"Tôi chưa bao giờ cho rằng thầy với chúng ta là kẻ địch, ngược lại tôi thậm chí còn luôn giúp đỡ thầy. Chỉ có điều tôi chưa bao giờ đánh giá quá cao nhân tính, cũng tuyệt đối sẽ không đánh giá thấp tính phức tạp của con người." Số 2 không trực tiếp trả lời câu hỏi của số 4, nó nhìn sang những đứa trẻ khác: "Mang theo tượng thần của số 0, chúng ta phải nhanh chóng rời khỏi đây, nếu như chúng ta bị bắt, có thể sẽ khiến những người sống sót kia hiểu lầm."
Những đứa trẻ lớp 7 sơ tán khỏi lòng đất. Sau khi thu thập một số lượng lớn tế phẩm, bọn chúng trở thành những người chiến thắng duy nhất trong cuộc chiến này.
Máu thịt trên mặt đất đã khô cạn, Hàn Phi dẫn những người sở hữu nhân cách đặc biệt của ba cứ điểm lớn, đuổi theo những hận ý kia đến tận khu phố cổ mới dừng lại.
Không phải là Hàn Phi không muốn nuốt thêm vài hận ý, mà là tinh thần và ý chí của hắn đã không cho phép hắn tiếp tục điểu khiển quỷ quái nữa.
Đứng trên ranh giới giữa khu phố cổ và thành mới, hình bóng của Hàn Phi đã mãi mãi khắc sâu trong trái tim mỗi người. Có lẽ cả đời này bọn họ sẽ không bao giờ quên được cảnh tượng trước mắt.
Những người sống sót rút lui trong pháo đài thành phố chưa bao giờ đánh trả điên cuồng đến thế. Bọn họ đã đẩy lùi làn sóng thảm họa và đánh đuổi những ác quỷ xâm chiếm nhà mình ra ngoài.
Sau lưng bọn họ máu chảy thành sông, mây đen chồng chất trên đầu, thần linh chìm trong cơn thịnh nộ, nhưng đám đông lại hò hét điên cuồng. Đây là lần đầu tiên bọn họ lấy sức mạnh của chính mình để đảo ngược vận mệnh.
“Bước tiếp theo tôi sẽ dẫn dắt mọi người, đi đoạt lại thứ thuộc về chúng ta.” Hàn Phi nhìn đường chân trời của thành phố, tham vọng hừng hực như ngọn lửa hận ý màu đen đang cháy.
Trước đây, mọi người chịu khuất phục trước tầng lớp đặc quyền của thành mới Hy Vọng, vì bọn họ không có lựa chọn nào khác ngoài việc xin tị nạn; bây giờ bọn họ đi theo Hàn Phi vì niềm tin chắc chắn rằng một thứ gì đó đã chết trong trái tim của mình đã được đánh thức và rằng thứ gì đó có thể cho phép bọn họ không còn sợ quỷ quái và cái chết nữa, mang lại cho bọn họ dũng khí và sức mạnh, đây chính là niềm tự hào của một con người.
"Chúng ta không phải là thức ăn cho quỷ quái, cũng không phải là nô lệ của cứ điểm lớn, tất cả những gì chúng ta làm đều là vì chính chúng ta; để ngăn cản gia đình chúng ta sống trong bóng tối, để ngăn chặn thế hệ tương lai trốn trong vết nứt của mặt đất, vì để có thể tiếp tục nhìn thấy mặt trời mọc vào ngày mai."
Hàn Phi quay đầu lại, nhìn về phía những người sở hữu nhân cách đặc biệt còn sót lại trên chiến trường: "Tôi sẽ cùng mọi người đi đầu, cho đến khi đuổi cùng giết tận hết những ác quỷ kia!"
Vực sâu và ngân hà đồng thời xuất hiện, nhân cách đã đến cực hạn Hàn Phi có tư cách hứa hẹn với tất cả mọi người.
Không để bất cứ ai chết vì mục tiêu của mình, hắn xung phong đi đầu. Hắn muốn bảo vệ tất cả mọi người, những lời như vậy hữu ích gấp trăm lần những bài phát biểu của những người sở hữu đặc quyền kia. Dù sao thì bọn họ, một người đang chiến đấu trên chiến trường, còn người kia lại đang ẩn náu trong pháo đài được bảo vệ tầng tầng lớp lớp.
Những đám mây đen dày đặc tượng trưng cho thần cũ bị xé toạc, những tia nắng rơi xuống chiến trường như những bông tuyết sáng.
Chiến tranh mang đến cho Hàn Phi danh tiếng chưa từng có, một mình phá tan thế cục, giải cứu toàn bộ người sống sót trong ba cứ điểm lớn, cái tên Cao Thành đã vượt xa Cao Hưng trong lòng những người sống.
Cuộc chiến tranh giành ngôi vị tàn khốc nhất chính thức bắt đầu, Cao Thành vốn dĩ ở thế bất lợi tuyệt đối đã từng bước bước ra khỏi bóng tối của Cao Hưng.
Thu hết sức lực, Hàn Phi trở lại thành mới Hy Vọng cùng với tất cả những người sở hữu nhân cách đặc biệt, đây là lần đầu tiên con người trở lại với tư cách là kẻ chiến thắng.
Những thường dân trốn trong thành phố đã xuống đường, bọn họ thể hiện sự tôn trọng chân thành nhất đối với vị cứu tinh của mình.
Một loạt cánh cổng được mở ra, Hàn Phi lần đầu tiên tiến vào khu vực cốt lõi của thành mới Hy Vọng theo lời mời của những người điều hành cấp cao của những người sống sót trong ba cứ điểm lớn.
Ngay cả trong thời điểm tồi tệ nhất của cuộc chiến, khu vực cốt lõi của thành mới Hy Vọng vẫn không bị chiếm giữ. Đây là trụ sở của Deep Space Technology, đồng thời cũng là kết giới cuối cùng do giới tinh hoa của loài người xây dựng. Bọn họ vẫn có những sát thủ giấu mặt chưa được sử dụng, đó là lá bài tẩy không có nhiều của những người sống sót.
Trong đầu âm thầm liên lạc với Khổng Thiên Thành, Hàn Phi dặn dò anh ta chuẩn bị trước, sau đó sẽ cố gắng làm một chuyện đủ lớn để lật đổ thời đại.
Chuyện đó Phó Sinh chưa bao giờ làm, không ai trong số những chủ nhân trước đây của hộp đen cũng đã thành công.
Những người quản lý thực sự của thành mới Hy Vọng đã chờ đợi Hàn Phi từ lâu, bọn họ đối với hắn là vừa yêu lại vừa sợ.
Yêu là bởi vì Hàn Phi đã giúp bọn họ giải quyết nguy cơ sinh tử, sợ là bởi vì Hàn Phi xuất hiện đã làm lung lay quyền thống trị của bọn họ. Bọn họ đã từng nắm giữ quyền lực tuyệt đối nên sợ rằng quyền lực trong tay sẽ bị hắn cướp mất.
Người thức tỉnh nhân cách 8 lần bình thường còn lâu mới khủng khiếp như Hàn Phi, chỉ mỗi 7 hận ý quét ngang chiến trường cũng đủ để tất cả quản lý cấp cao run sợ. Quyền lực có thể khống chế được sức mạnh, nhưng thực lực của Hàn Phi hiển nhiên vượt xa phạm vi những gì bọn họ có thể kiểm soát.
Thấy Hàn Phi tiến vào, có người muốn nói chuyện cùng hắn, tìm hiểu xem hắn là người như thế nào, nhưng hắn không có ý định đáp lại.
Tầng quản lý cấp trung của thành mới Hy Vọng toàn bộ đã cử ra ngoài để thu dọn chiến trường, chữa trị cho những người bị thương. Hầu hết những người còn lại trong khu cốt lõi đều là những người hoạch định chính sách thực sự.
Bước vào phòng hội nghị lớn nhất trong khu cốt lõi, trong một hội trường đầy máu, Hàn Phi nhìn thấy những người lãnh đạo của ba cứ điểm người sống sót lớn.
Thành mới Hy Vọng do bảy đại diện của Hội đồng thành phố mới quản lý. Trong số bọn họ có người đã thức tỉnh 8 lần nhân cách tượng trưng cho sức mạnh chiến đấu mạnh nhất; có người phụ trách Deep Space Technology làm chủ công nghệ tiên tiến nhất; còn có liên đoàn tổ chức hậu cần kiểm soát lương thực và nhu yếu phẩm hàng ngày cho 600.000 người, v.v. bảy người này đều là những nhân vật quyền lực ở thành mới.
Bên cạnh bàn hội nghị, ngoài bảy người đại diện bọn họ, còn có Lệ Tuyết Cục trưởng Cục Điều tra thảm họa, hai người sở hữu nhân cách đặc biệt của cảng Tự Do.
Cảng Tự Do là bến cảng giao lưu giữa Tân Hỗ và thế giới bên ngoài, danh tính của hai người thức tỉnh nhân cách đặc biệt không hề đơn giản. Trong số đó, người thức tỉnh nhân cách 2 lần là con trai út của người đứng đầu phụ trách cảng Tự Do, người thức tỉnh nhân cách 8 lần là thần bảo trợ của hiệp hội thương mại ngầm cảng Tự Do.
Hàn Phi một mình đứng ở một bên bàn hội nghị, nhìn thẳng vào tất cả những người đang có mặt: "Nguy cơ của thành mới tạm thời đã được giải trừ, nhưng rất nhanh sẽ phát sinh nguy cơ còn lớn hơn."
Hắn kể hết những chuyện có liên quan đến Cao Hưng ra, cuộc chiến tranh giữa quỷ quái và người sống sót, thực chất nói thẳng ra chính là cuộc chiến giữa thần mới và thần cũ.
Chờ khi bản thể Cao Hưng đến, tất cả những người sống sót đều sẽ bị tra tấn và giết chết. Nếu những người ở đây không muốn trở thành nô lệ và thức ăn trên bàn, bọn họ chỉ có thể đứng cùng với Hàn Phi.
"Chậm nhất thần sẽ xuất hiện vào ngày sinh nhật của gã, trước lúc đó tôi hi vọng mọi người có thể hợp tác với tôi, giúp đỡ thần mới chiếm giữ điện thờ. Đến lúc đó, tất cả những gì mà mọi người có đều sẽ được bảo toàn, tôi có thể hứa với tất cả mọi người."
Những lời hứa sáo rỗng không có bất cứ giá trị nào, những người nắm quyền trong phòng họp không để tâm đến những lời của Hàn Phi. Khi đối mặt với cùng một mối đe dọa chung, mọi người có thể đoàn kết và hợp tác, một khi nguy cơ đã được giải quyết, sẽ lại bắt đầu chiến đấu vì tư lợi, cắn xé lẫn nhau.
"Mọi người không cần lo lắng sức mạnh của tôi sẽ ảnh hưởng đến mọi người. Chờ sau khi nghỉ ngơi xong, tôi sẽ một mình tiến vào tòa nhà cấm cao ốc Vĩnh Sinh ở khu A, điều tra triệt để nguồn gốc của thảm họa, đồng thời phá hủy cánh cổng kết nối với thế giới quỷ quái."
So với những quỷ quái vô nhân tính, những người nắm quyền ở thành mới Hy Vọng càng lo lắng hơn là Hàn Phi. Xé rách quỷ vực, đuổi hận ý đến khu phố cổ, danh tiếng của Hàn Phi đối với những người bình thường ở thành mới Hy Vọng và những người sở hữu nhân cách đặc biệt là không ai bì kịp.
Hàn Phi đã làm lung lay nền tảng thống trị của bọn họ, nhưng bọn họ lại không thể sử dụng các phương pháp đã sử dụng để đối phó với quỷ quái để đối phó với hắn. Đối với bọn họ bây giờ biện pháp tốt nhất chính là để hắn bị quỷ quái giết chết, một mặt có thể làm suy yếu thực lực của quỷ quái, mặt khác có thể khôi phục vạn vật cân bằng.
"Chưa từng có ai có thể sống sót rời khỏi tòa nhà cấm? Cậu chắc chắn muốn thử?" Người đại diện của Deep Space Technology liếc nhìn Hàn Phi từ trên xuống dưới. Anh ta nhìn thấy những phẩm chất nhất định ở Hàn Phi mà những người nắm quyền khác không có. Ánh mắt của chàng trai này rực lửa điên cuồng, dã tâm cháy bỏng kia dường như không phải một tòa thành mới Hy Vọng có thể thỏa mãn được.
"Đúng vậy, tôi còn có thể đảm bảo không nhúng tay vào chuyện của ba cứ điểm lớn các anh. Nhưng các anh cần phải toàn lực phối hợp với tôi trong khoảng thời gian trước ngày sinh nhật của thần linh này." Nếu như soán thần thất bại, ngày sinh nhật của thần linh sẽ chính là ngày chết của tất cả mọi người, có nhiều thời gian hơn nữa đối với Hàn Phi cũng không có ý nghĩa gì nữa.
"Cậu cần chúng tôi phối hợp như thế nào?" Người sở hữu nhân cách thức tỉnh 8 lần của thành mới Hy Vọng đã lên tiếng. Anh ta vẫn luôn rất kiêng dè đối với sức mạnh của Hàn Phi. Đều là những người sở hữu nhân cách thức tỉnh 8 lần, anh ta rất rõ sự chênh lệch giữa hắn và chính mình.
"Tôi sẽ giúp đỡ chữa trị tinh thần ô nhiễm cho tất cả những người bị thương, loại trừ nguyền rủa cho bọn họ. Nhưng tôi cần xây dựng tượng thần mới bên trong thành phố, tôi cần tín ngưỡng của tất cả những người sống sót."
Tín ngưỡng là một thứ rất thần bí, không nhìn thấy cũng không sờ được, nhưng lại thực sự tồn tại. Sau khi trao đổi với nhau xong, một số người đại diện ra hiệu cho Hàn Phi tiếp tục nói.
"Thứ hai, tôi muốn khám phá một mô hình hoàn toàn mới, trong đó người và quỷ có thể bình đẳng cùng tồn tại."
Sau khi Hàn Phi nói xong câu này, ngay cả Lệ Tuyết, người lúc đầu ủng hộ hắn nhiều nhất, sắc mặt cũng trở nên có phần ngưng trọng, tất cả mọi người đều tập trung vào hắn.
"Sau khi thảm họa bùng phát, huyết hải thâm thù giữa những người sống sót và quỷ quái căn bản không phải một người có thể dễ dàng giải quyết. Nỗi sợ hãi và mối căm hận của con người đối với quỷ đã ăn sâu trong lòng, cậu muốn những người sống sót cùng chung sống với quỷ, thật đúng là nằm mơ!" Người sở hữu nhân cách thức tỉnh 8 lần của thành mới Hy Vọng cười lạnh một tiếng.
"Quỷ quái lấy oán hận, cảm xúc tiêu cực và nỗi sợ hãi của con người làm thức ăn, con người càng sợ hãi, bọn chúng sẽ càng vui càng cường đại, rất nhiều hận ý thuộc loại câu chuyện kì lạ chính là được hình thành như vậy. Ngoài ra, không phải tất cả quỷ đều mất đi lý trí, trong số bọn chúng ngoại trừ những ác quỷ ban đầu bò ra từ thế giới tầng sâu, còn có một bộ phận cũng đã từng là người sống! Bọn chúng vẫn còn bảo lưu được kí ức và tình cảm lúc còn sống, không có quá nhiều khác biệt so với anh và tôi!" Ý chí của Hàn Phi tiến vào não vực, vực sâu tham lam rạch ra một khe hở nho nhỏ.
Sương đen khuếch tán trong phòng hợp, tất cả những người đại diện đều như sắp lâm trận: "Cậu muốn làm gì!"
"Để các anh gặp mấy con quỷ." Hàn Phi để linh hồn của Khổng Thiên Thành ra trước, sau đó lại thả ra Âm Thương vẫn còn bảo lưu được ký ức lúc còn sống, mấy linh hồn cuối cùng thì là người nhà và bạn bè của những người lãnh đạo cấp cao của thành mới Hy Vọng.
Từ cách đây rất lâu hắn đã bắt đầu chuẩn bị, để Âm Thương lưu ý đến những linh hồn đặc biệt trong thành phố bị quỷ quái chiếm giữ, rồi tập hợp mọi người lại với nhau.
"Trong số những con quỷ mà các anh căm hận, cũng có cả những người mà các anh đã từng yêu sâu sắc."