Trong mắt những đứa trẻ lớp 7, mọi thứ trong thế giới ký ức điện thờ đều có thể hy sinh. Thay vì tìm đủ mọi cách để ngăn chặn hận ý tế máu, chi bằng lợi dụng bọn chúng để giúp tiếng cười điên cuồng tái sinh.
Số 5 không giấu giếm Hàn Phi, nếu như nó đã dám nói cho hắn, vậy thì chứng tỏ kế hoạch của bọn chúng đã bắt đầu thực hiện.
"Trong thành mới Hy Vọng có tận 600.000 người sống đấy! Trong đó còn có rất nhiều linh hồn của những người vô tội!" Đột phá nhân cách đã khiến Hàn Phi tiêu tốn mất ba ngày ba đêm, hắn hoàn toàn không ngờ các học sinh sẽ hành động khi hắn còn đang bất tỉnh.
"Lần đầu tiên khi thầy đột phá nhân cách rơi vào hôn mê, là chúng em đã giúp thầy xây dựng nên nền móng trưởng thành cho nhân cách. Thầy à, thầy vẫn nợ chúng em một mạng." Số 5 ngồi ở trên ghế: "Thầy rất giống với số 0, nhưng rốt cuộc thì thầy cũng không phải là anh ấy, giữa hai người có một điểm khác biệt rõ ràng nhất."
"Khác biệt gì?"
"Anh ấy đã trở thành bộ dạng mà mình từng căm ghét nhất, còn thầy thì không." Số 5 vươn vai một cái: "Thế nên chúng em mới hành động sau lưng thầy, để tránh việc khiến cho thầy phải khó xử, thầy chỉ cần giữ vững ý định ban đầu là được."
Số 5 ngẩng đầu nhìn về phía Hàn Phi: "Đừng nghĩ đến việc đi ngăn cản, không có bất kì ý nghĩa gì, chắc chắn là thầy cũng không muốn trở thành kẻ thù sống chết với chúng em đúng không?"
"Không còn con đường nào khác có thể đi được sao?"
"Để số 0 hồi sinh là lựa chọn có tỷ lệ thành công cao nhất. Đương nhiên thầy cũng có thể đi thử những con đường khác, nhưng thầy hãy nhớ kỹ, thời gian cách ngày bản thể Cao Hưng trở về đã không còn bao nhiêu nữa. Nếu như nó trở về trước, tất cả chúng ta đều phải chết." Số 5 nhàn nhạt cười: "Người xấu thì cứ để chúng em làm là được, bởi vì chúng em vốn là quái vật được tạo ra, thầy... khác với chúng em."
"Tế máu được cử hành vào ngày sinh nhật của thần linh, nếu như thầy đến tòa nhà cấm, tìm thấy trước điện thờ để soán thần, các em có thể đổi ý không?" Hàn Phi không muốn những đứa trẻ của lớp 7 trở thành những con quái vật thực sự. Thông qua khoảng thời gian tiếp xúc này, hắn biết được câu chuyện của từng người trong số bọn chúng, hắn không muốn bi kịch tái diễn lần nữa.
“Nếu như thầy có thể soán thần thành công, tất nhiên chúng em cũng không cần thiết phải tế máu nữa, nhưng thầy có thể làm được sao?” Số 5 xoay người đi vào phòng: “Đừng như trẻ con nữa, tất cả những đứa trẻ đều đã chết trong đêm màu máu rồi.”
Số 5 không muốn cung cấp thêm tin tức cho Hàn Phi, hắn quả thực đã đánh giá thấp bọn chúng rồi.
Bên phía Cục điều tra phối hợp với Hàn Phi công phá bệnh viện tâm thần và thủy cung Biển Sâu, tất cả mọi người đều đang tích cực chuẩn bị cho trận chiến, việc này mang lại cho các học sinh cơ hội hành động rất lớn.
"Tổ điều tra 13 tập trung tại nhà ăn, chuẩn bị bắt đầu giai đoạn tiếp theo của nhiệm vụ!" Sau khi nói vào chiếc vòng đen, Hàn Phi lập tức đến nhà ăn. Chiếm lấy chiếc bàn lớn nhất, hắn trải bản đồ thành phố mà Cục điều tra cất kỹ trên bàn. Không giống với bản đồ thông thường, bản đồ này đánh dấu chi tiết vị trí của tất cả các tòa nhà đen và tòa nhà quỷ, đồng thời cũng viết những thông tin cơ bản và năng lực của hận ý ở các tòa nhà đen, là vô số thành viên của Cục điều tra đã không ngừng đánh đổi mạng sống của họ để có được.
Trong quá trình đợi các tổ viên khác đến, Hàn Phi bắt đầu điên cuồng ăn uống. Sau khi nhân cách đột phá lần thứ 8, hắn đã có thể ăn được nhiều hơn nữa. Chiếc bụng như một cái động không đáy, tất cả các loại thịt vừa nuốt xuống đã lập tức tiêu hóa hết.
"Tổ trưởng, chuẩn bị hành động mới sao?" Đông Khuyển đến đầu tiên, đứng bên cạnh bàn ăn, như thể là vệ sĩ độc quyền của Hàn Phi vậy.
"Khoảng thời gian sắp tới, có thể chúng ta sẽ phải sống ở trong khu vực bị quỷ quái chiếm giữ, anh sẽ đảm nhiệm hậu cần, chuẩn bị đầy đủ vật tư." Sau khi nhân cách thức lần 8, Hàn Phi đã không còn phải sợ hãi hận ý nữa, tiếp theo sẽ bước vào thời gian săn bắt của hắn.
"Đã rõ." Sau khi nhận lệnh xong, Đông Khuyển lập tức bắt đầu đi chuẩn bị. Kể từ sau khi đi theo Hàn Phi, mỗi ngày của anh ta đều vô cùng nhiệt huyết và phong phú.
Đông Khuyển vừa đi, Diêm Lạc và chủ nhiệm Quạ cũng đi đến, hai người bọn họ còn dẫn theo những giáo viên khác của trường học.
"Ở sâu trong thành phố vẫn còn rất nhiều cứ điểm của người sống sót, đồng bào của chúng ta vẫn đang phải sống trong khổ nạn và nô dịch, tôi sẽ đi cứu bọn họ ra ngoài; còn về nhiệm vụ xoa dịu các nạn nhân, giúp bọn họ xây dựng lại nhà cửa tạm thời sẽ giao cho mọi người." Hàn Phi nhìn sang Diêm Lạc: "Cô là một nhà lãnh đạo bẩm sinh, nhân cách không biết sợ hãi là nhân cách dễ tạo nên kỳ tích nhất."
"Những người sống sót trong trường học trước đây đại đa số đều đã đến thành mới Hy Vọng, nhưng bọn họ bị bố trí ở vùng đệm, mỗi ngày đều bị ma quỷ uy hiếp. Mấy ngày trước bọn họ thông qua sứ giả nói với tôi, hy vọng có thể trở lại." Diêm Lạc đại khái có thể đoán ra suy nghĩ của Hàn Phi: "Sau khi hợp nhất với cứ điểm của những người sống sót ở sâu trong thành phố, có thể đón bọn họ đến không? Dù sao thì bọn họ cũng là những người đã hỗ trợ chúng ta từ những ngày đầu."
"Những chuyện này sẽ do cô quyết định, cô mới là lãnh đạo trong thảm họa." Bản thân Hàn Phi cũng sở hữu điện thờ, hắn biết thần linh ngoại trừ việc cần tế phẩm ra, còn cần có những người tín ngưỡng thành kính. Ví dụ như hận ý là do nỗi sợ hãi của người ảo tưởng hóa ra, khi không còn ai sợ hãi nó nữa, sức mạnh của nó sẽ không ngừng bị suy yếu, cái gọi là thần linh cũng có cùng đạo lý như vậy.
Quỷ quái và linh hồn làm tế phẩm cho tiếng cười điên cuồng, những người sống sót thành kính tiếng cười điên cuồng, như vậy có thể khiến cho anh ta hồi sinh nhanh hơn.
Sau khi nhân cách đột phá lần 8, Hàn Phi cũng thực sự hiểu rõ được hàm nghĩa của câu mạng sống như con kiến. Hai vị quỷ thần tranh đoạt tín ngưỡng, mọi thứ trong thành phố đều có thể là vật hy sinh. Càng tiếp xúc với giai đoạn đó, càng cảm nhận được một cách trực quan hơn. Sau khi bố trí xong tất cả các nhiệm vụ, Hàn Phi nhìn vào bản đồ, vực sâu tham lam của hắn hiện tại có thể giam cầm 31 quỷ quái.
Không giống với việc chỉ theo đuổi số lượng như trước đây, hiện tại Hàn Phi có thể thu thập hận ý một cách có lựa chọn rồi.
Hắn muốn chọn tòa nhà đặc biệt nhất, thực lực mạnh mẽ nhất trong số tất cả các tòa nhà đen, thử nuốt chửng nó, để tiếp tục củng cố nhân cách tham lam.
"Nếu muốn nhân cách tham lam thức tỉnh lần nữa, xem ra phải trực tiếp nuốt được một bộ phận thể xác của không thể nhắc đến mới được, hận ý hạng nhất cũng không thể giúp mình đột phá nữa."
Lần lượt vẽ những chữ thập đỏ trên bản đồ, Hàn Phi dùng bút đỏ vẽ một khu vực trong thành phố bị quỷ quái chiếm cứ. Nếu như mọi việc suôn sẻ, nó sẽ trở thành cứ điểm lớn thứ tư của người sống sót, cũng là cứ điểm đặc biệt duy nhất mà người và quỷ cùng tồn tại.
"Tòa nhà cấm mà mình muốn tới nằm ở khu A, nơi đó cũng hoàn toàn bị quỷ quái chiếm giữ, nếu như có thể mở ra một cứ điểm an toàn ở khu A, thì sẽ có lợi cho tất cả mọi người."
Thật ra Hàn Phi lựa chọn khu A còn có một nguyên nhân khác, đó chính là quỷ mẫu ở khu A.
Trước đây, năng lực của hắn không đủ, không thể giải cứu quỷ mẫu, nhưng bây giờ đã khác.
"Khi Cao Thành giao tất cả mọi thứ cho mình, hẳn là vì khoảnh khắc này. Bây giờ gã đã chiếm được hai mắt của thần linh, trở thành hận ý hàng đầu trong vực sâu tham lam, cuối cùng gã cũng có sức mạnh để bảo vệ cho mẹ của mình rồi."
Hàn Phi tự đáy lòng nghĩ như vậy, hắn không hề quên những hứa hẹn với Cao Thành.
Ngay khi ý nghĩ này hiện lên trong đầu, tiếng nhắc nhở của hệ thống vang lên.
"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Bạn đã kích hoạt nhiệm vụ cốt lõi điện thờ —— tình yêu không thể tái hợp."
"Yêu cầu nhiệm vụ: giúp đỡ quỷ mẫu thoát khỏi nguyền rủa của không thể nhắc đến, để bà tự mình lựa chọn yêu đứa trẻ nào."
"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Bạn đã kích hoạt nhiệm vụ ngẫu nhiên điện thờ —— con quỷ mạnh nhất!"
"Bạn còn nhớ lời hứa với Vô Thường không? Huấn luyện nó trở thành con quỷ khủng khiếp nhất, đáng sợ nhất trong thành phố này, đến lúc đó bạn sẽ hiểu, Vô Thường người đã cùng Cao Thành lớn lên, cuối cùng đại diện cho điều gì!"
"Yêu cầu nhiệm vụ: giúp đỡ Vô Thường trở thành hận ý!"
Khi Hàn Phi đang suy nghĩ về nhiệm vụ, các thành viên khác của đội điều tra đã đến, bọn họ nhìn thấy những chữ thập đỏ do hắn đánh dấu trên bản đồ và có ý tốt nhắc nhở: "Thầy Cao, tấm bản đồ như này rất quý giá, tốt hơn là đừng viết linh tinh lên trên đó.”
"Không sao, phàm là những nơi tôi đánh dấu, sau này sẽ không có quỷ quái tồn tại nữa."
Sau khi ăn uống no nê, Hàn Phi cất bản đồ đi về phía quảng trường trung tâm của cứ điểm Cục điều tra. Nơi đó có hai chiếc xe cải tiến và hai chiếc xe tải hạng nặng màu đen đang đậu.
“Tổ trưởng, vật tư đã chuẩn bị đầy đủ rồi.” Đông Khuyển đưa cho Hàn Phi một danh sách: “Xem xét đến thời gian chúng ta ra ngoài lần này sẽ dài, hai đội trưởng của trung đội điều tra và trung đội hậu cần đã đặc biệt phê duyệt một số máu quỷ và thuốc hiếm có cho cậu."
"Cao Thành, tôi đã mang người đến rồi, khi nào thì xuất phát?" Diêm Lan cũng dẫn theo giáo viên trong trường và một số tinh anh từ trường học đến trung tâm quảng trường: "Trong số bọn họ có bác sĩ có thể chữa trị ô nhiễm tinh thần, có kiến trúc sư cứ điểm, còn có nhà nghiên cứu về những sinh vật mới thảm họa, mọi người đều tin tưởng anh, sẵn sàng đi theo anh."
"Lên xe, chúng ta đến khu A."
Các thành viên của tổ điều tra số 13 và các giáo viên của trường học phân bổ trên bốn chiếc xe, bọn họ đi qua ba chốt kiểm tra của Cục điều tra , tiến đến khu A khu nguy hiểm nhất ở Tân Hỗ.
“Thầy ấy sắp đi rồi, không đi chào một tiếng à?” Học Bá bưng bát cơm đi tới bên cạnh Đầu Thất.
"Có phải là thầy ấy không trở lại nữa đâu."
"Cũng không chắc chắn, nơi thầy ấy đến là tòa nhà cấm đấy, chưa từng có ai có thể sống sót rời khỏi tòa nhà đó." Học Bá rất khâm phục dũng khí của Hàn Phi, cũng rất ngưỡng mộ cách sống của hắn: "Ngày tận thế thảm họa giống như một cái lồng giam khổng lồ, nhốt tất cả chúng ta bên trong, nhưng thầy ấy lại giống như một con chim bay trong lồng, cố gắng phá vỡ song sắt, lao ra ngoài..."
Đoàn xe của tổ điều tra 13 lái ra khỏi khu C. Chủ nhiệm Quạ lúc này đang ngồi ở ghế lái phụ có chút hoảng loạn, anh ta liếc nhìn tấm bản đồ trên tay, không ngừng mím đôi môi nứt nẻ: “Tối nay chúng ta sẽ qua đêm ở đâu, hay là tìm một nhà tòa nhà trắng ở tạm đi."
“Tối nay chúng ta sẽ đến bệnh viện nhi Bảo Khang khu A qua đêm.” Hàn Phi vừa lái xe vừa thuận miệng đáp một câu.
“Bệnh viện nhi Bảo Khang?” Cảm thấy cái tên này nghe quen quen, chủ nhiệm Quạ lật bản đồ ra, mồ hôi chảy dài trên má: “Tòa nhà đen, tối nay qua đêm ở tòa nhà đen?”