đồ trắng từ từ nghiêng về một bên, một cái bóng đen mờ ảo từ xa vụt đến dưới chân anh ta với tốc độ cực nhanh: "Tôi đã tìm được cậu ta rồi."

Cán cân nghiêng về một bên, người đàn ông mặc đồ trắng toát ra sức mạnh nhân cách khủng khiếp, xông thẳng vào Cục điều tra, đi đến khu vực cấm.

Cảnh tượng trước mắt vô cùng chấn động, Đại Nghiệt toàn thân đang toát ra khí tức tai họa nằm trên mặt đất, trên lưng nó cõng một cái "kén thế giới" cực kỳ khổng lồ.

Thứ giống như cái kén được tạo thành từ những vết bẩn tinh thần và những cảm xúc tiêu cực bị nghiền nát, vô số lệ quỷ đáng sợ được khắc họa trên đó, như thể một thế giới hoàn toàn mới sắp ra đời.

"Đây là cái gì?" Người đàn ông mặc đồ trắng có chút sửng sốt, anh ta tới tìm Hàn Phi, nhưng mục tiêu lại biến thành một cái kén khổng lồ?

Khi người đàn ông mặc đồ trắng đang nghi hoặc, mép kén đột nhiên phát ra âm thanh, một vết nứt nhỏ lặng lẽ xuất hiện.

Vết nứt đó như quân bài domino đầu tiên bị lật đổ, càng ngày càng có nhiều vết nứt xuất hiện, tầng tầng lớp lớp ác mộng bị xé nát, một luồng khí đủ mạnh để bóp méo mây mù trên bầu trời xuất hiện trong khu vực cấm.

Thảm họa bay thẳng lên trời, báo động đỏ của Cục Điều tra được kích hoạt, mọi người được trang bị đầy đủ chạy ra ngoài.

Mặt đất trong khu vực cấm bị thảm họa hóa vĩnh viễn, đất đai mục nát biến chất, hóa thành nước đen, sóng vỗ tứ phía, vô số thi thể tích tụ trong dòng sông ngầm của thành phố cũng bị đánh thức, gào thét phát ra âm thanh đinh tai nhức óc.

Biến động bất ngờ, đêm tối như buông xuống trước thời hạn, ánh sáng từ Cục điều tra đều bị bóp méo, trong bóng tối sâu thẳm và tuyệt vọng, chiếc kén khổng lồ đã hoàn toàn bị xé toạc.

Lửa đen của hận ý phủ kín bầu trời, mấy quỷ vực gần như bao trùm Cục điều tra và tất cả các khu vực ngoại vi xung quanh. Khí tức kinh khủng đến không thể diễn tả được khiến tất cả mọi người đều cảm thấy sợ hãi.

Vực sâu tham lam tối đen biến thành thế giới cực ác. Đứng ở trung tâm của thế giới, Hàn Phi mở hai mắt ra, cùng lúc đó, mắt của thần linh treo lơ lửng phía sau hắn cũng chậm rãi mở.

Cảm giác áp bức của hận ý hàng đầu ngưng tụ trên người đàn ông mặc đồ trắng, Hàn Phi vừa mới tỉnh lại nở một nụ cười dị thường tàn nhẫn với anh ta.

"Nếu như đã không muốn rời đi, vậy thì đừng đi nữa."

Người đàn ông mặc đồ trắng lúc trước vẫn còn mặt không biến sắc, lúc này biểu cảm trên mặt anh ta trở nên cứng đờ, nụ cười trên môi biến mất, cán cân trong tay bắt đầu lung lay bất định.

Bình Luận (0)
Comment